03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gửi đến tớ và cậu 10 năm sau này!

Hôm nay, tớ có gặp một bé gái rất đáng yêu. Bé có một lúm đồng tiền ở trên má phải, mỗi khi cười lên làm tớ cũng bất giác muốn cười theo. Tớ đã có một cuộc chia sẻ nhỏ với bé gái đáng yêu ấy. Bé hỏi tớ khi bằng tuổi bé tớ là một người như thế nào? Lúc ấy tớ chỉ nghĩ đó là một câu hỏi rất bình thường, nhưng đêm nay tớ lại thao thức vì câu hỏi ấy. Mười năm trước tớ là cô bé như thế nào nhỉ? Nếu quay lại mười năm trước, kí ức của tớ mơ hồ lắm. Quả thực lớn lên rồi có nhiều điều phải nhớ, nhiều quy tắc phải thuộc chiếm lĩnh phần không gian của những kí ức tuổi thơ trong tiềm thức. Đôi khi kí ức đến với tớ bất chợt như cơn mưa rào mùa hạ, chóng đến và chóng đi. Kí ức về những ngày còn cảm nhận rõ cái vị ngọt ngào của viên kẹo đường mẹ mua cho mỗi buổi chiều tan học, sự ấm áp của vòng tay mẹ cha mà từ lâu tớ đã chẳng được gặp, cái cảm giác được trở về nhà, vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi thức ăn gia đìn quen thuộc và lời hỏi thăm của bố: " Đi học về hả con?" Tớ nhớ biết bao những bữa ăn gia đình mà ở đó tớ là trung tâm được mọi người hỏi han ân cần và chăm sóc, tớ nhớ những ngày tháng không có áp lực, không có gánh nặng cơm áo gạo tiền, chỉ có tớ với những niềm vui hồn nhiên của tuổi trẻ, có tớ với sự bồng bột và vấp ngã , có bạn bè cũng nhau rong ruổi hết ngõ này xóm kia, bày trò nghịch ngợm để rồi lấm lem hết mặt mũi quần áo. Tớ nhớ biết bao cái ánh sáng dịu nhẹ toả ra từ vầng trăng rằm tháng 8, những câu chuyện cổ tích bà thường hay kể dưới ánh trăng ấy, cùng với mùi trầu quen thuộc đôi khi lại ùa về trong kí ức. Tớ nhớ những ngày tháng đi học thuở còn trẻ con, khi bạn bè đích thực là bạn bè, cùng rủ nhau hái quả vặt lá, cùng rủ nhau trốn học đi chơi, mà giờ đây tớ chẳng thể gặp lại nữa. Kí ức mỏng manh như làn sương mờ giăng phủ lại là những mảnh vá chắp nối cho tâm hồn tớ, để rồi khi đêm buông sao lên, tớ lại níu vào đó để sống, để học tập và làm việc.

I'm still breath because memories still there.

Chính vì thế tớ mong rằng cậu có thể lưu giữ mãi những kí ức ấy, hãy trân trọng và yêu lấy nó, hãy thấy hạnh phúc vì còn có kí ức để nhớ, có người để thương, cậu nhé!
                                 
                                         Hà Nội, ngày 23/1/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro