Chap 4 (cưỡng hôn, nghịch lỗ dâm)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hoàng Cẩm Chính phóng xe đến khu nhà của Chu Dương ở thì ngay lập tức nhíu mày. Hắn chửi thầm.

"Con mẹ nó, em sống ở bãi rác sao !?"

Hắn đỗ xe cách nhà Chu Dương vài bước chân, xuống xe hắn mới hơi ngớ người ra. Giờ đã muộn rồi Chu Dương chắc cũng đã ngủ, mà kể cả còn thức hắn cũng không có lý do gì để gọi cậu dậy. Cho dù cậu có ra mở cửa chào hắn đi nữa thì hắn cũng chẳng biết nói gì với cậu tiếp theo.

Lần đầu tiên Hoàng Cẩm Chính rơi vào tình cảnh bối rối như vậy.

Hoàng Cẩm Chính vô cùng khó chịu, hắn rút bật lửa ra châm một điếu thuốc, đứng dựa lưng vào góc tường ở con hẻm gần nhà Chu Dương. Hắn bực bội thì tất nhiên phải xả giận, hắn đang nghĩ xem sẽ về hành cái tên đang nằm rên trên giường ở nhà ra sao.

Bỗng, Hoàng Cẩm Chính nghe thấy tiếng bước chân chầm chạp đang đi tới chỗ này. Hắn đưa mắt nhìn thì thấy một cậu nhóc thấp chừng đến vai mình, đang vừa đi vừa cúi mặt suy tư cái gì đó. Cậu nhóc kia chính là Chu Dương.

Thấy bé con trước mắt, Hoàng Cẩm Chính người nóng cả lên. Nhanh như cắt, hắn vươn tay ôm lấy Chu Dương kéo người nọ vào lòng. Đương lúc Chu Dương đang sợ hãi Hoàng Cẩm Chính ghì chặt người cậu vào tường hung hăng hôn lên.

Đôi môi có chút khô của hắn khi chạm lên cánh môi mềm hơi ươn ướt của Chu Dương khiến Hoàng Cẩm Chính đột nhiên cảm giác như bị điện giật. Hắn không nhịn được cắn lên cánh môi kia một cái khiến Chu Dương giật mình "a" lên một tiếng. Tiếng kêu ấy càng làm Hoàng Cẩm Chính mất bình tĩnh, vươn lưỡi đùa giỡn trong khoang miệng của cậu.

Bé con trong tay hắn không hề biết hôn, không biết đáp lại cũng không thể trốn tránh được cái lưỡi hư hỏng của hắn. Chu Dương lúc này vẫn chưa kịp phản ứng chỉ biết phát ra vài thanh âm "um..a" càng làm Hoàng Cẩm Chính thêm phần thích thú.

Ở trên hắn mút lấy cái lưỡi non nớt của Chu Dương ở dưới cái tay của hắn cũng không chịu an phận liền bóp lấy cái mông tròn hắn luôn nhớ nhung.

Hoàng Cẩm Chính dùng lực rất mạnh xoa nắn cánh mông của bé con trong lòng. Chu Dương cả người phát run, lúc này cậu đã định thần lại giãy giụa cố đẩy người kia ra nhưng không được. Hoàng Cẩm Chính thừa cơ lấn tới kéo quần Chu Dương xuống bàn tay trực tiếp chạm vào da thịt mềm mịn của cậu.

Chu Dương giãy càng mạnh, lúc này miệng cậu đang bị người kia hôn đến mặt đỏ bừng vì thiếu oxi, quần bị tụt xuống, mông bị nắn đến phát đau. Nhưng điều xấu hổ nhất lúc này chính là cơ thể Chu Dương có phản ứng !

Con cặc nhỏ của cậu hơi nhô lên. Vì còn ít tuổi kèm theo cơ thể khá gầy yếu nên kích thước dương vật của cậu cũng nhỏ, nếu có cương lên một chút cũng không bị phát hiện nhưng hiện tại vấn đề nằm ở đằng sau. Lỗ đít Chu Dương đang rỉ nước. Hoàng Cẩm Chính tất nhiên nhận ra điều này hắn dùng tay tách kẽ mông cậu đút một ngón tay vào lỗ đít cậu thăm dò.

Bất ngờ bị dị vật đi vào cơ thể, Chu Dương giật bắn mình, nước mắt sinh lý ứa ra. Hoàng Cẩm Chính lúc này đã buông tha cho đôi môi hồng của cậu, ghé sát miệng hôn lên lên tai Chu Dương trầm giọng hăm doạ.

"Chỉ cần em la lên cả cái khu này sẽ phát hiện ra em dâm đãng đến mức chỉ cần đàn ông sờ mông là cái lỗ đằng sau liền chảy nước"

Chu Dương vô cùng hoảng sợ cắn chặt môi cố không phát ra tiếng. Khốn nỗi Hoàng Cẩm Chính là kẻ không biết thương xót bạn tình là gì hắn để móng tay dài, mỗi lần hắn móc lồn hay lỗ đít đều khiến đối phương vừa sướng như cũng lại vừa đau. Chu Dương đây là lần đầu có người chạm vào nơi thầm kín tất nhiên sẽ chẳng thấy sướng ở đâu mà chỉ toàn đau đớn.

Hoàng Cẩm Chính hôn lên xương quai xanh xinh đẹp của Chu Dương, vừa hôn vừa nhấm nháp, muốn để lại chủ quyền lên cơ thể cậu. Bên dưới hắn lại cho thêm một ngón tay nữa, ngón tay thon dài linh hoạt đâm chọc lỗ đít non nớt. Hoàng Cẩm Chính dâm tà thì thầm bên tai cậu.

"Cái lỗ đít của em thật chặt và nhiều nước, em đúng là sinh ra để đàn ông đụ mà"

Chu Dương bị hắn nói mặt nóng ran lên vừa sợ vừa thẹn.

"Hư... um... không phải... ư... bỏ raa"

Cậu nói cả câu cũng khó khăn, tiếng rên áp đi tiếng nói làm hắn càng thích thú chọc nghẹo.

"Còn nói không, lỗ đít em đang mút chặt lấy ngón tay tôi đây này. Nó đang cầu xin ngón tay tôi địt nó đấy"

Nói tới đây, Hoàng Cẩm Chính lại đưa thêm một ngón vào, 3 ngón tay của hắn đang khuấy đảo lỗ đít cậu. Chu Dương không kìm được mà bật lên tiếng rên rỉ nhưng không dám to tiếng, chỉ "um..a" nhỏ như mèo kêu vì sợ bị người khác nghe thấy.

"Rên thật là dâm, em rên như vậy chính là muốn tôi địt em ngay tại đây"

Nghe hắn nói Chu Dương lập tức bật khóc.

"Hứccc... đừng... aa... xin anh tôi mới 15... hứccc... xin tha"

Nghe cậu khóc thút thít, Hoàng Cẩm Chính có chút không lỡ. Hắn chợt nhớ ra nguyên tắc của mình "không quan hệ với trẻ vị thành niên". Dù thế, hắn vẫn nuối tiếc dùng ngón tay địt vào đít cậu hơn chục lần mới chịu tha cho cậu.

Chu Dương lúc này người đã mềm nhũn ra vì sợ, Hoàng Cẩm Chính vừa buông tay ra cậu ngã ngồi xuống đấy. Thấy vẻ sợ sệt, thất thần của cậu Hoàng Cẩm Chính có chút buồn cười hắn cúi xuống hôn lên trán cậu dịu dàng.

"Ngủ ngon"

Khi Hoàng Cẩm Chính đã lên xe phóng đi, Chu Dương mới hoàng hồn. Cậu đứng ngay dậy chạy về nhà, nhưng vì ở phần mông có chút đau nên cậu suýt bước hụt mà ngã. Vào trong nhà Chu Dương chạy vào phòng tắm, bật vòi nước lên cho nước lạnh dội thẳng vào người mình. Dòng nước chảy ào ào khiến Chu Dương ổn định lại tâm lý.

Lỗ đít cậu lúc này vẫn còn đau. Do móng tay người lạ lúc nãy quá dài cộng với động tác có phần thô bạo khiến cho phần thịt non trong cái lỗ và phần hồng hào ở mé ngoài đều có chút sây xát, giờ bị dòng nước chảy qua khiến cậu co người lại.

Tắm xong Chu Dương đứng trước gương nhìn bờ môi vốn hơi ửng hồng của cậu lúc này trở nên đỏ mọng trông thật mê người. Ấy vậy mà nhìn bờ môi đó Chu Dương lại sởn gai ốc, cậu nhanh chóng đánh răng rồi trở về phòng.

Chui vào chăn đệm mềm, Chu Dương hơi rơm rớm nước mắt. Gia đình cậu vốn ấm êm chỉ do ba cậu bị người ta hại mà thành ra như thế. Ngoại hình của cậu rất giống ba hay có thể nói so với ba cậu còn thập phần xinh đẹp hơn nên cậu rất sợ mình sẽ gặp chuyện không hay như ba năm đó.

Càng nghĩ Chu Dương càng lo lắng, cậu hiện tại đã là trụ cột gia đình rồi, nếu cậu bị hại mà có bệnh Chu An không biết sẽ phải sống sao nữa. Chu Dương chùm chăn kín đầu khóc, đêm nay với cậu thật dài..

———

Ngồi trên xe lướt đi, Hoàng Cẩm Chính không hề thấy dễ chịu. Hắn lúc nãy khi hôn bé con kia đã cương lên rồi, cương mà không được hầu hạ là một việc rất hiếm có đối với Hoàng Cẩm Chính. Hắn nhấn ga muốn về nhà với tốc độ nhanh nhất để giải toả.

Nhưng..

Một chuyện không hay đã xảy ra, Hoàng Cẩm Chính đi xe quá tốc độ, gây tai nạn. Hắn không nhớ  nổi chuyện gì xảy ra. Chỉ biết có một cú va chạm rất mạnh, mắt hắn tối sầm lại, trước khi bất tỉnh trước mắt hắn toàn là máu..

———-
Lần đầu tôi viết H văn á mọi người 🥲🥲
Thực ra lý do tôi viết H văn là vì đọc mấy truyện H thấy các bạn toàn tả thụ rên "ô..ngô.." nghe tụt mood quá nên tôi quyết định tự viết tự đọc và tả thụ rên theo kiểu tôi thích hihi :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro