Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Tinh Thần

Người ở căn cứ Thiên Khung lúc này đang được chính bộ trưởng đích thân tiếp đãi.

Tống Tình Lam nhận được tin tức, xoay người đi về phía căn cứ. Hắn thân cao chân dài, bước đi như gió, không cần vài bước đã đi hết hành lang, tiến vào khoang truyền tống.

"Tống đội trưởng!"

"Tống đội trưởng ơi!"

Dọc theo đường đi mọi người đều thấy thần sắc hắn vẫm bình thường, lại nhao nhao chào hỏi, mặc dù vậy mọi người vẫn cảm thấy dưới túi da bá đạo cường thế kia lại là núi lửa muốn bộc phát.

Chỉ chốc lát sau tin tức đã truyền khắp nội bộ mạng, đều nói tống đội trưởng sắp sửa đi đấm người.

Vài phút sau, Tống Tình Lam đã đi xuống lòng đất.

[Hoan nghênh, Tống Tình Lam, chào mừng ngài đã trở lại Thiên Khung]

Cửa khoang mở ra hai bên, giọng nữ điện tử nhu hòa như trước mỗi lần chào hỏi.

Mười mấy năm trước, đội ngũ khoa học đế quốc đã tìm hiểu được bí ẩn xuyên qua thời gian, phát triển đến bây giờ họ đã có liên minh quản lý thời gian, có phân bộ các quốc gia, nơi này vẫn là tổng bộ thế giới của Thiên Khung. Ở nơi sâu hai ngàn mét dưới lòng đất, mấy ngàn người làm việc ở đây, bất kể ngày đêm, lòng đất tối đen vĩnh viễn đèn đuốc sáng trưng, bất kì  lúc nào nhìn thấy hình cảnh này, đều làm cho người ta cảm thấy rất rung động.

Tống Tình Lam ra khỏi khoang truyền tống*, lại đi vài phút sau dừng lại ở một chỗ tường trắng, hắn khẽ ấn, sau đó mạnh mẽ đẩy cửa tàng hình ra.

(không khác thang máy là mấy, nhưng nói chung vẫn không phải là thang máy ('~';)

"Loảng xoảng"!

Người trong phòng đều ngẩn ra, quay đầu nhìn hắn.

Nữ lãnh đạo trung niên đứng bên cạnh một người.

Mái vòm phát sáng hình bán nguyệt khổng lồ, bối cảnh ngoài cửa sổ sát đất tựa như tinh hà trong vũ trụ mênh mông.

Người trước cửa sổ mặc áo sơ mi trắng bình thường, quần tây màu đen bình thường, làm nổi bật một cái eo nhỏ, sạch sẽ mà cao ngất, làm cho người ta nhớ tới cây tùng bên cạnh hồ nước tuyết.

Trong ánh đèn sao rực rỡ, làn da người nọ cực kỳ trắng nõn, sống mũi cao rất thanh tú cùng mặt mày óng ánh vừa vặn, nhất là đôi môi có hình dạng tốt đẹp kia điểm thêm một chút diễm lệ cho khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng, trong phút chốc làm người nọ trở nên sinh động hơn.

Hình ảnh đó rất đáng nhớ.

Ngay khi vừa nhìn thấy cậu, trong đầu Tống Tình Lam không hiểu sao nhớ tới lời nói của đội viên trong phòng huấn luyện.

"Nói cậu ta không có sức chiến đấu cậu ta không đến, nói cậu ta là tên gối thêu hoa cậu ta không đến, nói toàn đội chúng ta sợ đồng tính, cậu ta liền tới. Con người này không biết là đến với chúng ta để battle chính diện, hay để chứng minh sự quyến rũ của riêng mình! "

"Cậu lại không gõ cửa nữa à!" Bộ trưởng Uông trách móc, "Tôi thấy trên dưới Thiên Khung cũng chỉ có một mình cậu vĩnh viễn không để ý đến quy củ! "

Tống Tình Lam thu hồi suy nghĩ, bất động thanh sắc sải bước đi vào.

Hắn hoàn toàn không có ý thức tự giác mà phản ánh, cong cong khóa mooi: "Nghe nói có đồng đội mới đến, bộ trưởng Uông ngài lại không thông báo cho chúng tôi nghênh đón. "

Nói xong, Tống Tình Lam lúc này mới đem ánh mắt trực tiếp dừng ở trên người người nọ: "Quý cố vấn."

Cách xưng hô này có chút ý tứ hùng hổ bức người.

Người trước mắt đến từ Ninh Thành, là người chỉ làm nhiệm vụ cấp B, cậu ta nhảy dù vào tiểu đội của hắn, danh hiệu là cố vấn đặc biệt.

Tống Tình Lam nhìn Quý Vũ Thời với ánh mắt khinh thường, hà khắc cùng với kiểm điểm đều gọn gàng dứt khoát.

Quý Vũ vừa mới tới lại nghênh đón ánh mắt không vừa lòng của Tống Tình Lam cũng không sợ hãi né tránh, hai người một chữ cũng không nói, không ai sợ ai nhìn nhau.

Bầu không khí nhất thời đình trệ.

Hai người biểu tình bình tĩnh không gợn sóng, kì thực phía dưới dòng nước ngầm mãnh liệt.

Bộ trưởng Uông sao có thể không biết tính tình của hai người này, lúc chưa gặp mặt, người nhà mình đã đắc tội với người ta, kết quả chính là đám lãnh đạo bọn họ đi chùi đít cho người ta đó.

"Tôi dẫn Quý cố vấn đến xem căn cứ, nào biết cậu nóng lòng như vậy." Bộ trưởng Uông làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, dịu dàng giới thiệu, "Cố vấn Quý, vị này là đội trưởng đội 7 thuộc phân bộ Giang Thành của chúng tôi, cũng là đội trưởng trẻ tuổi nhất nhưng có tiềm lực nhất trong hệ thống Thiên Khung chúng tôi, tuổi còn trẻ đã tham gia mười hai nhiệm vụ cấp A, xếp hạng đạt tới một sao. Chính thức giới thiệu một chút, hắn tên là Tống Tình Lam, các cậu chắc cũng chưa từng gặp nhau đâu ha?"

Quý Vũ thì hơi kinh ngạc, thu hồi ánh mắt, bất giác lặp lại ba chữ này: "Tống... Tình Lam? "

Âm thanh cậu nói chuyện rất nhẹ, giọng nói cũng rất dễ nghe, là âm thanh trong dự liệu của Tống Tình Lam.

Có lẽ những người làm công việc văn phòng đều có giọng nói tương tự.

Bộ trưởng Uông cười tủm tỉm nói: "lãnh lót như chim, êm dịu như gióc, thoạt nghe giọng nói của Quý Vũ Thời có phải giống nữ hài đúng không——"

Tống Tình Lam đúng lúc cắt ngang, mặt lộ ra khó chịu: "Bộ trưởng Uông. "

Quý Vũ Thời giống như không nghe thấy chế nhạo, rất nhanh buông lỏng lông mày ra nói: "Thật ra tôi đã gặp Tống đội trưởng. "

Bộ trưởng Uông hứng thú hỏi: "Ồ? Khi nào? "

Giọng nói dễ nghe của Quý Vũ Thời tiếp tục: "Ba năm trước, vào ngày 14 tháng 10, tôi từng tham gia một buổi học do Thiên Khung tổ chức ở chi nhánh Giang Thành, đó là lớp học của ngài, lần đó Tống đội trưởng cũng ở trong lớp, chẳng qua lúc ấy không quen biết nhau. "

Bộ trưởng Uông kinh ngạc: "Kỳ quái, tại sao tôi lại không có ấn tượng gì với một chàng trai trẻ như cậu? "

Đừng nói đến Uông bộ trưởng, bản thân Tống Tình Lam cũng không hề có ấn tượng gì về việc này.

Nói đùa, ai rảnh để nhớ những người đã nhìn thấy ba năm trước đây.

Quý Vũ dễ dàng nhớ lại tình hình ngày hôm đó, giống như điều đó mới chỉ xảy ra ngày hôm qua: "Hội trường rất lớn, vị trí của tôi là tuốt phía sau, ngài không nhớ cũng là bình thường. Ngày hôm đó ngài mặc váy màu xanh nước biển, đeo một đôi bông tai ngọc trai Baroque, tóc ngắn hơn một chút so với bây giờ, lúc lên lớp còn vô tình làm vỡ một cái ly bằng sứ, sau đó thay đổi một cái ly bằng men, ngài còn nhớ không? "

Bộ trưởng Uông liên tục gật đầu, nghĩ: "Nhớ rồi, nhớ rồi! "

Quý Vũ Thời lại nói: "Lúc ấy đội trưởng Tống ngồi ở vị trí thứ chín bên trái hàng thứ ba, vắng mặt hai tiết học, buổi chiều còn rời đi sớm. "

Tống Tình Lam nghe đến đó nhịn không được nói: "Cậu ấn tượng với tôi như vậy, chắc là chuẩn bị mách lẻo ha. "

Quý Vũ Thời quay đầu nhìn về phía Tống Tình Lam, trong đôi mắt óng ánh nước phản chiếu bóng dáng Tống Tình Lam: "Tôi chỉ là trùng hợp nhớ rõ tất cả mọi người ở đây hôm đó mà thôi. "

Tống Tình Lam thiếu chút nữa đã quên, một trong những tin đồn về vị cố vấn Quý này ở Thiên Khung chính là trí nhớ siêu quần.

Tống Tình Lam có ý chỉ: "Cố vấn Quý, tôi nghe nói người có trí nhớ tốt đều có bụng dạ hẹp hòi. "

Quý Vũ trả lời thản nhiên: "Cũng không hẳn, tôi biết phân biệt tình huống*."

(Ý bạn Quý là bạn ý biết nên hẹp hòi lúc nào, không nên hẹp hoig lúc nào)

Bộ trưởng Uông hòa giải nói: "Gặp qua là được rồi, tính cách tiểu Tống này hơi nóng tính một chút, tính tình thẳng thắn, chỉ trích đội viên không chút lưu tình, trước mặt mọi người mắng chửi người khác đến khóc hắn còn dám cơ. Tôi nghe Bộ trưởng Lâm nói cố vấn Quý tính cách cậu rất dễ ở chung, làm người rộng lượng, vào đội Tống đội trưởng thì không cần bận tâm mặt mũi của hắn ta để cho mình chịu ủy khuất. "

Quý Vũ thời cũng không phải là người làm bộ làm tịch, trả lời: "Ngài yên tâm, chỉ cần là chuyện trong công việc tôi đều sẽ phối hợp. "

Tống Tình Lam cười khẽ một tiếng, không để ý: "Vậy là tốt rồi. "

Tán gẫu hai câu, bộ trưởng Uông nói đến chính sự: "Nhiệm vụ tuần sau sẽ tiến hành, từ ngày mai cố vấn Quý đi theo tiểu Tống trước, quen thuộc với đội viên và môi trường làm việc trong đội, bên phía sân huấn luyện có không ít vũ khí, cũng có hệ thống tác chiến mô phỏng chuyên môn, nghe nói cố vấn Quý trước kia làm trong bộ đội đế quốc đúng không? "

Tống Tình Lam nhướng mày, không quá tin tưởng.

Quả nhiên, Quý Vũ Thời lập tức xác nhận suy nghĩ của bà: "Ở trong quân đội cũng là đảm nhiệm công tác văn phòng, chỉ ở lại hai tháng. "

Thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh kia làm cho Tống Tình Lam xuất thân từ bộ đội đặc chủng có chút muốn cười.

Người này một bộ dáng gầy gò như vậy không lẽ còn có thể đi ra tiền tuyến.

Bộ trưởng Uông gật đầu: "Mặc dù các quan sát viên cần chất lượng chiến đấu không cao, nhưng vẫn có thể được đào tạo đúng cách. Năm nay cục mới tuyển một nhóm học viên, mỗi buổi sáng đều có lớp huấn luyện chuyên nghiệp, cố vấn Quý cũng có thể đi học một chút. "

"Tới!"

"Mau đến đây!"

"Mau mau, coi thử xem có đánh nhau hay không?!""

"Bộ trưởng Uông quăng bể ly chưa vậy?"

Trước bảng điều khiển giám sát vây quanh một hàng mấy cái đầu người, trên hành lang cũng có không ít người thò đầu dò xét.

Cửa khoang truyền tống mở ra, đi ra trước là bộ trưởng Uông đang đi giày cao gót, đi trở về văn phòng.

Sau đó Tống Tình Lam đi ra, tiếp theo là Quý Vũ Thời đi ra.

Chiều cao của hai người chênh lệch khoảng hơn nửa cái đầu, một người hiên ngang cao to một người tuấn tú trong trẻo.

Thái độ Của Tống Tình Lam lười tiếp đãi đồng đội mới nhanh chóng tràn ra màn hình, ỷ vào vóc dáng cao lớn đi rất nhanh. Cố vấn Quý trăm nghe không bằng vừa thấy quả nhiên rất nhã nhặn, sải bước đi theo phía sau Tống Tình Lam, không nhanh không chậm vừa vặn đuổi theo, ngược lại không có vẻ chật vật.

Hai người cả đường đi không nói gì đi tới sân huấn luyện, mọi người đầu đầy dấu chấm hỏi.

Vậy là, kết thúc rồi?

Tống Tình Lam cứ như vậy mà tiếp nhận?

Rõ ràng đồn là máu chảy lệ rơi khắp phân bộ Giang Thành mà, đánh cho Quý Vũ Thời sợ hãi mà cuốn gói về Ninh Thành mà, rồi sao chưa đánh, ủa rồi sao chưa cuốn gói về?

Thấy hai người cùng nhau trở về, đồng đội trong phòng huấn luyện cũng kinh nghi* bất định, ý tứ này là gì?

(kinh ngạc nghi ngờ)

Tống Tình Lam tùy tiện đi đến một bãi đất trống, vỗ vỗ tay kêu bọn họ tập hợp: "Đến đây, giới thiệu cho mọi người một chút, đây là đội viên Ninh Thành phái tới để cùng chúng ta hoàn thành nhiệm vụ lần này, đảm nhiệm chức vụ quan sát trong đội, gọi tắt là cố vấn đặc biệt. Quý Vũ Thời, cố vấn Quý. "

Trước mặt đám người có nội tiết tố (hormone) nam bùng nổ, đám người cao lớn trước mặt này so với Quý Vũ Thời mặc áo sơ mi trắng có vẻ quá mức đơn bạc.

Giống như một con thỏ trắng nhỏ đi lạc vào bầy sư tử, yếu đuối có thể bắt nạt.

Mặc dù vậy Quý Vũ Thời mặt mày trầm tĩnh, không có nửa phần không thích ứng được, mở miệng nói: "Xin chào mọi người. "

"Đây là Đoạn Văn, Chu Minh Hiên, Lý Thuần, anh em song sinh Thang Nhạc, Thang Kỳ." Tống Tình Lam dựa theo trình tự giới thiệu, "Phân biệt chức vụ theo thứ tự là đảm nhiệm khống chế, máy móc, hậu cần cùng với cánh trái cánh phải*. Trước đó trong đội có một vị quan sát viên họ Vu, hiện tại cậu tạm thời thay hắn làm việc. "

(hiểu nôm na là vụ trí trong chiến đấu)

Các đồng đội xa lạ đều mặc đồng phục giống nhau, ngoại trừ khuôn mặt kỳ thật cũng không có điểm gì nổi bật, thậm chí còn có một đôi song sinh nhìn qua giống nhau như đúc.

Nhưng tốc độ nói của Tống Tình Lam rất nhanh, không biết là cố ý khó xử hay chỉ vì có lệ.

Quý Vũ lại chỉ gật đầu, cũng không biết có thể nhớ kỹ hay không.

Tống Tình Lam không cho cậu thời gian thở dốc, ngay sau đó an bài nói: "Lão Đoạn, công việc của anh và quan sát viên cần  giao tiếp, trước tiên anh dẫn cậu ta đi tìm hiểu nội dung công tác của quan sát viên đi."

Đoạn Văn: "Hả? Nhanh như vậy sao? "

Theo lẽ thường, không phải là nên mang người ta đi dạo, mỗi bộ phận lắc lư một vòng, để làm quen với hoàn cảnh sao?

Tống Tình Lam: "Thời gian không đợi người, anh cũng tham gia đánh giá nhiệm vụ tiếp theo mà không cảm thấy nhanh?"

Tống Tình Lam: "Thời gian không đợi người, tại sao anh không cảm thấy nhanh khi tham gia xếp hạng trong nhiệm vụ tiếp theo?

Đoạn Văn: "Ừ nhỉ! "

Người sáng suốt đều nhìn ra được, Tống Tình Lam không có ý định nể mặt cố vấn Quý mới tới này.

Quý Vũ Thời trông có vẻ không có ý kiến gì, rất phối hợp đi cùng lão Đoạn.

Có lẽ cậu cũng không có ý định cùng Tống Tình Lam cứng đối cứng.

Bọn họ vừa đi xa, Tống Tình Lam liền khôi phục bộ dáng ngày thường, lông mày khẽ nhếch: "Nhìn cái gì, một đám tròng mắt sắp trừng rớt ra rồi kìa, nhìn xem tiền đồ này của các cậu đi. "

"Lão đại, người kia thật đẹp!"

"Trước kia còn cảm thấy từ xinh đẹp này không thích hợp để hình dung nam nhân, hiện tại tôi cảm thấy rất thích hợp."

"Đều là ăn cùng một thứ, đều là người, sao cậu ấy lại xinh đẹp như vậy? Vừa rồi cách nhau rất gần, tôi không nhìn thấy một lỗ chân lông nào trên mặt cậu ấy, da đẹp ghê. "

Người lúc trước bị Tống Tình Lam đấm vào đầu chính là Chu Minh Hiên cảm thán nói: "Ôi, thế mà lúc trước tôi còn tự mình đã tình rằng người ta sẽ thích tôi, người ta đẹp như vậy chắc sẽ rất chướng mắt tôi."

"Cậu còn biết còn tiếc hận à?" Tống Tình Lam nhấc chân một cước đạp qua, "Lần này không lo lắng nhà cậu ba đời là con một nữa à? "

Chu Minh Hiên cười hắc hắc.

"Lão đại, chúng tôi có nói là muốn giữ cậu ta lại à?"

"Vừa nhìn đã biết cậu ta vai không thể khiêng tay không thể đánh, ngoại trừ đẹp mắt cũng không có tác dụng gì!"

"Tôi tưởng cậu còn muốn giữ cậu ta lại chứ, cái này không giống phong cách của cậu chút nào."

Tống Tình Lam trực tiếp đem tính toán của mình nói một lần.

Cuối cùng tóm tắt: "Điều lệnh xuống dưới, người kia cũng từng trong bộ đội, giờ mà muốn thay đổi cũng đã muộn. Mấy ngày này các cậu để ý một chút, có cái gì chờ ra ngoài rồi nói sau, tóm lại thiếu chỉnh đốn là một chuyện xấu, mục tiêu chỉ có một: bình an hoàn thành nhiệm vụ! "

Mọi người đồng thanh: "Vâng! "

Các đội viên giải tán.

Tống Tình Lam bất giác bắt đầu nhớ lại lớp học ba năm trước kia, lại không thu hoạch được gì, dù sao vắng mặt sớm bỏ học gì đó... Hắn làm đến quen tay rồi.

Trí nhớ của người này... Cứng rắn mà nói, có lẽ miễn cưỡng được coi là ưu điểm rồi nhỉ?

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

-Ta thề không biết ai giống ta không, thấy truyện vừa cưng vừa buồn cười.

-Ok cho ta xin 3 giây quảng cáo về wordpress nhà ta, thực ra cũng chả được chăm nhue mấy nhà khác là đăng trước 1 chương đâu, but chắc sẽ có bạn thích đọc bằng wpress hơn ha, đây là link: https://quantroibanphuc614.wordpress.com. Bạn nào thích thì copy lại bỏ qua tab mới, hong copy được thì vào tường nhà ta nha, ta để link trên đó á. 

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro