Chương 3: Kiểm Sản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc Yến Phi cực độ buồn bực cùng khó chịu, ba người vui mừng khấp khởi đưa Yến Phi tới bệnh viện. Yến Phi chẳng những không bởi vì thân thể của chính mình mà có khuynh hướng tự sát, hơn nữa càng không có suy nghĩ từ bỏ đứa nhỏ, bọn họ có thể không vui vẻ sao. Về phần tâm tình bực bội cùng khó chịu của Yến Phi, có ba người bọn họ trấn án, sẽ không có việc gì.

Giản Trọng Bình đã chờ sẵn ở bệnh viện. Từ sau khi biết được thân phận thật sự cùng cấu tạo thân thể đặc thù của Yến Phi, Giản Trọng Bình vẫn luôn bị vây trong trạng thái điên cuồng nào đó. Nhạc Lăng đề cập với cậu hy vọng của Tiêu Bách Chu, bản thân Giản Trọng Bình cũng có suy nghĩ này, bất quá hết thảy phải chờ sau khi Yến Phi sinh hạ đứa nhỏ, đến lúc đó còn phải xem xét xem Yến Phi có nguyện ý hay không.

Nhìn thấy Giản Trọng Bình, Yến Phi sắc mặt tựa như bị thiêu đốt, vẻ mặt cũng trầm xuống vài phần. Giản Trọng Bình đối với Yến Phi cười cười, một câu cũng không nhắc đến đứa nhỏ, giống như Yến Phi tới bệnh viện chỉ để làm một buổi kiểm tra sức khỏe thông thường. Yến Phi dọc theo đường đi vẫn luôn cúi đầu, thẳng đến khi đi vào trong phòng siêu âm B cũng không liếc mắt nhìn Giản Trọng Bình dù chỉ một lần, xấu hổ vô cùng.

"Yến ca, vẫn giống như lần trước, nằm thẳng xuống đi."

Giản Trọng Bình ở trong lòng đối với ba người anh trai kính nể tựa như nước sông cuồn cuộn kéo dài không hết. Hai đương sự trong án lệ tương tự trước đó đều tự sát. Yến Phi không những không có tư tưởng tự sát, ngược lại còn phối hợp đi tới bệnh viện làm kiểm sản, như thế nghĩa là Yến Phi nguyện ý sinh đứa nhỏ. Yến Phi ngày hôm qua còn tức giận như vậy, hôm nay lại tới bệnh viện, Giản Trọng Bình làm sao có thể không bội phục ba người anh trai. Bất quá chuyện này cũng chứng minh Yến Phi (Chung ca) kỳ thực cũng rất yêu ba người anh trai.

Yến Phi nằm xuống, Nhạc Thiệu cùng Tiêu Tiếu vén lên vạt áo sơ mi chữ T của hắn, lộ ra phần bụng. Giản Trọng Bình ở trên bụng của Yến Phi bôi loạn một ít dung dịch gel, cầm đầu dò kiểm tra. Ba người Nhạc Thiệu lập tức đều nhìn chòng chọc về hướng màn hình, Yến Phi đột nhiên có chút khẩn trương.

Giản Trọng Bình kiểm tra vô cùng cẩn thận, hai mắt trợn thật to. Nếu không phải sợ kích thích tới Yến Phi, cậu tuyệt đối sẽ không ngừng kinh hô. Lại một lần nữa nhìn thấy cấu tạo thân thể của Yến Phi, Giản Trọng Bình chỉ có thể dùng cụm từ 'kiệt tác hoàn mỹ của ông trời' để hình dung.

"Trọng Bình, đây là đứa nhỏ đi?" Tôn Kính Trì chỉ vào hai 'vật nhỏ' nổi bật hiện lên trên màn hình, hỏi.

Giản Trọng Bình nghiêng đầu cho nên không nhìn thấy vẻ mặt của Yến Phi, theo bản năng đáp lại: "Đúng vậy. Hình dáng đứa nhỏ đã rất rõ ràng. Anh trai, anh xem, đây là đầu của đứa nhỏ, đây là thân thể."

Hốc mắt của Tôn Kính Trì trong nháy mắt hàm chứa nước mắt, Nhạc Thiệu cùng Tiêu Tiếu thở cũng không dám thở mạnh, nhìn chằm chằm vào màn hình. Tháng trước bọn họ còn không nhìn ra cái gì a, hiện tại thai nhi đã rõ ràng như vậy!

Nhạc Thiệu hít hít cái mũi, Tiêu Tiếu hít hít cái mũi. Yến Phi sắc mặt vẫn luôn âm trầm nhìn thấy biểu tình của ba người, cũng hít hít cái mũi. Mấp máy môi vài cái, hắn nuốt nuốt nước miếng, há mồm: "Ách, Trọng Bình, cái đó, đứa nhỏ, có hay không, ừm, phát dục không được đầy đủ, gì đó?"

Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu động tác nhất trí nhìn qua, Nhạc Thiệu cùng Tôn Kính Trì lộ ra tươi cười ngây ngô, Tiêu Tiếu trực tiếp ngồi xuống trên giường, cầm lấy bàn tay của Yến Phi, trong mắt là cực độ vui sướng. Người này kỳ thực rất thích đứa nhỏ a!

Giản Trọng Bình cũng cười, mang theo mười phần nhẹ nhàng, nói: "Đứa nhỏ trước mắt phát dục rất tốt." Tiếp đó, Giản Trọng Bình nhân cơ hội dặn dò nói: "Bất quá nhất định không được để xảy ra tình huống cảm xúc kích động quá mức giống như ngày hôm qua, sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với đứa nhỏ. Người đang mang thai tâm tình luôn không tốt, nhưng tốt nhất đừng phát giận quá nhiều, bằng không đứa nhỏ sinh ra cũng sẽ thích cáu giận. Tâm tình không tốt có thể tìm chút việc gì đó dời đi lực chú ý, ví dụ như xem phim điện ảnh, ra ngoài đi dạo..."

Yến Phi ngón tay thoáng run rẩy, buồn bực 'ừm' một tiếng.

Tôn Kính Trì lập tức ngọt miệng trấn an nói: "Phi, anh mất hứng liền nói cho bọn em biết, đừng nghẹn ở trong lòng."

"Phi, nếu anh thực sự nhịn không được, có thể đánh em a." Nhạc Thiệu cam tâm làm nơi trút giận.

"Véo em đi." Tiêu Tiếu dâng lên mặt mình.

Giản Trọng Bình 'phì' một tiếng, vội vàng mím chặt miệng. Yến Phi không véo người, hai mắt nhìn chằm chằm ngón tay của mình, lại quanh co hỏi: "Xác định, là hai đứa nhỏ, không phải ba?"

"..." Bốn người đều ngây ngẩn. Ngay sau đó, Tiêu Tiếu mạnh mẽ nắm lấy bàn tay của Yến Phi, người này nguyện ý sinh đứa nhỏ cho bọn họ! Nhạc Thiệu cùng Tôn Kính Trì nụ cười càng thêm ngu ngốc. Giản Trọng Bình cũng quay người lại, mang theo tươi cười chúc phúc đối với mấy người anh trai, cậu nói: "Trên màn hình siêu âm B chỉ biểu hiện hai đứa nhỏ, cho nên Yến ca, nhiệm vụ của anh còn rất gian nan a."

"Anh chỉ sinh một lần này! Hai đứa nhỏ liền hai đứa nhỏ!" Yến Phi cực kỳ buồn bực a.

Ba người Nhạc Thiệu không dám kích thích hắn quá mức, đối với lời nói trên ngậm miệng không phát biểu ý kiến. Đứa nhỏ chỉ có hai, căn bản không đủ chia, vạn nhất đứa nhỏ đều thuộc về một người, người này làm sao có thể nhẫn tâm không sinh tiếp? Bằng không bọn họ nhất định sẽ bị mấy vị trưởng bối trong nhà loạn côn đánh đuổi khỏi đế đô.

Kế tiếp Giản Trọng Bình không nói gì thêm, cẩn thận kiểm tra xong siêu âm B. Đứa nhỏ còn nhỏ, tạm thời không tra ra được giới tính, bất quá lại qua một tháng, thời điểm kiểm sản tháng sau nếu đứa nhỏ chịu phối hợp khẳng định có thể nhìn ra. Sau khi kê cho Yến Phi vài loại thuốc bổ cần thiết như vitamin B11 cùng thuốc dinh dưỡng gì đó, Giản Trọng Bình cực kỳ trịnh trọng giao cho anh họ một cuốn sách rất dày, dùng giấy kraft bọc trên bìa sách, bảo bọn họ trở về nghiên cứu.

Từ lúc tiến vào bệnh viện, đến khi kiểm tra xong đi ra, Yến Phi biểu hiện vẫn luôn rầu rĩ không vui. Kết quả vừa lên xe, hắn lập tức nói: "A Trì, đưa ảnh chụp siêu âm B cho anh xem." Tôn Kính Trì từ trong túi hồ sơ lấy ra ảnh chụp siêu âm B, Nhạc Thiệu lái xe, Tiêu Tiếu ngồi ở vị trí phó lái. Yến Phi mang thai, Tiêu Tiếu không cùng hắn tranh giành không gian phía sau.

Vừa lấy được ảnh chụp siêu âm B, Yến Phi hít vào một hơi, không phải không có ngạc nhiên nói: "Đây là hình dáng của đứa nhỏ a."

Tôn Kính Trì cười nói: "Đúng vậy. Anh xem, hai đứa nhỏ, rất rõ ràng."

"Ba tháng đã rõ ràng như vậy? Anh tưởng rằng giống như hạt đậu nha." Yến Phi trên mặt làm sao còn trầm muộn giống như lúc trước. Nhạc Thiệu nhếch miệng cười, không ngừng từ trong gương chiếu hậu nhìn hắn. Tiêu Tiếu trực tiếp nghiêng người qua, nói: "Anh trai, Trọng Bình nói đứa nhỏ phát dục rất tốt."

Yến Phi lần lượt xem qua số liệu ghi trên kết quả kiểm tra siêu âm B, hắn xem cũng không hiểu, nhìn chằm chằm hai thai nhi nổi bật trên ảnh chụp siêu âm B, dùng ngón tay chọc chọc: "Cuộn tròn như vậy không khó chịu a."

Tôn Kính Trì vô cùng chuyên nghiệp nói: "Trọng Bình nói tư thế của đứa nhỏ về sau sẽ thay đổi."

Nhạc Thiệu đột nhiên xen vào một câu: "Anh trai, đến lúc đó, anh muốn sinh mổ hay sinh tự nhiên?"

Yến Phi cầm kết quả siêu âm quất lên nửa đầu sau của Nhạc Thiệu, giận dữ: "Đừng có hỏi anh những vấn đề của phụ nữ như vậy!" Nhạc Thiệu lập tức câm miệng.

Cảm xúc của ông bầu dao động tương đối lớn... Tiêu Tiếu nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Anh trai, anh muốn ăn cái gì?"

"Nóng, muốn ăn thứ gì đó mát lạnh." Yến Phi tức khắc bị chuyện ăn uống dời đi lực chú ý.

Tôn Kính Trì đem người ôm vào trong lồng ngực, áy náy nói: "Trọng Bình dặn không được cho anh ăn đồ lạnh."

"Đối với đứa nhỏ không tốt?" Yến Phi nghĩ tới đầu tiên là như vậy.

"Ừm. Nói sẽ khiến cho thai nhi bị co giật." Tôn Kính Trì người sắp làm ba ba này cũng không phải nói xuông.

Vừa nghe sẽ khiến cho thai nhi bị co giật, Yến Phi mặc dù thèm ăn nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống, hắn lại nói: "Đột nhiên rất muốn ăn miến thịt heo cùng sườn xào chua ngọt."

"Được, chúng ta đi ăn!"

Nhạc Thiệu tức khắc ở trong đầu tìm tòi xem nơi nào làm miến thịt heo cùng sườn xào chua ngọt ngon nhất.

"Anh còn không được ăn những thứ gì? Nói hết trong một lần đi." Hắn lại nhìn chằm chằm ảnh chụp siêu âm B. Tôn Kính Trì cầm lấy cuốn sách rất dày mà Giản Trọng Bình đưa cho y kia, mở ra. Yến Phi liếc mắt nhìn một cái, phía sau gáy nhất thời xuất hiện vô số hắc tuyến, bất quá hắn lại tiếp tục đọc xuống dưới —— <Bách khoa toàn thư những vấn đề phụ nữ mang thai cần chú ý>.

Tìm được chương những thực phẩm cần chú ý, Yến Phi cẩn thận đọc, trong lòng tấm tắc: [Như thế nào không được ăn nhiều thứ như vậy a.]

Nhạc Thiệu lên tiếng: "Lão tam, cậu đem những thứ không được ăn kia đọc qua một lần coi."

"Được." Tôn Kính Trì đọc lên từng tên món ăn một, "Phần trái cây thì có sơn trà, nho, hồng..."

Không chỉ Yến Phi cẩn thận xem hết, Nhạc Thiệu cùng Tiêu Tiếu cũng nghiêm túc nghe. Thời điểm Tôn Kính Trì đọc xong, Yến Phi nói, "Vẫn nên về nhà đi. Đồ ăn ở nhà hàng có rất nhiều mì chính. Trong nhà không có miến. Thiệu Thiệu, đi siêu thị đi, mua ít miến về nấu. Anh còn muốn ăn chuối tiêu."

"Được."

Nhạc Thiệu chuyển làn xe, chuẩn bị quay ngược lại, mới vừa rồi đi ngang qua một siêu thị rất lớn. Tiêu Tiếu trợn to con ngươi, chớp mắt vài cái xua đi cay nóng trong mắt. Cho dù lần này đứa nhỏ không có phần của cậu, cậu tin tưởng anh trai cũng sẽ sinh thêm cho cậu một đứa!

Vào siêu thị, Yến Phi nhìn thấy cái gì cũng muốn ăn. Vốn hắn chỉ muốn mua chút thực phẩm không ngờ trong nháy mắt bốn người đã đem không ít đồ nhét vào trong xe đẩy. Thời điểm đi ngang qua khu vực bán đồ trẻ em, ánh mắt của Yến Phi nhịn không được hướng về bên đó, chẳng qua vẫn xấu hổ chỉ đứng nhìn. Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu kỳ thực căn bản không ngờ tới Yến Phi nhanh như vậy đã có thể tiếp nhận sự tồn tại của đứa nhỏ. Bất quá cẩn thận ngẫm lại, Yến Phi tiếp nhận nhanh như vậy cũng rất bình thường, bởi vì bọn họ là Thiệu Thiệu, A Trì cùng Tiểu Tiểu của hắn a.

Mua vài túi lớn, đại bộ phận đều là đồ ăn, sau khi đem cốp sau nhét đầy, bốn người về nhà. Nhạc Thiệu gọi tới điện thoại trong nhà, nói với Điền Vãn Hương là Yến Phi muốn ăn sườn xào chua ngọt cùng miến thịt heo, để Điền Vãn Hương trước hết đem thịt heo cất trong tủ đá lấy ra rã đông. Nhạc Thiệu đã sa thải nhân viên lau dọn theo giờ, Yến Phi mang thai, không tiện để cho người ngoài biết được. Ở trước khi Yến Phi sinh đứa nhỏ, trong nhà tận lực không lưu lại người ngoài. Có Điền Vãn Hương cùng Yến Tam Ngưu hỗ trợ, Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu cũng đỡ gấp gáp bận rộn. Về vấn đề dọn dẹp nhà cửa phòng ốc gì đó, trưởng bối ba nhà sẽ thay phiên phái dì giúp việc qua đây, những người này đều đã làm việc ở ba nhà 10 ~ 20 năm, yên tâm.

Bốn người từ bệnh viện về đến nhà, vừa vào nhà, Yến Tam Ngưu cùng Điền Vãn Hương liền lo lắng hỏi: "Thế nào a?"

Yến Phi nhẫn nại 囧囧 nói: "Rất tốt." Sau đó từ trong túi hồ sơ của Tôn Kính Trì lấy ra kết quả kiểm tra siêu âm B, đưa cho hai người xem. Yến Tam Ngưu cùng Điền Vãn Hương càng xem càng không hiểu nội dung ghi bên trên, nhưng bọn họ liếc mắt một cái liền thấy được hai thai nhi đã phát dục thành hình. Điền Vãn Hương lúc này liền tràn ra nước mắt, bà sắp được làm bà nội, làm sao có thể không cao hứng a.

"Tốt, tốt, hai đứa nhỏ, tốt." Yến Tam Ngưu không ngừng chùi mắt.

Yến Phi vào toilet giải quyết một chút sinh lý, sau đó liền đi tới phòng bếp.

"Phi, anh muốn lấy cái gì, em lấy cho anh." Tiêu Tiếu ngăn hắn lại.

Yến Phi kéo tay của Tiêu Tiếu ra, nói: "Anh đi nấu cơm."

"Anh ngồi đi, để bọn em làm." Vài người khác đồng thời hô lên. Yến Phi không kiên nhẫn nói: "Anh là mang thai chứ không phải tàn tật, chưa từng nghe qua phụ nữ có thai, cái đệch..." Yến Phi xoa xoa cánh tay nổi đầy da gà, "Chưa từng nghe qua người đang mang thai phải vận động nhiều một chút a. Anh ngửi thấy mùi rau xào liền thèm." Nuốt nuốt nước miếng, Yến Phi đẩy ra Tiêu Tiếu đang khẩn trương đứng chắn trước cửa phòng bếp. Nhìn thấy xương sườn đặt trên kệ bếp, hắn lại nuốt nước miếng, mặc vào tạp dề.

Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu muốn đi qua, lại bị Điền Vãn Hương ngăn cản. Bà thấy con trai tâm tình tựa hồ cũng không tệ lắm, nói: "Thằng bé muốn làm cứ để cho nó làm đi. Chỉ sợ nó không muốn vận động, thời điểm sinh con sẽ chịu tội."

Điền Vãn Hương chính là người từng trải. Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu thu chân. Tiêu Tiếu hô: "Anh trai, có cần bọn em hỗ trợ không?"

"Anh muốn uống nước cam."

"Được."

Ba người kẻ đi lấy cam, kẻ đi lấy máy ép. Yến Phi quay đầu lại liền nhìn thấy cha mẹ đều đang đứng ở cửa phòng bếp, hắn chỉ huy nói: "Cha mẹ, hai người đi xem TV đi. Con mua một ít quả kiên, hai người nếu không có việc gì thì giúp con tách chút nhân quả, phía dưới bàn trà có kìm kẹp quả kiên."

"A a, được."

Hai vợ chồng chỉ sợ không có việc để gì làm vừa nghe thấy như vậy, trong lòng thoáng buông xuống. Từ trong đống túi lớn mà Yến Phi mua về tìm được hạch đào Mỹ gì đó, Yến Tam Ngưu cầm kìm kẹp, vợ chồng hai người chuyên tâm giúp con trai tách nhân quả hạch đào.

"Thiệu Thiệu, em gọi người mang qua đây hai con cá tươi, buổi tối anh muốn ăn cá."

"Được, không thành vấn đề!"

Nhạc Thiệu rửa cam xong liền lau tay, đi gọi điện thoại. Tôn Kính Trì khóe miệng mỉm cười nhìn Yến Phi vui vẻ nấu cơm, không biết vì sao, chóp mũi có chút chua xót.

Tiêu Tiếu ép nước, kỹ thuật của cậu tốt nhất. Di động vang lên, cậu không tiện nghe, Tôn Kính Trì nhận điện thoại giúp cậu, người gọi tới là Tiêu mẫu.

"Alo, Tiêu di, con là Kính Trì. Lão tứ đang ép nước cam, không có thời gian nghe điện thoại."

"A, ép nước cam a, là cho Yến Phi uống sao?"

"Dạ."

Tiêu mẫu ở bên kia điện thoại tạm dừng lại một giây, sau đó hỏi: "Kính Trì a, mấy đứa các con tính toán thời điểm nào thì đưa Yến Phi về gặp cha mẹ? Đứa nhỏ cũng đã có, không thể tiếp tục kéo dài đi? Hơn nữa, không phải các con nói muốn làm lễ đính hôn sao? Thời gian quyết định thế nào rồi? Cũng đừng để lâu quá."

Nhìn về phương hướng phòng bếp, Tôn Kính Trì cầm di động đi vào phòng ngủ dành cho khách. Yến Tam Ngưu cùng Điền Vãn Hương nhìn thấy y tránh đi như vậy, Điền Vãn Hương nhỏ giọng hỏi: "Ông nói xem người nhà bọn họ có thể chấp nhận đứa nhỏ do con lớn nhà mình sinh ra hay không?"

Yến Tam Ngưu buồn bực nói: "Mặc kệ đi, đứa nhỏ là cháu chúng ta, bọn họ chấp nhận hay không chấp nhận, chúng ta đều phải phụ giúp con lớn trông nom đứa nhỏ."

"Ừm." Điền Vãn Hương gật mạnh đầu. Mặc kệ mấy vị ông nội bà nội kia của đứa nhỏ chấp nhận hay không chấp nhận, đứa nhỏ vẫn là cháu của hai người bọn họ, bọn họ chấp nhận là được rồi.

Đóng cửa lại, Tôn Kính Trì nói: "Tiêu di, mọi người cũng biết thân phận thực sự của Phi, anh ấy không muốn trở lại đại viện, hơn nữa anh ấy vừa mới biết được chuyện bản thân mang thai. Vấn đề gặp mặt này tính sau đi. Chờ mọi việc ổn thỏa rồi, bọn con sẽ xem xét sắp xếp chỗ nào đó để các người gặp mặt."

"A, Tiểu Dương kể với dì, Chung Phong, ừm, Yến Phi tối hôm qua đã biết, còn phát giận rất lớn, không có việc gì chứ?"

"Không có việc gì. Anh trai chỉ là trong chốc lát không thể tiếp nhận được. Bọn con vừa mới đi kiểm sản trở về, anh ấy tạm thời đã chấp nhận rồi."

"Các con hôm nay đi kiểm sản?!"

"Vâng, vừa mới về."

Tiêu mẫu kích động: "Đứa nhỏ khỏe không? Bình thường chứ?"

"Khỏe, khỏe lắm, rất bình thường. Anh trai cũng không phải quái thai, đứa nhỏ làm sao sẽ bất thường."

"Vậy các con mau chóng mang kết quả kiểm tra siêu âm B qua đây để chúng ta nhìn xem a. Mấy đứa các con không cho chúng ta gặp mặt Yến Phi, cũng không chịu để chúng ta gọi điện thoại cho thằng bé, chúng ta quả thực rất sốt ruột."

"Bởi vì trong chuyện này có rất nhiều vấn đề phức tạp. Phi ăn cơm xong sẽ đi ngủ trưa, chờ anh ấy ngủ rồi bọn con sẽ mang kết quả kiểm tra siêu âm B qua chỗ mọi người, Trọng Bình đặc biệt chụp lại vài bức ảnh."

"Nhất định phải qua a! Dì hiện tại về nhà chờ, Yến Phi ngủ rồi các con lập tức qua đây a."

"Vâng, anh ấy ngủ rồi bọn con liền qua."

"Thôi không nói nữa. Các con hẳn là chưa ăn cơm, vậy trước hết đi ăn cơm đi. Buổi chiều dì sẽ để dì giúp việc qua chỗ các con dọn dẹp nhà cửa. Yến Phi bình thường ngủ mấy tiếng a?"

"Anh ấy ngủ tới khoảng 4 giờ gì đó."

"Được. Dì sẽ bảo dì giúp việc khoảng 1 giờ qua đó."

"Dạ. Vậy buổi chiều gặp mặt rồi nói tiếp."

"Được được."

Tiêu mẫu cúp điện thoại, tiếp theo lập tức báo với thư ký là buổi chiều bà có việc phải ra ngoài một chuyến, sau đó cầm túi xách rời đi. Trên đường về nhà, Tiêu mẫu gọi cho chồng mình một cuộc điện thoại, thông báo tin tức Tiêu Tiếu bọn họ buổi chiều sẽ về nhà, hôm nay bọn nhỏ tới bệnh viện. Tiêu phụ vừa nghe liền biết được sự tình thế nào. Ông buổi chiều có một cuộc họp quan trọng, đành phải ngàn lần vạn lần dặn dò vợ mình, bảo ba đứa Tiêu Tiếu nhất định phải chờ ông trở về.

~ ~ ~ ~ ~

* giấy kraft: làm từ bột giấy hóa học của gỗ mềm, được xử lý qua quá trình kraft. Vì vậy, đây cũng được coi là loại giấy tái sinh

* kệ bếp:

* quả kiên: hay quả cứng là loại quả bao gồm một hạt và một vỏ cứng, lớp vỏ này sẽ không tự nứt ra để giải phóng hạt ở bên trong thoát ra (gọi là sự không nẻ hay không mở). Ví dụ như hạch đào, hạnh đào, hạt dẻ...

* kìm kẹp quả kiên:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro