🏵️[VỢ NAM HIỀN HUỆ].6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Vật cứng giống như một thanh sắt nóng đỏ, thô bạo chọc mở ruột thịt mềm mại xung quanh, xông thẳng vào bụng Văn Ngọc Thư, mở rộng cửa mình cậu, đóng đinh cậu vào bức tường đá phía sau. Cặp chân trắng muốt của Văn Ngọc Thư run lẩy bẩy, bị kẹp giữa bức tường đá lạnh lẽo và thân hình cường tráng của người đàn ông, khuôn mặt ửng hồng trở nên trắng bệch, đôi môi run rẩy rên nhẹ, nước mắt lập tức rơi lã chã, cậu khó thở chịu đựng cơn nóng kỳ lạ trong cơ thể, bụng dưới phẳng lì bị em chồng đâm gồ cả lên.

Hạ Tuyết Phong cũng không thoải mái, hắn không biết anh dâu của mình chưa từng bị anh trai chạm vào, lần này vào cực kỳ vất vả, Văn Ngọc Thư bị đóng đinh vào tường đá, chỉ biết ngẩng cao cái cổ trắng như tuyết, đôi mắt mơ hồ đẫm lệ, thở hổn hển, mà chính hắn cũng bị siết thật chặt, ngay cả rút ra đâm vào cũng rất vất vả, vách thịt mềm mại dính chặt gậy thịt không cho nó nhúc nhích, làm hắn cảm thấy một chút đau đớn, nhưng khoái cảm vẫn chiếm phần nhiều.

"Anh dâu chặt quá."

Hơi thở nặng nề của hắn phun lên cổ khiến Văn Ngọc Thư run lên, người đàn ông thô bạo ấn lên đầu gối trắng như tuyết của cậu, khàn giọng nói.

"Nhị gia vào hẳn nhé."

Vừa dứt lời, một tiếng 'phụt' vang lên. Hắn dùng hết sức đâm tới cùng, cơn đau âm ỉ ngay lập tức quét qua dây thần kinh của Văn Ngọc Thư.

"A! !"

Nước mắt rơi theo hơi thở, run rẩy đưa tay sờ lên bụng dưới, trên nơi bằng phẳng trắng nõn nổi lên một cục u to đáng sợ, đâm đâm lên tay cậu.

Quá... quá lớn.

Hạ Tuyết Phong căng chặt cơ bắp, thứ dưới háng dính chặt vào hạ thể của người kia, cảm giác được vách thịt mềm non nớt đang siết chặt lấy dương vật của mình, vội vàng cười nói: "Sao anh dâu lại chặt như chưa từng bị ai địt thế này. Là do hàng của anh cả của tôi quá nhỏ, hay là của Nhị gia đây quá lớn?"

Văn Ngọc Thư không nói được lời nào, chỉ có cánh môi run run, lấy tay che bụng,

Nơi đó chưa từng bị chồng mình chơi, giờ lại bị gậy to của em chồng đâm gồ lên một khối. Cậu có thể cảm nhận được nhịp đập mạnh mẽ của dương vật to lớn, thông báo rằng cậu đang phản bội chồng mình làm chuyện trái luân thường đạo lý với người đàn ông khác.

"... Tên khốn."

Hang động tối om, chỉ có một vệt sáng trời êm dịu, giọng nói khàn khàn vang lên giữa những hơi thở hổn hển.

Hạ Tuyết Phong bị mắng cũng không thay đổi vẻ mặt, thậm chí còn thở dài, biến thái nói: "Anh dâu mắng thật là hay."

Hắn bắt đầu cử động cây gậy thịt đang bị kẹp chặt, xông vào trong khoang thịt thì dừng lại một lúc, sau đó rút mạnh ra gần hết gốc, rồi lại hung bạo dập vào, càng lúc càng nhanh, quất mạnh vào thịt mềm, cố gắng mở rộng lỗ dâm non nớt của anh dâu.

"A ... trướng quá, dừng ... dừng lại đi."

"Thông mở rồi sẽ không trướng nữa, hít ... anh dâu kẹp tôi đau quá."

Một cái chân trần trắng nõn vắt trên cánh tay của Hạ Tuyết Phong lắc lư, hắn nửa ôm lấy cặp mông tròn vểnh của anh dâu đè lên dương vật đang dựng đứng của mình, đâm dương vật đỏ tím ướt át vào trong, đè chặt Văn Ngọc Thư đang mím môi chảy nước mắt lên vạch đá, nhấc một chân lên cậu lên mà đóng cọc.

Không biết qua bao lâu, thân thể Văn Ngọc Thư mới ửng hồng, hơi thở gấp gáp thay đổi, vật cứng bên trong di chuyển càng nhanh phát ra tiếng bạch bạch dồn dập, nước ngọt chảy ra nóng hổi.

Nước dâm ngày càng nhiều, bị dương vật bự đè ép phát ra tiếng kêu òm ọp, theo động tác nắc mà bắn tung tóe khắp nơi, chảy xuống cả đùi trong trắng nõn non nớt. Họ làm tình tư thế mặt đối mặt, hạ thân liên tục nắc vào khiến lông mu lộ ra của Hạ Tuyết Phong cọ xát với Văn Ngọc Thư, chỉ một lúc sau, dương vật sạch sẽ và hồng hào đã cương cứng vì khoái cảm mà chuyển sang màu đỏ.

Hạ Tuyết Phong lúc nào cũng có thể quan sát được vẻ mặt của Văn Ngọc Thư, thấy hai má câu từ từ đỏ lên, lông mày thanh tú và đôi mắt hoạt sắc sinh hương, cậu bối rối mở mắt ra, giống như cảm thấy xấu hổ về thân thể dâm đãng của mình, quay mặt đi không cho hắn nhìn, còn cắn chặt môi để ngăn tiếng rên của mình.

Tiếng cười của hắn vang lên trong hang đá trống rỗng, hắn mạnh mẽ cử động eo, dùng hết sức đẩy về phía trước, tiếng nắc bành bạch càng được khuếch đại.

"Anh dâu mềm quá, phía dưới đỏ bừng ...thậm chí lông cũng thưa thớt. Cầm lên vừa ấm vừa nhiều nước rất dễ chịu."

Mặc dù bên ngoài trời mưa to, cũng đủ để che đậy chuyện ngoại tình của bọn họ, nhưng Văn Ngọc Thư vẫn chỉ có thể nức nở yếu ớt, run rẩy cắn ngón tay, chịu đựng sức lực kinh hoàng của vật cứng lao vào trong lỗ của mình. Cậu không dám dám la hét vì sợ bị người ta nghe thấy, còn không đủ sức để chống lại em chồng quân phiệt, bị lôi vào hòn non bộ, cưỡng hiếp đến dịch ruột non chảy đầy chân, tỏa mùi dâm mỹ.

Càng địt lỗ thịt càng trơn, nóng hầm hập, ​​dụ dỗ người không muốn rời đi, Hạ Tuyết Phong chỉ muốn dốc toàn lực làm cho anh dâu nhỏ của mình khóc thành tiếng. Hắn nhanh chóng áp vào hạ thể của Văn Ngọc Thư mà điên cuồng đóng cọc, gậy thịt to cứng đâm vào lỗ thịt chảy nước, đụng phải một khoang thịt mềm mại ướt át, phát ra tiếng kêu lóp nhóp òm ọp.

Văn Ngọc Thư khó chịu cắn đốt ngón tay, dương vật to đâm tới tấp bên trong khiến bụng cậu vừa trướng vừa ê ẩm sưng. Cậu run rẩy cánh môi khóc nấc, chất lỏng nóng hổi chảy dài trên cặp đùi run rẩy.

Chiếc trường sam truyền thống lạc hậu đã xộc xệch, một mảng da trắng lớn lộ ra từ cổ áo, Hạ Tuyết Phong vừa nắc tới tấp vừa hôn xuống dưới cổ cậu, lần lượt để lại những vết cắn sáng chói. Văn Ngọc Thư khẽ rên, đau đến run rẩy, tay không chút lực đẩy vai Hạ Tuyết Phong, giọng nói khàn khàn vì hoảng sợ.

"Đừng ... đừng cắn."

"Sao, sợ bị anh cả tôi phát hiện à?"

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên trong hang đá, hắn nâng cao cây hàng cương cứng nóng hổi, ​​từng đợt từng đợt giã lỗ dâm run rẩy phun nước.

Văn Ngọc Thư khó chịu kêu lên một tiếng, chăm chú co rút lại lỗ hậu kẹp chặt vật cứng kia, liền nghe thấy bên kia rên đau nói:

"Anh dâu nhất định phải nhớ... Khoảng thời gian này không được làm tình với anh cả của tôi. Nhưng mà anh dâu chặt thế này, tôi đoán đại anh cả đạo đức giả của tôi chưa đụng vào em. Không thành vấn đề, Đại ca không thương, thì để Nhị gia thương em nhé."

Hắn ấn Văn Ngọc Thư vào bức tường đá, vật cứng to dài đục khoét trong lỗ huyệt nóng rực, Hạ Tuyết Phong là quân binh, dùng hết sức xông thẳng vào bụng anh dâu nhà mình, dập thành ruột bành bạch kêu vang, một luồng tê rần chạy từ tâm lỗ lan tràn trong xương cốt.

Văn Ngọc Thư mặt đỏ bừng, um a gào khóc, đúng là vừa bị em chồng phá trinh đã bị hắn chơi chết trong hang động non bộ này.

Trời mưa to, người hầu ở trong một hang đá cách đó không xa, nếu nghe kỹ sẽ có thể nghe thấy tiếng họ trò chuyện đôi ba tiếng, trong một hang động khác, vợ nam của Đại gia và Nhị gia đang làm tình kịch liệt, cả hang động tràn ngập tiếng nuốt nước bọt sợ hãi và tiếng da thịt vỗ vào nhau.

Trước bức tường đá đen nhám, một cái chân trắng nõn đọng một tầng nước kịch liệt run rẩy, bên trong cái đùi trắng nõn non mềm uốn lượn chảy xuôi dâm dịch, dương vật hồng hào cùng hai quả trứng cũng ướt nhẹp. Văn Ngọc Thư không biết đã bắn bao nhiêu lần rồi, khóc không nổi nữa, cái lưỡi mềm mại bị móc vào trong miệng hắn mà mút, vừa nóng vừa tê dại, bàn tay đặt trên vai Hạ Tuyết Phong thì không biết đang đẩy hay đang bám lấy hắn, nghiêng đầu tránh nụ hôn, nước bọt không nuốt kịp chảy xuống khóe môi, cậu không dám quá lớn tiếng, chỉ biết nức nở thở hổn hển:

"Nhị gia... Không, không được, xin anh thả tôi ra...tôi... Tôi là anh dâu của anh..."

"Không được cái gì?"

Hạ Tuyết Phong nuốt dòng nước ngọt ngào dinh dính, nhìn cậu sụp đổ, siết chặt vách thịt ôm chặt vật cứng của hắn, thở phì phò nói: "Nói đi, Nhị gia sẽ tha cho em."

Văn Ngọc Thư đỏ bừng cả mặt, nghe Hạ Tuyết Phong nói, biết nam chính không có ý gì tốt đẹp, liền bày ra vẻ xấu hổ, cắn chặt môi mỏng, đôi mắt đen lạnh của Hạ Tuyết Phong nhìn cậu thật sâu, cây hàng thô nóng kia sắp giã cậu thành nước. Chồng cậu không ưa, nói cậu phong kiến bảo thủ, vô vị nhàm chán, nay lại bị em chồng ép đến môi run run, nói ra những lời lẳng lơ khiến cậu đỏ bừng mặt xấu hổ.

"Bụng ... bụng, trướng quá. Sâu quá, sắp vỡ rồi, nhị gia ... làm ơn ... làm ơn ..."

Giọng Ngô Nông nhẹ nhàng uyển chuyển giống như đang hát, ngực Hạ Tuyết Phong kịch liệt phập phồng, hắn nhìn chằm chằm vẻ mặt xấu hổ của Văn Ngọc Thư cùng môi cắn chặt, vật cứng rắn đâm vào trong cơ thể trở nên to hơn, giống như một cây gậy sắt.

Văn Ngọc Thư bị căng ra phát run, sau một tiếng kêu đè nén, lại bị đối phương nâng cao mông, áp lên tường đá, để cho chân kia không thể đạp đất, chỉ có thể quấn chặt eo của hắn.

Hai chân trần quấn chặt lấy vòng eo vững chãi đeo thắt lưng của Đốc quân Hạ, Văn Ngọc Thư đang bám vào người hắn, chợt nghe thấy người đàn ông chậm rãi nói.

"Anh dâu lúc nãy mắng tôi là gì nhỉ?"

Hắn cười, nhẹ nhàng nói.

"Tôi là một thằng khốn nạn."

Vạt áo trường sam của người đẹp Giang Nam bị xốc lên, từ phía sau nhìn thấy một đôi mông trắng mọng nước bị một đôi bàn tay to bao lấy, ngón tay bấu vào hai cánh mông thịt mềm mại vạch sang hai bên, lộ ra lỗ hậu bị căng đầy, đỏ tươi chứa hơn nửa cây gậy màu đen tím nổi đầy gân xanh. Đột nhiên gậy thịt đập mạnh, cả cây gậy bị nhấn chìm vào trong động thịt, một vũng chất lỏng bắn ra từ miệng lỗ, phun ướt nơi giao hợp của họ.

"A! !"

Quy đầu tiến thật sâu, đâm thẳng vào niêm mạc ruột.

Người đàn ông ôm cậu vắt trên người hắn, dập mạnh một dương vật vào lỗ thịt non nớt đang sủi bọt nước, trút toàn bộ sức mạnh vào bên trong anh dâu. Văn Ngọc Thư treo trên người hắn co quắp, lực đóng cọc của hắn vừa nặng vừa nhanh, mang theo chút đau âm ỉ, khoái cảm làm cho cậu không tự chủ được run lên, cao trào liên tục hết đợt này đến đợt khác.

"Không, không—, trướng quá.... Chết mất!"

"Tách rộng hai chân ra, để Nhị gia địt nhiều một chút bụng sẽ không trướng nữa, ừm!! Thật chặt, anh dâu phun nước đầy người tôi rồi."

Tiếng bạch bạch bạch càng ngày càng lớn, thanh sắt đâm thẳng vào nhụy hoa, khuấy động thịt mềm mại của Văn Ngọc Thư đảo lộn, cậu chỉ biết mở ra đôi môi đỏ tươi run rẩy khóc, hai chân ôm chặt lấy vòng eo đang nhịp nhàng đóng coc của Hạ Tuyết Phong, một giọt mồ hôi của Hạ Tuyết Phong chảy ngang qua yết hầu nhô rõ của hắn, yết hầu ẩm ướt lăn lăn, thở gấp thẳng lưng mà giã. Cây hàng đỏ tía dính đầy dịch nhầy nhanh đến mức không thấy rõ, không ngừng địt vào lỗ nhỏ non mềm ở giữa cặp mông trắng nõn, như ước gì chỉ muốn kéo hết thịt mềm trong ruột ra.

Một lượng lớn chất dịch trơn trượt liên tục chảy ra cọ rửa đầu khấc, Hạ Tuyết Phong có thể cảm nhận được lỗ nhỏ non nớt của Văn Ngọc Thư đang co rút ngày càng chặt hơn. Vì nước ra quá nhiều, một phần lớn bị ngăn bên trong không thoát ra được, rất khó cắm vào, Hạ Tuyết Phong eo run lên, cắn răng lao vào, dương vật to bao phủ trong nước dâm rút ra hơn một nửa, quyết đoán bạo lực đâm cậu thêm cả chục lần.

"Còn trướng không? Hả?!"

"Đừng.. Đừng mà."

Tiếng mưa hòa cùng tiếng nắc bành bạch, động đá rung động như muốn đổ, cái mông tuyết trắng ưỡn cao lên, phun ướt một mảng vách đá, tiếng va đập bạch bạch không ngừng. Văn Ngọc Thư mặt đỏ bừng bất thường, mở to miệng muốn hét nhưng lại không phát ra âm thanh, đầu khấc cứng ngắc cắm từng đợt địt vào vách tràng nhạy cảm của cậu.

Sướng quá, sướng quá ...

Cây gậy thịt to lớn nóng bỏng nhanh chóng cọ xát ruột dâm đỏ mềm, mang đến khoái cảm vô tận, dương vật hồng hào run lên, cũng không biết bắn bao nhiêu lần, chỉ còn ra được một chút tinh dịch, mà lỗ cúc phía sau lại trào nước lênh láng như vỡ đê, phun ra chất lỏng nóng hổi trong suốt, làm ướt chỗ giao hợp của họ.

Không biết có phải âm thanh quá to không mà trong tiếng mưa, một người hầu bên hang bên kia cất tiếng hỏi mọi người có nghe thấy tiếng động gì không, người đàn ông ngoại tình với em chồng nháy mắt căng chặt cơ thể, làm em chồng gầm nhẹ một tiếng. Hắn không quan tâm bên ngoài, thô bạo đẩy lỗ của cậu mở ra, dùng cây gậy cứng đâm vào sâu tận cùng hết lần này đến lần khác, cậu thậm chí không dám kêu lên, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt đỏ bừng, ngón chân co quắp lại.

Đột nhiên, Hạ Tuyết Phong dập mạnh, quy đầu cực lớn "phụt" một cái đâm vào lỗ hậu tinh xảo, nơi chật hẹp kia đầy căng, Văn Ngọc Thư nghẹn ở cổ họng, sắc mặt nhanh chóng đỏ bừng, Hạ Tuyết Phong cũng bị hút đến giới hạn, hắn nghiến răng đẩy vào trong đồng thời mở rộng lỗ chuông, vật cứng rung chuyển, bùng lên một luồng nhiệt thiêu đốt trong cơ thể cậu.

"Ư- !!"

Tiếng hét của anh bị môi người đàn ông chặn lại, phát ra một tiếng "mm".

Tinh dịch bên kia nóng rực lại quá nhiều, tiếp tục bắn ra khoang thịt non mềm chưa từng bị chồng làm qua.

Văn Ngọc Thư mặt ửng hồng đau đớn ôm chặt lấy hắn, ngón chân căng thẳng cuộn tròn, rốt cục chịu không nổi nữa mà cắn hắn một cái, đến khi nhả ra mới khó khăn thở hổn hển: "Chứa...chứa không nổi ... "

"Nổi mà, rất nhanh, tôi xong ngay đây!"

Khoái cảm xuất tinh kịch liệt khiến lưng Hạ Tuyết Phong tê dại, ôm lấy mông cậu, cầm cây gậy cứng rắn tiếp tục xuất tinh vào trong miệng thịt đang co rút chặt chẽ, cho đến khi bụng Hạ Tuyết Phong to lên, giọt tinh dịch cuối cùng mới rót hết vào trong.

Văn Ngọc Thư vừa nóng vừa trướng căng, cậu thở hổn hển, toàn thân mồ hôi run rẩy, vừa cố gắng làm dịu đi khoái cảm đáng sợ vừa tắt kỹ năng "dự báo thời tiết" của hệ thống.

Hàng to quá.. Không ngăn lại thì chết luôn mất.

...

Trận mưa như trút nước kéo dài rất lâu, làm mọi người ngủ gà ngủ gật mới chịu nhỏ dần, thấy cuối cùng mưa cũng bắt đầu giảm, mọi người lần lượt ra khỏi hang đá, gọi đại nãi nãi và Nhị gia tranh thủ mưa nhỏ quay về.

Người hầu đứng bên ngoài động đá gọi: "Nhị gia, đại nãi nãi, chúng ta đi trước, e rằng một lát nữa mưa lại lớn."

"Đã biết."

Giọng nói lười biếng của Nhị gia vọng ra từ trong hang, một lúc sau đôi anh dâu em chồng bị mưa ướt sũng bước ra từ hang tối, Nhị gia mặc bộ quân phục màu nâu nhạt, chiếc quần đã ướt sũng nước mưa vẫn chưa khô, sẫm lại một mảng.

Đại nãi nãi mặc áo choàng của Nhị gia, buông thõng mắt, ngoài mặt đỏ lên khó hiểu thì không khác gì ngày thường.

"Đi nào."

Người hầu không để ý cái gì, khom lưng thở dài, dẫn đầu phía trước cùng mọi người cùng nhau rời đi động đá.

Một cơn gió nhẹ thổi vào trong động đánh bay mùi dâm đãng, một lớp nước nhỏ xuống vách đá đen, nhỏ giọt làm ướt cả mặt đất.

Bữa t đọc cmt bên Hải Đường có bà khóc huhu nói tác giả đừng tả belly inflation nữa đọc thốn quá mà t lỡ cười liên tục 5p :'( t thật tồy :'(

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro