Chương 234

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đế quốc đưa ra quyết định rất nhanh, đúng là nhất định phải đi, dù sao bỗng nhiên chui ra một nền văn minh cấp hai, thực lực thực sự của nó, nó có tồn tại hay không, mục đích của nó là gì... Tất cả đều phải xác định được.

Hiện nay đế quốc đang gặp nguy cơ, bọn họ không thể phớt lờ bất kể chuyện gì dù nhỏ nhất, càng không thể tùy tiện tạo ra một kẻ địch cường đại.

Cuối cùng, Nguyên Tích chủ động xin đi nền văn minh cấp hai. Hiện tại Nguyên Liệt bệ hạ cùng Phượng Già Lăng bệ hạ không thể rời khỏi đế quốc, mà Nguyên Triệt vừa mới đi tiền tuyến, Nguyên Nặc lại còn quá nhỏ, không thể gánh vác được trách nhiệm này.

Vương tộc cùng quân bộ trải qua bàn bạc, cuối cùng đồng ý yêu cầu này. Với tình hình hiện tại, Nguyên Tích không thể nghi ngờ là người thích hợp nhất. Cho dù là nền văn minh cấp hai, nếu dám hại vương tử bọn họ đang trên đường nhận lời mời đến dự Hội nghị, hai vị bệ hạ cũng sẽ mang quân đội trực tiếp tuyên chiến đối với bọn họ.

Cho dù song hai bên có chênh lệch về thực lực thật, dù không có khả năng thắng, cũng sẽ phải làm cho cái nền văn minh cấp hai 'cân di chuyển cốt'. Bởi vậy, nếu thực sự cái gọi là văn minh cấp hai kia còn biết chia nặng tìm nhẹ, chắc chắn sẽ không thương tổn người kế thừa của đế quốc.

La Tiểu Lâu lúc ấy không nói gì, nhưng sau khi trở về nói với mọi người, muốn cùng đi với Nguyên Tích.

Nguyên Liệt cùng Phượng Già Lăng đều nhìn về phía La Tiểu Lâu, mặc dù có chút kinh ngạc nhưng là càng nhiều là thâm ý.

Nguyên Nặc thì kinh ngạc hỏi "Tại sao chứ? Chỗ đấy nguy hiểm lắm. Biểu ca chắc chắn sẽ không đồng ý cho ngươi đi đâu. Đúng không biểu ca..."

Nguyên Nặc quay đầu, nhìn về phía Nguyên Tích, kết quả thiếu chút nữa là bị biểu tình của Nguyên Tích dọa rớt cả chiếc dĩa xiên trong tay.

Nguyên Tích cảm động nhìn La Tiểu Lâu. Đúng thế, La Tiểu Lâu nhất định là không nỡ xa y thời gian dài như vậy, không muốn để y đi mạo hiểm, mới muốn đi cùng y. Y đương nhiên cũng sẽ nguyện ý mà thời thời khắc khắc mang La Tiểu Lâu theo bên người...

La Tiểu Lâu ho khan một tiếng, giải thích: "Là thế này. Em đang chế tác cơ giáp cấp 10, cần một loại thuốc dẫn, phi thường khó tìm. Nếu đó thật là văn minh cấp hai, em có lẽ đi thử thời vận một chuyến xem sao..."

Nguyên Tích cứng ngắc hai giây, lại nghĩ, da mặt La Tiểu Lâu mỏng, khẳng định là ngượng không dám nói trước mặt mọi người là không muốn tách y ra. Ân... Nhất định là như vậy!

Nguyên Liệt gật gật đầu, Phượng Già Lăng thì nhìn tiểu nhi tử trong mắt chưa gì đã tràn ngập niềm vui, khẽ cười cười, nói "Có thể, các con... Thật ra cũng không cần lo lắng quá, những gì nên chú ý cha đều đã dặn dò Nguyên Tích. Đừng dễ dàng đáp ứng bọn họ bất cứ chuyện gì, nếu thấy không thể làm chủ thì liên hệ với chúng ta. Những thứ khác, nên làm cái gì thì làm cái đó."

La Tiểu Lâu vui sướng đứng lên, thật không ngờ xin đi dễ dàng như vậy, tuy rằng cậu chủ yếu đi theo là để tìm kiếm tài liệu, nhưng mà dù sao đã biết cách dùng khế ước rồi, nếu Nguyên Tích có gặp nguy hiểm, cậu vẫn có thể hỗ trợ.

Nghĩ đến đây, La Tiểu Lâu lại cảm thấy rối rắm, đây cũng không giống tính cách của cậu– hy sinh, kính dâng – loại từ này nếu trước kia bảo là cậu có, đại khái sẽ bị người cười chết cũng chẳng tin. Nhưng mà, nhìn xem Nguyên Tích, người bình thường hay làm bộ ác bá, lại nhìn nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út, La Tiểu Lâu lại cảm thấy hành vi của kẻ ngốc trước đây chưa từng làm, bây giờ tựa hồ đang có xu hướng tăng cao. Hơn nữa, cậu lại còn cam tâm tình nguyện nữa chứ... Nam nhân kết hôn xong, chỉ số thông minh có vẻ cần phải kiểm tra lại.

Trước khi đi, La Tiểu Lâu cung kính nói với Phượng Già Lăng bệ hạ "Bệ hạ, đa tạ ngài hôm qua đã tới giúp, canh ăn thật sự rất ngon."

Trừ La Tiểu Lâu đang mang vẻ mặt cảm kích cùng Phượng Già Lăng đeo bộ mặt như gió xuân, biểu tình của những người khác đều có chút vặn vẹo. Bàn tay trắng nõn của Phượng Già Lăng đưa ra, vỗ vỗ bả vai La Tiểu Lâu "Cha rất vui khi giúp được con."

Kế hoạch xuất phát là ba ngày sau, trong thư mời cũng đã ghi cẩn thận tọa độ, đến lúc ấy chỉ cần có mặt tại đó sẽ có người tới đón.

La Tiểu Lâu tận dụng mấy ngày còn lại, đem cơ giáp của mấy người Nguyên Nặc cùng Lăng Tiêu đều làm ra. Vốn La Tiểu Lâu định làm toàn bộ cơ giáp cấp sáu cho mấy người từ Bụi động, còn riêng Nguyên Nặc là cơ giáp cấp bảy. Nhưng mà khi chế tác cơ giáp cho Nguyên Nặc, có thể là do ý thức nguyên lực được đề cao đến siêu cấp độ, ngoài bốn trận cơ giáp cấp bảy còn thành công chế tác được thêm hai trận cơ giáp sinh vật.

La Tiểu Lâu quyết định đem một trận cơ giáp thừa ra đưa cho Nguyên Triệt, có gia tăng thêm khả năng phòng ngự. Tuy rằng Nguyên đại ca trước giờ chưa từng yêu cầu qua, nhưng mà nghĩ tới quan hệ giữa anh ấy cùng Ly Mạch, hơn nữa thái độ của Nguyên Triệt đối với việc La Tiểu Lâu là nửa dị thú, trong lòng cậu đối với vị Nguyên đại ca này thực sự là rất có hảo cảm – đương nhiên là trừ lúc người kia đòi sờ lông cậu.

Về phần cơ giáp của Nguyên Nặc, La Tiểu Lâu đích thân dựa theo đoạn video quay được mà chế tạo, màu sắc là màu đen mà trước đây tên kia đã từng ám chỉ qua. Nhưng vì làm tăng thêm tính mềm dẻo cho lớp vỏ, La Tiểu Lâu cho thêm một loại tài liệu cấp chín gọi là Tử giới tia. Màu đen mang theo một quầng sáng màu tím thản nhiên, càng nhiều một vẻ thần bí.

Nguyên Nặc biết hai người lại muốn đi xa, đang uể oải. Nó đã chuẩn bị tốt tâm lý là chỉ có thể thu được cơ giáp mới sau khi chờ La Tiểu Lâu trở về. Đến lúc nhận được không gian nút chứa cơ giáp mới La Tiểu Lâu gửi cho, Nguyên Nặc còn có chút không dám tin.

La Tiểu Lâu nở nụ cười  "Thời gian không nhiều lắm, không đi thử cơ giáp sao?"

Nguyên Nặc vội vã lôi La Tiểu Lâu hướng đến phòng huấn luyện, trong lòng hưng phấn mà lên kế hoạch, mấy ngày tới tìm ai tìm ai để luyện tập nhỉ? Tập luyện cơ giáp đối chiến là chính nhưng khoe ra là chủ yếu.

Đến khi một cơ giáp màu đen ánh tím lẳng lặng xuất hiện trước mặt họ, Nguyên Nặc ngây người một hồi rồi mới cảm thán, thật là đẹp!!

"Tôi đi thử đây, anh đi phòng quan sát chờ tôi nhé." Nguyên Nặc vội vàng ngoảnh mặt nói với La Tiểu Lâu, người thì đã chạy tới leo lên cơ giáp.

La Tiểu Lâu thì chú ý tới số liệu của cơ giáp, phát hiện số liệu có cao hơn những cái cơ giáp trước đây. Vừa lòng cũng có mà tiếc nuối cũng có. Hiện tại, cậu chắc là có thể chế tạo ra cơ giáp sinh vật cấp 8 rồi, nhưng mà khẳng định xác suất thành công sẽ phi thường thấp, như thế sẽ hao phí thời gian cùng tài liệu, đành đợi khi tìm được siêu cấp Kim dịch lại chế tác vậy.

La Tiểu Lâu cùng Nguyên Nặc ở phòng huấn luyện nguyên một buổi chiều, đem những chỗ cần điều chỉnh đều sửa lại.

Nguyên Nặc tuy rằng mồ hôi đầm đìa nhưng mặt mày đầy hớn hở, lúc cùng La Tiểu Lâu đi về mặt mày vẫn còn hớn hở. Cơ giáp sinh vật cấp bảy, tương đương với cơ giáp cấp chín cao cấp!!

Nhưng mà, sau khi hai người đi ra được một đoạn, Nguyên Nặc bỗng nhiên nghĩ đến La Thiểu Thiên. La Tiểu Lâu chế tác cơ giáp cường đại đến nghịch thiên thật làm cho người ta hưng phấn, nhưng mà chẳng phải là La Thiểu Thiên được dùng đến loại trang thiết bị mới này còn sớm hơn cả nó sao?

Nguyên Nặc vốn muốn biểu đạt lòng biết ơn bây giờ lại có chút không thoải mái, hắn nhìn đến bảng ghi chép số liệu của La Tiểu Lâu, nhãn tình sáng lên, nói luôn "Này, cơ giáp này thực không tồi. Thực sự thích hợp để tôi dùng."

Ảo não mà dừng lại, nguy rồi, không nghĩ kĩ đã nói lỡ miệng rồi, trên mặt Nguyên Nặc có chút hồng, lén liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái, phát hiện La Tiểu Lâu vẫn đang mỉm cười ôn hòa, mới dám nói tiếp "Nhưng mà này, tôi đã nói với anh rồi đấy, lần sau ít nhất thì anh nên tặng cho tôi trước, sau mới làm cho người ngoài. Anh đừng quên anh là người Nguyên gia chúng tôi, tôi thậm chí còn giấu anh trai việc cậu có ý nghĩ không an phận... Về vị trí trên dưới... Hừ!"

La Tiểu Lâu đi đằng trước nghe được thế liền giật mình khiếp sợ "Cậu còn dám nói đến? Lần đó đều bị tất cả mọi người nghe được, nói hay không nói có khác gì nhau đâu. Chẳng lẽ lúc cậu nhìn thấy bọn họ đến gần không thể thông báo cho tôi biết một tiếng hay sao?!" Hơn nữa, tên Nguyên Nặc này còn nhỏ như thế đã mặt dày mà theo cậu thảo luận chuyện nằm trên, nằm dưới... Thiếu niên thời nay đều nghiên cứu những thứ gì vậy chứ?

Nguyên Nặc há to miệng "Nhưng...nhưng mà... lúc ấy tôi đang mải bảo hộ anh... Anh hai tay thì trống trơn, tôi thì phải trông nom hai tên bạch tuộc nhân. Tôi chỉ nhìn thấy đường ca trước anh nhiều nhất mười giây thôi chứ mấy..." Được rồi, là tầm hai mươi giây, nhưng tình huống ấy có lặp lại thì nó vẫn sẽ không thông báo trước cho La Tiểu Lâu.

La Tiểu Lâu bỗng nghĩ đến một loạt yêu sách của bọn cướp nước, thở dài, vỗ vỗ đầu Nguyên Nặc "Được rồi, tôi về sau sẽ nghĩ đến cậu trước tiên. Đúng rồi, giúp tôi đem cái này đến cho đại ca ở tiền tuyến. Không có việc gì thì tôi đi trước đây, tôi còn phải về nhà chuẩn bị một số thứ."

Nguyên Nặc nhăn mặt, nó đã sớm không để cho ai xoa đầu mình. Thôi đi. Nguyên Nặc lại yêu thích mà sờ sờ không gian nút trước ngực, nhún vai, quyết định tha thứ La Tiểu Lâu. Haizz, không có biện pháp, ai bảo đó là chị dâu của hắn chứ.

La Tiểu Lâu đem lần xuất hành này liệt vào mức độ nguy hiểm nhất, vì thế đòi một khối ô thạch, 125 tuy đau lòng nhưng vẫn là lấy ra hai khối giao ra.

La Tiểu Lâu làm ra hai cái hộp năng lượng siêu cấp. Từng hộp năng lượng đều đạt hơn một ngàn vạn erg (10.000.000 erg) Tuy rằng con số khổng lồ thật nhưng mà cùng với cấp độ cao của cơ giáp và vũ khí, sự tiêu hao năng lượng cũng sẽ tăng theo.

La Tiểu Lâu đi lại vài vòng, đem năng lượng kiếm của Nguyên Tích tặng lấy ra, tiến hành một vài gia cố nho nhỏ. Năng lượng kiếm cần là năng lượng thạch. Mà năng lượng thạch của thanh kiếm này lại là lấy từ trong cấm địa, có thể kích phát băng hỏa hai loại thuộc tính.

Lúc đối phó với Thiên Hằng, năng lượng đã tiêu hao mất một phần, La Tiểu Lâu nghĩ tới số lượng hiếm hoi của 'chích nông', không nỡ bỏ. Cậu có một chủ ý. Nếu cậu có thể hấp thu năng lượng từ trong năng lượng thạch, vậy có thể hay không bổ sung năng lượng ngược lại cho chích nông?

Nghĩ đến đây, bỗng nhiên La Tiểu Lâu hưng phấn hẳn lên. Cậu thử đem nguyên lực hướng viên đá chích nông kia ép đi vào. So với lúc hấp thu thì khó khăn hơn, chủ yếu là bởi lúc nén ép nguyên lực phi thường lao lực.

Đến khi phát hiện nguyên lực từng chút từng chút một biến mất vào trong viên chích nông, La Tiểu Lâu thật sự vui sướng vô cùng. Nếu viên chích nông có thể dùng cách này lặp đi lặp lại năng lượng, năng lượng kiếm của Nguyên Tích là có thể trường kỳ bảo trì hai loại thuộc tính rồi.

La Tiểu Lâu phải uống hai lần nước hồ năng lượng, mới có thể bổ sung lại đầy đủ năng lượng của chích nông. La Tiểu Lâu lại tiếp tục ở trong phòng xoay xoay, ngẫm nghĩ lại xem có cái gì cần chuẩn bị. Cơ giáp của Nguyên Tích mới kiểm tra hôm qua, cái lồng phòng hộ của cậu cũng đã thay đổi hộp năng lượng mới...

La Tiểu Lâu nhìn đến năng lượng kiếm đã được sửa chữa xong, lấy con dao găm mà Nguyên Tích làm tặng cũng lấy ra, mang theo phòng thân, dù sao cũng tốt hơn là không có cái gì.

Nguyên Tích thì ôm tay đứng bên cạnh nhìn vợ mình đang bận bịu xoay quanh, trong lòng thay đổi các loại ý niệm hiềm ác. Tuy rằng mấy ngày nay La Tiểu Lâu rất là ngoan ngoãn phục tùng y, nhưng mà dù sao khi xuất môn chắc chắn không tiện 'làm', La Tiểu Lâu bây giờ hẳn là nên hảo hảo bồi thường y.

"Cưng à. Anh cảm thấy em chuẩn bị nhiều quá rồi đấy. Còn nữa, sao em không sai 125 làm, nó dù sao cũng phải có chút tác dụng đi chứ." Nguyên Tích một bên xuất đề nghị một bên ôm lấy La Tiểu Lâu, hướng giường đi tới.

"Từ từ, em cảm thấy, em còn thiếu cái gì đó... Ngô... Ưm." Âm thanh của La Tiểu Lâu bị ngăn lại trong miệng.

125 thì dùng tốc độ nhanh nhất mà trở về phòng nó, bắt đầu vì kho của cải của bản thân mà lo lắng! Nguyên Tích rõ ràng có ý đánh vào kim khố của nó. Thế này không được... Rốt cuộc là nên hiến cái gì mới được yên đây? Này thật sự là một sự lựa chọn thống khổ.

Ngày thứ ba, Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu cuối cùng cũng lên đường. Cùng đi với bọn họ là hai doanh đoàn thị vệ của hoàng cung, tất cả đều là cơ giáp chiến sĩ tốt nhất.

Lựa chọn hai cái bước nhảy không gian (Bước nhảy Alpha), ngày thứ tư bọn họ đã tới được địa điểm được chỉ định.

Thời điểm bọn họ đến, nơi đó đã có một mẫu hạm thật lớn thả neo. Mà nháy mắt khi bọn họ xuất hiện, trên màn hình thông tin liền xuất hiện một dòng tin "Hoan nghênh người thừa kế của đế quốc tới, mời đi vào mẫu hạm."

Thông tín viên bên này khẩn trương xác nhận thông tin không có sai lầm, nhìn về phía Nguyên Tích, Nguyên Tích gật đầu tỏ vẻ chấp nhận.

Chiếm hạm chậm rãi đi vào mẫu hạm khổng lồ kia, thả neo ở một khoảng không rộng rãi ở bên trong. Nơi này đã có một con thuyền quân hạm thả neo trước đó, nhìn nhìn dấu hiệu kia, sắc mặt mọi người đều đông lại. Đó là dấu hiệu thuộc về liên bang.

Nhưng mà nếu sắc mặt của người bên đế quốc gọi là không tốt, thì sắc mặt của người bên liên bang phải nói là càng khó xem hơn. Nguyệt Thượng nhìn người mà hắn ngày đêm nhớ thương đang đứng trước mặt, ngón tay thật nhanh nắm chặt lại. Vì cái gì mà Nguyên Tích lại ở chỗ này? Rõ ràng là một mình hắn liên hệ thôi... Kế hoạch của hắn chính là làm cho liên bang cường đại lên trước, sau đó áp chế đế quốc, như vậy hắn mới có cơ hội để tiếp cận đến gần Nguyên Tích một bước. Bây giờ, vì cái gì lại xuất hiện biến cố như thế này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro