03 - Sơ H (hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Sơ H (hạ)

Chu Phàm chán nản, bị đánh cả người đau còn chưa tính tốt xấu phải để cậu hưởng chút phúc lợi đi, tuy rằng đau rồi cũng có sảng khoái kỳ dị. Ngày mai đàn anh tỉnh lại thấy như vậy sẽ thế nào đây, nhất định sẽ hổ thẹn muốn bồi thường cậu nhưng là nhất định sẽ rời xa cậu...

Đàn anh sắp lên năm tư, lập tức đi thực tập, nếu như đàn anh cố ý, có khả năng sau này cũng không có cơ hội gặp lại . . .

Tuy rằng Chu Phàm đã từng chủ động làm xa lánh Tống Minh, thế nhưng đó là bởi vì cậu sợ mình ở trước mặt hắn nhịn không được, âm thầm hay len lén chú ý tất cả về Tống Minh. Nhưng nghĩ đến có thể sẽ không còn được gặp lại Tống Minh, Chu Phàm đã cảm thấy tim đang co rút đau đớn.

Thẳng thắn cưỡng bức hắn, đàn anh ngày mai tỉnh lại cũng chỉ sẽ cảm thấy là hắn ép buộc, đến lúc đó lại diễn một phen hơn nữa vết thương trên người, căn cứ đối với hiểu biết về đàn anh, Chu Phàm có thể nắm chắc khiến đàn anh tiếp nhận cậu, hắn vừa mới chia tay với bạn gái, thực sự là cơ hội tốt trời ban.

Mưu tính một phen Chu Phàm ngay cả thân thể đau đớn đều không cảm giác được, cởi bỏ quần của Tống Minh lại lột quần lót, dương vật của Tống Minh lộ ra. So với Chu Phàm chỉ có thể nói là dương vật thanh tú, dương vật của Tống Minh lúc còn chưa cương liền vừa dài vừa thô khiến Chu Phàm thầm muốn quỳ lạy, cả đời đều sống ở dưới thân Tống Minh.

Chu Phàm dáng vóc tiều tụy hôn dương vật của Tống Minh, cậu bình thường cũng cho miệng mình cắm gậy xoa bóp vào tự học khẩu giao, nhưng dù sao cũng chưa có tiếp xúc qua vật thực lớn, cũng không dám làm động tác quá lớn. Cậu từ từ hôn nhẹ cố gắng há miệng thật lớn, để quy đầu có thể tiến vào.

Chu Phàm dựa theo trong GV, đặt Tống Minh tới trên ghế sa lon nằm nghiêng xong, tự mình quỳ giữa hai chân Tống Minh, ngẩng đầu lên tận lực để hàm răng không đụng đến côn thịt của Tống Minh, từ từ nếm thử như đang thưởng thức trân bảo, dương vật của Tống Minh cảm nhận được kích thích bắt đầu khôi phục sức sống, nhét đầy miệng Chu Phàm sau đó nhẹ nhàng đâm chọc, Chu Phàm sợ đến động cũng không dám động chỉ có thể tận lực há miệng thật lớn để cây côn thịt lớn kia hưởng dụng.

Cảm nhận được dưới thân ngoan ngoãn, Tống Minh liền nhẹ nhàng đâm vài cái rồi bắt đầu không chút kiêng kỵ động, đâm vào chỗ càng sâu. Chu Phàm chỉ cảm thấy cổ họng của cậu đều sắp bị phế đi, trong mũi bị mùi nam tính vờn quanh, đáy lòng ngược lại vô cùng hạnh phúc. Côn thịt của Tống Minh càn rỡ ở trong miệng Chu Phàm đâm chọc, cuối cùng sảng khoái bắn ra. Chu Phàm bị tinh dịch đặc hơn không dứt làm sặc, lại bị hai chân Tống Minh dùng lực bắt ép ở yên không cách nào giãy ra, chỉ có thể nuốt xuống...

Có một chút tanh, nhưng ngược lại cũng không khó ăn, Chu Phàm nếm nếm mùi vị sau đó liền tự nhiên nuốt toàn bộ tinh dịch trong cổ họng xuống, còn thân thiết dùng mình làm sạch côn thịt của Tống Minh, vốn đã bắn côn thịt cũng cương cứng. Chu Phàm sợ Tống Minh tỉnh lại nghĩ nhanh chóng làm xong, vội vàng đem côn thịt trong miệng nhổ ra, xoay người đem hoa cúc nhỏ của mình hướng về phía cây nhục bổng lớn kia, để chân thực cũng không dám đi lấy dầu bôi trơn liền cứ thế trực tiếp cưỡng ép côn thịt của Tống Minh.

"A... Đau..." Dù sao cũng là lần đầu của Chu Phàm, cậu bình thường tuy rằng cầm gậy xoa bóp, khiêu đản chơi chính mình, nhưng những thứ này sao có thể so sánh với côn thịt như hung khí của Tống Minh chứ, Chu Phàm lại không dám bôi trơn, chỉ đành khổ thân.

Cúc hoa của cậu thắt chặt, dưới trạng thái Tống Minh tiến không đến chỗ sâu bên trong bán treo, không cảm giác khó chịu, Chu Phàm bị đau cũng không dám nhúc nhích, lấy tay đem mặt sau của mình dùng sức kéo ra thuận tiện cho Tống Minh tiến vào. Tống Minh vẫn luôn bán treo không chịu nổi không quan tâm cố sức đâm về trước, Chu Phàm che miệng kêu khóc lại không dám lên tiếng, mặt sau của cậu nứt ra chảy máu.

Cuối cùng Chu Phàm chỉ có thể tự vui vẻ, dù sao lần đầu tiên phá thân, không phải đều chảy máu sao. Sau đó cậu liền đau đến hôn mê bất tỉnh.

Có máu bôi trơn Tống Minh ra vào thuận lợi hơn, hắn không cảm giác được tình trạng của người dưới thân, dựa vào bản năng đâm rút, mùi máu tươi càng có thể khiến người ta cảm thấy hưng phấn. Tống Minh cuối cùng ở bên trong thân thể Chu Phàm bắn ra, liền nằm ở tư thế nằm ở trên người Chu Phàm, côn thịt hòa lẫn với tinh dịch của hắn và máu của Chu Phàm cắm ở trong thân thể cậu, cùng nhau rơi vào ngủ say, tuy rằng một người đau, một người thoải mái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro