Chương 5 - Diễn thử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng thử vai chỉ chuẩn bị ba cái ghế cho các vị giám khảo, Lục Quân Tiên đi đến vị trí sản xuất nhưng không vội vàng ngồi xuống.

- Giới thiệu một chút, vị này chính là độc giả lâu năm của tôi, góc nhìn từ người đọc có lẽ sẽ cho chúng ta không ít kiến nghị hay ho, đạo diễn Ngu cảm thấy thế nào?

Ngu Tự Quần:......

Thằng oắt con thượng vị còn muốn dẫm lên người cũ* là hắn sao???

- Đương nhiên, chúng ta cần xem xét cái nhìn từ nhiều góc độ.

Ngu Tự Quần tự nhiên không thể không cho Lục Quân Tiên mặt mũi, cười cười đồng ý, quay đầu liếc mắt nhìn Kỷ Trình một cái. Nhưng mà Kỷ Trình căn bản không có nhìn hắn, hoặc là nói, cậu không để ý bất kỳ người nào, chỉ gắt gao mà đứng ở bên cạnh Lục Quân Tiên, chờ đợi Lục Quân Tiên sắp xếp. Nhận được sự đồng thuận của cộng sự, Lục Quân Tiên mới vừa lòng mà ngồi xuống, nhìn qua một lượt danh sách các diễn viên đến thử vai trên bàn, dư quang thoáng liếc thấy Kỷ Trình vẫn còn đứng liền quay đầu nhìn quanh phòng thử vai một vòng.

Truyện chỉ được đăng tại wattpad Annae0112

- Cậu bê cái ghế dựa lại đây ngồi.

Lục Quân Tiên nhẹ giọng nhắc nhở. Kỷ Trình lúc này mới đem sách đưa tới tay Lục Quân Tiên, sau đó đi đến ven tường, bê một cái ghế dựa qua đặt bên cạnh ghế của Lục Quân Tiên mới ngồi xuống.

Ngu Tự Quần:......

Dựa gần như vậy, quả nhiên có mưu đồ gây rối. Lục Quân Tiên lại không có để ý, bảo nhân viên công tác cũng đưa cho Kỷ Trình một phần phiếu đánh giá, sau đó mới để diễn viên bắt đầu thử vai. Lục Quân Tiên đối với thử vai luôn luôn nghiêm khắc, ngoài việc đánh giá trực tiếp tại chỗ, còn sẽ thu lại toàn bộ quá trình diễn thử. Sau khi thử vai kết thúc, anh sẽ căn cứ vào phiếu đánh giá của nhóm ban giảm khảo cùng với thảo luận, trước loại đi một vài người, những người còn lại anh sẽ lấy video thu lại quá trình thử vai từ nhân viên công tác mang về tiếp tục suy xét.

Lần này kịch bản thử vai là《 Tảo Yến kỷ sự 》trong Đại Yến hệ liệt văn của Lục Quân Tiên, câu chuyện đặt trong bối cảnh thời kỳ đầu của vương triều Đại Yến, kể về truyền kỳ Hoàng đế Sùng Nhân cải trang vi hành tra án, tên phim đổi thành 《 Hoàng Thất mật thám 》, hôm nay nhân vật thử vai là tiểu vương gia.

Tiểu vương gia cùng Hoàng Đế Sùng Nhân tuy không phải cùng một mẹ, nhưng trong lịch sử cặp huynh đệ này đều huynh hữu đệ cung*, trong phim Hoàng Đế Sùng Nhân cải trang vi hành cũng là đưa tiểu vương gia theo bên người. Cho nên tiểu vương gia tuy rằng không phải vai chính, nhưng suất diễn cũng không thiếu, mà tính cách còn dương quang đáng yêu, diễn viên đến thử vai cũng không ít.

*huynh hữu đệ cung: chỉ anh em hòa mục thân ái tôn kính lẫn nhau

Mấy diễn viên đã thử vai xong, trong lúc chờ người tiếp theo, Lục Quân Tiên uống một ngụm nước, nhìn phiếu đánh giá của mình khẽ lắc đầu.

- Nét diễn quá nặng.

Lục Quân Tiên nhíu mày, trực tiếp gạch bỏ. Ngu Tự Quần sờ sờ tóc hơi xoăn, lười biếng duỗi cái eo, nói:

- Vài người xuất thân chuyên nghiệp, đọc sách đọc đến ngốc rồi, mơ hồ không nắm được trọng tâm, khi diễn chỉ còn lại chút kỹ xảo máy móc.

Lục Quân Tiên cùng đạo diễn Phó gật gật đầu, tỏ vẻ tán đồng. Ngu Tự Quần cười một chút, dùng bút chỉ chỉ phiếu đánh giá

- Người tiếp theo không phải xuất thân chuyên nghiệp, ngược lại hẳn là sẽ tự nhiên một chút, thật chờ mong a!

Nghe vậy, Lục Quân Tiên liếc nhìn danh sách, người tiếp theo là Mạnh Qua......
Cũng không muốn hùa theo hắn khoe khoang, Lục Quân Tiên quay đầu nhìn Kỷ Trình bên cạnh, chỉ thấy Kỷ Trình hoàn toàn không bị quấy rầy bởi âm thanh nói chuyện của bọn họ bên này, nghiêm túc mà viết gì đó, trên phiếu đánh giá viết đầy chữ.

- Cậu đang viết cái gì?

Lục Quân Tiên có chút tò mò, anh cảm thấy kỹ thuật diễn của mấy diễn viên phía trước căn bản không cần phải viết đánh giá nhiều như vậy. Đột nhiên bị hỏi chuyện, Kỷ Trình đang nghiêm túc viết lỗ tai liền đỏ lên, nhìn nhìn Lục Quân Tiên, lén lút mà dịch dịch cuốn sách bên tay trái, chậm rãi che khuất phiếu đánh giá viết đến đầy chữ.

Lục Quân Tiên:......

- Cậu che cái gì? Chờ lát nữa đều phải giao cho tôi. - Lục Quân Tiên nhịn xuống không cười.

Kỷ Trình:......

- Em không hiểu diễn xuất, liền tùy tiện viết vài câu......

Kỷ Trình lãnh đạm mà nói, quay đầu không nhìn Lục Quân Tiên, ngoan cường mà bảo vệ tờ giấy dưới tay.

Lúc này, Mạnh Qua đi vào. Lục Quân Tiên không có miễn cưỡng, hơi hơi khiêu mi, rất có tiếc nuối nói:

- Được rồi, tôi đây không nhìn.

Mạnh Qua đang tự giới thiệu, Kỷ Trình không có nghe, cậu dời tay cùng sách ra khỏi phiếu đánh giá, trộm liếc mắt nhìn Lục Quân Tiên một cái, sắc mặt hơi trầm xuống, có chút hối hận, nội tâm giãy giụa.

- Đối với nhân vật trong kịch bản cậu nắm giữ được đến đâu?

Lục Quân Tiên như thường mà hỏi. Mạnh Qua ngoan ngoãn gật đầu

- Rất quen thuộc! Nguyên tác cũng đã xem qua vài lần!

Ngu Tự Quần hắng hắng giọng, nhỏ giọng nói với Lục Quân Tiên:

- Hôm qua suốt đêm anh đã luyện cho cậu ấy rồi, em có thể kiểm tra cậu ấy đoạn tiểu vương gia khóc vì hoàng đế mất tích kia.

Lục Quân Tiên:......

Liếc mắt nhìn Ngu Tự Quần ngang nhiên ở chỗ này cho người yêu đi cửa sau, Lục Quân Tiên vẻ mặt lạnh nhạt, nói với Mạnh Qua:

- Vậy cậu tới thử một chút cảnh tiểu vương gia cứu nữ chủ, giáo huấn yêu râu xanh đi.

Ngu Tự Quần:......

Quả nhiên cửa sau căn bản ngay cả cánh cũng không có.

Mạnh Qua:......

Quả nhiên tối hôm qua hẳn là nên đi ngủ sớm một chút, gấp gáp luyện tập căn bản là vô dụng.

Truyện chỉ được đăng tại wattpad Annae0112

Tin Ngu Tự Quần đúng là ngu, Mạnh Qua hiện tại vẻ mặt chết lặng, khóe miệng run rẩy mà nhìn hắn. Ngu Tự Quần lại hắng hắng giọng, mất tự nhiên mà sờ sờ đầu tóc hơi xoăn, tự mình suy ngẫm. Khi bọn họ đang giao lưu ánh mắt, tay phải Lục Quân Tiên bị chọc một chút.
Anh sửng sốt, quay đầu lại nhìn, liền thấy Kỷ Trình lỗ tai hồng hồng khuôn mặt điềm tĩnh, yên lặng mà đưa phiếu đánh giá chi chít chữ của cậu tới.

Lục Quân Tiên:......

Tuy rằng có chút ngoài ý muốn, bất quá Lục Quân Tiên trố mắt xong vẫn là nhịn không được cong cong khóe miệng, chủ động mà nhận lấy.

- Quá khó à? Vậy cậu liền tới thử cảnh tiểu vương gia cười với yêu râu xanh đi?

Lục Quân Tiên một bên nhàn nhạt nói, một bên cúi đầu xem phiếu đánh giá của Kỷ Trình.
Anh có chút kinh ngạc, quả nhiên giống như lời Kỷ Trình nói, cậu không hiểu diễn xuất, cho nên những lời nhận xét trên phiếu đánh giá đều không liên quan gì đến kỹ thuật diễn, hoàn toàn là dựa trên hình tượng nhân vật đưa ra phân tích, nhưng ngoài ý muốn lại viết đến đặc biệt tốt. Đang lúc Lục Quân Tiên xem đánh giá của Kỷ Trình đến thực mê mẩn, Mạnh Qua cười.

- Ha ha ha ha ha ha ha ha!

Lục Quân Tiên bị doạ sợ:......

Anh ngẩng đầu nhìn Mạnh Qua, Mạnh Qua đã cười xong, tự mình cũng cảm thấy xấu hổ, có chút ngượng ngùng mà cúi đầu nhìn mũi chân.

- Xong rồi? - Lục Quân Tiên hỏi.

Mạnh Qua sờ sờ cái mũi, gật gật đầu, sau đó nhìn sang Ngu Tự Quần, Ngu Tự Quần vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, ngồi tê liệt trên ghế. Dù sao cũng là bạn trai của đạo diễn Ngu, Lục Quân Tiên tuy rằng không cho đi cửa sau, lời nói cũng không thể quá khó nghe, trầm mặc mà châm chước câu chữ.

- Diễn không lời thoại đúng thật là không quá dễ dàng......

Nói xong , Lục Quân Tiên lại cảm thấy không có gì để nhận xét, nhìn lại nhìn phiếu đánh giá trong tay liền quay đầu hỏi Kỷ Trình

- Cậu cảm thấy thế nào?

Kỷ Trình vẫn luôn yên lặng xem thử vai bỗng nhiên bị hỏi, nháy mắt liền có chút khẩn trương, toàn thân căng chặt ngồi đến sống lưng càng thẳng. Cậu nhìn nhìn Lục Quân Tiên, lại nhìn Mạnh Qua, lắc đầu

- Tiểu vương gia không phải cười như vậy.

Lục Quân Tiên hơi hơi nhướng mày, có chút chờ mong, tiếp tục hỏi:

- Cậu cảm thấy tiểu vương gia sẽ cười như thế nào?

Ngu Tự Quần cũng hỏi:

- Cậu biết hắn cười như thế nào?

Kỷ Trình cũng không để ý đến hắn, chỉ nhàn nhạt mà phân tích nói:

- Tiểu vương gia là người trong hoàng thất, hắn rất cao quý, cùng hoàng huynh ra ngoài chơi hắn thật vui vẻ, hơn nữa tính cách cởi mở, lạc quan, có đôi khi nhìn qua sẽ có chút phách lối, nhưng hắn phách lối lại không kiêu ngạo, vì thế cho dù là đối với yêu râu xanh, hắn cũng sẽ không cười đến kiêu ngạo như vậy.

Bị cho là cười đến kiêu ngạo Mạnh Qua sờ sờ mặt mình, lặng lẽ suy ngẫm lại.

- Nói thì hay lắm, cậu tới cười một cái làm mẫu xem?

Ngu Tự Quần xoay xoay bút, cười nhìn Kỷ Trình. Kỷ Trình không để ý tới hắn, cũng không nói lời nào, lẳng lặng chờ đợi Lục Quân Tiên đánh giá. Nhưng mà lần này Lục Quân Tiên lại có cùng ý nghĩ với Ngu Tự Quần.

- Cậu nói rất đúng, tiểu vương gia là hoàng thất, hắn không được kiêu ngạo, cậu có thể làm mẫu một chút giọng cười phách lối mà không kiêu ngạo không?

Kỷ Trình:......

Cậu không nói chuyện, ngày thường cũng sẽ không cười, càng đừng nói cái gì mà tiếng cười phách lối nhưng không kiêu ngạo.

Ngu Tự Quần hừ hừ hai tiếng

- Không biết à? Cậu biết thế này gọi là gì không? Gọi là lý luận suông, những thứ chỉ ở trên bề nổi là thứ vô dụng nhất.

Lục Quân Tiên bất mãn với giọng điệu của Ngu Tự Quần, quay đầu trừng mắt nhìn hắn một cái

- Cậu ấy chỉ là độc giả, không phải diễn viên nhà anh, không biết cũng chẳng sao, anh yêu cầu quá cao rồi đấy.

Vừa dứt lời, Kỷ Trình liền đứng lên.

Truyện chỉ được đăng tại wattpad Annae0112

Cậu trầm mặc mà đi tới khu vực thử vai, thẳng đến chỗ Mạnh Qua. Mạnh Qua sửng sốt, Kỷ Trình so với y cao hơn không ít, mặt mũi âm trầm cứ như vậy bước tới, làm y theo bản năng mà lui một bước. Tình huống gì đây? Ngu Tự Quần khi dễ người nên muốn bạn trai là y tới gánh vác hậu quả sao???

- Mượn cậu dùng một chút. - Kỷ Trình lãnh đạm nói.

Mạnh Qua vẻ mặt ngây ngốc, mượn y cái gì? Mượn người? Dùng như thế nào? A?

Nhưng mà không đợi y phản ứng lại, đột nhiên cả người liền bay lên rồi! Y tốt xấu gì cũng là nam nhân cao 180, thế mà bị Kỷ Trình nhẹ nhàng ôm kiểu công chúa......

Kỷ Trình ôm thanh niên trong tay, giống như cậu vừa rồi nói "Mượn", phảng phất chỉ là đang ôm một cái đạo cụ, mặt mày lạnh nhạt đi tới trước bàn giám khảo chỗ Ngu Tự Quần.
Đang lúc mọi người đều không biết Kỷ Trình sắc mặt âm trầm là muốn làm gì, Kỷ Trình liền cười.

Cậu cười tươi dương quang xán lạn, mày khẽ nhướng, hừ nhẹ một tiếng, nhàn nhạt nói: "Cô nương nhà chúng ta, đồ móng heo nhà ngươi cũng xứng sao?

Từ lúc Mạnh Qua bị cậu bế lên Ngu Tự Quần liền có chút ngây ngốc, giờ phút này nghe Kỷ Trình nói như vậy, trong lúc nhất thời hắn không phản ứng được, theo bản năng mà liếc nhìn tay mình.

Mạnh · cô nương · Qua:......

Thật mất mặt......

- Thả cậu ấy xuống!

Ngu Tự Quần xấu hổ thu hồi ánh mắt trên tay mình, khó chịu mà đứng lên. Kỷ Trình khôi phục sắc mặt lãnh đạm, thả Mạnh Qua xuống dưới, cũng không thèm để ý Ngu Tự Quần trầm mặc mà về tới chỗ ngồi của mình, phảng phất cái người mới vừa rồi diễn thử một đoạn kia không phải cậu.

Lục Quân Tiên cũng ngây ngẩn cả người, bị tiếng cười vừa rồi của Kỷ Trình làm cho ngơ ngẩn. Anh gặp Kỷ Trình ba lần, trừ bỏ ngẫu nhiên thấy cậu mấy lần đỏ tai run tay thì cậu nhóc này luôn luôn là một vẻ mặt âm trầm, bộ dáng cực kỳ lạnh nhạt. Anh không nghĩ tới Kỷ Trình cười rộ lên cư nhiên lại đẹp như vậy, so với khuôn mặt trầm mặc dường như là hai người khác nhau.

- Rất tuyệt. - Lục Quân Tiên cảm khái nói với Kỷ Trình.

Kỷ Trình vành tai lại đỏ lên, yên lặng mà đem phiếu đánh giá ở chỗ Lục Quân Tiên cầm trở về, làm bộ thực bình tĩnh mà tiếp tục viết nhận xét, bút trong tay run run run. Gần như hiểu được thời điểm Kỷ Trình tay run tốt nhất không cần cùng cậu nói chuyện, Lục Quân Tiên cười cười quay đầu nhìn về phía Ngu Tự Quần cùng Mạnh Qua.

- Tôi cảm thấy Kỷ Trình biểu diễn rất tốt, trong cảnh đó tiểu vương gia ôm nữ chính bị hôn mê cảnh cáo yêu râu xanh, Kỷ Trình cũng lợi dụng những người có sẵn trong trường quay để đáp diễn, năng lực ứng biến rất tốt. Đây chỉ là một độc giả thôi đó. Mạnh Qua, nếu cậu thật sự muốn ở trong giới giải trí có thành tựu, nên nghiêm túc một chút.

- Em sẽ nỗ lực học tập, cảm ơn thầy Lục.

Mạnh Qua ngoan ngoãn gật đầu, thở dài một tiếng, lui ra ngoài. Ngu Tự Quần cũng không có phản bác, vốn nghĩ nhét cậu vào đoàn phim rồi có thể tay cầm tay dạy, hiện tại xem ra là không thực tế.

Casting tiếp tục.

Đến 5h30, thử vai mới kết thúc, Lục Quân Tiên sắc mặt ngưng trọng, cảm thấy không có người nào đặc biệt xuất sắc. Nhóm giám khảo cùng nhau thảo luận một chút, sàng lọc ra một vài người xác định, giao cho nhân viên công tác đi cắt video.

Tuy rằng casting làm người ta rất đau đầu, nhưng đã hẹn với Kỷ Trình ăn cơm, Lục Quân Tiên cũng không thể nuốt lời, đành phải tạm thời trước buông xuống công việc, dọn dẹp một chút rồi cùng đi ăn cơm.

Thời điểm hai người đi đến cửa phòng làm việc, Ngu Tự Quần cùng Mạnh Qua vẫn ở đó.

- Anh còn không trở về đoàn phim?

Lục Quân Tiên bất mãn mà liếc mắt nhìn Ngu Tự Quần một cái. Ngu Tự Quần nhìn Kỷ Trình vẫn luôn theo sau Lục Quân Tiên như cái đuôi, trong lòng âm thầm khó chịu.

- Cùng nhau ăn một bữa cơm đi, khó có lúc mọi người đều ở đây, sau này trở về đoàn phim còn không biết đến khi nào mới có thể chính thức giới thiệu Mạnh Qua với em.

Lục Quân Tiên:......

Một ngày thấy nhiều như vậy, còn có cái gì để giới thiệu?

Bất quá người yêu của đồng nghiệp, ăn một bữa cơm giới thiệu cũng là chuyện bình thường, cũng coi như chính thức một chút, Lục Quân Tiên cũng không giỏi từ chối người ta hết lần này đến lần khác.

Truyện chỉ được đăng tại wattpad Annae0112

- Nhưng tôi đã hẹn Kỷ Trình cùng ăn cơm.

Lục Quân Tiên nhìn nhìn Kỷ Trình phía sau. Ngu Tự Quần bất đắc dĩ nói:

- Đưa cậu ấy đi cùng đi.

Lục Quân Tiên có chút khó xử, quay đầu lại nhìn Kỷ Trình, liền thấy Kỷ Trình sắc mặt âm trầm, tuy rằng chưa nói gì nhưng nhìn ra được cậu không quá nguyện ý. Nguyên bản chính là bọn họ hẹn cùng nhau ăn cơm, bây giờ có thêm người khác khẳng định là không muốn.

- Ngại quá, mọi người đều ở đây, nếu không thì cùng nhau ăn một bữa cơm, mọi người làm quen một chút, chúng ta lần sau lại hẹn ăn riêng?

Lục Quân Tiên dò hỏi ý kiến của Kỷ Trình. Kỷ Trình vốn rất không muốn, nhưng nghe Lục Quân Tiên nói như vậy, sắc mặt nháy mắt liền hòa hoãn rất nhiều.

- Được.

Lần này cùng nhau ăn cơm, lần sau lại hẹn, tổng cộng liền có hai lần! Vui vẻ!

《 Tiểu kịch trường 》
Lục Quân Tiên: Thật là xin lỗi.
Kỷ Trình: Không sao, hai lần, lời rồi.

————————————————————————
Mong mọi người vote ủng hộ hoặc cmt cho mình lấy động lực 😭😭😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro