Chương 5 ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôn Thanh đã cởi đồ xong, trần trụi ngồi trong xe, không muốn đi ra ngoài.

" Ta lập kết giới rồi, không ai thấy." Lục Lãnh nói, tay nắm lấy cánh tay gầy gò của cậu muốn kéo ra.

Ôn Thanh biết trước sau không thoát khỏi, cậu bước chân ra ngoài. Trên người cậu không một mảnh vải, toàn bộ nơi nhạy cảm đều bị phơi bày ra, lộ ra trước mắt Lục Lãnh.

" Cũng may không có hai đứa cản trở đó." Lục Lãnh mỉm cười nói, nụ cười đầy ẩn ý.

Ôn Thanh còn chưa biết làm gì, thì Lục Lãnh đã kéo cậu sang một bên và đẩy cậu nằm xuống mui xe. Hai tay nhanh chóng tách hai chân cậu sang hai bên tạo thành hình chữ M. Ôn Thanh hoảng hốt, cậu còn chưa chuẩn bị sẵn sàng gì hết, Lục Lãnh đã nóng lòng đến vậy rồi.

" C... Ch..." Ôn Thanh cố rặn ra chữ "chú" nói, nhưng bị ánh mắt sắc bén đỏ tươi của Lục Lãnh liếc nhìn khiến cậu im miệng lại.

Lục Lãnh cởi áo sơ mi trên người mình ra, lộ ra những múi cơ săn chắc, đẹp đến hoàn mỹ.

Tay Lục Lãnh vuốt ve phần eo của cậu, thỉnh thoảng còn véo nhẹ chút khiến cho cậu giật nảy lên, làn da trắng nõn giờ phiếm hồng, mồ hôi chảy xuống làm bóng bẩy làn da của cậu. Lỡ ai đó mà vô tình nhìn thấy khung cảnh này, chắc hẳn không tự chủ được mà ngồi một bên vừa nhìn cậu bị Lục Lãnh làm vừa tự mình thủ dâm.

Lục Lãnh chuyển hướng mắt ngắm nhìn nơi tư mật phía dưới, bộ phận sinh dục vốn có của con trai dường như đang run rẩy. Có lẽ là vì lạnh hoặc cũng có thể là hứng tình.

Phía dưới nữa, là l* nhỏ khép kín màu hồng nhạt, xung quanh còn có mấy nếp nhăn, Lục Lãnh liếm môi, dục vọng kiềm nén nãy giờ cuối cùng lại bị cảnh xuân trước mặt phá vỡ. Lục Lãnh lập tức đưa hai ngón tay vào trong nơi chật hẹp ấm nóng đó, Ôn Thanh kinh hãi " A " lên một tiếng.

Hai ngón tay thon dài luân động bên trong, vách thịt mềm nóng siết chặt hai ngón tay của Lục Lãnh. Ôn Thanh chỉ có một cảm giác vô cùng kì lạ, nhưng nó rất khó chịu, cậu muốn khước từ cảm giác này.

Tay còn lại của Lục Lãnh rất rảnh, nắm lấy d**ng vật của cậu, xoa nắn lên xuống, đôi khi đầu ngón tay còn ngoáy vào lỗ tiểu của cậu khiến cậu không khỏi run rẩy.

Hai ngón tay phía trong liên tục di chuyển để nới lỏng ra một lát, cuối cùng cũng rút ra, Ôn Thanh thở hắt một hơi như trút bỏ được gánh nặng.

Nhưng thay thế hai ngón tay đó, là d**ng vật to lớn của Lục Lãnh không biết rút ra từ khi nào, nó đã cương cứng và dựng lên, khắp thân của thứ đó nổi gân trông rất đáng sợ, Ôn Thanh chỉ vừa mới thấy nó chưa bao lâu hì không một lời báo trước mà tiến thẳng vào trong.

" A!!" Ôn Thanh thét lên, bên dưới của cậu cảm giác như rách ra làm hai, hai tay cậu theo phản xạ mà đẩy Lục Lãnh ra. Nhưng sức của một con người sao mà đấu nổi sức của ma cà rồng, từng động tác phản kháng của cậu chỉ như là một cái gãi ngứa trên người Lục Lãnh.

" Đ... Đau... Ức..." Ôn Thanh nức nở, thật sự bên dưới rất đau, đau quá mức sự chịu đựng của cậu khiến cho bên dưới đột ngột co rút lại.

Lục Lãnh nhíu mày, nhìn cậu đang chịu đau nơi phía dưới, nói:" Mau thả lỏng ra đi, nhanh."

Lục Lãnh dù có nóng lòng cỡ nào hay có mang tính tàn bạo ra sao thì vẫn phải làm sao để Ôn Thanh lành lặn hết mức có thể, lỡ thằng nhóc trước mặt hắn mà có xảy ra chuyện gì thì cũng không xong với anh trai hắn.

" Đã làm bao nhiêu lần rồi mà vẫn không thích ứng được vậy?!" Lục Lãnh nói rồi nhích d**ng vật hắn vào sâu thêm.

Ôn Thanh đã đau rồi mà Lục Lãnh cứ liên tục tìm cách luận động vào trong nơi đó của cậu, mặt cậu trắng bệt cắt không còn giọt máu.

" Đau... Hức... Chú..."

" Kêu gì? Cậu định siết chặt đứt của ta sao?"

Lục Lãnh phũ phàng đáp lại, hắn cảm thấy việc làm đau Ôn Thanh khi làm tình vậy không có sao cả, dù gì đêm nào cũng vậy, mỗi khi làm tình thì Ôn Thanh cũng như con mồi bị bỏ lồng không thoát được. Với đa số ma cà rồng thì rất thích làm tình khi đối phương trong sợ hãi và đau đớn, đặc biệt khi người dưới thân là con người.

Lục Lãnh khẽ nhúc nhích hạ thân, Ôn Thanh càng thêm hoảng loạn, chân liên tục đá trên không khí. Hắn càng di chuyển thì Ôn Thanh càng đau thêm đau, chân cậu chỉ đá được một hồi thì căng cứng lại.

Mặt Ôn Thanh hết trắng rồi xanh, xanh rồi đỏ bừng lên. Thật sự nếu Lục Lãnh còn muốn làm tiếp thì nơi đó của cậu sẽ rách mất.

Lục Dạ mỗi lần làm với cậu, đều gieo rắc vào đầu cậu càng làm những việc này sẽ càng thấy khoái cảm, từ đó sung sướng chỉ muốn được làm tiếp thật nhiều không dứt. Nhưng khoái cảm thì không thấy, chỉ thấy đau, lần nào tỉnh dậy sau những cuộc làm tình đều là những cơn đau châm chích khắp cơ thể.

Một cảm giác lạnh lẽo bao quanh khắp thân thể, Ôn Thanh thoát khỏi suy nghĩ, nhận ra Lục Lãnh đang dùng một tay ôn cậu và hôn cậu. Ma cà rồng không có thân nhiệt, nên thân của Lục Lãnh rất lạnh khiến cậu phải rùng mình một phen. Lục Lãnh lại cao lớn hơn cậu, cậu thì ốm yếu gầy gò, nên khi Lục Lãnh ôm cậu thì cậu đã lọt vào lòng hắn.

Lưỡi Lục Lãnh luồn vào trong miệng cậu, như một con rắn cuốn lấy chiếc lưỡi của cậu, sau đó liếm láp.

Tiếng chóp chép vang lên hòa cùng tiếng thở dốc của thiếu niên, Ôn Thanh đánh vào ngực Lục Lãnh ra hiệu bản thân cậu khó thở, Lục Lãnh buông môi mình ra cho cậu hít một ngụm không khí thì tiến tới mút đôi môi của cậu.

Hôn xong, Lục Lãnh luyến tiếc dứt ra, kéo theo một sợi chỉ bạc. Mặt Ôn Thanh đỏ bừng, đôi môi sưng đỏ. Lục Lãnh di chuyển xuống hôn khắp người cậu, nơi nào trên cơ thể cũng để lại những dấu hôn đỏ hồng trải dài.

Gióng như một sự an ủi, thân thể cậu cũng mềm nhũn, đồng nghĩa với việc nơi đó cũng lỏng ra.

Lục Lãnh vừa hôn vừa vuốt ve cơ thể, vừa luân động ra vào bên trong cậu, dâm thủy từ bên trong l* nhỏ của cậu tiết ra, giúp cho việc chuyển động dễ dàng hơn.

" A... A... Ức..."

Vốn làm t*nh rất nhiều lần, nên Lục Lãnh biết rõ chỗ nhạy cảm của cậu ở đâu.

Dương vật to lớn đâm rút liên tục rất mạnh bạo, hai hòn phía dưới đập vào mông cậu vang động lên tiếng " bạch bạch " dâm mỹ, cơ thể của cậu theo đó mà chuyển động theo từng nhịp đẩy, chiếc xe cũng rung lắc theo. Ôn Thanh theo quán tính mà hai tay ôm lấy cổ Lục Lãnh, hắn cũng không khó chịu, để cậu ôm lấy mình.

" Ha... Ch... A ha... Chậm... A..." Ôn Thanh thở hồng hộc, tiếng rên rỉ đứt quãng không thành lời vang bên tai Lục Lãnh như một mật ngọt làm hắn chỉ muốn liên tục hành hạ thiếu niên này để cậu tiếp tục rên rỉ.

Bỗng Lục Lãnh thấy trên bụng mình có gì đó ấm ấm, nhìn xuống thì d**ng vật của cậu đã bắn ra từ khi nào, toàn bộ tinh dịch đều bắn lên cơ bụng của Lục Lãnh. Hắn chỉ nhìn, mặt lạnh tanh nói:" Ra sớm đến vậy sao?"

Ôn Thanh nghe vậy thì xấu hổ, vùi trán vào hõm vai Lục Lãnh.

Lục Lãnh chạm vào quy đầu, dùng bàn tay của mình bao trọn cả d**ng vật của cậu, xoa nắn nó, đến khi nó lại cương cứng lần nữa, Lục Lãnh dùng ngón cái bịt lỗ tiểu lại, đôi lúc còn ấn vào nó khiến Ôn Thanh phải giật nảy như có luồng điện chạy qua.

" Bắn ra thêm một lần nữa đi."

Giọng nói của Lục Lãnh lạnh lùng bên tai cậu, không hề mang chất giọng trêu chọc như Lục Dạ hay đe dọa như Lục Mộ. Mà chỉ là khiêu khích, thờ ơ, ngẫu hứng với cảnh đẹp trước mắt.

" A ha... Đ... Ức...Đừng..." Ôn Thanh không thể nói thành lời khi mà mỗi lần mở miệng đều là tiếng rên rỉ.

Lục Lãnh bỗng nghĩ ra một cách, cười ranh ma nói:" Nói đủ nguyên câu ta sẽ dừng lại."

Dứt lời liền gia tăng tốc độ khiến Ôn Thanh không kịp trở mình.

Trong bóng đêm vang lên tiếng bạch bạch làm người ta nghe phải đỏ mặt, còn có tiếng rên rỉ cầu xin đứt quãng.

" Ư... A... Chậm... Ức... A..."

" Ha... A... N... Nơi... Ư... Lạ... A a..."

" Nói nhanh lên."

" Chú... A a... Chú... "

" Không bảo cậu gọi ta."

" Hức... Ư... Chỗ đó.... A... Chỗ đó... Lạ..."

Thứ to lớn đó của Lục Lãnh liên tục đụng chạm đến tuyến tiền liệt nhạy cảm của cậu, rồi đâm sâu, phần bụng dưới của Ôn Thanh hơi gồ lên. Nhiều lúc bản thân cậu còn tự hỏi, sao mà cậu có thể chịu đựng thứ này từ đêm này qua đêm khác, còn là chịu ba người.

" Ức... Khó chịu... A... Muốn..."

Nơi hạ thân khó chịu chỉ muốn xuất ra, nhưng lại bị Lục Lãnh chặn lại.

Lục Lãnh không hề dừng chuyển động, ánh mắt sâu sa nhìn vào cậu, nói:" Muốn gì? Nói rõ."

" A... Muốn... A a... Ra... A... Ha... A..."

Lục Lãnh không đáp ứng, tay vẫn không hề buông d**ng vật cậu ra, thân dưới thì liên tục đẩy ra rồi đưa vào. Mái tóc dài của hắn bị Ôn Thanh nắm chặt đến mức bung ra tung xõa, một vài mảnh tóc rớt xuống mặt hắn, tô thêm phần vẻ đẹp ma mị.

Ôn Thanh như muốn điên, Lục Lãnh cứ làm như vậy, thì sao cậu nói mạch lạc được.

" Muốn... Muốn ra... "

Lục Lãnh vờ như không nghe, tiếp tục đâm rút.

" A... Hức... Muốn... A... Muốn...."

" Ức... A... Ha... A..."

" A! Đừng... A..."

Lục Lãnh còn chơi ác hơn, dùng ngón cái ngoáy vào lỗ tiểu kích thích cậu.

" Muốn ra... Con muốn ra... Hức... A... Tha con... Cho con ra..."

Lục Lãnh lúc này điên cuồng gia tăng tốc độ lên, Ôn Thanh ôm hắn càng chặt, sợ rằng chỉ cần buông lỏng một chút thì cậu sẽ rớt xuống không thương tiếc.

Đến khi d**ng vật vào tận sâu, bụng cậu phồng lên một chút, thì Lục Lãnh mới buông tay ra. Ôn Thanh " A" lên một tiếng, bắn hết vào cơ bụng của Lục Lãnh. Lục Lãnh khẽ gầm lên, d** ng vật bên trong l* nhỏ của cậu bắn tinh ra, Ôn Thanh cảm nhận rõ dòng tinh dịch đặc sệt bắn vào bên trong cậu. Nhiều đến mức, phải trào ra.

Lục Lãnh rút thứ to lớn đã hành hạ cậu nãy giờ, hai tay đỡ lấy lưng cậu để cậu không bị ngã. Ôn Thanh thở hồng hộc, đôi mắt mơ hồ nhìn lên không trung, sắc trời đã chuyển tối, tối đen như mực.

Gió lạnh bay vút qua, nhưng không làm lạnh được thân thể nóng bừng của cậu.

Lục Lãnh quan sát cậu, hai chân cậu không thể nào khép nổi nữa, cứ dang rộng và run rẩy vì tê, phía dưới l* nhỏ nuốt nhả tinh dịch, cảnh xuân thật đẹp, thật kiều diễm. Hắn bế cậu vào xe, lấy một chiếc áo khoác dạ màu đen mặc vào cho cậu.

Ôn Thanh cậu chẳng để ý gì đến thân thể hiện tại của mình, trận kịch kiệt khi nãy làm cậu mệt mỏi muốn ngủ đi. Lục Lãnh nhặt cái áo sơ mi rơi dưới đất, giũ nó vài cái cho sạch rồi mặc vào.

Dạy nói chuyện khi làm tình sao? Ý của Lục Dạ cũng hay.

Trước khi vào ghế lái, Lục Lãnh quan sát Ôn Thanh nằm ngủ trên băng ghế giữa, thấy cậu ngủ say thì yên tâm đi vào ghế lái, phá bỏ kết giới, lái xe về biệt thự.

" Chà, vốn tôi cũng đang định dụ bé nó ra ngoài công viên làm chơi, nhưng không ngờ anh cũng tranh thủ trước làm ở trong rừng luôn."

Lục Dạ mở cửa xe ra, bế Ôn Thanh ra ngoài, đầu cậu nghiêng vào dựa lồng ngực Lục Dạ. Hắn nhìn Ôn Thanh ngủ say sưa trên tay mình, trên người chỉ khoác mỗi áo khoác dạ dài để che thân, nhưng lại không che chắc hết được, vẫn lộ ra xương quai xanh và bờ vai rải rác dấu hôn.

Còn có, một vết hút máu ngay cổ cậu.

Lục Dạ chăm chú nhìn cậu, ánh mắt cong lên hiện rõ sự ham muốn và một chút tức giận:" Còn sức để đến lượt tôi không?"

" Muốn dạy nó nói chuyện thì cứ việc." Lục Lãnh bước ra khỏi xe, tay vuốt mái tóc ra sau.

Lục Dạ tuy nói vậy, nhưng giờ mà lôi Ôn Thanh vào phòng làm tiếp, chỉ sợ là cậu không thể đi học mai được, để tối nai làm cũng không trễ.

" Thằng nhóc này đi học mà còn bị bắt nạt sao." Lục Mộ đứng một bên nói. " Còn bị hút máu nữa."

" Giang Châu phải không?" Lục Dạ bỗng tự hỏi.

" Ừ, gái bar của cậu đó." Lục Lãnh nói.

" Hữu Quân, Lạc An sao?" Lục Mộ nói.

" Ồ, coi như là có quen biết à." Lục Lãnh nói tiếp.

" Cũng dễ dọn dẹp." Lục Dạ cười nói, rồi bế cậu quay người đi, đưa cậu về phòng.

" Thông báo mà thằng nhóc nghỉ học đến anh ta, là do tụi nó làm đó, bằng không sao anh ta đột ngột về được." Lục Mộ nói.

Lục Lãnh chỉ nhíu mày nhẹ:" Làm sao thì làm, nhớ sạch sẽ lại."

Cả ba anh em đi vào nhà, Lục Dạ mang cậu vào phòng, rửa sạch thân thể cho cậu và giúp cậu mặc quần áo, trong suốt quá trình có đôi lúc còn mở mắt mơ màng nhưng lát sau nhắm mắt lại ngủ.

Lục Lãnh vào phòng mình tắm rửa lại, sau đó nằm lên giường nghỉ ngơi.

Lục Dạ sau khi đặt Ôn Thanh lên giường ngủ, thì hắn cũng về phòng, thay đồ chuẩn bị ra ngoài.

" Đi đâu vậy?" Lục Mộ lười nhát hỏi.

Lục Dạ quay lại nhìn Lục Mộ, nở một nụ cười đầy ẩn ý.

" Đi chơi gái."





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro