64/ Bóng đèn tia cực tím

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 64: Bóng đèn tia cực tím

Ban đêm, lúc xuất định, Khưu Thành liền cảm giác được lần nhập định này so với bình thường càng tiến bộ hơn, đồng thời linh khí tinh thuần càng trợ giúp cho việc tu hành của cậu thêm thăng tiến.

"Ô..." A Thường oa bên cạnh cậu chờ đợi, chờ đến nỗi ngủ quên mất. Lúc nghe thấy thanh âm Khưu Thành đứng dậy, anh chàng lúc này mới từ từ tỉnh lại.

Khưu Thành không có trực tiếp xuống lầu đi ngủ, mà là hướng về phía phòng 1506.

Bên ngoài ban công hướng nam ở căn hộ 1506, mấy khuông nhân sâm đang được đặt ngay ngắn chỉnh tề ở đó. Nương theo ánh trăng cẩn thận quan sát tình hình sinh trưởng của mấy khuông nhân sâm, Khưu Thành rất nhanh liền phát hiện ra bộ dạng của chúng nó đều không tốt. Xem ra chúng vẫn không thích ứng với khí hậu của bọn họ tại nơi này được.

Mùa hạ ở thành phố Tân Nam ẩm ướt nóng bức, căn bản không thích hợp cho nhân sâm phát triển. Hiện tại chỉ mới tháng 6, tình hình đã như vậy rồi, nếu như lại kéo dài thêm nữa, mấy cây nhân sâm đại khái rất khó chịu đựng qua nổi mùa hè này.

Kỳ thật nhiệt độ cùng độ ẩm cũng không khó khống chế, chỉ cần xây một căn phòng với cửa thủy tinh đóng kín, lắp thêm cái điều hòa, khống chế tốt độ ấm cùng ánh sáng, rồi căn cứ vào độ ẩm rồi điều tiết là có thể giúp nhân sâm thích ứng ngay.

Chẳng qua trên tầng 15 hiện tại không có phòng trống. Những gian nào có thể sử dụng đều đã bị cậu trân dụng hết. Rất nhiều căn hộ hiện đang trồng hoa màu, nên hiện tại nếu tìm công nhân đến lắp thủy tinh, hoa màu trong nhà khẳng định sẽ bị bại lộ. Kiểu gì cũng chỉ có thể đợi đến khi thu hoạch rồi mới nói tiếp, hoặc là, cậu có thể tìm Thẩm Tinh hỏi một chút xem, nói không chừng bên phía cô ta đã có tiến triển mới.

Còn trong khoảng thời gian này, cậu đành phải để cho mấy cái cây nhân sâm này tiếp tục chịu khổ.

Khưu Thành tính sau này sẽ đem nơi đả tọa chuyển qua tầng 15, do tầng 14 cùng tầng 15 không ở cùng mặt bằng, Tụ Linh trận ở phòng 1406 cùng Tụ Linh trận tầng 15 cũng không thể tương thông.

Ngày hôm sau, Khưu Thành cùng A Thường lại bận rộn cả một ngày, mới rốt cuộc đem tất cả ruộng lúa ở phòng 1501 cùng 1512 đều chuẩn bị tốt. Cây mạ được ươm giống từ trước hiện tại mới mọc được hơn mười cm, còn chưa đến thời điểm có thể cấy mạ, theo dự đoán, khoảng sáng mai hẳn đã có thể tiến hành.

So với bên này, mầm lúa ở phòng 1507 được gieo cấy ngay sau vụ lúa đầu tiên được gặt hái, nay cũng đã trưởng thành rất tươi tốt. Hằng ngày, Khưu Thành đều cẩn thận bón phân tưới nước không dám chậm trễ, trong nhà phàm là có được ít phân, đều gấp rút dùng cho khối ruộng lúa này trước nhất.

Chạng vạng, Khưu Thành cùng A Thường lên sân thượng thu hồi bã đậu đã phơi nắng suốt một ngày dài, dùng túi nilon bao vài tầng nhằm bảo trì sự khô ráo, sau đó liền đi lên phòng1505, cho mấy con giun đất ăn.

Trong một góc quạnh quẽ của buồng vệ sinh có đặt một cái thùng nước bằng plastic, nắp thùng đậy kín. Khưu Thành vừa vào liền xốc lên nắp đậy, dùng một cái thìa đảo đảo bên trong. Mấy cái này đều là thức ăn dành riêng cho giun đất cậu mới làm gần đây.

Mấy ngày trước, số giun đất của cậu đã thích ứng hoàn toàn với cuộc sống mới. Bình thường nếu không có việc gì làm, tụi nó cũng rất ít trèo lên trèo xuống lăn qua lăn lại như xưa. Từ dấu vết lưu lại do giun đất di chuyển trên bốn vách thùng đều có thể nhìn ra được, mấy dấu cũ trên cơ bản đều đã khô, dấu vết mới lại rất hiếm thấy.

Chiếc thùng dùng để lên men thức ăn cho giun đất được duy trì trong tình trạng nửa ẩm nửa khô. Hồi trước, lúc lên men lá và thân bắp cải đã ra khá nhiều nước. Khưu Thành sau này lại hướng bên trong gia cố thêm này nọ, nên hiện giờ có bỏ thêm thứ gì vào trong, đều lên men khá nhanh.

Từ khi đám giun đất quyết định an cư lạc nghiệp ở nơi này, sức ăn của chúng nó liền thẳng tắp bay lên. Mấy ngày hôm trước, Khưu Thành thấy không có gì đút cho chúng ăn, liền qua phòng 1505 cắt ít cỏ xanh thành vụn bỏ vào trong thùng, đơn giản lên men sau mới đem cho đám giun đất thử. Không nghĩ tới, đám giun đất vậy mà rất hoan nghênh món này.

Tháo xuống từng tầng vải bọc trên miệng thùng, Khưu Thành đạp lên một cái giỏ úp ngược, từ tầng bắt đầu, phân biệt bỏ vào trong mỗi cái thùnghai muỗng cỏ dại đã qua lên men. A Thường đợi đến khi cậu đã bỏ hết mọi thứ vào, liền đem mấy miếng vải che lên rồi dùng dây lưng buộc chặt. Tuy rằng mấy con giun đất gần đây đều không có biểu hiện muốn chạy ra ngoài, nhưng dù sao đề phòng trước một số tình huống cũng tốt.

Cho giun đất ăn xong, Khưu Thành cầm một cái thùng không từ lối đi bên ngoài vào, bắt đầu lấy trà trùn. Mở cái vòi dưới thùng giun đất ra, trà trùn chồng chất trong thùng liền "ào ào" chảy xuống, số lượng không nhiều, bình thường chỉ đổ vài giây là xong. Đem toàn bộ thùng giun đất thu gom qua một lần, bọn họ tổng cộng lấy được mấy trăm mililit trà trùn.

Sau khi cầm bình nước tưới hoa màu, ngày làm việc hôm nay của bọn họ rốt cuộc cũng kết thúc.

Đến sáng hôm sau, Khưu Thành lúc xuất định ở hành lang tầng 15 liền phát hiện vài mầm lúa đã dài đến mức có thể cấy mạ non. Bọn họ hiện tại không thể trì hoãn thời gian thêm nữa, không thì đợi trong chốc lát mặt trời ló dạng, mầm lúa sẽ phát triển càng nhanh, bỏ qua thời kì cấy mạ tốt nhất, dễ dàng ảnh hưởng đến sản lượng sau này.

Cũng không đoái hoài đến việc ăn điểm tâm, cậu cùng A Thường hai người vội vàng bắt đầu công tác cấy mạ, đem mầm lúa đã chuẩn bị hoàn hảo cấy vào ruộng lúa phòng 1501 và 1512.

Hai phòng khách lớn thêm ba gian phòng, diện tích không hề nhỏ. Bất quá bọn họ hiện tại chuẩn bị mạ non quá nhiều, đợi đến khi ruộng lúa đã cấy đầy, cuối cùng vẫn còn dư ra một ít. Khưu Thành suy nghĩ trong chốc lát, rồi lấy một tấm vải lót vào giỏ gỗ, bỏ thêm ít bùn đất, đem mạ lúa trồng bên trong, cuối cùng mới bỏ vào ao nước ở phòng 1505 để nước ao thấm vào giỏ gỗ, tràn qua trên bùn đất. Suy xét đến quá trình sinh trưởng của lúa nước cần ánh sáng khá nhiều, Khưu Thành liền đem tất cả các giỏ gỗ đặt xuống nơi có ánh mặt trời sung túc.

Làm xong việc này, bụng cả hai đều đã đói meo. Trở lại tầng 14, sau khi rửa sạch sẽ bùn đất trên người, Khưu Thành bắt đầu nấu cơm.

Trước đem đậu đã được ngâm từ tối hôm qua rửa sạch, bỏ vào trong máy làm sữa đậu nành xay nhuyễn. Sau đó cậu lại từ trong tủ lạnh cầm ra một hộp đồ chua, lấy ra mấy lát kim chi, bỏ thêm ít nước vào trong nồi cơm điện rồi đem nấu lên. Khi nếm thử hương vị đã hơi nhạt đi, cậu mới đổ nước kim chi trong hộp vào.

Cắt thêm hai củ khoai tây, một khối tàu hủ, hết thảy đều bị cậu bỏ vào trong nồi nấu chín. Đến khi cảm thấy thức ăn đã nhừ, cậu lại đem tô cơm lớn ăn còn thừa ngày hôm qua thêm vào, lúc bắc xuống còn tát thêm ít tỏi băm.

"Ăn thế nào?" Khưu Thành dùng thìa bới một muỗng cơm, quay đầu nhìn thấy A Thường ăn ngấu nghiến đến mức hận không thể đem mặt vùi vào trong bát, mới nhịn không được nở nụ cười.

"Nhon." A Thường lại nhét đầy một miệng cơm, nhai hai ba cái, lại bưng lên ly sữa đậu nành trên bàn uống một ngụm, ừng ực một tiếng nuốt vào, hắn hôm nay thật sự là đói tới hỏng mất rồi.

Ăn xong điểm tâm, hai người liền đi ra cửa. Bọn họ muốn đi đến phường đậu lấy bã đậu, thuận tiện ghé qua chỗ Thẩm Tinh một chuyến, hỏi cô một chút về chuyện thu mua phòng ở tầng 14 đã tiến triển tới đâu rồi.

Bên phía nhà họ Vương, lúc này chính là thời điểm bận rộn nhất trong ngày. Anh hai Vương cùng vợ mình từ sớm đã ra chợ sáng bán đậu hũ, người trong nhà vừa bận rộn chuyển hàng vừa phải trông coi nhà, chỉ sợ có người phát hiện nhà bọn họ còn tích trữ không ít đậu sẽ thừa dịp lúc này xuống tay.

Lúc Khưu Thành tới nơi, anh cả Vương cùng vợ và đứa cháu đang đẩy xe ba bánh đi ra ngoài, bổ sung hàng cho vợ chồng anh hai Vương ở chợ. Nhà bọn họ chỉ có một chiếc xe ba bánh, một chuyến chở được không bao nhiêu, thường thường vào buổi sáng mỗi ngày đều phải đi thêm một hai chuyến giao đậu hũ.

"Hai ngươi đi đường nhớ coi chừng a."Anh cả Vương để hai người bọn họ đi ra ngoài, bản thân thì phải lưu ở nhà trông coi. Nhà họ không thể cùng nhau đi hết, bằng không nơi này chỉ còn lại hai đứa nha đầu, chỉ cần vài tên côn đồ xông tới liền có thể quật ngã tụi nhỏ ngay.

"Yên tâm đi, trên dọc đường, không biết có bao nhiêu tuần cảnh đâu." Vợ của hắn đáp, rồi bảo cháu trai ngồi cho vững, theo sát sau đó bản thân cô cũng bắt đầu đạp xe ba bánh xuất phát.

Anh cả Vương vẫn còn có chút không yên lòng, sau nhìn theo hai người bọn họ rời đi, mới vừa quay mặt liền nhìn thấy Khưu Thành cùng A Thường đang từ một đầu đường khác cưỡi xe ba bánh qua.

"Lại lấy bã đậu à? Anh còn tưởng hai đứa hôm nay không đến nữa."Anh hai Vương cười nói.

"Hôm nay trong nhà có chút việc nên trì hoãn một chút." Khưu Thành áp phanh dừng xe ba bánh lại.

"Chú Khâu, bã đậu của hai người đây." Lúc này Tiểu Yến trong viện cùng Tiểu Linh nghe thấy động tĩnh vội xách một bao bã đậu chạy ra ngoài.

Tiểu Yến là con gái độc nhất của chị ba Vương Thành Lương, xem như là gia đình có con nhỏ đơn thân. Đứa bé Tiểu Linh còn lại là con gái nhỏ của anh hai Vương. Cả hai cô bé đều có tính cách rất sáng sủa lại rất rộng lượng. Có thể thấy được, người ở nhà họ Vương đều bảo vệ hai đứa nhỏ rất kỹ lưỡng. Đứa nhỏ có thời thơ ấu sinh hoạt nhấp nhô gian nan như vậy, bình thường đều rất khó có được tính cách sáng sủa hoạt bát.

"A Thường buổi tối có qua đây chơi bài không?" Tiểu Linh ngỏ lời mời.

"Đi a, buổi tối vừa vặn không có việc gì làm." Khưu Thành giúp A Thường đáp ứng.

"A Thường buổi tối nhớ rõ mang đậu phộng lại đây nga." Tiểu Yến cười nói.

"Ngô..." A Thường không tình nguyện lên tiếng.

"Hai đứa nít quỷ này."Anh cả Vương cười mắng một câu, tiểu hài tử chơi cũng không lớn, mỗi ngày cũng sẽ không dành thời gian quá nhiều để vui chơi. Chỉ cần không mê muội, người lớn bọn họ trên cơ bản sẽ không quản.

"Vậy mọi người cứ làm việc của mình, em còn có chút việc." Khưu Thành hướng nhóm người của anh cả Vương nói tạm biệt, rồi lái xe hướng đến nhà Thẩm Tinh.

Cùng vừa dịp, thời điểm bọn Khưu Thành tới nơi hôm nay, Thẩm Tinh cũng đúng lúc trở về từ bên ngoài. Thấy Khưu Thành mang theo A Thường qua, liền tiếp đón hai người bọn họ vào sân nhà mình ngồi chơi.

Khưu Thành lúc này cũng không chối từ, cùng A Thường vào sân nhà Thẩm Tinh, ngay xe ba bánh cũng bị đẩy vào.

Sân nhà Thẩm Tinh không lớn, vào cửa bên tay trái, còn trồng một gốc câyKhưu Thành không biết tên. Thẩm Tinh mang bàn ghế từ trong phòng ra, tiếp đón hai người Khưu Thành vừa nghỉ ngơi vừa nói chuyện. Lúc này thái dương đã lên rất cao, may mà mấy ngày nay dù không đổ mưa, trời cũng quá oi bức, ngồi dưới tàng cây coi như vẫn tương đối nhẹ nhàng khoan khoái.

Vừa ngồi xuống không bao lâu, thằng nhóc tên Thiện Thành nhà cô liền mang hai ly nước bạc hà lành lạnh cho Khưu Thành cùng A Thường ra, mà em gái Thẩm Tinh, tam tiểu thư họ Thẩm, thì chỉ dám vụng trộm ở trong phòng nhìn quanh.

A Thường rót vào họng một ly nước bạc hà, nhịn không được chép miệng. Hương vị này hắn còn chưa có nếm qua bao giờ, cảm giác thực mát mẻ.

"A Thường thích nước bạc hà sao? Trong nhà tôi còn có ít là bạc hà, trong chốc lát hai ngươi mang một ít về uống đi." Thẩm Tinh nói xong lại phân phó đứa cháu của mình: "Đi, mau rót cho dì một ly nữa."

Thiện Thành lại chạy vào trong phòng, qua trong thoáng chốc, liền đi ra, lần này cậu nhóc vác cả một bình bạc hà trong tủ lạnh ra cho bọn họ uống luôn.

Mọi người ngồi ở trong viện, uống nước bạc hà bàn công chuyện, chủ yếu là Khưu Thành cùng Thẩm Tinh nói, A Thường thì ngồi kế bên nghe.

"Tôi mấy ngày nay đều vội vàng vào thành phố tìm phòng. Nếu anh muốn gấp, tôi buổi chiều liền đi liên hệ vài chủ phòng ở tầng 14 kia xem. Lúc trước cũng liên lạc với bọn họ một lần, không có ai dứt khoát đáp ứng cả." Nghe Khưu Thành hỏi về tình hình thu mua phòng ở tầng 14, Thẩm Tinh liền nói như vậy.

"Hiện tại, tôi cần một phòng có thể để ánh nắng chiếu tới xuyên suốt. Nếu là hai gian phòng sát vách nhà tôi thì càng tốt." Đối với những căn còn lại, Khưu Thành cũng không phải đặc biệt sốt ruột.

"Để tôi liên hệ với bọn họ trước xem xem, lúc nào có tin tức, tôi sẽ đi qua tìm anh." Thẩm Tinh đáp.

Thương lượng xong chuyện này, Khưu Thành lại thoáng hỏi một chút về chuyện nhà Thẩm Tinh.

"Mẹ tôi gần đây đang liên hệ với một vài cấp dưới cũ của ông ngoại. Tuy rằng mấy năm qua, giao tình cũng không còn lại bao nhiêu, thế nhưng tốt xấu gì có đi lại một chút, hẳn là bọn họ cũng sẽ không về phe giúp cái lão gia hỏa kia khi dễ chúng tôi." Thẩm Tinh uống xong một ngụm nước bạc hà cuối cùng, vẻ mặt hờ hững nói.

Rời đi nhà Thẩm Tinh, Khưu Thành cùng A Thường cưỡi xe ba bánh trở về. Thời gian đã mau chạy đến 11 giờ, sau khi về nhà bọn họ có thể bắt đầu làm cơm trưa được rồi.

Lúc lướt qua bờ sông Tân Nam, Khưu Thành nhìn thấy trong khối đất dùng lưới sắt rào quanh phía trước đã dựng lên mấy cây cột đèn. Trang bị trên cột, rõ ràng là một lô đèn màu đen. Khưu Thành biết loại bóng đèn này, tên của nó là đèn UV. Sâu bọ đối với loại đèn này cực kìmẫn cảm, còn có tính hướng sáng rất mạnh.

Xem ra bọn họ tính dùng đèn UV hấp dẫn sâu bọ để dùng cho việc nuôi vịt. Nguyên bản đây xem như là một hình thức nuôi dưỡng rất tốt, chẳng qua...

Khưu Thành nhìn nhìn một mảnh núi xanh bên kia bờ sông Tân Nam, mấy ngày nay cậu cùng A Thường đã không ít lần đi đến đó. Cậu biết trên ngọn núi kia có mật độ sâu bọ không nhỏ, mà chung quanh thành phố Tân Nam cũng không phải chỉ có mỗi một mảnh hoang địa như vậy. Bên phía thượng du cũng có không ít đất hoang, bất quá Khưu Thành bởi vì từ trước đã chịu phải công kích tại một cái thôn nào đó phía thượng dụ, nên cậu rất ít khi mang theo A Thường đi theo phương hướng kia.

Nhiều đất hoang, nhiều sâu bọ như vậy, nếu dùng đèn UV hấp dẫn chúng đến, tới khi ấy chả biết sẽ trở nên rầm rộ đến cỡ nào? Đại quy mô côn trùng chung quanh nếu cùng tập trung lại, tình hình còn có thể không chế được sao?

Là một trong những hộ gia đình ở tiểu khu Gia Viên, Khưu Thành chỉ hy vọng tình huống kia nếu xảy đến cũng sẽ không trầm trọng như cậu tưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro