Chương 71:Phát Điên Cái Gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Mạc nhìn nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm  đứng bên cạnh cánh cửa, do dự đi đến trước cửa lấy chìa khóa ra, vừa cúi đầu vừa liếc nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm đang đứng ngay ngắn bên cạnh cậu, nhỏ giọng nói:" Tiếu tổng, tìm tôi...... Có việc gì sao?" nghĩ nghĩ một hút, Diệp Mạc bổ sung thêm một câu:" Tiền tôi nợ Tiếu tổng đã trả hết rồi."

Tiếu Tẫn Nghiêm híp mắt lại, nhìn chằm chằm cánh tay đang mở cửa của Diệp Mạc, đột nhiên ánh mắt trở nên nguy hiểm, tổng cộng ba lần đút chìa khóa vào rồi lại rút ra, rõ ràng là muốn kéo dài thời gian.

" Ai nói tôi đến để đòi tiền." thanh âm Tiếu Tẫn Nghiêm vang lên, khóe miệng nhếch lên:" Diệp Tuyền, tôi nghĩ rằng cậu đã nếm mùi đau khổ nhiều như vậy, lần sau gặp tôi sẽ thông mình hơn một chút, không ngờ mới mấy ngày không gặp những gì tôi đã dạy, cậu đều đã quên, cậu con mẹ nó thực cho rằng tôi không có biện pháp bắt cậu nghe lời sao?"

Âm điệu của câu nói cuối cùng đột nhiên cao lên, khiến thân thể Diệp Mạc run rẩy, cầm chiếc khóa tra vào ổ khóa vặn ra, nhưng không có lập tức mở cửa mà hít một hơi thật sâu, âm thầm lấy can đảm, quay người lại, nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm vô cùng nghiêm túc.

" Tiếu tổng, đây là xâm phạm gia cư bất hợp pháp....." Diệp Mạc còn chưa nói xong, đột nhiên một tay Tiếu Tẫn Nghiêm đưa lên đẩy cánh cửa ra, quay người lại đối mặt với Diệp Mạc thâm trầm hừ một tiếng, nhấc chân di vào, Diệp Mạc đứng ở cửa, ngây ngốc nhìn thân hình cao lớn của Tiếu Tẫn Nghiêm, trái tim điên cuồng đập mạnh lên. Tiếu Tẫn Nghiêm định làm gì?

Tiếu Tẫn Nghiêm đứng ở phòng khách, mặt không cảm xúc đánh giá cách bài trí đơn giản trong phòng khách, diện tích căn phòng tuy không lớn, nhưng phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ đều phân ra rất rõ ràng, chỉ là tổng diện tích căn phòng còn không bằng diện tích nhà vệ sinh trong biệt thự của Tiếu Tẫn Nghiêm. Liếc mắt nhìn hết xung quanh, toàn là những vật dụng sinh hoạt rẻ tiền.

Không phải cậu ta đã có Diệp Thần Tuấn sao? Không phải đang hưởng thụ vinh hoa phú quý sao? Tại sao vẩn còn sinh sống tại căn phòng trọ rẻ tiền này?

Tiếu Tẫn Nghiêm khó hiểu, Diệp Thần Tuấn vì nam nhân này mà từ bỏ vụ hôn thê danh môn thế gia, chắc chắn là có tình cảm với nam nhân này, tại sao đến bây giờ vẫn để nam nhân này sống nghèo khổ như vậy.

Trừ khi, nam nhân này đã từ chối tính cảm của Diệp Thần Tuấn. Tiếu Tẫn Nghiêm quay người lại, lạnh lùng nhìn Diệp Mạc đang đứng trước cửa, ánh mắt cậu đảo lung tung không dám nhìn thẳng vào hắn, Tiếu Tẫn Nghiêm nhếch miệng kinh thường, nam nhân này rất biết cách giả vờ.

Đương nhiên chỉ có nghĩ như vậy, Tiếu Tẫn Nghiêm mới cảm thấy đột nhiên hắn nảy ra ý nghĩ muốn đến gặp nam nhân này rất phí công phí sức.

" Cậu định đứng lun ngoài cửa?" Tiếu Tẫn Nghiêm quay người ngồi vào ghế sô pha, ghế sô pha không lớn, nhìn như thế nào cũng không thấy vừa mắt, ngồi trên đó giống như ngồi trên sàn nhà vừa cứng vừa lạnh.

Diệp Mạc vẫn đứng ở cửa, trong tay còn đang cầm hai túi nguyên liệu lớn, giống như người hầu mới vừa mua đồ về đang báo cáo với bà chủ, Tiếu Tẫn Nghiêm lạnh lùng đưa mắt nhìn, thấy Diệp Mạc vẫn đứng ngây ngốc tại chỗ, trong lòng rất bực bội, hắn còn chưa làm gì cả mà nam nhân này đã bắt đầu né tránh hắn.

Diệp Mạc cẩn thận đảo mắt qua nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm, phát hiện sắc mặt Tiếu Tẫn Nghiêm từ từ trở nên âm u, bắt chéo chân, hai tay hắn để trên đùi đan chặt vào nhau, trên trán gân xanh nổi lên rõ ràng, nhanh chóng bước qua qua cửa, không biết oán sao để đối mặt với Tiếu Tẫn Nghiêm, vậy nên Diệp Mạc xách hai túi nguyên liệu đi thẳng vào phòng bếp.

Tiếu Tẫn Nghiêm cởi áo âu phục đắt tiền vắt lên sô pha, nới lỏng cà vạt trên cổ áo, sau đó chăm chú nhìn Diệp Mạc bước ra khỏi phòng bếp, khinh thường khịt mũi.

Trong lòng Diệp Mạc phát cáu, neu71 Tiếu Tẫn Nghiêm khinh thường nhà trọ của cậu như thế, vậy có thể lập tức cút đi. Nhìn dáng ngồi cùng ánh mắt Tiếu Tẫn Nghiêm nhìn cậu giống như hắn mới là chủ nhà, Diệp Mạc cố gắng đè nén sự tức giận trong lòng.

" Tiếu tổng, ngài có thể nói mục đích ngài đến đây được không?" Diệp Mạc cung kính nhỏ giọng nói, mặc dù có rất nhiều bất mãn, nhưng giờ phút này cậu vẫn phải cung cung kính kính với tên ác ma này, nếu không đột nhiên hăn nổi giận với cậu, muốn sống yên ổn cũng không được.

Dưới ánh đèn, dáng vẻ tuyệt mỹ của Tiếu Tẫn Nghiêm lóe sáng, đường biền cằm cương nghị, khóa miệng im lặng toát ra một chút buồn bực, mặt hắn không cảm xúc nhìn Diệp Mạc, trong lòng lại vô cùng không vui, hắn đến nơi này để làm gì, thăm cậu ta sao? Đùa sao?

" Có vẻ như cậu không hoan nghênh tôi?" thanh âm Tiếu Tẫn Nghiêm không cao, trầm trầm lành lạnh không nghe được ý tứ gì, nhưng Diệp Mạc lại cảm thấy nồng nặc mùi nguy hiểm.

" Không phải, tôi chỉ nghĩ là đã muộn như vậy mà Tiếu tổng còn...... Đến, khẳng định có chuyện rất quan trọng." Diệp Mạc cố gắng bình tĩnh, đi đến chiếc ghế dựa phía trước ghế sô pha ngồi xuống, dù sao nơi này cũng là nhà của cậu, không thể có dáng vẻ người hầu luồn cúi trước mặt Tiếu Tẫn Nghiêm.

Tiếu Tẫn Nghiêm thấy dáng ngồi khép nép của Diệp Mạc, giống như sợ lộ ra sự hoảng hốt, trong lòng hắn cười cười, thanh âm cũng không còn lạnh lẽo nữa, nhưng vẫn giống như có một sức mạnh vô hình không ngưng áp bức Diệp Mạc:" Tôi đến nơi này, là vì việc riêng."

Diệp Mạc ngoan ngoan yên lặng, nghe Tiếu Tẫn Nghiêm tiếp tục nói.

" Đi thẳng vào vấn đề, tôi xem trọng cậu, muốn cậu làm tình nhân của tôi, lần này tôi sẽ không tặng cậu cho ai nữa, chỉ có một mình Tiếu Tẫn Nghiêm, tôi chạm vào cậu." Tiếu Tẫn Nghiêm vừa nói xong, Diệp Mạc lộ ra ánh mắt kinh ngạc, trong nháy mắt hai bàn tay năm chặt nhau.

" Tôi không... Không đồng ý." Diệp Mạc cúi đầu, dường như móng tay đã đâm vào thit, tim đập nhanh hơn, cho dù lần này có bị Tiếu Tẫn Nghiêm bóp chết, cậu cũng không thuận theo hắn. Huống chi, trong tay Tiếu Tẫn Nghiêm đã không còn nắm được nhược điểm của cậu nữa.

Tựa hồ đoán được câu trả lời của Diệp Mạc, mặt mày Tiếu Tẫn Nghiêm bất động, nhung vẫn không cam lòng nắm chặt tay, thanh âm lạnh lẽo tiếp tục nói:" Có lẽ tôi nên đổi cách nói, giá tiền một đêm của cậu là bao nhiêu?"

Diệp Mạc vô cùng tức giận, đứng phắt dậy, nhưng khi ý thức được mình đang đứng trước mặt Tiếu Tẫn Nghiêm, khí thế lại tụt xuống không ít, thế nhưng ánh mắt cứng cỏi hơn nhiều, tỏ vẻ bình thản nói:" Chẳng lẽ Tiếu tổng thích tôi?"

Hỏi vấn đề như vậy, bản thân Diệp Mạc cũng cảm thấy bất ngờ, rõ ràng cậu đang tìm chết mà.

Không ngờ Tiếu Tẫn Nghiêm không có tức giận, khóe miệng không tự giác nhếch lên, lạnh lùng phun một câu:" Cậu xứng sao?"

Diệp Mạc vừa nói xong đang sợ hãi, nhưng khi cậu thây Tiếu Tẫn Nghiêm không tức giận, căng thẳng thần kinh liền giảm xuống, không xứng thì không xứng, Diệp Mạc cũng không cần tên nam nhân yêu.

" Vâng. Là tôi không xứng." Diệp Mạc nhẹ giọng nói.

Tiếu Tẫn Nghiêm bị thái độ bất cần này của Diệp Mạc, khiến cho hắn tức giận, đêm nay hắn bị điên rồi nên mới chạy đến đây, lại còn cùng nam nhân này nói chuyện phiếm, bị nam nhân luôn sợ hãi né tránh hắn khiến mọi chuyện rối tung lên.

Tiếu Tẫn Nghiêm tức giận đứng lên, đi nhanh đến trước mặt Diệp Mạc, lạnh lùng nhìn xuống Diệp Mạc, Diệp Mạc lùn hơn Tiếu Tẫn Nghiêm nửa cái đầu, hơi hơi ngước mắt lên, Diệp Mạc nhìn vẻ mặt rét lạnh nghiêm nghị của Tiếu Tẫn Nghiêm, bất chợt tim Diệp Mạc chìm xuống đáy vực thẳm, xong rồi, cậu lại nói sai câu nào rồi.

Tiếu Tẫn Nghiêm chăm chú nhìn Diệp Mạc, ánh mắt từ từ trở nên phức tạp.

Nam nhân này quả thật rất đẹp, khuôn mặt thanh tú, lại không có nét mềm mại yếu đuối của nữ nhân, lại giống như sự non nớt của cậu bé, vẻ mặt sợ hãi mang theo vài phần ấm ức động lòng người. Nhưng mà, lại không biết thức thời.

Bàn tay to, rắn chắc của Tiếu Tẫn Nghiêm duỗi ra, một tay vòng qua ôm eo Diệp Mạc, một tay giữ chặt sau gáy Diệp Mạc, cúi đầu điên cuồng hôn lên môi Diệp Mạc, không cho Diệp Mạc có bất cứ cơ hội phản kháng nào,vừa đi vừa đẩy lên vài bước, ép chặt Diệp Mạc lên bức tường phía sau.

" Ưm.... Không....." căn bản Diệp Mạc không thể cử động được, khoang miệng bị thế tấn công của hắn khiến ý thức của cậu suýt bị tan rã. Đôi tay liều mạng đẩy Tiếu Tẫn Nghiêm ra, nhưng thân thể Tiếu Tẫn Nghiêm cao lớn rắn chắc không hề có chút suy suyển nào.

Tiếu Tẫn Nghiêm càng thêm điên cuồng cắn phá hai cánh môi của Diệp Mạc, một chân tìm đúng thời cơ chèn vào giữa hai chân Diệp Mạc. Bàn tay ôm lấy eo Diệp Mạc hạ xuống, nâng mông cậu lên.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy