Chương 90: Khuyển quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khuyển quỷ chột dạ chôn đầu ở trên chân trước, bộ dáng giống hệt lúc trước khi làm sai bị tóm.

Tạ Phi không thể tin Đa Đa giết người, còn giết chết rất nhiều người, nó trừng mắt với Đa Đa:

“Vì cái gì?”

Uông Chấn đã dừng xe ở ven đường, gió tuyết thổi phần phật, Đông Sinh vừa túm lấy vạt áo khoác thật dày vừa nói:

“Về nhà rồi hẵng nói.”

Trở lại chung cư của Trịnh Vân Diệu, hắn vừa xử lý xong sự vụ của công ty, nguyên bản tối nay hắn sẽ dẫn Đông Sinh đi ăn hải sản, nào ngờ Quý Vũ nhảy ra ở giữa đường, phá hỏng kế hoạch của hắn, Đông Sinh không đi, tự nhiên hắn cũng không còn hứng thú ăn nữa. Hắn không chỉ bảo Andrey gói hải sản mà còn tiện tay ‘đóng gói’ một đầu bếp trở về.

Đông Sinh chân trước vừa lên xe, chân sau Trịnh Vân Diêu đã bảo đầu bếp bắt đầu làm, khi Đông Sinh về cũng là lúc hải sản thơm ngon được dọn ra ở trên bàn.

“Hảo phong phú meo meo ngô!”

A Hoàng thèm đến chảy nước miếng nhưng đáng tiếc vừa rồi Đông Tể uy nó ăn quá no nên giờ dạ dày không còn chỗ nữa.

“Đông Tể, cậu nhất định là cố ý miêu ngao ngao!”

Thảo nào hôm nay Đông Tể lại hảo tâm cho nó ăn nhiều thịt dê như vậy!

Đông Sinh trực tiếp làm lơ lên án cùng phẫn nộ trên gương mặt béo mập của A Hoàng, chậm rãi đổi hảo dép lê, cởi áo khoác, sau đó là rửa tay nhập bàn.

Trịnh Vân Diệu bóc xong vỏ tôm liền để thịt tôm vào trong bát của Đông Sinh, thuận miệng hỏi:

“Hôm nay Quý Vũ tìm cậu hẳn không đơn giản chỉ là mời ăn cơm đâu a?”

Đông Sinh vẫn luôn nhớ thương hải sản nên vừa rồi cũng không ăn nhiều thịt dê lắm. Trịnh Vân Diệu 'đóng gói' mang tôm về, con tôm thực lớn, tôm bóc vỏ thơm ngon chấm mù tạt pha với một chút giấm, hương vị ngon mười phần, Đông Sinh ăn đến đôi mắt đều mị lên.

A Hoàng bất chấp bực bội với Đông Tể, hai - ba bước nhảy đến trên bàn, hai mắt trông mong nhìn chằm chằm Trịnh Vân Diệu đang lột vỏ tôm, nó còn không ngừng kêu meo meo lấy lòng.

Trịnh Vân Diệu bóc xong vỏ tôm, hắn đang định uy A Hoàng ăn thì Đông Sinh cũng đưa mắt trông mong nhìn qua.

A Hoàng trơ mắt nhìn miếng tôm sắp đến miệng mình lại chuyển hướng vào trong bát của Đông Sinh.

“Lão Trịnh, anh cư nhiên là cái dạng này a! Miêu gia hôm nay xem như nhìn rõ anh! Miêu miêu ngao!”

A Hoàng tức giận đến xù lông, cái mặt mỡ đều nhăn thành một đoàn.

Đông Sinh thực vừa lòng ăn tôm to bóc vỏ:

“Hàn huyên một chút về chuyện công tác của hắn.”

Hải sản phần lớn là tính hàn, dì Lư không ăn được nên ở trong phòng bếp làm trợ thủ, thuận thế thâu sư học nghệ, có người ngoài ở, Trịnh Vân Diệu không tiện hỏi sâu:

“Có liên quan đến khuyển quỷ sao?”

“Ân.”

Đông Sinh gật gật đầu, cậu gắp một con cua hoàng đế thật lớn, nhẹ nhàng bẻ vài cái, răng rắc vài tiếng, mở ra là thịt cua trắng nõn cực ngon.

Đông Sinh gặp thịt cua vào bát của Trịnh Vân Diệu, nhìn nhìn A Hoàng đang ủy khuất bất mãn, cậu liền cho nó một miếng thịt cua khác.

Đời này nó đã ăn qua nhiều món nhưng ăn ngon nhất vẫn là thịt cua!!!

Đông Sinh cùng Trịnh Vân Diệu cậu một miếng tôi một miếng, ngẫu nhiên sẽ uy A Hoàng một chút, một bàn lớn đầy hải sản đã bị bọn họ ăn sạch sẽ. Đầu bếp bận việc cả đêm, vốn dĩ muốn cấp khách quý ly rượu, nếu có thể hỏi bọn họ cảm nhận về đồ ăn như thế nào, thuận đường kéo kéo cảm tình, còn có thể làm bằng hữu đâu, kết quả hắn ra ngoài thì chỉ nhìn thấy một bàn toàn là vỏ hải sản cùng với một con mèo mập ăn đến bụng căng tròn nằm trên ghế.

Đầu bếp: ……

Ăn uống no đủ, Đông Sinh dẫn Tạ Phi cùng khuyển quỷ đang ủ rũ cụp đuôi vào phòng cậu.

Đông Sinh ngồi xuống, kéo cái máy tính ra, nhìn Tạ Phi rồi hỏi:

“Cậu biết cậu và Đa Đa chết như thế nào không?”

Tạ Phi mờ mịt lắc đầu.

Đông Sinh nói với khuyển quỷ:

“Lấy năng lực của mi hẳn là có thể tái hiện lại toàn bộ quá trình mi tử vong, nếu không muốn làm Tạ Phi tiếp tục chán ghét mi thì mi nên cho nó xem mi chết như thế nào và mi đã giết những ai.”

Tuy rằng đã biết đáp án từ chỗ Quý Vũ nhưng Đông Sinh vẫn muốn tận mắt nhìn xem, khuyển quỷ đã giết người nào, những người đó có đáng chết hay không.

Khuyển quỷ thoáng do dự một chút nhưng vẫn gật gật đầu, ngay sau đó đèn trong phòng vụt tắt, xung quanh khuyển quỷ xuất hiện một luồng không khí phiếm u quang. Tạ Phi nhìn thấy Đa Đa bị bắt đi, nhìn thấy bản thân chết trong vũng máu, nhìn thấy những tên đó đánh chết Đa Đa, sau lại lột da mổ bụng chặt thành từng khối, cuối cùng hầm thành một nồi thịt cẩu.

Hồn thể Tạ Phi bắt đầu tràn ra từng đợt oán khí đen nhánh.

Hình ảnh vừa chuyển, Tạ Phi nhìn thấy bọn chúng trộm chó, đánh bả cẩu, có con hung dữ thì bị ngược đánh đến chết.

Có vài người giả như có thiện ý, dùng đồ ăn lừa chó mèo, sau đó, bọn họ giống như ma quỷ lấy hành hạ đến chết những tiểu sinh linh yếu ớt không có sức chống cự làm vui.

Lão bản tiệm 'treo đầu dê bán thịt chó' vì muốn thịt cẩu nhà mình có hương vị tươi ngon hơn đã ném cẩu còn sống vào trong nồi nước sôi, sau khi chín thì vớt ra lột da phá bụng.....

Số người mà khuyển quỷ giết còn nhiều hơn số liệu mà Quý Vũ thu thập được.

Nhưng cũng có số ít người nó chỉ giáo huấn thôi, cũng không giết chết họ.

Tỷ như mẹ của tiểu nữ hài lấy hotdog uy tiểu cẩu.

Mặc kệ nữ nhân kia đá chết tiểu cẩu là cố ý hay vô tình thì nữ nhi nàng xác thật là đối tốt với tiểu cẩu kia, cho nên, khuyển quỷ chỉ ở sau lưng đẩy nàng một cái. Nữ nhân kia đâm vào xe taxi , bị thương không nhẹ cũng chảy không ít máu nhưng cũng chưa chết.

Khuyển quỷ chỉ giết chết những người nó cho rằng là tội ác tày trời mà thôi.

Nhưng trên thực tế, những người này ở trong mắt người khác bất quá chỉ là những người bình thường. Những người đó có lẽ là người hiền lành nhiệt tâm thành thật, có lẽ là đứa con hiếu thuận với cha mẹ, có lẽ là người chồng săn sóc, có lẽ là ba mẹ từ ái, có lẽ là con trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện nhà người ta.....

Theo như lời Quý Vũ nói, những người này không có tội, cho dù có tội cũng không đáng chết.

Nhưng đó là pháp luật của nhân loại, căn bản là vì bảo hộ quyền lợi của nhân loại mà tồn tại.

Cho dù bảo hộ động vật nhưng một khi chúng nó thương tổn đến nhân loại, nhân loại sẽ không chút do dự mà giết chết chúng nó.

Giết người thì đền mạng, thiên kinh địa nghĩa.

Như vậy sinh linh bị nhân loại giết chết đâu, nếu có một ngày chúng nó thức tỉnh trí tuệ, chúng nó có được phản kích hay không? Khuyển quỷ giết chết những người hành hạ nó cùng đồng loại của nó thì sai sao?

Bỏ qua vấn đề lập trường, đứng ở góc độ tương đối công bằng mà nói, khuyển quỷ làm những chuyện này chỉ vì báo thù mà thôi.

Nó cũng không dùng năng lực của mình đi thương tổn người vô tội.

Xem xong các hình ảnh chết chóc, Tạ Phi càng toả ra nồng đậm oán khí, nó ngồi quỳ trên mặt đất ôm cổ khuyển quỷ khóc không thành tiếng. Khuyển quỷ thật cẩn thận liếm huyết lệ trên mặt ca ca, thỉnh thoảng dùng cái đầu cọ cọ ca ca, thân mật nhưng lộ ra một chút ủy khuất.

Chờ Tạ Phi ngừng khóc, Đông Sinh mới nói:

“Dựa theo ước định quỷ khế, tôi sẽ đưa cậu đi vào luân hồi. Khuyển quỷ, niệm tình mi chưa từng thương tổn người vô tội, tôi cũng có thể giúp mi tan đi oán khí, trợ mi nhập luân hồi.”

Khuyển quỷ tựa hồ không quá nguyện ý, sốt ruột kêu vài tiếng.

Tạ Phi một bên xoa xoa đầu nó một bên hỏi Đông Sinh:

“Về sau em còn có thể ở bên Đa Đa nữa không?”

“Có lẽ có, có lẽ không.”

Tạ Phi cùng khuyển quỷ đều không khỏi thất vọng, một người một cẩu trầm mặc thật lâu, cuối cùng Tạ Phi hạ quyết tâm:

“Anh đưa em cùng Đa Đa nhập luân hồi đi, em tin kiếp sau chúng em nhất định sẽ tiếp tục ở bên nhau!”

Ca ca đã nói như vậy thì khuyển quỷ dù không quá tình nguyện cũng gật gật đầu.

Đêm đó, một nhà ba người Tạ gia đồng thời mơ thấy ca ca/Phi Phi dẫn theo Đa Đa về nhà, giống như lúc trước, ba ba nằm trên sô pha xem TV, mụ mụ ở trong phòng bếp nấu ăn, thỉnh thoảng sẽ thúc giục ba ba đi hỗ trợ, ba ba lại tìm đủ loại lý do để thoái thác, Thần Thần nghịch điện thoại, Đa Đa âu yếm vây quanh Phi Phi. Phi phi ngồi trên thảm mềm, đùa nghịch hộp nhạc bảo bối của nó, giai điệu duyên dáng cùng tiếng cẩu kêu vui sướng, khoảnh khắc nếu là vĩnh hằng, hạnh phúc xin được dừng tại khung cảnh này đi....

Sáng hôm sau, bọn họ mang theo tươi cười không hẹn mà cùng từ trong giấc mơ tỉnh lại, bên tai ẩn ẩn truyền đến tiếng nhạc động lòng người, phảng phất giống như lời từ biệt……

Rất nhiều năm sau, trong một gia đình khá giả phổ thông, nữ chủ nhân và cẩu cẩu trong nhà sinh con cùng một ngày, nữ chủ nhân sinh một tiểu tử trắng trẻo mập mạp, còn cẩu cẩu sinh hạ một con chó con đen thui.

Rất nhiều người nói trong nhà có tiểu hài nhi thì không nên dưỡng sủng vật. Nữ chủ nhân hạ quyết tâm mới quyết định đem cho mẫu tử cẩu cẩu, kết quả khi nàng nói với lão công chuyện này thì tiểu oa nhi trong lòng liền khóc không ngừng, đưa đến bệnh viện thì bác sĩ kiểm tra nói không có vấn đề gì, cha mẹ trẻ vẫn còn lo lắng. Sau nữ chủ nhân hống tiểu bảo bảo nói, không tiễn cẩu cẩu đi, tiểu oa nhi lập tức nín khóc.

Từng ngày tiểu oa nhi lớn dần, từng năm, tiểu cẩu trưởng thành thành đại cẩu uy phong lẫm liệt.

“Đa Đa, hôm nay em có nhớ ca ca không?”

“Gâu gâu gâu!”

...

Đông Sinh hấp thụ một lượng lớn oán khí từ Tạ Phi cùng khuyển quỷ, sự cân bằng trong cơ thể ẩn ẩn có chút không xong, cậu vốn có điểm lo lắng, không biết nên làm gì bây giờ thì sau một giấc ngủ dài vòng cá linh đã có nhiều sinh khí hơn, làm âm khí và dương khí trong cơ thể cậu một lần nữa khôi phục trạng thái cân bằng.

Này rốt cuộc là chuyện gì? Đông Sinh nghĩ mãi cũng không ra.

Sáng sớm trộm dậy tẩy tẩy đồng chí lão Trịnh mới không nói cho Đông Tể biết, hải sản còn có thể sinh tinh tráng dương đâu!

...

Bệnh viện.

Bởi vì một câu 'những con quỷ khác' của Đông Sinh mà chiều hôm qua, Dư Đồng đã làm thủ tục xuất viện, cùng Lương Kiện về trường học.

‘Vương Xuyên’ bị thương nặng, tinh thần cũng không bình thường, nữ hộ sĩ thông báo tình huống, những người cùng phòng yêu cầu bệnh viện chuyển ‘Vương Xuyên’ đến phòng khác. Bệnh viện xuất phát từ sự an toàn nên an bài ‘Vương Xuyên’ một mình một phòng. Đương nhiên, điều kiện khẳng định là không bằng phòng bệnh VIP của bọn Dư Đồng, hơn nữa sau khi dọn đến phòng bệnh mới, Vương Xuyên sẽ không cố kỵ những người khác nữa.

Tối hôm qua, Vương Hải, Vương phụ cùng Vương mẫu thiếu chút nữa bị hù chết ở trong phòng bệnh.

“Tiểu Hải, hay là con tự thú đi?”

Vương mẫu sợ hãi đến khóc ròng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro