Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này, Chính Nhân."

Sâm Viên Chính Nhân căn bản là không có cách nào ngăn Bắc Đại Lộ Đông Ti đi vào nhà mình, y mỗi ngày ngang nhiên tự tiện đi vào, có điều y tự chuẩn bị đồ ăn cho mình.

Bắc Đại Lộ Đông Ti lấy từ trong túi ra một đống đồ ngọt, ngồi trước Sâm Viên Chính Nhân, cười ngọt ngào khiến hắn nổi da gà.

"Cái này ăn ngon lắm, chúng ta cùng ăn nha."

Cái tính cách không biết xấu hổ vô lại của y, Sâm Viên Chính Nhân đến bây giờ mới chính thức cảm nhận được. Hắn không để ý tới Đông Ti, tên kia liền ngồi bên cạnh ăn, đem đùi hắn trở thành gối mà ngủ, hắn cự tuyệt, Bắc Đại Lộ Đông Ti sẽ đáp trả đến mức hắn không còn lời nào để nói, chỉ có thể tức giận đến biến sắc.

"Tôi không ăn đồ ngọt." Hắn cự tuyệt, biểu tình trên mặt càng hung ác.

Thế nhưng dù biểu tình có hung ác thế nào, cũng không dọa được Bắc Đại Lộ Đông Ti. Y cầm kem, hướng miệng Chính Nhân tiến tới.

"Cái này ăn ngon lắm đó."

Sâm Viên Chính Nhân lấy tay gạt ra, chịu không nổi Bắc Đại Lộ Đông Ti cứ dây dưa như vậy.

"Cậu rốt cuộc muốn làm gì? Bắc Đại Lộ Đông Ti, tôi và cậu không có chuyện gì để nói, cũng sẽ không ăn đồ cậu mang tới."

"Làm sao? Cậu sợ tôi sao? Sợ tôi hạ dược? Là cậu sợ tôi... hì hì." Y hạ thấp giọng, ghé vào tai Sâm Viên Chính Nhân nói khẽ: "Cậu sợ tôi hạ dược, sợ cậu không khống chế được khát vọng của cậu với tôi?"

Tai truyền đến một thanh âm ngọt ngào khiêu khích, hơn nữa Bắc Đại Lộ Đông Ti còn liếm lỗ tai hắn, Sâm Viên Chính Nhân phẫn hận trừng mắt, Bắc Đại Lộ Đông Ti cười ha ha.

"Cậu sợ sao?"

"Tôi đối với cậu không có cảm giác."

Sâm Viên Chính Nhân nói càng nghiêm lệ.

"Lừa quỷ, không có cảm giác? Vậy cậu bị tôi sờ chỗ này cũng không có cảm giác, sao lại cứng thế này?"

Bắc Đại Lộ Đông Ti đưa chân lên, trực tiếp lấy chân chà sát hạ thân của Sâm Viên Chính Nhân, hắn tức giận quát một tiếng, lập tức đứng bật dậy.

Bắc Đại Lộ Đông Ti cười đến càng thoải mái, chỉ vào hắn, cười đến ngừng không được.

"Cậu... Cậu..." Sâm Viên Chính Nhân tức càng thêm tức, tức đến mức đầu óc trống rỗng.

Bắc Đại Lộ Đông Ti vươn đầu lưỡi, liếm kem, mắt còn nhìn hắn khiêu khích, ngay cả đôi môi đỏ tươi cũng phát ra tiếng liếm láp, quả thực giống hệt trong phim AV, Sâm Viên Chính Nhân sắp bị y làm cho điên rồi.

Sâm Viên Chính Nhân đứng dậy, băng lãnh hướng tới WC, vừa mới tới cửa, cởi quần, Bắc Đại Lộ Đông Ti đã ở bên ngoài gõ cửa liên hồi.

"Chính Nhân, rất khó chịu sao? Tôi giúp cậu nha."

"Cậu câm miệng cho tôi!" Sâm Viên Chính Nhân khàn giọng gào lên, thanh âm cho thấy y vừa gắt gỏng, vừa phẫn hận.

Không sai, hắn bị Bắc Đại Lộ Đông Ti khơi dậy phản ứng sinh lý. Trước đây tiểu sắc quỷ Bắc Đại Lộ Đông Ti kia toàn xem phim AV nổi tiếng, bây giờ còn đem mấy cái chiêu thức đó dùng với hắn vì muốn kích thích hắn phản ứng.

"Làm gì tức giận như thế? Cậu yêu tôi như thế, đối tôi có nhu cầu là chính đáng thôi, tôi cũng cân nhắc rất nhiều rồi mới nguyện ý đem tiểu cúc của mình hiến cho cậu nha! Tôi đằng sau là xử nữ hàng thật giá thật, hôm đó lại bị cậu xâm phạm mạnh mẽ như vậy."

"Tôi không yêu cậu, cậu cút ngay cho tôi!" Sâm Viên Chính Nhân tính tình vốn ôn hòa bị y chọc chửi ầm lên.

Nhẹ nhàng một tiếng, cửa WC mở, Bắc Đại Lộ Đông Ti cầm chìa khóa đi đến. Sâm Viên Chính Nhân không thể nào tin nổi, y làm thế nào có được?

"Cậu sao lại có chìa khóa WC nhà tôi?"

Nụ cười ngọt ngào trên mặt Bắc Đại Lộ Đông Ti chưa từng giảm. "Không chỉ WC, cửa chính nhà cậu tôi cũng có, phòng khi cậu có nhu cầu mà lại xấu hổ không dám để tôi giúp cậu."

Nhìn đầu phân thân nổi trên quần, Bắc Đại Lộ Đông Ti cười rất đắc ý.

Tức giận đến run đã không đủ để nói rõ tâm tình của Sâm Viên Chính Nhân, hắn chỉ vào cửa, giận dữ hét: "Cậu đi ra ngoài cho tôi!"

"Hà tất phải chịu như vậy, tiểu cúc hoa của tôi lúc nào cũng có thể hiến cho cậu a." Bắc Đại Lộ Đông Ti nói xong còn nhéo mũi hắn: "Ai, Chính Nhân cậu thực xấu, nhất định bắt tôi phải nói ra mấy câu xấu hổ như thế, tôi dù thế nào cũng là xử nữ lần thứ 2 nha."

"Cậu đã đụng tới bao nhiêu nam sinh nữ sinh, có thể xếp dài cả nước Nhật, đừng có nói cậu là xử nữ nữa!" Sâm Viên Chính Nhân nổi giận cũng bắt đầu nói không cần kiêng dè, dù sao hắn cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti đã quá quen thuộc rồi, y có bao nhiêu kinh nghiệm đương nhiên hắn biết rõ.

Bắc Đại Lộ Đông Ti nhếch môi cười: "Thế nào? Cậu ghen sao? Thế nhưng địa phương phía sau thực sự là xử nữ nha, ngày hôm đó bị cậu dùng 'cái đó' vừa đâm, vừa cọ, hại tôi sốt đến hai ngày, cậu cũng không đến thăm tôi. Khiến trái tim thiếu nữ của tôi đều tan nát."

Y nếu như có trái tim thiếu nữ thì thiếu nữ toàn thế giới đều sẽ ngất xỉu.

Sâm Viên Chính Nhân tức giận chỉ vào y, nói không ra lời, mà Bắc Đại Lộ Đông Ti tự nhiên đưa tay vào trong quần hắn xoa bóp, Sâm Viên Chính Nhân muốn rút tay y ra, Bắc Đại Lộ Đông Ti lập tức quỳ xuống trước mặt, dùng môi lưỡi vỗ về.

"A..."

Sâm Viên Chính Nhân đã bị kích thích, ngửa cổ, Bắc Đại Lộ Đông Ti thoả sức liếm lộng. Khoang miệng ấm áp, nhiệt tình hút, còn có Bắc Đại Lộ Đông Ti luôn tự đắc quỳ xuống trước mặt hắn, chỉ vì muốn hầu hạ hắn vui sướng, cảnh tượng như vậy dù mơ hắn cũng chưa nghĩ tới.

"Chính Nhân, thoải mái không?"

Quá thoải mái! Sâm Viên Chính Nhân oán hận túm mạnh tóc Bắc Đại Lộ Đông Ti, y kêu càng lớn: "Nhẹ một chút! Ít nhất để bề ngoài của tôi còn đẹp mà quyến rũ cậu, tôi cũng không muốn thành đầu trọc a!"

"Cho cậu trọc, hỗn đản!"

Tiếng mắng của Sâm Viên Chính Nhân đã mang theo tiếng thở dốc, Bắc Đại Lộ Đông Ti ngửa đầu mà cười, bên môi dính đầy dịch thể của hắn, đôi mắt thế nhưng lại lấp lánh, còn mang vẻ mặt mừng rỡ.

Biểu hiện lấy lòng rõ ràng còn quá trớn như vậy khiến Sâm Viên Chính Nhân trong nháy mắt nóng lên. Hắn từ nhỏ cùng Đông Ti lớn lên, rất minh bạch cá tính duy ngã độc tôn của y, y không phải loại người sẽ lấy lòng người khác, nhưng hiện tại lại tự mình làm như vậy...

Rõ ràng tự bảo bản thân không thể để ý đến Bắc Đại Lộ Đông Ti, thế nhưng trái tim lại không hề nghe lý trí sai bảo, Sâm Viên Chính Nhân tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa mà một câu nói của Bắc Đại Lộ Đông Ti càng khiến lửa trong lòng hắn cháy càng lớn.

"Chính Nhân, cậu tình nguyện để người khác ôm tôi sao?"

Cảnh tượng đó không thể tưởng tượng nổi nhưng lại khiến tim hắn nhảy lên. Bắc Đại Lộ Đông Ti trước đây chỉ là chơi bời, không có thực lòng nói chuyện yêu đương, nhưng nếu y yêu một nam nhân anh tuấn, nguyện ý vì tên đó mà từ bỏ lối sống cũ lại là một chuyện khác...

Một cảm giác căm ghét nổi lên thiêu cháy thân tâm của Sâm Viên Chính Nhân khiến hắn muốn kịch liệt nói "không". Hắn trước đây có thể chịu đựng Bắc Đại Lộ Đông Ti, là bởi vì hắn biết những người đó trong lòng Bắc Đại Lộ Đông Ti không hề có trọng lượng, nhưng nếu có một ngày, có người xuất hiện... Hắn không muốn một lần nữa lùi bước.

"Đi ra, vào trong phòng." Sâm Viên Chính Nhân kéo Đông Ti, khiến y thiếu chút nữa cười đến lệch hàm.

Sâm Viên Chính Nhân trực tiếp ném y lên giường sau đó đè lên người y, hắn không thể phá bỏ nguyên tắc của mình, vì vậy nói một câu còn cứng hơn sắt thép.

"Chỉ có tính, không có tình, thỏa thuận rõ ràng." (tính trong tính dục, tình trong tình ái)

Đôi môi đẹp đẽ của Bắc Đại Lộ Đông Ti cắn vào tai hắn: "Cậu còn tiếp tục lừa mình dối người sao, một ngày nào đó tôi sẽ bức cậu thừa nhận cậu yêu tôi muốn chết."

Sâm Viên Chính Nhân trả lời bằng cách nhanh chóng cởi quần y, sau đó dùng một lượng lớn gel bôi trơn, vội vã bôi vào ngón tay liền đâm thẳng vào tiểu huyệt ấm áp, đầy ẩm ướt của tên vô lại kia.

Còn chưa tiến nhập, tiểu sắc quỷ Bắc Đại Lộ Đông Ti đã sờ soạng ngực hắn, lại còn vừa liếm vừa xoa, mút đến mức hắn dục hỏa xông lên, hai tiểu sắc thủ còn vuốt ve mông hắn, vừa sờ, vừa bóp.

Sâm Viên Chính Nhân ra sức bắt được tay y, Bắc Đại Lộ Đông Ti cười đến càng khả ái, khuôn mặt tươi cười vừa đáng yêu, vừa đáng ghét đó khiến lồng ngực hắn nhốn nháo.

Nhiệt khí sôi trào trong ngực, vừa giống giận, vừa giống hận, nhưng lại có cả ngọt ngào đau xót.

"Tôi sẽ bị cậu làm cho tức chết."

Hắn căm giận nói ra những lời này, sau đó ưỡn thẳng lưng tiến nhập huyệt khẩu chật hẹp, vừa ngọt ngào, vừa ẩm ướt, chỗ đó nhanh chóng bao chặt thoải mái khiến máu toàn thân đều dồn đến nửa người dưới.

"Tôi tình nguyện khiến cậu sảng khoái đến chết, chết kiểu này tương đối đặc biệt."

Bắc Đại Lộ Đông Ti thì thào, một bên lại bắt đầu cắn nhũ đầu của hắn. Sâm Viên Chính Nhân đột nhiên tiến nhập vật thật lớn khiến trong mắt y ngập nước, y nhẹ nhàng cắn chặt môi dưới, thể hiện rõ sự nhân nại của mình.

"Rất đau sao?" Sâm Viên Chính Nhân nhịn không được lo lắng hỏi.

Bắc Đại Lộ Đông Ti lộ ra dáng tươi cười vô địch, "Ưm... Ai kêu tôi là tiểu xử nữ đáng yêu chứ." Dây thần kinh trong đầu của Sâm Viên Chính Nhân gần như muốn gãy vụn, hắn thực sự rất muốn tức giận mắng to, thế nhưng cuối cùng nhịn không được cười to. Dù có cố gắng ngăn lại thế nào vẫn là nhịn không được tiếu ý bởi vì cái vẻ mặt buồn nôn của Bắc Đại Lộ Đông Ti thực sự là quá buồn cười.

"Tôi có một ngày nhất định sẽ bị cậu chọc chết."

Bắc Đại Lộ Đông Ti kẹp chặt hai chân, bên trong một trận co rút lại khiến Sâm Viên Chính Nhân hít sâu một hơi. Hắn oán hận trừng mắt, Bắc Đại Lộ Đông Ti có nhiều kinh nghiệm tình ái hơn so với hắn, đương nhiên biết làm như thế sẽ khiến hắn kích động không ngớt!

"Đừng có đùa như thế!"

"Đùa giỡn gì? Tôi không hiểu nha, Chính Nhân."

Bắc Đại Lộ Đông Ti bắt đầu tỏ vẻ khả ái ngây ngốc, sau đó lại cười nịnh hót, liếm mút ngón tay của mình, tự kích thích nhũ đầu phấn hồng xinh đẹp câu dẫn hắn.

"Chỗ này của tôi sưng a, Chính Nhân, mút hộ tôi một chút được không?"

Mỹ cảnh kì dị trước mắt căn bản là hành hạ người, Sâm Viên Chính Nhân thiếu chút nữa đã hôn xuống, may là hắn vẫn còn có lý trí, biết tên kia đang đùa cái trò gì. Rõ ràng hạ thân đã co giật nhưng biểu hiện trên mặt vẫn bình thường, Sâm Viên Chính Nhân nghiến răng, thần sắc nghiêm túc nói: "Tôi thì nghĩ cậu đang muốn diễn AV."

"Tôi so với diễn viên trong đó còn khả ái, anh tuấn hơn đúng không? Chính Nhân, cậu lại to lên rồi, trướng đến mức bên trong chật căng a."

Y cố tình nói mấy dâm thanh uế ngữ, không biết đã tham khảo bao nhiêu phim AV, khiến Chính Nhân thật muốn chửi y một trận. Thế nhưng Bắc Đại Lộ Đông Ti đã đem hai chân vòng qua eo hắn, sau đó đặt tay lên cổ hắn, đôi một thơm ngọt tinh tế đặt lên môi hắn.

Choáng váng không đủ để hình dung cảm giác của hắn, eo Sâm Viên Chính Nhân chủ động nâng lên, phát tiết trong cơ thể của y, nụ cười xấu xa của Bắc Đại Lộ Đông Ti khiến hắn cả người phát nóng.

Thế nhưng không thể phủ nhận, nụ cười đó càng kích thích ái dục, hắn giống như dã thú động dục cưỡi trên người Bắc Đại Lộ Đông Ti, mà Bắc Đại Lộ Đông Ti cũng nghênh hợp nhu cầu mạnh mẽ của hắn.

Chỉ có tính, không có tình, hắn là như thế nói với bản thân, thế nhưng hiện tại "tính" vượt qua cả lý trí cũng khiến hắn thập phần khổ não. Rõ ràng tự bảo mình không nên để ý tới Bắc Đại Lộ Đông Ti nhưng hắn biết nếu không cùng tên đó làm, y sẽ trực tiếp hạ dược trong nước.

Hắn tức không chịu được, thế nhưng dù không muốn thừa nhận cũng vẫn là không thể không thừa nhận, biểu hiện của Bắc Đại Lộ Đông Ti thực sự thập phần đáng yêu, đáng yêu đến mức đủ để cho hắn mê muội.

"Ưm... Chính Nhân... Chỗ đó.. Chỗ đó... thoải mái... Thật thoải mái... A..."

Bắc Đại Lộ Đông Ti ngồi trên người Sâm Viên Chính Nhân, hạ thân hắn mạnh mẽ ra vào bên Bắc Đại Lộ Đông Ti. Vốn dĩ địa phương khó tiến nhập như vậy, hiện tại vì đã quen với hoan ái, không cần nhiều dịch bôi trơn cũng có thể tiến vào.

Hắn ở bên trong nơi mẫn cảm của Bắc Đại Lộ Đông Ti chỉ thấy Đông Ti luôn kiêu ngạo tự mãn hiện tại toàn thân rên rỉ, mặt phiếm hồng, hai tay hư nhuyễn vô lực đặt trên ngực hắn, còn phát ra tiếng kêu kiều diễm.

"Chính Nhân... Đừng... Đừng đâm nữa... Đi ra đi..."

Ngữ khí cầu xin khả ái của y khiến Sâm Viên Chính Nhân nhịn không được vuốt ve hạ thân của y. Thắt lưng Bắc Đại Lộ Đông Ti vặn vẹo, nhưng lại khiến chỗ mẫn cảm trong cơ thể mạnh mẽ chạm vào phân thân của Sâm Viên Chính Nhân, khiến y cả người mềm nhũn, mà Sâm Viên Chính Nhân lại cầm bộ vị y vỗ về, khiến hai gò má vốn hồng hồng của Bắc Đại Lộ Đông Ti trở nên đỏ tươi xinh đẹp.

"Tôi sẽ chết mất, quá thoải mái. Chính Nhân, sớm biết làm với cậu thoải mái như vậy, lần đầu tiên thể nghiệm nhất định sẽ tìm cậu."

"Cậu câm miệng cho tôi, lần sau còn hạ dược nữa, tôi liền đánh cho cậu một trận!"

Bao nhiêu dục hỏa trong cơ thể đều bị khơi lên, đều là Bắc Đại Lộ Đông Ti làm hại! Hắn rõ ràng không muốn làm, kết quả Bắc Đại Lộ Đông Ti vẫn nghĩ ra các khiến hắn dùng XXOO, sau đó lại biến thành hai người cởi quần áo, bắt đầu chiến tranh nóng.

"Tôi bây giờ bị cậu làm cho nóng như vậy, vừa đau, vừa xót, cậu còn chưa nguôi giận sao?" Bắc Đại Lộ Đông Ti căn bản là vừa chiếm tiện nghi, vừa ra vẻ.

Mỗi lần cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti cãi nhau, người thua nhất định là mình, Sâm Viên Chính Nhân không mở miệng, chỉ lo lao về phía trên, nhằm tiêu hao dục hỏa phía dưới.

"A... Muốn bắn... Tôi muốn bắn..."

Thanh âm của Bắc Đại Lộ Đông Ti cất lên, Sâm Viên Chính Nhân ác ý đâm sâu, hai người hầu như cùng lúc đạt cao trào, sau đó Bắc Đại Lộ Đông Ti cả người đầy mồ hôi nằm trên người hắn.

Chờ hắn hồi phục lý trí, Bắc Đại Lộ Đông Ti cũng đã tỉnh lại, lấy tay nhẹ nhàng mân mê nhũ tiên của hắn, sau đó hôn một chút, cấu một chút đùa giỡn.

"Đứng lên, cậu nặng muốn chết."

Sâm Viên Chính Nhân đẩy cái tay đang nghịch nhũ tiêm của Bắc Đại Lộ Đông Ti, muốn đem y đẩy ra khỏi người.

"Chờ một chút, đừng có thô bạo như vậy, cậu còn đang ở bên trong tôi a."

Những lời này khiến Sâm Viên Chính Nhân nhịn không được đỏ mặt. Hắn tức giận đẩy Đông Ti xuống, rút phần còn đang ở trong cơ thể y ra, cảm giác tình huống này quá mức thân mật.

Bắc Đại Lộ Đông Ti toàn thân vẫn còn hư hư nhuyễn nhuyễn, cười với hắn: "Chính Nhân, ngủ cạnh tôi đi."

"Được rồi, cậu hôm nào cũng đến nhà tôi ngủ, cậu không thấy phiền nhưng tôi thấy phiền muốn chết, về Bắc Đại Lộ gia của cậu mà ngủ"

Hắn mắng không chút lưu tình.

Mỗi ngày đều nói độc ác như vậy mà biểu tình của Bắc Đại Lộ Đông Ti cũng vẫn như thế, y coi như không có nghe thấy, một mạch nằm ngủ trên giường hắn, nhưng lại không mặc quần áo mà ngủ khiến Sâm Viên Chính Nhân nhịn không được mắng: "Đứng lên mặc quần áo!"

"Không muốn, tôi muốn ngủ. Cậu làm quá mạnh, đem tôi làm mệt muốn chết."

Bắc Đại Lộ Đông Ti nói xong liền toàn thân xích lõa ngủ say như chết. Sâm Viên Chính Nhân tức giận đóng sầm cửa, ba phút sau lại không nhịn được tiến đến, sợ y cảm lạnh, giúp y đắp chăn, lập tức qua phòng khách ngủ.

Có lúc Sâm Viên Chính Nhân cũng hận mình nhẹ dạ, thế nhưng thực sự không có cách nào nhìn Bắc Đại Lộ Đông Ti cảm lạnh. Làm tình xong, Bắc Đại Lộ Đông Ti mệt mỏi ngủ, hai má phấn nộn, có điểm mệt mỏi biếng nhác, đôi mắt chớp chớp muốn hắn lưu lại cùng nhau ngủ. Nếu không phải hắn ý chí sắt đá, đã sớm một lần nữa lên giường cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti.

Mặc kệ hắn nói tuyệt tình, nghiêm túc, độc ác thế nào, tiểu quỷ Bắc Đại Lộ Đông Ti này vẫn như cũ mỗi ngày cười tìm hắn, sau đó không bao lâu sẽ biến thành hai người lăn vòng vòng trên giường làm việc không nên làm.

Hắn cũng từng phi thường khổ não, thế nhưng Bắc Đại Lộ Đông Ti lại có biện pháp khiến hắn ngay cả thời gian khổ não, cự tuyệt cũng không có, chỉ lo cởi quần rồi hai người liền...

Hắn oán hận mở ngăn tủ phòng khách, hiện tại biến thành Bắc Đại Lộ Đông Ti mỗi ngày đều ngủ ở phòng của hắn còn hắn lại ở phòng dành cho khách để tránh ngủ cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti.

Hắn nhất định phải nghĩ ra một biện pháp khiến Bắc Đại Lộ Đông Ti không thể vào nhà hắn nữa, hoặc là khiến y chết tâm mới được, bản thân mình cũng không thể chịu nổi cuộc sống như thế.

Nghĩ đến đau đầu, lúc tức giận lại không nghĩ ra biện pháp gì, Sâm Viên Chính Nhân tắt đèn nằm trên giường.

Nửa đêm, Sâm Viên Chính Nhân mở hồ cảm giác được bên cạnh có một cơ thể ấm áp bên cạnh, không nghĩ cũng biết kẻ mò lên giường hắn là ai.

"Đông Ti, cậu rốt cuộc muốn như thế nào? Tôi đã chịu đủ mấy trò đùa của cậu rồi!" Tiếng mắng của Sâm Viên Chính Nhân vang đến tận trời, nhưng đến khi bật đèn ngủ lên hóa ra lại là Dã Trạch Lượng.

"A Lượng, cậu đang làm cái gì?"

Dã Trạch Lượng ôm lấy cánh tay của hắn, vẻ mặt muốn khóc nói: "Chính Nhân ca, 'ôm' em, anh nếu không 'ôm' em, anh nhất định sẽ bị Bắc Đại Lộ Đông Ti cướp mất!"

"Tất cả đều là Bắc Đại Lộ Đông Ti làm bừa, ngày mai tôi sẽ đuổi cậu ta đi, A Lượng cậu đừng khóc nữa."

"Em rất khó chịu, Chính Nhân ca, anh rõ ràng nói anh muốn hẹn hò với em nhưng ngày nào anh cũng gặp Bắc Đại Lộ Đông Ti rồi cùng anh ta ở trong phòng ngủ, anh mỗi ngày đều nói muốn đuổi anh ta thế nhưng ngày nào cũng như vậy. Anh đối với anh ta nhẹ dạ như vậy là vì anh thích anh ta đúng không?"

"Không có, Đông Ti là người rất khó lay chuyển lại đanh đá, cần một chút thời gian mới có thể thuyết phục cậu ta đoạn giao với tôi." Lời Sâm Viên Chính Nhân nói ra căn bản không có sức thuyết phục.

"Vậy 'ôm' em đi, để em an tâm, để em tin tưởng anh thực sự muốn cùng anh hẹn hò."

Sâm Viên Chính Nhân chần chừ: "Tôi nói với cậu rồi, khi chúng ta đi du học sẽ chính thức hẹn hò, tôi không thích chiếm tiện nghi của người khác, A Lượng, cậu còn nhỏ, chờ cậu mười tám tuổi tôi mới có thể chạm vào cậu."

Dã Trạch Lượng khóc: "Đó cũng không phải là lý do, là trong lòng anh vẫn còn có Bắc Đại Lộ Đông Ti, dù cho anh ta nháo thế nào, muốn ngủ lại trong phòng anh, anh đều nhường nhịn. Anh là chủ nhân của Sâm Viên gia, nếu thực sự muốn anh ta ra ngoài, anh ta sao có thể ở lại?"

"Không phải như vậy, tôi đối Bắc Đại Lộ Đông Ti quả thật không có cảm giác..."

"Vậy 'ôm' em đi, em không cần chờ đến mười tám tuổi, còn hai năm nữa, hai năm cũng đủ để Bắc Đại Lộ Đông Ti cướp anh đi mất rồi."

Dã Trạch Lượng khóc thập phần thương tâm, Sâm Viên Chính Nhân thừa nhận cùng Dã Trạch Lượng hẹn hò, thậm chí muốn đi du học cũng đã chuẩn bị sẵn cho Dã Trạch Lượng, mà hắn là một người coi trọng lời hứa. Hiện tại thấy Dã Trạch Lượng khóc đến hai mắt sưng đỏ khiến Sâm Viên Chính Nhân thấy hổ thẹn, hắn mấy ngày nay thực sự bị Đông Ti làm cho mê muội. Hắn hôn trán Dã Trạch Lượng, Dã Trạch Lượng lại hướng môi hắn, hắn nhưng cảm thấy do dự.

"Hôn em, Chính Nhân ca, em muốn anh, Bắc Đại Lộ Đông Ti chỉ là một nam nhân dơ bẩn, căn bản không xứng với anh."

Tình cảm với Đông Ti nổi lên, hắn biết rất rõ mình không thể làm thế, thế nhưng Bắc Đại Lộ Đông Ti là một người không biết kiểm soát dục vọng.

Kinh nghiệm của hắn lại ít, không thể tránh khỏi bị Đông Tu khơi dậy tính dục, sau đó dù đã hẹn hò với người khác nhưng lại cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti làm bừa trên giường, không trách được Dã Trạch Lượng lại bất an như thế.

Cánh tay mạnh mẽ của hắn ôm lấy Dã Trạch Lượng, đáng ra nên quyết định lâu rồi, lời hứa của mình hắn nhất định phải tuân thủ, hơn nữa cũng không thể làm bừa cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti, nói không chừng cũng là vì hắn mới nếm thử mùi vị tình ái mới có thể mê muội như vậy, không chừng cùng Dã Trạch Lượng một chỗ cũng sẽ tốt đẹp như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro