Chương 245

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Thiểu Thiên gật đầu, lại đeo lại cái mặt nạ, trong nháy mắt trở lại làm một tên tiểu binh vẻ mặt cương nghị, chỉ là trong mắt vẫn lộ ra tiếu ý nhàn nhạt.

La Tiểu Lâu ngẩn ngơ, vừa mừng vừa sợ, lại gần, nhìn cặp mắt quen thuộc cùng gương mặt xa lạ, cảm thấy có chút kỳ lạ, hỏi "Em cũng đi theo sao? Anh chẳng biết gì cả... Hơn nữa, sao lại phải giả trang như vậy?"

La Thiểu Thiên hơi giật mình vì La Tiểu Lâu hỏi rõ to, ngón tay trỏ dựng thẳng lên đặt trên môi, làm ra động tác 'giữ im lặng'.

La Tiểu Lâu trừng mắt "Không thể cho người khác biết sao? Em không tiện nói thì anh cũng không hỏi nữa. Nói chung, em có thể ở đây thật làm anh bất ngờ, cũng thật cao hứng." Tại nơi đất khách quê người thế này mà gặp được người quen thì thật là chuyện đáng mừng. La Tiểu Lâu sau khi hưng phấn qua đi, lại quay về với ý định mở tiệc ăn mừng ban đầu của mình. "Được rồi, anh lát nữa xuống bếp. Nếu em có thời gian, có thể lại chỗ bọn anh cùng nhau ăn cơm trưa."

Con mắt La Thiểu Thiên rõ ràng sáng ngời lên, nhưng chần chờ một lát rồi lại nói "Đợi đến lúc đó xem thế nào đã."

"Được rồi, vậy anh tới chỗ Nguyên Tích đây, hẹn gặp lại." La Tiểu Lâu cùng La Thiểu Thiên nói lời tạm biệt rồi xoay người tiếp tục đi hướng phòng họp.

La Thiểu Thiên không chớp mắt nhìn bóng lưng La Tiểu Lâu ly khai, con mắt đen sâu thẳm tựa như không còn tiêu cự... Nhưng chỉ ba giây sau, anh tỉnh táo lại, giơ ngón tay lên nhìn rồi nhanh nắm chặt lại, gọi với theo bóng lưng La Tiểu Lâu "Chắc em không có thời gian đâu. Nhưng nếu được thì anh bảo người máy mang cho em một phần."

La Tiểu Lâu quay đầu, cười cười, sảng khoái mà đáp ứng "Đương nhiên rồi".

"Em rất mong chờ đấy."

La Tiểu Lâu cũng không quay đầu lại nữa, nhưng con khủng long xanh 125 trên vai cậu đầy lo lắng mà quay đầu, liếc nhìn La Thiểu Thiên vẫn đang lẳng lặng đứng phía đằng sau.

La Tiểu Lâu đi vào phòng làm việc của Nguyên Tích. Hạ Tá đang hội báo công tác thấy vậy bèn dừng lại. La Đức thì nhanh chóng thối lui đến phòng bên cạnh. Hạ Tá thu thập xong tư liệu trên mặt bàn, chào một tiếng với La Tiểu Lâu thì cũng lui vào phòng nghỉ.

"Ách, em chỉ là đến để hỏi anh xem trưa nay muốn ăn cái gì thôi..." La Tiểu Lâu nhìn thoáng qua bản đồ quân sự trước mặt Nguyên Tích, lại hỏi "Có làm phiền đến công việc của anh không?"

"Không đâu." Nguyên Tích cấp tốc mà soạn ra một cái thực đơn, kiểm tra lại một lần nữa rồi mới đưa cho La Tiểu Lâu "Tạm thời chỉ có từng đấy món, nếu anh nghĩ được thêm cái gì thì để dành món ấy cho bữa tối."

La Tiểu Lâu tiếp nhận menu, nhìn nhìn, đủ từ món phụ món chính đến món tráng miệng, cau mày nhìn phần cuối danh sách là yêu cầu lượng bánh gato đủ cho ba người nhưng cũng không có dám đưa ra ý kiến phản đối "Darling, trưa thì qua nhà ăn dùng cơm nhé."

Nguyên Tích thỏa mãn mà hôn La Tiểu Lâu một ngụm "Anh sẽ đến đúng giờ để dùng bữa cùng em."

Hạ Tá cùng La Đức chực chờ La Tiểu Lâu đi khỏi mới từ trong phòng nghỉ đi ra, thấy vương tử điện hạ vẫn còn vương vấn mà nhìn cánh cửa đằng xa, trong lòng La Đức đầy cảm thán: Tuy bên ngoài đều tưởng vương tử điện hạ là 'nhất gia chi chủ', biểu hiện của ngài ấy cũng như thế. Nhưng chính ngài ấy cũng không có ý thức được rằng vương tử phi điện hạ rất dễ dàng tác động được đến suy nghĩ cũng như quyết định của bản thân. Mặc dù thủ đoạn 'nịnh chồng' của La Tiểu Lâu điện hạ không giống như Phượng Già Lăng điện hạ nhưng hiệu quả thì không hề thua kém... Tương lai thực đáng để chờ mong a...

"Điện hạ, bản đồ quân sự để vương tử phi điện hạ thấy có sao không?" Hạ Tá hỏi.

Nguyên Tích lắc đầu, trong mắt dâng lên sát khí nồng đậm "Ta không muốn phải phòng bị với chính vợ mình. Ta sẽ không để tên gián điệp chết tiệt kia có cơ hội tiếp cận em ấyđể lấy thông tin."

Hạ Tá cùng La Đức liếc nhìn nhau sau đó hai người lại bắt đầu lần lượt báo cáo tình báo của mấy ngày nay, bao gồm cả các tư liệu đã được chỉnh lý.

Nửa giờ sau, công tác rốt cuộc cũng xong xuôi, Nguyên Tích khép lại máy vi tính, Hạ Tá yên lặng mà lấy thêm một tập tư liệu ra "Đây là việc mà lần trước ngài sai tôi điều tra. Hôm đó có chín người ra ngoài, trong đó có năm người nữa đi ra ngoài buổi tối. Những người này hiện nay đều có phái người theo dõi."

Nguyên Tích cau mày tiếp nhận danh sách, thấy một cái tên, sắc mặt bỗng nhiên trở nên quỷ dị, lập tức lại lộ ra nét trầm tư.

"Điện hạ, có gì không đúng sao?" Hạ Tá hỏi.

"Người tên Hoa Điêu này." Nguyên Tích lạnh lùng mà nói.

"Ngài... Nghĩ rằng hắn có thể tin được?" La Đức cẩn thận mà hỏi han. Mỗi lần vương tử điện hạ có nguy cơ nổi bão, tên khôn lỏi Hạ Tá kia đều đẩy hắn ra thế thân. Lần này cũng thế, nhất định là âm mưu của tên kia. Thế nhưng, càng bi kịch là, chỉ cần Hạ Tá vừa nhìn hắn, La Đức hắn đều không tự chủ được mà nói luôn ra điều mà cả hai đều muốn hỏi.

Qua ba giây, Nguyên Tích mới nói "Ít nhất hắn đáng tin hơn những kẻ khác." Dù bây giờ không tin mà phái người khác đi theo dõi chỉ sợ cũng sẽ nhanh chóng bị La Thiểu Thiên phát hiện, nói không chừng, những kẻ mà Hạ Tá phái đi theo dõi La Thiểu Thiên đều đã bị lộ rồi.

Hạ Tá nói: "Vậy được. Đây là tư liệu mà ngài muốn về gia tộc Just. Đại bộ phận là nhờ người máy gia dụng của vương tử phi điều tra hộ. Trong đó quả thực là có một chút điểm khả nghi. Gia tộc Just là một trong hai đại gia tộc của Teles. Nhưng mà lúc chiến tranh mới kết thúc, gia tộc Just hầu như mất quan hệ với hoàng thất, thậm chí bị một vài thế lực chèn ép, quyền lực giảm mạnh, tộc trưởng còn suýt nữa bị xóa tên khỏi viện trưởng lão... Mãi đến ba trăm năm trước, cũng chính là khi mà Mặc Gia công tước thành niên, chính thức lên làm tộc trưởng, gia tộc này mới một lần nữa tiến vào trung tâm quyền lực của Teles."

"Dã tâm của hắn thật là lớn, nhưng mà, ở Teles còn có một người có dã tâm còn lớn hơn cả hắn." Nguyên Tích nhàn nhạt nói, ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn.

"Ngài ý chỉ vị đế vương kia sao?" La Đức hỏi.

"Không, là vị Thanh vương kia cơ. Nếu ta đoán không lầm, đế vương đời tiếp theo sẽ không phải là nhi tử của A Địch Tác, mà sẽ là vị Thanh vương kia. Tại yến hội hôm trước, Thanh vương tiếp đón giới quyền quý còn nhiều hơn cả vị đế vương kia, bao quát các cấp văn minh, hơn nữa quan hệ khá là thân thiết. Mặt khác, suy nghĩ của hai anh hem bọn họ cũng không hợp nhau." Nguyên Tích lộ ra một nụ cười châm chọc, lập tức, trong mắt La Đức hiện lên sự kính nể vô cùng. Nguyên Tích nhàn nhạt hỏi "Mấy giờ?"

La Đức không thể làm gì khác hơn ngoài việc thu hồi sự sùng bái đối với vương tử điện hạ của mình, nhìn thoáng qua đồng hồ ở trên tường, nói "Còn kém hai mươi phút nữa mới đến giờ ngài đi bồi vương tử phi điện hạ dùng bữa trưa."

Nguyên Tích hừ một tiếng, bảo Hạ Tá "Tiếp tục. Gia tộc Just làm sao tiến nhập vào được trung tâm quyền lợi của Teles?"

Hạ Tá ngẩng đầu "Đây chính là điểm kỳ quái nhất. Chúng tôi không tra được vì nguyên nhân gì mà một gia tộc rớt đài thời gian dài như vậy lại có thể một lần nữa quật khởi, mà những thế lực tân sinh chèn ép bọn họ toàn bộ đều bị bại lui. Thế nhưng con người máy gia dụng của vương tử phi điện hạ xâm nhập được vào cơ sở dữ liệu của ngoại vi của máy chủ, chiếm được một tin tức..."

"Tin tức ngoại vi?"

Hạ Tá trả lời "Đúng thế, nếu cho nó thêm thời gian, có khi có thể xâm nhập được cả vào tư liệu trong hạch tâm nữa." Vương tử phi điện hạ tuy rằng xuất thân bình dân, nhưng không thể không nói người máy gia dụng của nhà họ thực sự là phi thường... đặc biệt.

La Đức – người biết thân phận thực của La Tiểu Lâu– nuốt nuốt khẩu nước bọt, muốn nói lại thôi. Người máy gia dụng của dị thú cơ mà, đâu phải loại mà mấy thứ máy móc bình thường có thể so sánh.

Nguyên Tích tựa hồ cũng không muốn nói nhiều về 125, chỉ hỏi "Tin gì vậy?"

"Ba trăm năm trước, năm mà Mặc Gia công tước thành niên, phi thuyền của gia tộc Just có một lần từng đi thám hiểm xa nhà, mà nơi nó tới chính là một tiểu tinh cầu sát biên giới của liên bang bây giờ." Hạ Tá nói.

Nguyên Tích sửng sốt "Ba trăm năm trước? Nói cách khác, khi đó Mặc Gia công tước kia đã biết sự tồn tại của đế quốc cùng liên bang? Nhưng hắn đợi lâu như vậy, đến giờ mới để cho Teles biết sự tồn tại của chúng ta là vì lẽ gì?"

"Điện hạ, chúng ta cũng không tìm được tư liệu chi tiết về việc này, nhưng ta nghĩ, nếu chuyện này đã từng phát sinh trên địa bàn của chúng ta thì việc có được tư liệu năm đó cũng không phải không có khả năng." Hạ Tá định liệu trước mà nói, sau đó liếc sang phía La Đức "Tuy La Đức không mạnh lắm nhưng năng lực điều tra của hắn vẫn nhượng ta kính nể phi thường."

Nguyên Tích cũng liếc nhìn La Đức, cầm một ít tư liệu ném về phía hắn ta "Đi thăm dò xem chuyện gì xảy ra."

La Đức ngơ ngác mà đón nhận sự khen thưởng bất bình thường từ phía Hạ Tá, lóng ngóng bắt lấy tập tư liệu, sau đó lấy lại tinh thần, thì thào nói "Tại sao lại là tôi...?" Nguyên Tích đã đứng dậy đi ra ngoài, mà Hạ Tá thì ở một bên vừa dọn dẹp tư liệu, vừa nói "Vì có thể có được nhiều tin tức đáng giá, đây là cơ hội khó được để cho cậu thể hiện năng lực bản thân mà."

La Đức ngoài ý muốn mà nhìn lại Há Tá. Rõ ràng bình thường nếu có chuyện gì khó xử lý, điện hạ đều phái tên hỗn đản này đi ra ngoài làm việc mà...

"Tôi muốn nghe lý do thực sự!"

Hạ Tá vừa đi ra khỏi phòng vừa lười biếng nói "Nếu như thực sự muốn một cái lý do, thì đại khái là, sau khi trở về, kỳ nghỉ phép của tôi sẽ bắt đầu."

"..."

Nguyên Tích yêu cầu rất là nhiều món, La Tiểu Lâu cũng rất chiều chuộng mà làm hết toàn bộ, nhưng mà cậu cũng để thừa ra để đưa phần cho La Thiểu Thiên.

Lúc Nguyên Tích tới, bánh gato vừa lúc ra lò. Tuy không được đẹp như Tam Mộc quán làm nhưng hương vị ngửi thôi cũng thấy rất tuyệt.

Khi Nguyên Tích đang chăm chú dùng cơm, La Tiểu Lâu chần chờ một chút rồi hỏi "Nguyên Tích, vì sao La Thiểu Thiên lại có mặt ở trên phi thuyền?"

Nguyên Tích chợt khựng lại động tác, lập tức lại tiếp tục bóc xác tôm, vừa bóc vừa nói "Là anhđể cậu ta tới, tiện bảo hộ em, tiện giúp anh âm thầm điều tra."

"Thì ra là như thế, trách không được cậu ấy bảo em không được để lộ ra." La Tiểu Lâu gật gật đầu.

"Em rất thích La Thiểu Thiên?" Nguyên Tích ngẩng đầu, nghi hoặc mà hỏi thăm.

La Tiểu Lâu có chút nói lắp "Ừ...ừ thì cũng có. Em coi cậu ấy như em trai, giống như Nguyên Nặc vậy." Đây là lần đầu tiên cậu thừa nhận với người khác rằng cậu cũng không phải không thích toàn bộ người của La gia.

Nguyên Tích liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái, đổi đề tài "Em đã có siêu cấp kim dịch rồi, định lúc nào thì bắt đầu làm cơ giáp cấp 10?"

"Sẽ mau thôi, em đang bắt đầu xử lý tài liệu cấp 10."

125 cảm động mà chen ngang "Hic... cuối cùng tôi cũng có thể nhìn thấy chủ nhân của tôi lần nữa rồi... Trời biết tôi đã đợi ngày này đã bao lâu... Nhất định chủ nhân cùng đại ca cũng phi thường chờ mong gặp tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro