♥ Chương 4 & Chương 5 ♥

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ca... Ưm....." Kỷ Niệm mê loạn cọ cọ mặt vào hai má dính chút mồ hôi của Lăng Phong, mặc dù có một chút đau đớn, thân thể như hân hoan nhanh chóng tiến sát vào lòng Lăng Phong.

Nhìn người được ôm trong lòng đã muốn xụi lơ ở khuỷu tay mình, Lăng Phong vùi đầu vào bả vai Kỷ Niệm, thật sâu hút hai ngụm khí, "Niệm Niệm, ngoan, nơi này thật sự không được"

Ánh mắt mê ly của Kỷ Niệm trong nháy mắt trở nên rõ ràng, cậu đứng lên, trừng mắt nhìn Lăng Phong rồi đột nhiên mỉm cười. Lăng Phong còn chưa kịp phản ứng đã thấy cậu nhanh chóng quỳ gối xuống đất, đối mặt với khóa quần vì vừa rồi thân thiết đã trở nên xộc xệch của anh.

Một tay cậu đang thuần thục cởi bỏ dây lưng cùng nút thắt phía sau đã bị Lăng Phong cầm lấy. Kỷ Niệm ngẩng đầu hướng Lăng Phong cười, vẻ mặt vô tội. Tay không thể động, cậu dùng răng nanh cắn khóa quần kéo xuống dưới. Bên trong là quần lót màu xanh quân đội được phát, Kỷ Niệm vẫn chớp chớp mắt nhìn Lăng Phong đến há mồm, ngay cả tính khí bên trong quần lót cũng phập phồng theo.

"Ca, Em muốn anh" cảm thấy lực đạo cầm cổ tay mình hơi thả lỏng, Kỷ Niệm cố tình khiêu khích nam nhân mặt than.

Mặc dù tay bị khống chế, Kỷ Niệm vẫn tiếp tục dùng răng nanh đem quần lót kéo xuống dưới, tính khí tráng kiện lập tức nảy ra, Kỷ Niệm mỉm cười dùng mặt chạm vào nó.

Cảm thấy chính mình cũng có phản ứng, Kỷ Niệm một bên đem tính khí của Lăng Phong ngậm vào miệng, một bên đem tay còn lại sờ vào trong quần.

Tuy rằng nhìn không thấy động tác của cái tay kia, nhưng Lăng Phong biết Kỷ Niệm vừa khẩu giao cho mình vừa tự an ủi. Loại hình ảnh này thực gợi tình, hai má trắng nõn của thiếu niên đã muốn nhiễm một tầng ửng hồng, đôi môi hồng diễm đang ngậm tính khí của anh, ánh mắt mê ly lại thẳng tắp nhìn anh.

Lăng Phong hơi xoay người, nắm cằm Kỷ Niệm bắt cậu ngẩng mặt lên: "Rút tay ra"

Đưa lưng về phía mặt trời, dưới bóng lá cây loang lổ, cả người nam nhân đang ra lệnh cho mình phát ra hơi thở khiêu gợi, khí tràng cường đại làm Kỷ Niệm nhịn không được ý nghĩ thuận theo. Bàn tay còn dính tinh dịch của bản thân tự giác rút ra, không hề để ý tới nửa người dưới đang kêu gào bất mãn.

Lăng Phong rút ra tính khí ở trong miệng Kỷ Niệm, vỗ vỗ mặt cậu. Sau đó giữ chặt bàn tay vừa rồi an ủi chính mình của Kỷ Niệm. Mặt than lúc này nhếch khóe miệng, rất có hương vị lưu manh.

Kỷ Niệm tầm mắt một chút cũng không rời mặt Lăng Phong, cho đến khi miệng bị nhét vào ngón tay có hương vị tinh dịch của chính mình, Kỷ Niệm mới có chút ngượng ngùng giãy dụa đứng lên.

"Thích không?" Thanh âm lạnh như băng, thậm chí ngữ khí còn có một chút cao cao tại thượng, Kỷ Niệm lại cả người run lên. Cậu vẫn biết mình thuộc dạng M, không phải ở sinh lý, mà là ở tâm lý. Cậu khát vọng bị người nắm trong tay, thậm chí bị người vũ nhục một chút đều đã khiến trong người nhộn nhạo kích động.

"Thích" Kỷ Niệm chủ động liếm ngón tay đang bị Lăng Phong nắm lấy.

Lăng Phong dùng sức đem ngón tay Kỷ Niệm rút ra, đổi thành tính khí của anh, đưa đến bên miệng Kỷ Niệm, "Liếm nó"

"Ưm", giọng mũi dày đặc, Kỷ Niệm quỳ trên mặt đất hai tay đỡ phân thân của Lăng Phong há mồm ngậm, cố gắng phun ra nuốt vào. Tuy rằng hai người lưỡng tình tương duyệt nhiều năm, nhưng bởi vì cậu còn nhỏ, Lăng Phong vẫn không cho phép hai người có tiếp xúc thân thể. Kể cả đến khi Kỷ Niệm trưởng thành, trên thực tế đến bây giờ hai người cũng chưa thật sự làm. Kỷ Niệm nghĩ hôm nay chắc vẫn sẽ không được làm đến bước cuối cùng.

Miệng đột nhiên bị tính khí thô to đỉnh vào sâu bên trong làm cổ họng Kỷ Niệm khó chịu muốn nôn, nhưng khi ngẩng mặt lên lại thấy ánh mắt sắc bén của Lăng Phong nhìn mình, cậu đành hơi ngửa ra sau để hít thở.

"Thất thần? Đây là muốn anh rút ra sao?" Kỷ Niệm vẻ mặt bất đắc dĩ, tuy rằng tính khí trong miệng đã gần như sắp bắn, nhưng Kỷ Niệm biết nam nhân mặt than này nói vậy là thật sự sẽ lập tức rút ra.

".......Ca......." bởi vì miệng ngậm vật này nọ mà hàm hàm hồ hồ kêu một tiếng, Lăng Phong không vừa lòng hừ nhẹ một cái. Biết đối phương là muốn mình tiếp tục, Kỷ Niệm không dám phân tâm, chuyên chú phục vụ người nọ.

Lăng Phong tiến một bước, bàn tay sau gáy Kỷ Niệm ấn vào một chút, tính khí càng lúc càng sáp nhập sâu vào trong cổ họng Kỷ Niệm.

Yết hầu rất mẫn cảm, bị đối đãi thô bạo như thế cũng không được thoải mái. Nhưng vì Lăng Phong trưng ra bộ dáng cao cao tại thượng khiến trong lòng Kỷ Niệm đều là tê dại.

"Muốn bắn sao?" Lăng Phong đột nhiên dừng động tác, bàn tay vỗ vỗ hai má Kỷ Niệm.

Kỷ Niệm ngậm Lăng Phong nhỏ gật gật đầu.

"Tự sờ chính mình"

Kỷ Niệm lại lắc lắc đầu, tiếp tục chăm chú liếm tính khí. Hai tay nắm gốc phân thân, hận không thể nuốt trọn nó vào miệng. Lăng Phong không nói một lời, tốc độ trừu sáp cũng trở nên nhanh hơn, mắt vẫn chăm chú nhìn Kỷ Niệm.

Biết mình sắp bắn, Lăng Phong đem tính khí rút ra, một tay kéo người phía dưới đặt trên thân cây, một bàn tay khác xoa cái mông Kỷ Niệm, kéo quần cậu xuống đầu gối.

"Chân khép lại"

Kỷ Niệm sau khi kinh ngạc qua đi đã hồi phục tinh thần, quần treo ở đầu gối, lại vì run lên mà đem nó rớt hẳn xuống. Cậu kẹp lấy phân thân của Lăng Phong ở giữa hai chân mình.

Lăng Phong cắn vành tai Kỷ Niệm, nửa người dưới cực lực hoạt động, gốc phân thân ma sát đập vào đùi Kỷ Niệm.

"A..A... Ưm..." rõ ràng là không sáp nhập vào trong, nhưng phần thịt mẫn cảm giữa hai đùi bị va chạm, Kỷ Niệm chậm rãi phát ra những tiếng rên rỉ ngọt mịn.

Âm thanh "ba ba" khi hai túi cầu va chạm vào gốc đùi trong rừng cây trống trải vang lên rõ mồn một, mà phía trong đùi cũng bởi vì chất lỏng của cả hai người chảy ra mà trở nên trơn mượt, càng thuận tiện cho động tác của Lăng Phong.

Kỷ Niệm hai tay bám vào bả vai Lăng Phong, tính khí của cậu rõ ràng cần được an ủi. Nhưng Lăng Phong chưa hạ lệnh, Kỷ Niệm cũng thật ngoan ngoãn không chạm đến nó.

Cảm thấy tính khí trừu sáp ở giữa hai chân bắt đầu run run có dấu hiệu bắn tinh, Kỷ Niệm hôn lên hai má Lăng Phong, "....Ca...."

Lăng Phong đưa hai tay nắm lấy cánh tay Kỷ Niệm bỏ xuống, cắn cằm cậu. "Phía dưới thả lỏng một chút"

"?" Kỷ Niệm có chút khó hiểu nhìn Lăng Phong.

Lăng Phong xoay người cậu lại, nắm tay Kỷ Niệm cầm phân thân của anh, hướng về phía hậu huyệt của cậu.

Kỷ Niệm lập tức quay đầu lại, thân thể đều khẩn trương cứng ngắc, ".... Ca... Không.... Không được...."

"Thả lỏng" Lăng Phong vẫn một bộ mặt lạnh như băng, Kỷ Niệm sợ hãi không dám tin Lăng Phong sẽ cứ như thế đâm vào.

" Ngoan" Lăng Phong hạ thanh âm, ôn nhu dỗ dành, "Không đi vào, thả lỏng"

Lăng Phong chưa bao giờ lừa cậu, trong lòng Kỷ Niệm hiểu rõ, thân thể cũng dần dần thả lỏng. Tính khí trong tay cậu đột nhiên nảy lên, đường gân đều có thể cảm thụ một cách rõ ràng.

Kỷ Niệm hai tay an ủi Lăng Phong, Lăng Phong rất nhanh đạt tới cao trào, tinh dịch phun ra gần huyệt khẩu, có chảy vào bên trong một chút.

Kỷ Niệm thân thể run rẩy, cảm nhận được chất lỏng ấm áp, tuy rằng không nhiều lắm nhưng giống như Lăng Phong thật sự bắn ở bên trong.

Lăng Phong đem người ôm chặt vào lòng, ôn nhu hôn lên môi Kỷ Niệm, cầm phân thân Kỷ Niệm an ủi, cậu rất nhanh cũng đạt tới cao trào.

Lăng Phong cởi áo khoác lau cho cả hai, lại kiểm tra đầu gối Kỷ Niệm vừa rồi quỳ trên mặt đất, thấy cậu không bị thương, ấn một nụ hôn lên đầu gối có chút hồng, rồi lại hôn trán cậu.

"Đứng lên, trở về nào" Lăng Phong ngồi xổm xuống, để Kỷ Niệm leo lên lưng mình.

"Lăng ca" Kỷ Niệm có chút lười biếng.

"Ừ"

"Sau này anh già đi em cũng sẽ ở bên cạnh anh"

"Anh cõng em cả đời"

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro