(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải, em yêu Huyền Mạc. Em thích cha nuôi của mình. Em thích người đàn ông hơn mình 21 tuổi. Từ ngày mới dậy thì năm 14 tuổi, em đã nằm mơ thấy cha mình. Bàn tay cha lướt trên thể thon dài, mảnh mai lại ngây ngô của em, đôi môi liếm mút trên cần cổ trắng nõn. Chỉ có vậy đã làm em xấu hổ đến bừng tỉnh, dịch thể nhớp nháp tràn ra từ cả dương vật lẫn lỗ nhỏ dưới háng.

Từ ngày ấy, em đã biết mình không còn đường lui. Em bắt đầu nhung nhớ hắn, mong ngóng đến buổi tối được ở cùng cha. Em còn chú ý đến cả những người phụ nữ, những thanh niên trẻ đẹp hay đi cùng hắn.

Huyền Mạc không phải người vô dục vô cầu. Thông thường, hắn sẽ kiếm người qua đêm dài hạn để đảm bảo an toàn. Dù hắn không cố ý cho Huyền Thanh thấy, nhưng hắn cũng không giấu giếm gì em.

Vài ngày sau đó, khi thấy cha nhắn em sẽ không về vào buổi tối, Huyền Thanh cảm thấy khó chịu. Em thừa biết chuyện gì đang xảy ra.

Em nằm trên giường ngủ rộng lớn, vừa đau lòng vừa tức giận rớt ra vài giọt nước mắt. Em lại cởi sạch quần áo, ngắm nhìn cơ thể mình trước gương tự hỏi. Tên hồ ly tinh đực đó có đẹp bằng em không, có mảnh mai như vậy không, mông có tròn được như em không? Còn con hồ ly tinh cái kia có trắng hơn em không, đầu vú có hồng hơn em không, bướm nhỏ có mềm được như em không?

Huyền Thanh vừa khổ sở vừa hứng tình, nhưng em cũng chỉ dám tưởng tượng rồi sờ soạng một chút. Em vẫn muốn thứ đầu tiên tiến vào cơ thể em sẽ là dương vật lớn của cha, chứ không phải mấy ngón tay hay thứ đồ chơi lạnh lẽo khác.

Huyền Mạc cũng chẳng phải kẻ mù dở. Từ lúc hắn thấy đôi mắt lấp lánh lạ thường của em khi nhìn mình, vành tai hơi đỏ khi lại gần hắn, Huyền Mạc đã ngờ ngợ được điều gì đó. Nhưng Huyền Thanh còn nhỏ quá, hắn không thể biết đó có phải là tình yêu, hay chỉ là thứ tình cảm ngộ nhận, một phút rung động thoáng qua.

Từ ngày đó, Huyền Mạc bắt đầu không mặn không nhạt mà kéo dài khoảng cách. Hắn cố ý không ngồi sát gần lại, không xoa đầu hay ôm em, không còn thi thoảng ngủ chung với em nữa. Hắn cũng không thể nói rõ bản thân làm vậy vì không có ý gì với thân thể mềm mại của em, vì trói buộc đạo đức hơn ba mươi năm qua, hay chỉ đơn giản vì sợ hãi, trốn tránh.

Em biết chứ. Em vẫn luôn thầm cảm thấy buồn lòng mỗi khi nhìn người em thích mà không được âu yếm, chỉ thi thoảng dựa vào tình cha con mà gần gũi một chút. Thế mà bây giờ, đến cả những thứ đó cũng không còn nữa.

Cứ như vậy, mãi cho đến năm em mười sáu tuổi.

Sinh nhật tuổi mười sáu của thiếu gia Huyền gia cũng không tổ chức quá long trọng, chỉ mời bạn bè cùng người thân trong gia đình đến. Dù không có huyết thống của Huyền gia nhưng ai cũng nhận định Huyền Thanh sẽ là người thừa kế, không tiếc lời mà khen ngợi cùng nịnh bợ em, mong sau này hưởng ké được chút hào quang.

Huyền Thanh chẳng có tâm trạng gì. Em đang nhớ lại năm ngày trước Huyền Mạc đi với một thanh niên trẻ trung mơn mởn, hơn em tầm bốn, năm tuổi. Thanh niên cao gần bằng em, làn da nhìn từ xa cũng thấy trắng muốt, kiểu tóc đen ngoan ngoãn. Huyền Mạc đi cạnh anh ta, vẫn còn mặc áo sơ mi và quần âu trông đến là đứng đắn.

Hừ.

Huyền Thanh nghe lời thách thức của mấy ông cậu mà uống ực một chén rượu. Em cũng chẳng biết là rượu gì, nhưng chắc nó có thể giúp em giải toả tâm tình nên em cũng chẳng quan tâm.

Huyền Mạc nhíu mày, nhắc em đừng uống nữa. Tính tình khó chịu của em ngay lúc này nhờ rượu mà bộc phát không nhỏ, giận dỗi trả treo:

- Cha quản cái gì chứ, con cũng chẳng phải vợ của cha. Con lớn rồi.

Hắn hơi sững người, há miệng định nói cái gì, chắc hẳn là dạy dỗ cậu một chút. Mấy ông cậu thấy không khí căng thẳng cũng nói đỡ vài câu, kêu Tiểu Thanh là đàn ông, đã lớn rồi, đừng quản chặt quá.

Em vùng vằng đứng dậy, nói với mọi người mình hơi mệt rồi đi lên nhà.

Huyền Mạc thở dài. Hắn vẫn ngồi cùng họ hàng thêm hai ba tiếng. Đợi đến khi mọi người về hết, hắn bước chân lên tầng, đứng lại trước cửa phòng em.

Phân vân một lúc thật lâu, rồi như chịu thua, hắn gõ cửa. Không đợi đến lúc em chạy xuống mở, Huyền Mạc đã tự động đẩy cửa đi vào.

Huyền Thanh nằm trên giường, vùi đầu vào chăn. Dù em nằm im lặng, hắn cũng biết em chưa ngủ.

- Huyền Thanh.
- ...
- Thanh Thanh.

Em quay ngoắt lại, gương mặt nhỏ bé đầy nước mắt. Những giọt nước mặn chát lăn xuống gò má em, lăn vào lòng Huyền Mạc.

Hắn ngồi bên thành giường, đợi em mở lời.

- Cha ơi, em yêu cha.

Như những gì hắn dự đoán. Huyền Mạc ngắm nhìn gương mặt non nớt lại sắc sảo của em, nhẹ nhàng vuốt ve.

- Huyền Thanh, con còn nhỏ quá.

Đôi mắt em càng đỏ hơn nữa. Em nhỏ thì sao chứ? Em tin rằng tình yêu của mình chân thành và tha thiết chẳng kém cạnh một ai hết. 

- Tôi không biết, Huyền Thanh. Tôi sợ tình cảm của em chỉ là chim non mới nở, rồi sau này, em gặp được người tốt hơn tôi, trẻ hơn, đẹp hơn tôi, em sẽ nghĩ gì? Em mới mười sáu tuổi, còn tôi đã gần bốn mươi rồi.

Huyền Mạc vừa vuốt tóc em, vừa nói như tâm sự. Em vùng dậy, ôm chặt lấy hắn, cố kìm lại giọng nói đang run rẩy của mình.

- Không, con không cần biết. Con không nói trước được, nhưng mà con yêu cha. Không phải tình cảm nhất thời, cha biết mà...

Em vừa nói vừa cầm lấy tay hắn, áp sát vào dưới thân em.

- Cha ơi, nếu cha không tin...

Bàn tay rộng lớn của Huyền Mạc chỉ vừa đụng vào phần dưới, mặt em đã đỏ bừng lên. Trong lòng em vừa hồi hộp căng thẳng, vừa mừng rỡ khi thấy hắn không tỏ ý ghét bỏ, nhưng giờ phút này chỉ còn một ý nghĩ.

Muốn người đàn ông này xâm phạm em.

Muốn người này dùng vật to lớn dưới háng kia, đâm thẳng vào đoá hoa non nớt của em, bắn đầy tinh dịch trong bụng em, ngày đêm không rời.

Dù em vừa uống rượu nhưng cũng chỉ là hơi choáng váng, đầu óc còn tình táo lắm. Em đánh bạo lột sạch áo, giữ chặt bàn tay của hắn cọ xát lên dương vật và bướm nhỏ, vừa cọ vừa thủ thỉ:

- Cha ơi, chơi em đi... Em xin cha mà... Em, em muốn trở thành của cha...

Đầu óc Huyền Mạc như nổ tung. Không một người đàn ông nào có thể kìm chế trước thân thể mềm mại ngọt ngào, gương mặt ửng đỏ cùng lời cầu xin thẳng thắn đến thế.

Hắn ghìm lại hơi thở nóng rực của mình:

- Thanh Thanh, nghĩ kĩ chưa?

Huyền Thanh gật đầu, vội vàng vươn người hôn lên đôi môi người đàn ông, liếm mút như lấy lòng, hai chân vẫn kẹp chặt bàn tay hắn.

Huyền Mạc đưa tay còn lại kéo sát em lại gần, như muốn khảm em vào trong ngực, không bao giờ có thể rời ra. Đôi môi hắn dẫn đường cho nụ hôn trúc trắc của em, bốn cánh môi dán vào nhau, tạo nên tiếng nước chậc chậc, hai đầu lưỡi cuốn lấy như khiêu vũ. Đầu óc em mơ hồ, mặt đỏ bừng, dường như không thở nổi nữa. Hắn cuối cùng cũng buông tha cho em, khẽ hôn lên khắp gương mặt nhỏ vẫn còn đầy nước mắt, vừa dịu dàng vừa dung túng.

Đến khi hơi thở đã ổn định lại, em vừa ôm vừa kéo hắn vào giữa giường, bàn tay thon gầy nhanh chóng cởi hết quần áo vướng víu trên người mình, chỉ để lại một chiếc quần lót mỏng trắng tinh, trên đó đã gồ lên, thấm chút nước.

Em nằm ngửa ra giường, hai chân run rẩy tách ra, xấu hổ nhưng cương quyết mời gọi:

- Cha ơi...

Tầm mắt Huyền Mạc lướt trên cơ thể như dương chi bạch ngọc của đứa con nuôi. Huyền Thanh phát dục rất tốt, đã cao gần 1m8. Tứ chi thon dài cân xứng, vì còn là thiếu niên nên có hơi gầy. Làn da trắng nõn, gương mặt động tình, đôi mắt xếch lạnh lùng giờ đây ngập nước, môi đỏ bừng. Huyền Thanh là người song tính, dù không có ngực lớn nhưng cơ ngực cũng không rắn chắc như nam sinh bình thường, bầu vú mềm mại, hai đầu nhũ nho nhỏ đỏ hồng. Lướt xuống dưới là vòng eo nhỏ nhắn, dương vật non nớt bọc trong quần lót cùng đoá hoa vốn thuộc về nữ giới.

Huyền Thanh thấy hắn im lặng chẳng nói năng gì, gấp đến mức cọ vào bên người hắn, cố tình mở rộng hai chân thêm nữa. Cơ thể vì căng thẳng mà phập phồng:

- Cha ơi, chơi em đi mà...

Tay em mon men đến mép quần lót, chực kéo xuống. Huyền Mạc bất chợt nhào đến đè lên cơ thể em, nắm chặt tay không để em tự ý cởi. Hắn hôn lên cổ em, trồng một ruộng dâu tây dày đặc vừa đỏ vừa nhiều, lướt dần đến ngực, cố tình lơ là đầu vú. Gương mặt góc cạnh thường nghiêm nghị đầy vẻ động tình, khiến em lén vui vẻ vểnh đuôi lên.

Trong lúc em mơ màng, Huyền Mạc đã di chuyển đến bụng. Cách một lớp quần lót, đầu lưỡi phác hoạ hình dáng chim nhỏ đang hơi đứng lên, rồi nhanh chóng chuyển xuống cái bướm mềm mại. Hắn hôn hôn hai bên môi, rồi tách mở, đầu lưỡi thuận tiện đâm vào trong.

Chỉ một chút động tác nhỏ đã khiến Huyền Thanh nứng đến không chịu được. Chim nhỏ ngẩng cao đầu, cái bướm cũng rỉ đầy nước. Quần lót mỏng màu trắng ướt đến gần như xuyên thấu, chẳng rõ là nước miếng của hắn hay nước dâm của em.

Bất chợt, Huyền Mạc ngậm vào hột le đang sưng nhưng viên anh đào nhỏ. Huyền Thanh giật bắn người, lỗ lồn lại phun ra chút nước, thở hắt ra một hơi.

Huyền Mạc tạm dừng động tác, ngẩng đầu nhìn gương mặt đỏ ửng của em, cười cười hỏi:

- Bé yêu, cha liếm em có sướng không?

Em vẫn còn ngượng ngùng lắm, mặt đỏ như quả cà chua chín, không dám nói mấy lời thô tục. Huyền Mạc thấy em cứng đầu lại cúi xuống kéo quần lót của em ra, mút lấy hột le, nhấm nháp như đang ăn món ngon. Người em run bần bật, khoái cảm ào ạt xông lên khiến cơ thể non nớt của em không chịu nổi, hai chân chực khép lại, vừa khóc vừa rên:

- Cha ơi, huhu... Xin cha đừng... đừng liếm em nữa... A

Huyền Mạc dùng tay đè hai đùi, không cho em khép chân lại. Mặt hắn vùi giữa hai chân em, một lúc trêu đùa hột le, một lúc lại hút lấy nước dâm tràn ra ào ạt vì sướng. Hắn hỏi lại:

- Cha liếm bướm của em có sướng không? Hả?

Cơn sướng mãnh liệt khiến em thở hổn hển, đầu óc mơ hồ, lồn nhỏ cũng co thắt lên đỉnh, lắp bắp đầu hàng:

- Dạ, sướng... Cha liếm bướm em sướng lắm... A, đến, đến rồi...

Ngón chân em co lại, ưỡn người lên, một đợt nước dâm lại tràn ra, dính dớp trên sống mũi cao thẳng của Huyền Mạc.

Huyền Mạc ngẩng đầu lên, đối mặt với em. Hắn cười nói:

- Của em cả đấy.

Đôi mắt em lấp lánh, hơi ngẩng đầu lên, vươn đầu lưỡi liếm vệt nước ẩm ướt trên mũi hắn. Hơi nồng, em nghĩ.

Hai đôi môi lại cuốn lấy nhau. Tiếng lép nhép phát ra vừa lãng mạn vừa sắc tình. Hôn đủ rồi, bàn tay Huyền Mạc lần mò đến ngực em. Đầu ngón tay lạnh lẽo gảy gảy đầu vú, khiến chúng nhanh chóng dựng đứng lên. Bàn tay lại nắn bóp bầu ngực, đè nén khiến đầu nhũ nhô lên, Huyền Mạc cúi xuống ngậm vào.

Đầu vú truyền đến cơn ngứa cùng khoái cảm nhè nhẹ, em ưỡn ngực lên, muốn nhét hết bầu vú vào miệng cho hắn chăm sóc, khoé miệng tràn ra tiếng rên nhỏ vụn. Bàn tay hắn trượt dần xuống dưới, cởi khoá quần. Dương vật to lớn nhịn đã lâu, hùng dũng bật ra, độ lớn và độ dài đều kinh người. Đồ vật này màu sắc không nhạt như của em mà sẫm màu hơn, quy đầu to lớn, rỉ ra một chút dịch. Em trợn cả mắt nhìn, thầm nghĩ lớn quá, vừa thích vừa sợ.

Huyền Mạc để ý đến tầm mắt của em, ghé vào tai em hỏi:

- Thanh Thanh có thích không?

Mặt em đỏ lựng. Lớn như vậy, có vào hết bên trong em nổi không?

Trong lúc Huyền Thanh còn đang đờ ra, Huyền Mạc đã dùng ngón tay mở rộng bên dưới cho em. Hắn nhét ngón tay đầu tiên vào. Bướm nhỏ của em đã ướt sũng, không có gì khó khăn. Huyền Mạc chú ý không chọc quá sâu, màng trinh của em phải để dương vật lớn lấy đi.

Hai ngón tay lớn được nhét vào, nhẹ nhàng móc ngoáy. Cơn khoái cảm lại bắt đầu dâng lên, em ôm lấy cổ hắn uốn éo như cổ vũ. Đến ngón tay thứ ba, miệng lỗ nhỏ đã hơi quá sức.

Em vỗ bộp bộp vào cánh tay hắn ra hiệu. Huyền Mạc dừng lại một chút, tiến vào chậm rãi hơn. Chờ cho em thích ứng, hắn mới bắn đầu sờ nắn ở bên trong. Chỉ ma sát một chút, nước nhờn từ trong bướm đã chảy ra nhớp nháp, ướt cả tay hắn.

- Huyền Thanh, em dâm quá. Từ giờ cha gọi em là bé dâm nhé.

Em còn đang lâng lâng với khoái cảm khi lồn được xoa nắn nhẹ nhàng, chỉ ừm ừm mấy tiếng như đáp lời.

Đến khi cảm thấy đã mở rộng đủ, ba ngón tay của hắn rời khỏi, cây dương vật sừng sững dí sát vào bướm nhỏ. Người song tính đã rất lâu không ghi nhận có thể mang thai, hai người cũng chẳng lo lắng gì đến việc đeo bao. Huyền Mạc không đi vào ngay mà chầm chậm trượt giữa hai môi. Thân chim lớn dính nước dâm óng ánh, thi thoảng lại chà trúng hột le khiến em giật nảy lên, bên trong bướm vừa ướt vừa ngứa.

Bướm nhỏ được ba ngón tay chăm sóc, hai môi đã mở ra, đỏ thẫm mấp máy trông dâm hết sức. Huyền Thanh nhìn đến mức ngứa ngáy, thấy hắn không có ý định động thủ đành phải tự mở miệng:

- Cha ơi, em muốn dương vật...
- Muốn dương vật làm gì?

Em biết thừa hắn đang chơi xấu, vẫn không chịu được mà ngượng ngùng trước khuôn mặt anh tuấn của hắn.

- Dạ, em muốn dương vật của cha địt... địt vào bướm em... Ưm...

Lời thô tục dâm đãng thốt lên từ đôi môi mềm mại khiến Huyền Mạc không nhịn được, quy đầu to lớn chầm chậm tiến vào bướm nhỏ. Kính cỡ quy đầu có chút quá mức, khi tiến vào căng miệng bướm nhỏ đến cực hạn, chỉ thêm một chút nữa sợ sẽ rách mất.

Huyền Mạc thở ra một hơn, nhìn gương mặt co rúm lại vì đau của em, cố kiềm chế để không thúc mạnh vào. Hắn cúi xuống hôn em, tay lần mò đến dương vật hơi rũ xuống vì mất hứng, chầm chậm xoa nắn giúp em thả lỏng.

Chim nhỏ được chăm sóc nhanh chóng lại ngẩng đầu lên, gương mặt em cũng đỏ ửng, lỗ lồn tiết ra nước dâm bôi trơn mấp máy. Khi cơn đau đã biến mất, em lại thấy bên trong ngứa quá thể, chỉ muốn cha thẳng lưng đụ vào, lấp đầy bướm dâm.

Nghĩ đến là làm, em run run nói:

- Em, em được rồi... Cha mau di chuyển, mau đụ vào bướm em đi...

Huyền Mạc cũng nhịn đến khó chịu, nhưng tính tình hắn bình thường nghiêm túc lạnh nhạt, bao nhiêu tuỳ hứng, thích trêu chọc lại dồn hết lên người Huyền Thanh. Hắn cúi người nhìn em đang hứng tình, không nhanh không chậm nói:

- Bé dâm, lấy tay banh lồn ra cho cha em đụ vào nào.

Huyền Thanh hết bị bắt nói lời thô tục, giờ lại muốn em banh lồn ra cho hắn đụ, vừa gấp vừa tủi thân, đành phải đưa tay xuống mở rộng hai môi lồn, khiến cho dương vật chọc vào càng dễ. Huyền Mạc được như ý, cúi xuống hôn em, thân dưới di chuyển ra vào. Dương vật lớn phá rách màng trinh của em, một chút máu rỉ ra nhưng em chẳng thấy đau.

Mới đầu hắn còn đút chậm rãi từ tốn được nửa cây vì sợ em khó chịu, nhưng thấy bé con càng đụ càng phát dâm, Huyền Mạc cũng không nhịn nữa, một phát nhét vào cả dương vật, chỉ chừa hai túi tinh ở ngoài. Huyền Thanh đang hưởng thụ khoái cảm râm ran, bỗng dưng trong bướm nhỏ bị nhồi chật cứng, điểm G bị chim lớn chọc đến không thương tiếc, thét lên một tiếng, vách tường co bóp tràn ra nước dâm như đang hôn liếm dương vật.

- Chim lớn... Chim lớn của cha chọc đến... đến trong cùng rồi... Không được, cha ơi, đầy... đầy quá, ưm...

Huyền Mạc biết em đang sướng chết đi được, càng không kiêng nể gì mà đụ mãnh liệt, phát nào phát nấy không đụ đến tận cùng thì cũng chọc đúng điểm nứng, khiến cả người em giật giật không kiểm soát nổi. Lồn nhỏ ướt đến mức thành vũng nước, ôm chặt lấy dương vậy lớn không buông. Bên trong như hàng trăm cái miệng đang thi nhau liếm mút, người tự chủ cao như Huyền Mạc cũng phải phun một câu sướng.

Huyền Thanh bị cha địt đến ngớ người luôn rồi, trong đầu chỉ còn hình dáng cây dương vật hùng vĩ đang làm em sướng thần hồn điên đảo, bướm nhỏ ra sức mát xa lấy lòng chim lớn, co thắt càng ngày càng gấp gáp. Huyền Mạc dùng tay đẩy hai chân em lên, làm cái lồn giương cao, tiện cho hắn địt càng hung bạo. Bụng dưới bằng phẳng của em gồ lên, Huyền Thanh mơ mơ màng màng chạm vào, xoa xoa, khúc khích nói:

- Cha ơi, cha địt... địt đến tận chỗ này của em nè...

Gân xanh trên trán Huyền Mạc nổi lên, hiếm thấy hung bạo nói:

- Dương vật lớn đụ em có sướng không? Hả bé dâm? Cái bướm này còn để ai ngoài tôi đụ nữa không?

- Dạ sướng... sướng lắm, bướm nhỏ chỉ cho cha, cho cha đụ thôi... A, bé dâm sắp đến rồi, lồn thích quá...

Huyền Mạc thừa biết bé yêu này thích hắn đến mức nào, hai năm ròng, ngày đêm tơ tưởng, không tiếc gì trao thân cho hắn ngay đêm mười sáu tuổi. Bình thường lạnh lùng kiêu ngạo là vậy, giờ lại sẵn sàng nép vào lòng hắn làm nũng, bao nhiêu dâm ngôn uế ngữ chẳng ngại xổ ra làm hắn vui lòng.

Huyền Mạc càng nghĩ càng đè em ra làm đến ác liệt, đóng cọc mấy chục cái. Huyền Thanh sướng đến hai mắt trắng dã, miệng mở rộng, lồn nhỏ thít ngày cành nhanh, rồi phun ra một đợt nước dâm đầy đến rỉ ra khỏi lỗ. Hắn đụ liên tục thêm một đợt nữa, đến khi Huyền Thanh bị bắt nạt đến khóc lên, cả lồn và chim nhỏ cùng bắn nước tứ tung mới chịu nhét đầy dương vật vào trong cơ thể em, bắn  ba bốn đợt tinh dịch nóng ấm vào trong.

Huyền Thanh đã cao trào đến mấy lần, nhưng nghĩ đến chim lớn của ba đang bắn tinh cho em, lồn không nhịn nổi mà siết chặt, phun nước dâm không nổi nữa, lại rỉ ra nước tiểu vàng nhạt, sướng đến đồng tử rã ra.

Huyền Mạc bình tĩnh lại, rút ra dương vật từ lỗ lồn nóng ẩm. Hắn nhìn cái lỗ nho nhỏ vốn hồng hào, giờ bị chọc đến đỏ thẫm, miệng còn mấp máy, tràn ra hỗn hợp tinh dịch, ít máu loãng, nước dâm cùng nước tiểu, không chút chần chừ lại cứng lên.

Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt thất thần của bé con, Huyền Mạc đành thở dài nhịn xuống. Hôm nay mới là lần đầu đụ bướm nhỏ, nếu còn làm nữa sợ em sẽ không chịu nổi mất. Tha cho em vậy.

Huyền Thanh trải qua một đợt làm tình mãnh liệt đã sớm mệt đến díu cả mắt, người cũng uể oải. Em để mặc cho Huyền Mạc bế mình vào nhà tắm, làm vệ sinh sạch sẽ rồi quấn khăn tắm, nhẹ nhàng lau người em.

Đến khi người em khô ráo, Huyền Mạc lấy ra một lọ thuốc mỡ, quan sát hai đầu vú còn đỏ hồng và cái lồn hơi sưng, chậm rãi bôi thuốc. Thuốc mỡ lạnh lẽo khiến em thoải mái hơn rất nhiều, mắt dù nhắm tịt nhưng vẫn cố lôi kéo hắn đến nằm cạnh.

Huyền Mạc cẩn thận kéo chăn lên đắp cho cả hai người, dang tay ôm em vào lòng. Em thuận thế rúc vào lồng ngực ấm áp của hắn, y như buổi đêm đầu tiên em đến đây.

Bàn tay to lớn của hắn khẽ vuốt lưng em, nhẹ nhàng đầy tình cảm. Hốc mắt của em đột nhiên nóng lên, giống như đang mơ vậy.

- Cha ơi, cha có yêu em không?

Huyền Thanh nhỏ giọng hỏi han, câu hỏi này em đã chôn giấu từ lâu lắm rồi, đến giờ mới dám hỏi ra.

Huyền Mặc cười đầy dịu dàng.

- Cha yêu em chứ.

Huyền Thanh hết sức sung sướng, được voi đòi tiên mà nói:

- Cha yêu em rồi, cha chỉ được có em thôi nha. Mấy con hồ ly đó, cha không được sờ đến nữa.

Hắn vừa thương vừa buồn cười, bé yêu này nhìn chằm chằm hắn bao lâu rồi đây? Có phải hàng đêm hắn không ở nhà đều lén lút trốn trong chăn lau nước mắt, tức giận lại nhớ hắn hay không? Huyền Mạc muốn đùa dai một chút, rồi lại thương tiếc không nỡ, ôm em nói:

- Ừm, cha chỉ thích em thôi, không cần người khác.

Em mãn nguyện, dần thiếp đi trong vòng tay vững chãi, nụ cười vừa ngọt ngào vừa yên ổn. Huyền Mạc cũng đã thấy buồn ngủ, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của em rồi nhắm mắt lại.

Một đêm hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro