Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mới vừa nửa tiếng trước, Mạc Tư - hắn vẫn chỉ là một cô hồn dã quỷ, người không ra người, ma không ra ma. Vậy mà chỉ nửa tiếng sau, Hắc Bạch vô thường hai người đã hai bên trói hắn dẫn về âm phủ. Làm ma mười năm, chết năm hai lăm, chưa có thời điểm nào hắn thấy nhân sinh của mình mù mịt như thời điểm này.

Sống chưa vẹn đời người, lẽ ra hắn nên cảm thấy nuối tiếc, vậy mà không hiểu sao cho đến giờ phút này, hắn liền đột nhiên cảm thấy cuộc đời mình tựa hồ như một vở kịch trắng đen - vô vị - buồn chán. Không có kỉ niệm nào đáng nhớ, không có sự kiện nào nên quên, ngay cả... hắn chết như nào, hắn cũng không nhớ, chính xác hơn là... hắn không biết. Nếu có nhớ, hắn chỉ nhớ đến gia đình hắn, nếu còn nữa thì là chính bản thân hắn. Còn bạn bè? Thứ lỗi, hắn đã không còn nhớ rõ họ ra sao, thứ còn lưu lại chỉ là một mảng kí ức mờ nhạt với những cái bóng.

Cúi đầu bước theo những kẻ được gọi là sứ giả của địa ngục, Mạc Tư bỗng cảm thấy nghi ngờ. Liệu hắn sẽ được lên thiên đàng không? Hay hắn sẽ bị đày xuống địa ngục? Hoặc có thể hắn sẽ được đầu thai lại lần nữa?

Cứ đi tiếp, đi tiếp như vậy, đi bao lâu, Mạc Tư cũng không còn biết nữa. Hắn có chút lén lút liền ngẩng đầu lên, phía trước hai quả cầu tròn tròn lơ lửng lơ lửng một trắng một đen đang phát ra ánh sáng như ma trơi đã đứng lại từ lúc nào. Phải, không nhìn lầm đâu, thật sự là hai quả cầu một trắng một đen. Không phải là Mạc Tư tự ngộ nhận tụi nó là Hắc Bạch vô thường mà là chính tụi nó tự nói tụi nó là Hắc Bạch vô thường. Không chỉ có vậy, hai cái thứ này còn cưỡng chế bắt Mạc Tư đi với chúng nó, còn bảo là vì phải làm nhiệm vụ gì đó cứu rỗi linh hồn của kẻ xấu số, sống đời rong ruổi, không chỗ dung thân nữa cơ chứ.

Cứ ôm lấy tâm tình như vậy mà nhìn chăm chăm vào hai thứ trước mặt mình, Mạc Tư bỗng có một cảm giác vi diệu. Hình như là chính tụi nó cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn thì phải ? Mặc dù không biết đâu là mặt, đâu là lưng của cái quả cầu này nhưng trực giác chính là đang nói cho hắn như thế.

Có chút thấp thỏm mà duy trì cái loại không khí kì quặc như vậy. Cho đến lúc, Mạc Tư tự hỏi hắn có nên làm gì đó để phá vỡ cục diện này hay không thì một trong hai quả cầu liền đột nhiên cất lên một giọng nói máy móc:

_Kính chào Hồn Giả số 0069. Ngài đã may mắn có được cơ hội có một không hai, trở thành một trong số những quỷ hồn nhận được cơ hội sống lại lần nữa._

《_Liệu ngài đã sẵn sàng để tham gia với chúng tôi, bước vào hành trình trải nghiệm nhân sinh tươi đẹp này chưa ?
[Yes] [No] _

Trong phút chốc, Mạc Tư thật sự thấy ngạc nhiên, cũng có chút hoang mang và cả sự lo sợ vô danh mà hắn không biết từ đâu đến. Thật sự kì quái, hắn thật sự hoang mang, chuyện gì đang xảy ra vậy ?

" Bọn m...các ngươi là thứ gì vậy ?"

"Và cả..chuyện gì đang xảy ra ở đây ?"

Bằng chất giọng trầm trầm, Mạc Tư hỏi trong khi vẫn giữ nguyên tư thế cũ cúi đầu, chẳng ai nhìn thấy rõ biểu cảm của hắn ngay lúc này.

《_Chúng ta là những hệ thống trí năng do các vị bề trên tạo ra và có nhiệm vụ của mình_

《_Mỗi hệ thống riêng biệt sẽ có một mã số riêng để phân biệt với nhau. Mã số chung của hai chúng ta là Twins-002._》

《_Ta là 002A, còn gọi là Hắc. Em trai ta là 002B, còn gọi là Bạch. Cả hai sẽ là hệ thống hỗ trợ Hồn Giả được chọn là ngài từ bây giờ trở đi._》

Quả cầu màu đen phát ra tiếng nói, lạnh tanh và máy móc. Mạc Tư nghe hiểu nhưng không nhiều. Nhiều năm chưa chạm vào bất kì đồ công nghệ nào đã khiến hắn lạc hậu và đi chậm lại thời đại đôi chút.

" Vậy các ngươi muốn gì ở ta ?"

《_Ôi nào Hồn Giả của tôi ơi ! Chúng tôi đã nói rồi mà ! Mục đích chính là để ngài trải nghiệm nhân sinh và đặc biệt là có cơ hội để sống lại lần nữa! Từ nãy đến giờ ngài không nghe bất kì điều gì sao ?_》

Lần này là quả cầu màu trắng lên tiếng. Khác hẳn với màu đen, 'giọng' của nó có cảm xúc hơn mặc dù khi nghe vẫn có cảm giác kì quái.

" Ta hiểu. Nhưng ta không đồng ý thì sao. Chết tức là chết. Ta cũng chẳng còn lưu luyến gì đối với nhân gian này nữa. Sống lại để làm gì chứ ?!"

《_Ngài không thắc mắc nguyên nhân cái chết của ngài ư ? Ngài không lo lắng cho gia đình của mình à ? Mà dù có ra sao thì ngài vẫn phải đi theo chúng tôi và làm nhiệm vụ của mình dù ngài có đồng ý hay không. Linh hồn ngài đã kí khế ước, nếu vi phạm sẽ hồn phi phách tán, không được siêu sinh._》

Lầm bầm trong miệng hai từ "Quá đáng...". Mạc Tư buộc phải suy nghĩ lại. Cứ xem như đây là một cuộc giao dịch thì hắn cũng không bị lỗ. Vậy thì cứ đánh liều mà đồng ý xem sao. Dù gì thì hắn cũng đã chết, không thể chết thêm lần thứ hai, đáng sợ nhất vẫn là hồn phi phách tán, khi đó mới đúng là hắn sẽ không còn tồn tại trên đời này nữa.

Huống hồ, quả thực là hắn có thắc mắc tại sao mình lại chết. Chuyện gì đã xảy ra khi đó ? Nhưng lại không có bất kì đầu mối nào để hắn tìm ra cho dù hắn đã là ma.

Còn về gia đình, vì đã có chị, có anh luôn chăm sóc cho bố mẹ thật tốt dù hắn đã ra đi nên hắn cũng yên lòng phần nào. Nhưng nếu có một cơ hội để sống lại lần nữa, tự mình chăm sóc cho bố mẹ thì vẫn tốt hơn chứ.

" Được, ta đồng ý."

_Đấy là một quyết định khôn ngoan ! Tự giờ trở đi chúng tôi sẽ gọi ngài là kí chủ. Chào mừng ngài đến với Hành Trình Trải Nghiệm Nhân Sinh - Thu Thập Hồn Khúc !<tung hoa>_

_Bắt đầu từ bây giờ, ngài sẽ được đi qua các thế giới khác nhau, mỗi thế giới là mỗi câu chuyện khác nhau giống như tiểu thuyết tương ứng với các bản nhạc khác nhau mà chúng ta sẽ gọi là hồn khúc_

_Qua mỗi thế giới ngẫu nhiên sẽ có một bản nhạc ngẫu nhiên tương ứng với cốt truyện ở thế giới đó, cốt truyện sủng ngọt thì giai điệu sẽ ngọt ngào, cốt truyện ngược buồn thì giai điệu sẽ buồn thảm, cốt truyện ly kỳ thì giai điệu sẽ có cảm giác ly kỳ, hồi hộp... Nhiệm vụ của ngài là hoàn thành nhân sinh ở thế giới đó, sau mỗi thế giới sẽ có một mảnh Hồn Khúc được sinh ra tương ứng với nhân sinh ở đó của ngài. Đủ mảnh hồn khúc sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Ngài sẽ được sống lại và biết được nguyên nhân cái chết của mình._

" Vậy phải thu thập bao nhiêu mảnh hồn là đủ ?"

_Không xác định. Bình thường là mười mảnh nhưng có thể ít hoặc nhiều hơn dựa vào kí chủ_

Mạc Tư gật đầu tỏ ý mình đã hiểu.

_Vậy bây giờ, kí chủ có hai lựa chọn. Thứ nhất, đến không gian của hệ thống để nghỉ ngơi rồi mới bắt đầu dịch chuyển đến thế giới khác, hay thứ hai là ngay bây giờ, ngay tại đây dịch chuyển đến thế giới khác._

" Ngay bây giờ dịch chuyển luôn đi !"

《__Đang tiếp nhận thông tin__》

《___Hoàn thành__》

《_Bắt đầu dịch chuyển. Xin kí chủ vào vị trí._》

《_3_》
.
《_2_》
.
《_1_》
.
《_0_》
.

Trên bầu trời bỗng xuất hiện một lỗ đen nhỏ không biết từ đâu ra. Bên trong đó là vô vàn những cuốn sách, những bản nhạc và những nốt nhạc tạo thành hình thể. Cả bầu trời lẫn xung quanh đều không có gió nhưng Mạc Tư có thể cảm nhận được một lực hút kì lạ đang hút hắn vào bên trong cái lỗ kia. Ngay lập tức, chưa đến mấy giây, Mạc Tư đã bị lỗ đen hút vào bên trong.

Trong lỗ đen hoàn toàn không có lấy nổi một tia sáng. Mạc Tư khi bị bất chợt hút đi chưa kịp kêu lên một tiếng thì đã bị cơn đau đột nhiên kéo đến làm cho phải hít sâu lấy một hơi. Khắp toàn thân đều là những cơn đau tê nhức trải dài. Tệ hơn cả là bây giờ đầu óc của Mạc Tư hoàn toàn trống rỗng, choáng váng. Mọi ý thức dần mờ đi, rất nhanh Mạc Tư liền chìm vào hôn mê sâu.

Khác hẳn với tình trạng của Mạc Tư bên trong lỗ đen thì bên ngoài. Sau khi lỗ đen xuất hiện đem Mạc Tư đi mất thì nó cũng biến mất theo, không để lại bất kì dấu vết nào như thể nó chưa từng tồn tại. Mọi thứ im bật một cách lạ thường cho đến khi một giọng nói máy móc quỷ dị vang lên :

_Đã tiến hành kiểm tra.
•Phân loại thế giới : Cổ đại
•Độ an toàn: 70%
•Độ tương thích: 90%
Chúc kí chủ có cuộc hành trình vui vẻ và thuận lợi !_

Âm thanh chỉ the thé vang lên trong không gian, mờ nhạt tới mức dường như chẳng ai biết nó có tồn tại. Nhưng sau khi âm thanh vang lên, những linh hồn luẩn quẩn gần nơi nó phát ra đều nhanh chóng chạy đi như chạy dịch. Không dám bén mảng đến nơi đó dù chỉ là nửa bước. Vài tiếng sau, mọi việc trở về bình thường như lúc bắt đầu.

________________________
Đôi lời lảm nhảm:

Thật ra thì nguyên cái chương này hầu như đều là lời của hệ thống không thôi =.=. Bản thân mình cũng muốn ghi rõ cách hoạt động của hệ thống và một vài thông tin liên quan đến câu chuyện thông qua chương 1 nhưng không nghĩ là nó lại dài dòng như vậy, cả bản thân cái đoạn lảm nhảm này nó cũng dài dòng nữa. =_=
Dù sao đi nữa thì...

Cảm ơn các bạn đã đọc ! =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro