🌦️[VỆ SĨ LẠNH LÙNG].13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Như không biết con gái nuôi của mình bị sốc, Liễu Thính Lam đặt thìa xuống cười nói: "Nhiễm, Nhiễm, con có muốn có mẹ kế không?"

Nữ chính gần như thở không ra hơi, không muốn!! Tất nhiên là cô ta không muốn! Hơn nữa, nếu cô ta hiểu đúng, "mẹ kế" trong miệng Liễu Thính Lam hẳn là Văn Ngọc Thư chết tiệt! !

Làm sao có thể, cậu ta rõ ràng là đàn ông!

Cô ta cố gắng nhẫn nhịn trong lòng, vừa muốn hỏi cha là có ý gì thì lại nghe thấy một tiếng "chát" giòn tan, Liễu Trì đặt chiếc thìa xuống, không vui nhìn Liễu Thính Lam cười, "Một ông già hơn 40 đã ly dị thì có gì hay, chi bằng ở với con, đúng không? Cha."

Liễu Thính Lam cười không hề nao núng: "Con còn quá trẻ và quá ồn ào. Chẳng lẽ bắt người ta thắt cà vạt vặn nắp chai nước khoáng cho con mỗi ngày sao? A Trì, người ta đi với con thì khác gì chăm con nít đâu?"

Liễu Trì hừ mũi: "Sao đâu ra mùi chua thế này?"

Khuôn mặt của Liễu Nhiễm Nhiễm nhăn lại vì ghen tị, cô ta hít một hơi thật sâu, đáng thương nói:

"Nhưng mà cha ... con cũng thích vệ sĩ đó."

Liễu Thính Lam và Liễu Trì đột ngột dừng lại, đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng nhìn Liễu Nhiễm Nhiễm đáng thương một cách đầy thận trọng.

Quản gia và vệ sĩ nghe trộm: "???" Lạy hồn.

Ánh mắt họ nhìn Văn Ngọc Thư đột nhiên có chút phức tạp, còn ẩn ẩn vẻ bội phục.

Văn Ngọc Thư: "..." Không phải, không hề! Nữ chính này hủy hoại sự trong trắng của tôi thì có!!

Liễu Trì cau mày nhìn cô ta hồi lâu rồi hừ mũi: "Chẳng phải chị vừa nói kháy người ta đấy sao?"

Liễu Nhiễm Nhiễm gượng cười, trái lương tâm nói: "Đấy chỉ là ... ghen tị thôi."

Đương nhiên là cô ta không thích Văn Ngọc Thư chết tiệt đó! Nói thích cậu chỉ vì muốn cắm một cái gai vào trái tim của Liễu Thính Lam và Liễu Trì, cho họ thấy người đàn ông này thu hút ong bướm nhiều đến mức nào, mới đến bao lâu liền làm cả nhà đều thích mình, mà hiện tại tin tốt là cô ta nghe phong phanh Văn Ngọc Thư không có ý tứ kia, cũng không phải cong, chỉ cần cô ta hơi cố gắng một chút để khiến Văn Ngọc Thư yêu mình, quay lưng lại với Liễu Thính Lam và Liễu Trì ...

Đôi mi của người phụ nữ run lên, che đi sự hằn học trong mắt.

Kết thúc bữa ăn, không ai ăn ngon, ba người ăn qua loa mấy miếng rồi mạnh ai nấy đi.

Sau khi ăn tối, Văn Ngọc Thư tránh xa hai cha con âm dương quái khí như thường lệ, ra vườn đi dạo, nhưng bị tiểu thư đợi ở phía dưới đến chặn đường. Nữ chính nhìn cậu, rõ ràng trong lòng chỉ ước cho cậu chết quách đi, ngoài mặt thì cưng chiều kéo cậu nói chuyện phiếm, bộ dạng tiểu thư được nuông chiều nhưng không làm người ghét.

Hoa hồng đỏ nở rộ trong vườn, bên cạnh có một chiếc xích đu, một cơn gió thổi tung váy của nữ chính. Văn Ngọc Thư mặc tây trang đứng thẳng tắp trước mặt cô, vừa nghe lời cô ta vừa nghĩ thầm, phải công nhận họ rất xứng đôi vừa lứa.

Đương nhiên, trên lầu ba của biệt thự, hai cha con đang đứng bên cửa sổ nhìn xuống cũng nghĩ như vậy.

...

Về đêm, biệt thự chìm vào im lặng, ánh đèn ngoài hành lang sáng mờ, xuyên vào một gian phòng mờ mịt.

Lúc Văn Ngọc Thư tỉnh lại, đầu vẫn còn hơi đau, muốn xoa huyệt thái dương, nhưng lại nghe thấy một tiếng "lách cách" giòn tan, cậu dừng lại ngẩng đầu lên, mới phát hiện một tay bị còng trên vòi hoa sen. Cậu ngồi yếu ớt trên mặt đất, trên người chỉ còn lại chiếc áo sơ mi trắng, lưng cũng không thẳng, đang dựa vào tường gạch lạnh căm thở hổn hển, tay bị treo khẽ buông thõng xuống.

Hôm nay cậu ở trong phòng huấn luyện, sau khi kết thúc dùng khăn tắm do một vệ sĩ đưa cho, lau mặt vài lần liền cảm thấy có gì đó không ổn, chống lại tác dụng của thuốc lạnh mặt đấm bất tỉnh người đưa khăn có thuốc cho cậu, mới choáng váng trượt chân ngã xuống đất mơ màng ngất đi.

"Cạch" một tiếng, cửa phòng tắm bị mở ra, Văn Ngọc Thư ngẩng đầu bình tĩnh nhìn qua.

Liễu Trì không mặc quần áo, chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh thân dưới, khi vào phòng tắm, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Văn Ngọc Thư, nhướng mày cười rạng rỡ: "Tỉnh rồi? Anh Văn."

Hắn có dáng người rất chuẩn, cơ ngực đầy đặn, hình dáng đẹp, cơ bụng tám múi rõ ràng, V-cut sắc nét làm người nhìn không thể rời mắt. Hắn biếng nhác quấn khăn tắm, lười biếng đứng ở cửa, tất cả đều bộc lộ một tinh thần trẻ tuổi nóng tính ham thích xâm lược.

Văn Ngọc Thư từng tích hơn 100GB phim sẽ gầy lén lút thèm thuồng liếc nhìn cơ thể ngon lành của nam chính, bề ngoài vẫn giữ gương mặt băng giá, như thật sự giận Liễu Trì, lạnh lùng nói:

"Thiếu gia, tôi đã nói, tôi không thích đàn ông."

Nụ cười rạng rỡ của Liễu Trì lập tức biến mất, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy u ám, hắn đi tới trước mặt Văn Ngọc Thư, hơi cúi người xuống, một tay giữ lấy cằm Văn Ngọc Thư buộc cậu phải ngẩng đầu lên, đôi mắt đào hoa nhìn chằm chằm vào cặp mắt màu hổ phách sáng màu tràn ngập lạnh lùng, đột nhiên cong đuôi mắt lên:

"Vậy thì anh định thích ai? Liễu Nhiễm Nhiễm à, anh Văn..."

Nói rồi, hắn thả nhẹ cằm Văn Ngọc Thư ra, ấn công tắc vòi hoa sen. Nước tí tách chảy xuống làm ướt chiếc áo sơ mi trắng và làn da trắng nõn của vệ sĩ. Một bàn tay to lớn đè chặt đôi chân của vệ sĩ, cưỡng bức nó tách ra. Một cây gậy thịt vừa dài vừa to đứng thẳng cạ vào lỗ nhỏ giữa hai chân, nước bao phủ bên trên, nếu không nhìn kỹ còn tưởng dương vật đồ sộ đáng sợ này bị nước dâm xối ướt.

Đột nhiên, gậy thịt to lớn nổi gân xanh chèn mạnh vào lỗ hậu đang khép chặt, phụt một phát cắm vào hơn nửa cây, hai chân ướt át của Văn Ngọc Thư run lên, nơi chật hẹp chật vật ngậm hơn phân nửa cây hàng thô đen, cánh tay bị treo lên cao cũng di chuyển một chút phát ra tiếng lanh canh, cậu cố gắng nén tiếng rên rỉ.

... Chết tiệt, phòng tắm play, nam chính thật biết chơi.

Nước nhỏ giọt từ vòi hoa sen rơi xuống trên người họ, Liễu Trì cầm lấy chân cậu, vừa ép cây hàng của chính mình cắm vào thân thể ấm áp chặt chẽ, vừa thì thào nói bên tai: "Thân thể của anh trai em vẫn chặt như vậy."

Hắn cử động gậy thịt to lớn được vách thịt mềm mại siết chặt, dùng sức nện vào, mỗi lần đều có thể đánh tới mức Văn Ngọc Thư ngẩng đầu hít sâu một hơi, hầu kết ướt nước nhấp nhô,

, cố gắng nhẫn nhịn cảm giác dị vật trong cơ thể như muốn xé đôi người cậu ra cùng sự khó chịu trong bụng. Cậu không thoải mái, nhưng Liễu Trì lại được lỗ hậu mềm mại co rút lại, sướng đến lưng căng cứng. Hắn ôm eo cậu cao hơn, dương vật cứng ngắc của hắn càng lúc càng di chuyển mạnh mẽ, thành ruột mỏng manh bị chọc tới chọc vào, thịt ruột mềm nhũn khó chịu tiết ra chất lỏng, bôi trơn trơn bóng cây hàng to lớn đang nắc bành bạch.

"Ưm ...a ..."

Văn Ngọc Thư một tay bị xích vào tường, áo sơ mi trắng trên người đã ướt đẫm, hơi mờ dán sát thân thể rắn rỏi, cậu ngẩng đầu nhấp nhô hầu kết ướt át, một giọt nước từ đó trượt xuống ngực. Cậu kêu lên một tiếng đau đớn, một tay còn lại yếu ớt đẩy thân thể Liễu Trì ra.

Vách thịt nhỏ bao bọc lấy dương vật to, mỗi lần đâm vào đều có cảm giác cương cứng, bị cọ xát mạnh liền run rẩy tiết ra chất lỏng bôi trơn cho cây hàng của Liễu Trì. Liễu Trì cũng ướt đẫm, tóc ướt sũng nước nhỏ giọt, bàn tay to lớn với khớp xương rõ ràng đè lên đôi chân mềm mại trắng nõn của Văn Ngọc Thư, tăng tốc độ đóng cọc nện cậu vào tường, thở hổn hển cười: "Anh ra nước nhanh quá."

"A,a ..., đừng ... đừng nhúc nhích..."

Văn Ngọc Thư bị nắc đến mức thân thể không ngừng va vào tường phát ra tiếng "đông đông", đầu khấc đâm vào tâm lỗ tê dại, bàn tay đẩy Liễu Trì biến thành ôm chặt lấy hắn, cào lên tấm lưng ẩm ướt từng vết móng tay. Cậu ngẩng đầu thở hổn hển không chịu nổi, tóc ướt sũng rủ xuống trán, khuôn mặt lạnh lùng tràn đầy đau đớn, cảm giác được gậy thịt như thanh sắt nung nóng đỏ càn quấy khoang bụng, thật to, thật nóng, căng nếp gấp thẳng tắp, cậu muốn khép hai chân đang mở ra để giảm bớt khó chịu trong bụng, nhưng lại bị thanh niên đè chặt.

Hai chân dài ướt át, Liễu Trì quỳ xuống giữa hai chân cậu, phần hông dán sát vào mông cậu, đẩy cậu đập vào tường, Văn Ngọc Thư bị nghẹn lại giữa yết hầu, mở to hai mắt. Lỗ dâm càng ngày càng nhiều nước kẹp chặt dương vật lớn ra vào, Liễu Trì rên lên khoan khoái, dương vật lớn điên cuồng đâm mạnh vào trong lỗ hẹp gây rối, phát ra tiếng kêu nhóp nhép phùn phụt, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt Văn Ngọc Thư.

"Sướng không? Hả? Anh có sướng không, em địt anh sướng hay lão già kia địt sướng?"

Hắn chua giọng hỏi, hơi thở dồn dập cùng với tiếng va chạm của hạ thân vang vọng trong phòng tắm, bang bang bang rất kịch liệt.

Văn Ngọc Thư bị nam chính ép sát giữa hai chân, tàn nhẫn đập vào tường, khuôn mặt lạnh lùng đau đớn ban đầu dần dần đỏ bừng, cậu không nhịn được than nhẹ, bị nam chính tinh lực dồi dào đè lên tường giao phối. Vệ sĩ hai chân trắng nõn, mông trắng ướt át bị đè bẹp dúm, ruột dâm run lên bần bật, trào ra rất nhiều dịch nóng hổi, ​​kẹp chặt lấy dương vật thô bạo đâm không thương tiếc của sói con.

Làn nước thưa thớt gột rửa thân thể, chiếc áo sơ mi trắng của cậu đã ướt đẫm, trong suốt không che giấu được điều gì mà trông càng gợi tình hơn, cơ ngực mỏng manh nổi lên hai đầu vú hồng hồng chập trùng lên xuống, một tay bị còng trên vách tường phát ra những tiếng lách cách giòn tan, tay kia cào vào vai nam chính để lại vết đỏ.

"Không, ưm... nhẹ, nhẹ, thiếu gia, ưm... bụng, bụng..." Tê quá, thật to, sắp... sắp hỏng rồi.

Vệ sĩ lạnh lùng ướt đẫm cả người, vệt nước đỏ ướt nơi khóe mắt dường như không thể chịu được sức lực của thanh niên, gục ngã mà khóc. Đôi mắt màu hổ phách tan rã, thân thể như khát khao khoái cảm nhưng cũng như sợ hãi nó, run lên đáng thương.

Liễu Trì không lên tiếng, cơ bắp căng cứng mà cưỡng hiếp vệ sĩ của mình trong phòng tắm, mãnh liệt cắm dương vật to cứng nóng bỏng vào lỗ cúc đỏ mọng chín muồi, một vũng nước dâm bị ép sủi bọt chảy ra, hắn đâm sầm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong. Lưng Văn Ngọc Thư liên tục đập vào tường, đùi co rút, thắt lưng run lẩy bẩy, mắt mở to thở hổn hển.

"Không ... không, uh, sắp tới rồi, thiếu gia, không thiếu gia..."

"Hưm! Mút thật chặt, sắp đạt cực khoái à?!"

Đôi mắt hoa đào của Liễu Trì lộ ra vẻ cuồng dã, hắn huy động toàn bộ sức lực phóng tới hai chân của Văn Ngọc Thư, dương vật lớn dính đầy nước dâm nhanh chóng đâm vào vách ruột, càng ngày càng thô bạo hơn. Văn Ngọc Thư sắp bị địt đến hồn lìa khỏi xác, lỗ nhỏ bị thọc đến biến dạng, thành một cái động tròn đỏ mọng chín muồi, vẩy dịch nóng ra ngoài theo động tác đóng cọc của cây hàng lớn. Cậu kéo còng tay va đập lanh canh, khuôn mặt lạnh lẽo đỏ bừng, đôi môi run rẩy thở hổn hển, một tiếng nức nở mơ hồ tràn ra cổ họng.

"Thiếu ... thiếu gia."

Ah, ah, chết, chết mất!

Phòng tắm tràn ngập tiếng làm tình kịch liệt, Văn Ngọc Thư gần như đã đến cực hạn, tiếng nấc mơ hồ trong cổ họng càng ngày càng rõ ràng, ngón chân không chịu nổi mà co quắp lên, run rẩy lẩy bẩy, Liễu Trì cũng thở gấp, co giật, điều khiển quy đầu phồng to giã vào điểm mẫn cảm trong thành ruột ướt mềm.

Ngay khi thân dưới của họ kết nối với nhau, cửa phòng tắm bị đẩy ra, Liễu Thính Lam mặc âu phục chỉnh tề bình tĩnh bước vào, cặp mắt đào hoa nhìn Văn Ngọc Thư bị địt thê thảm.

"Thiếu ... thiếu gia, ông..ông chủ —— a a a a !!!"

"Ông chủ cái gì? Muốn cha em địt anh đúng không?!" Liễu Trì nổi cơn ghen, hắn như đóng đinh Văn Ngọc Thư vào tường,i hung hăng nện vào khiến lỗ hậu hỗn độn, dương vật rút ra như muốn kéo theo cả thịt ruột bên trong,nghiến răng hung ác nói: "Thật muốn làm chết anh!"

"!!!"

Vệ sĩ bị nghẹn một hơi, thật lâu mới thở ra nổi, gần như cả người cậu đều bị thanh niên che lại ,

lưng đập vào tường, thừa nhận dương vật to cứng như lưỡi dao cắm vào ê ẩm khó chịu, nước mắt chảy đầy hai má, môi mỏng đỏ mọng run rẩy. Cậu không thể hét lên lấy một tiếng, một cánh tay ôm Liễu Cầm nắm chặt lấy vai hắn, đầu ngón tay bấu vào, cào cấu để lại vết đỏ gợi tình, đôi mắt ướt nhìn người đàn ông phía sau thanh niên, cửa hậu sưng phồng vẫn bị quất tới tấp.

Nước dâm bắn tung tóe khắp nơi, cao trào liên tục đẩy cậu như chết đi sống lại, cả cơ thể co giật từng cơn.

"A..."

Cậu thở dốc, khuôn mặt lạnh lùng đẫm nước mắt, ánh mắt thất thần, một tiếng rên mơ hồ tràn ra cổ họng.

Ruột dâm quặn thắt lại càng lúc càng siết chặt, run rẩy phun ra chất dịch nóng hổi, ​​Liễu Trì dường như nhận ra điều gì đó, nhưng thay vì rút ra hắn lại đẩy dương vật to lớn của mình đâm thật mạnh vào trong, như thể đang khiêu khích người nào đó, bành bạch nắc tới tấp làm cặp đùi ướt át của tên vệ sĩ run lên bần bật. Hắn thì thầm vào tai cậu rằng sắp xuất tinh rồi, bắn đầy tinh dịch vào bụng của anh trai có được không, rồi dương vật co giật cắm đến chỗ sâu nhất, tinh dịch nóng hổi xộc thẳng vào tràng ruột sưng đỏ.

"Ô !!!"

Tiếng thở dốc phấn khích của con trai và tiếng khóc mơ hồ của thanh niên vang vọng trong phòng tắm. Liễu Thính Lam nhìn vệ sĩ vòng tay qua vai con trai, nhưng đôi mắt màu hổ phách lại lơ đãng nhìn mình, đôi chân trắng nõn non mềm bị con trai hắn vừa bắn tinh vừa nắc làm run rẩy, có thể thấy bao nhiêu tinh dịch nóng đã được bắn vào.

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro