Chương 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mắt líu ra líu ríu :(((
---
Hắn không còn là hắn nữa.

Diêm Thu Trì đã sớm phát giác ra.

Khoảng thời gian này rõ ràng hắn thức dậy muộn hơn ngày xưa. Sau khi hắn dậy cũng cũng phải nằm trên giường một hồi lâu, xem một đống tin tức vô dụng buổi sáng.

Sinh lý phục hồi cùng tâm lý, sức mạnh tích lũy trong 25 năm đã sắp bùng nổ.

Từ khi còn nhỏ mà đã lo là người rất đúng mực, hắn cũng biết lúc Thẩm Kim Đài mát xa, hắn không nên ở lại. Nhưng giữa lúc tinh thần hỗn loạn, hắn đã ở lại cho đến khi kết thúc massage.

Thợ Lưu thu dọn đồ đạc, và chuẩn bị rời đi. Thẩm Kim Đài đứng dậy từ trên chiếu, nói: "Tôi đi tắm"

Đến lúc này Diêm Thu Trì mới lấy lại cảm giác đúng mực, theo thợ Lưu ra khỏi phòng, lúc cánh cửa được đóng lại, hắn liếc nhìn Thẩm Kim Đài một cái.

Thân hình của Thẩm Kim Đài tan chảy dưới ánh sáng của sân thượng. Hắn cảm thấy vóc người của Thẩm Kim Đài thật sự quá dễ nhìn. Đều đặn cao lớn, tỷ lệ đáng kinh ngạc. Từ xa trông hơi gầy, nhìn gần da thịt vừa trắng vừa non.

Ham muốn nhạt dần, tình yêu một lần nữa trở nên chiếm ưu thế. Hắn đóng cửa lại, đút tay vào túi quần, đứng trong hành lang.

"Ra chưa?"Lý Mỹ Lan hỏi.

Tiểu Đường khép cửa lại, nhẹ giọng nói, "Ra rồi."

"Đi ra với thầy Lưu?"

Tiểu Đường gật đầu lần nữa: "Chị Lan, giám đốc Diêm đã đi rất xa để đến tham ban. Hắn đến phòng của anh Kim, không phải rất bình thường sao, không phải người ta đến đây là để thăm anh Kim à."

"Diêm Thu Trì đặc biệt đi từ ngàn dặm xa xôi đến đây gặp em ấy, em cảm thấy rất bình thường sao?"Lý Mỹ Lan hỏi.

"Hắn nhất định là đi cùng bà Diêm nên mới ở đây. Hai người họ có thể có gì ... À, chị Lan, chị lo anh Kim còn vương vấn tình xưa sao?"

Lý Mỹ Lan: "..."

"Chị Lan, chị yên tâm đi, em cảm thấy anh Kim thực sự không thích giám đốc Diêm nữa. Điện thoại anh ấy bình thường đều giao cho em giữ. Trừ khi thỉnh thoảng liên lạc với Bạch Thanh Tuyền và những người khác, anh ấy thực sự không liên lạc với giám đốc Diêm."

"Em ấy liên lạc với Bạch Thanh Tuyền rất nhiều sao?"Lý Mỹ Lan hỏi.

"Xem như là liên lạc khá nhiều."Tiểu Đường cũng cảm thấy hơi khó tin: "Sau khi quay Đông cung tới, hai đối thủ một mất một còn này thực sự thành anh em tốt. Vài ngày trước, anh ấy còn nấu cháo điện thoại với Bạch Thanh Tuyền, nói chuyện gần một tiếng. . "

Lý Mỹ Lan cảm thấy những lời này cũng không an ủi cô được.

Cả Bạch Thanh Tuyền lẫn Diêm Thu Trì đều khiến cô phiền lòng.

Cô vẫn thoải mái nhất khi cậu hết lòng vì sự nghiệp. Cô thực sự lo lắng, một khi cậu yêu đương sẽ lại biến thành bộ dạng mất não như xưa!

Đoàn làm phim muốn ăn cơm, dứt khoát mời tất cả nhân viên diễn vai quan trọng trong đoàn làm phim, đặt bàn trong nhà hàng tốt nhất trong huyện.
Bộ phim "Phi công"này thậm chí không có một nữ chính chính thức. Đạo diễn, giám chế, nhà sản xuất, phó đạo diễn, v.v ... đều là nam giới. Mẹ Diêm bèn không muốn đi: "Con đi đi," Bà nói với Diêm Thu Trì: "Hãy nắm bắt nó thật tốt, đây là cơ hội tốt để con thể hiện."

Diêm Thu Trì cũng không nói gì.

Đối với dáng vẻ thi thoảng buồn bực như này của con trai, mẹ Diêm bèn có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Chúng ta ở đây để gặp Tiểu Kim. Tối nay con bảo đạo diễn và nhà sản xuất chăm sóc thằng nhỏ thêm một chút. Bọn họ nhìn mặt mũi của con, chắc chắn sẽ sẽ đối xử với tiểu Kim tốt hơn. Thứ nhất, gia tăng độ hảo cảm của thằng nhỏ với con, thứ hai cũng để cho thằng nhỏ biết con không còn giống như trước kia con nữa. Chẳng những không ghét thằng nhỏ mà con còn ân cần chu đáo, lo nghĩ mọi thứ cho thằng nhỏ. Trái tim con người cũng chỉ là xương là thịt. Nếu con đối xử tốt với thằng bé, thằng bé có thể không có cảm giác gì sao? Mẹ nghĩ xong rồi, mặc dù bây giờ thằng nhỏ không thích con, nhưng nó cũng không thích người khác. Nếu con vẫn còn thích thằng nhỏ thì phải đoạt nó về, con còn thích thằng bé không? "

Diêm Thu Trì nói "Ừ" một tiếng, vẫn là gương mặt người chết không lạnh không nóng đó, nói: "Còn thích."

Mẹ Diêm thực sự thích nghe hắn nói lời như vậy, vừa nghe bà vừa cảm thấy nở mày nở mặt. Loại tình tiết này thật sự rất hay, cho dù bà có phải xem tivi hàng trăm lần cũng không chán.

"Cái khuôn mặt cục đá này của con cũng không được, phải cười nhiều hơn. Lúc nên ôn nhu phải ôn nhu. Nói thật, Tiểu Kim đã đến tuổi yêu. Bây giờ chưa yêu tương lai nhất định sẽ phải yêu. Con xem bây giờ thằng nhỏ ưu tú như vậy, vừa nổi tiếng vừa đẹp trai. Đi tới đâu cũng có cả một đống người mê thằng nhỏ. Con nói xem, tương lai thằng nhỏ yêu người khác, ngày nào cũng hiện lên trên tin tức, con tránh cũng không tránh thoát nổi. Con nói xem con có khó chịu không? "

Những lời này quả nhiên thành công trong việc kích thích Diêm Thu Trì, hắn lãnh đạm nói: "Con biết rồi."

Cái này mà cũng cần có người dạy, đàn ông chưa từng yêu đương thật là ngu ngốc. May là có bà trấn giữ.

Mẹ Diêm rất có cảm giác thành tựu.

Nghe tin mẹ Diêm sẽ không đi ăn tối, Thẩm Kim Đài nhờ Lý Mỹ Lan và những người khác đi cùng mẹ Diêm đến ăn tại khách sạn: "Mặc dù điều kiện ở đây tồi tệ hơn một chút, nhưng có rất nhiều thức ăn. Nếu dì muốn ăn, bảo nhóm chị Lan mua cho."

"Con đi ăn của con trước đi, đừng lo lắng cho dì." Mẹ Diêm cười nói.

Bà đang tràn đầy mong chờ đến tối nay.

Đạo diễn của "Phi công", Lục Minh, là một trong hai đạo diễn hàng đầu ở Trung Quốc. Trong những năm đầu, ông xuất thân là quay phim nghệ thuật. Sau khi năm mươi tuổi, ông chuyển sang làm phim thương mại, làm bộ nào cũng thành công. Phim quân sự chiến tranh ông đã quay hai bộ, một bộ cổ đại "trận chiến hồ Bà Dương" tập trung vào các cuộc thủy chiến. "Chiếm lấy cao điểm" là phim lục chiến, có doanh thu trên 2 tỷ. "Phi công" là phim thứ ba, hiện tại phòng vé trong nước đang tăng cao, nó rất có thể sẽ thiết lập một kỷ lục phòng vé mới.

Bộ phim này có ý nghĩa rất lớn đối với con đường trở thành sao lớn của Thẩm Kim Đài. Nếu cậu được hai lần thì đây chính là thành tích thực sự. Nếu phòng vé bùng nổ, cậu sẽ có thể thuận lợi bước vào vòng tròn điện ảnh, vì vậy cậu rất cố gắng diễn xuất, có mối quan hệ tốt với đoàn làm phim. Bình thường cũng rất hoà khí, không làm giá một chút nào.

Tối hôm nay Lục Minh thật sự rất bất ngờ.

Ông thật ra không biết về vụ scandal giữa Diêm Thu Trì và Thẩm Kim Đài. Ông không thường lên mạng, cũng hiếm khi chú ý đến tin tức trực tuyến. Vẫn là nhân viên làm việc bên người nói cho ông biết chuyện này thì ông mới biết hai người này trước kia còn có có một đoạn lịch sử như vậy.

Nhưng nhìn vào biểu hiện của Diêm Thu Trì tại bàn ăn tối, ông cảm thấy mình đã nghe một câu chuyện giả.

Bởi vì Diêm Thu Trì lời trong lời ngoài tựa như đều đang nói thay Thẩm Kim Đài, y như một cặp tình nhân.

Ông nhìn ra, Diêm Thu Trì là một người thanh niên rất có học thức, nói chuyện không nhanh không chậm, có khí chất nhưng lại không vênh váo hung hăng, hoà khí nhưng lại có một chút hời hợt và kiêu ngạo. Ngoài ông ra, ông thấy, kể cả nhà sản xuất cũng có hơi lấy lòng Diêm Thu Trì.

Đại khái cũng không chỉ vì hắn ta, mà còn vì người cha nổi tiếng thế giới của hắn.

Diêm Thiết Phong, tiếng tăm lẫy lừng.

Lục Minh sinh ra trong một gia đình điện ảnh, thân phận và địa vị bày ra ở đó. Coi như người được kính trọng nhất tối hôm đó. Ông từ từ nâng ly rượu, nói với Diêm Thu Trì: "Sau này nếu có cơ hội, hy vọng có thể hợp tác cùng quý công ty. "

Diêm Thu Trì vội vàng đứng dậy, cầm cốc bằng cả hai tay, miệng cốc tự động thấp hơn một nửa so với Lục Minh, rất khiêm tốn.

Lục Minh có ấn tượng rất tốt với hắn. Ông thậm chí còn cảm thấy với vẻ ngoài và khí chất của Diêm Thu Trì, thật đáng tiếc khi hắn không phải là một ngôi sao.

Diêm Thu Trì uống rượu trong cốc, ngồi xuống, đưa tay ra cầm ly rượu của Thẩm Kim Đài, rồi tỉnh bơ đẩy ly trà đến bên cạnh Thẩm Kim Đài.

Hắn làm điều đó một cách tự nhiên và khiêm tốn. Rất nhiều người không phát hiện. Ngay cả Thẩm Kim Đài đang hơi nghiêng đầu nghe người khác nói cũng không để ý. Cậu chỉ phát hiện ra khi muốn cụng ly cùng người khác. Vừa cúi đầu nhìn một cái, phát hiện ly rượu của mình không thấy đâu, trước mặt Diêm Thu Trì lại có thêm một cái.

Cậu cũng không quan tâm chuyện gì đang xảy ra, trực tiếp đưa tay ra lấy, ai ngờ Diêm Thu Trì lại chặn cậu lại: "Cậu đừng uống, mặt mày đỏ rần."

Thể chất Thẩm Kim Đài vốn rất dễ biểu thị lên mặt. Từ khi nhận được cái phần thưởng đỏ da đấy, cậu càng dễ đỏ hơn. Chẳng qua bản thân cậu, hiểu rõ chút rượu này cơ bản không là gì đối với cậu, nhưng cậu không ngờ Diêm Thu Trì lại bất ngờ nói câu đó, sửng sốt một chút, ngượng ngùng cười một tiếng.

"Cậu ấy là như vậy đó," Đối diện, một người đàn ông gọi là giám đốc Trương cười nói: "Vừa dính rượu một cái đã đỏ mặt. Thật ra tửu lượng rốt cuộc đến bao nhiêu, chúng tôi thật sự không biết."

"Cậu ấy không có tửu lượng, uống nhiều sẽ trì hoãn việc quay phim." Diêm Thu Trì nói với Thẩm Kim Đài: "Trước khi đến, dì Phương của cậu đã nói rõ với tôi, bảo tôi trông cậu."

Bản thân Diêm Thu Trì đã hoạt động trong ngành giải trí từ lâu, tất cả những người hắn biết đều là những ông trùm lớn. Những chuyện kia trong vòng nghệ thuật hắn biết tất.

Thẩm Kim Đài ra ngoài quay phim, vấn đề hắn lo lắng nhất chính là ăn cơm.

Có rất nhiều quy tắc bất thành văn trong ngành giải trí, nhưng hầu hết đều chú trọng yếu tố người tình ta nguyện. Người mới, dù là trai hay gái cũng vội vã trèo lên. Đã rất lâu rồi cơ bản không cần phải sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào cả, chỉ cần hơi uy hiếp dụ dỗ. Không cần để ý đến tính hướng, giả bộ từ chối về cơ bản rồi cũng sẽ nghe theo. Đành chịu thôi, sự cám dỗ của danh tiếng và tiền tài là quá lớn, cạnh tranh lại quá tàn khốc, thời gian còn lại cho mỗi nhóm chỉ là hai ba năm.

Tuy nhiên, trong mảnh rừng lớn như vậy, loài chim gì cũng có, sẽ luôn có một vài kẻ biến thái thích làm những chuyện bỉ ổi. Ngay cả khi khả năng xảy ra loại chuyện này chỉ là một phần mười, Diêm Thu Trì cũng rất lo lắng.

Hắn vô cùng hối hận vì lúc đầu không cố gắng thêm chút nữa, ký Thẩm Kim Đài tới công ty bọn họ, đích thân cử người đến trông.

Ví dụ, người ngồi đối diện được gọi là giám đốc Trương kia, ánh mắt vừa nhìn một cái đã thấy nhầy, hắn vừa liếc qua cũng biết bên kia đang định làm gì.

Tuy nhiên, hắn cũng nhìn ra giám đốc Trương kia không phải nhân vật lớn một tay che trời, mà Thẩm Kim Đài cũng không phải người mới mặc người bắt nạt. Cậu đang nổi tiếng, giám đốc Trương cũng chỉ là qua xem sao đã ghiền con mắt, không dám thật sự ra tay.

Chẳng qua dù chỉ có vậy, hắn nhìn cũng rất khó chịu.

"Mẹ tôi coi Kim Đài như cục cưng. Trong mắt bà, cậu ấy vẫn sẽ luôn là một đứa trẻ, luôn luôn không cho cậu ấy uống rượu." Diêm Thu Trì mỉm cười và nói, "Nếu giám đốc Trương chưa uống đủ, tôi sẽ uống với ngài. "

Giám đốc Trương ngượng ngùng cười một tiếng, ánh mắt vừa phấn khích vừa sợ hãi, hắn nhanh chóng đứng dậy cầm ly: "Tới tới tới".

Hắn chưa bao giờ thấy một người đàn ông đẹp trai quý khí như giám đốc Diêm!

Hắn vừa có thể là công vừa có thể là thụ. Nhìn thấy Thẩm Kim Đài phía trước nóng, thấy Diêm Thu Trì phía sau nhột.

Hắn ta định chạm vào chiếc cốc với Diêm Thu Trì, chẳng qua thằng nhóc Diêm Thu Trì này tuy trông còn trẻ, nhưng cũng là dân lọc lõi. Ngón tay nhẹ nhàng giơ lên lướt qua.

Nhìn thì có vẻ như đã cụng ly, nhưng cơ bản hoàn toàn không chạm vào.

Thẩm Kim Đài muốn cười nhưng không được, cậu cảm thấy trong lòng vị giám đốc Trương này thật sự là ảo tưởng vô cùng.

*没逼数: cách nói của người dân Sơn Đông và Giao Đông (hoặc là Đông Bắc), chỉ một người làm một chuyện chưa được xác định kỹ càng, kiểu như bản thân tự đánh giá cao mình, mang nghĩa xấu.

Ngay cả Diêm đền thờ mà hắn cũng dám nghĩ đến.

Lục Minh không thích vị giám đốc Trương này lắm, chẳng qua là bây giờ đang quay ở đây, may mà có vị giám đốc Trương này phối hợp giúp đỡ, không thể nói ra trực tiếp, vì vậy ông đã thay đổi chủ đề.

Tối hôm nay giám đốc Trương di tình biệt luyến.

Thực ra hắn cũng đã chơi rất nhiều tiểu thịt tươi, từ em trai nhỏ cho đến các anh trai cường tráng, chiều dài không tệ, một số còn có chút tiếng tăm nhỏ. Nhưng khi nhìn thấy Thẩm Kim Đài, hắn mới phát hiện ra chênh lệch giữa các ngôi sao nhỏ tuyến 18 với ngôi sao nổi tiếng hàng đầu mẹ nó quá lớn. Lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Kim Đài, hắn thực sự kinh ngạc.

Đại minh tinh quá nhiên là đại minh tinh. Cả cơ thể lẫn ngoại hình đều là cực phẩm, quá có nét quyến rũ của minh tinh. Da trắng như vậy, mặt nhỏ như vậy, cơ thể mịn màng như vậy.

Thử thăm dò trêu chọc một chút, Thẩm Kim Đài vẫn tỉnh bơ, trong lòng hắn càng ngứa ngáy khó chịu hơn. Chỉ cần có một bữa ăn cùng nhau, hắn sẽ phải uống với cậu, trêu đùa một chút, biết rõ không thể lại rục rịch chưa từ bỏ ý định.

Nhưng hôm nay, hắn thấy Diêm Thu Trì.

Má ơi!

Đời này hắn chưa bao giờ nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy, ngũ quan của hắn còn xuất sắc hơn cả minh tinh. Dễ nhìn nhưng lại đàn ông đến vậy, lạnh lùng cấm dục, quý khí tuấn mỹ, móc áo di động, hormone càng che càng lộ, dưới áo sơ mi trắng là cơ bắp chàng trai trẻ, đẹp mắt mà không khoa trương, hai cái chân chân dài cường tráng đó thực sự ...

Trước khi chết, hắn chỉ có thể than thở rằng mình đã nhìn thấy quá ít cảnh đời.

Thấy Diêm Thu Trì chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh, hắn lập tức đứng dậy.

Vừa mới đi ra, phía sau có người nắm lấy vai hắn.

Hắn nhìn lại, cười nói, "Tiểu Thẩm."

Thẩm Kim Đài nhìn hắn cười: "giám đốc Trương."

"Hửm?"

"Đó không phải là người người phàm chúng ta nên nghĩ đến." Thẩm Kim Đài vỗ vai hắn: "Hắn là con trai của Diêm Thiết Phong."

Nói xong, Thẩm Kim Đài đi vào nhà vệ sinh, để giám đốc Trương một mình ngượng ngùng đứng trong hành lang.

Nhà họ Diêm không chỉ giàu có đơn giản như vậy, hắn thực sự không dám trêu chọc.

Lần đầu tiên Thẩm Kim Đài tìm thấy một người đàn ông không sợ chết mà nghĩ đến Diêm Thu Trì, Thẩm Kim Đài chỉ cảm thấy có chút buồn cười.

Cậu bước vào phòng tắm, vừa đi vào đã thấy Diêm Thu Trì đang rửa tay trong bồn nước. Hắn nhìn thấy cậu trong gương, quay đầu nhìn một cái.

Thẩm Kim Đài cười một tiếng, trực tiếp đi vào bên trong.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, Diêm Thu Trì vẫn đứng ở lối vào hành lang.

"Sau này cậu cẩn thận với giám đốc Trương đó một chút." Diêm Thu Trì nói.

Thẩm Kim Đài cười lên, cười nói: "Hắn ấy, có trái tim của kẻ gian nhưng lại không có can đảm của kẻ trộm."

"Đừng cười, cậu vừa ra mắt đã nổi tiếng, không biết những nguy hiểm trong vòng tròn." Diêm Thu Trì nói: "Sau này hãy cố gắng không uống rượu, nếu cậu một mực không uống, sẽ không ai ép buộc cậu. Một khi cậu bắt đầu uống, nếu cậu ngừng không uống nữa, cũng sẽ làm mất lòng mọi người. "

Thẩm Kim Đài dừng lại một lúc, Diêm Thu Trì tiếp tục: "Nếu cậu muốn uống, hãy uống thoải mái ở nhà."

"Tôi biết rồi." Thẩm Kim Đài cười nói

Màu đỏ rượu trên mặt cậu vẫn rõ ràng, cả tai và cổ cậu đều đỏ. Diêm Thu Trì nhìn cậu, đột nhiên cảm thấy rất thương yêu cậu, cảm thấy Thẩm Kim Đài hồng hồng dễ thương như vậy, rất cần một người bảo vệ.

Cậu vẫn còn quá trẻ và non nớt. Khi cậu tiếp tục leo lên trong vòng giải trí, phải có một người nào đó kháng cự thay cậu một chút, để bảo vệ trái tim thuần túy muốn làm diễn viên của cậu lúc ban đầu.

Hắn muốn trở thành người bảo hộ và người hâm mộ của một nhân vật như vậy.

"Tôi không phải mới ở trong ngành giải trí một, hai ngày. Tôi biết những gì anh nói, đừng lo lắng." Thẩm Kim Đài nói: "Anh cũng nói với dì Phương một tiếng, để bà ấy yên tâm."

Cậu vừa nói vừa lấy ra một hộp thuốc lá từ trong túi của mình, đưa cho Diêm Thu Trì. Thấy Diêm Thu Trì không hút thuốc, cậu tự mình rút bật lửa, lúc bật lửa, cậu nhẹ nhàng vung một cái động tác thuần thục đẹp trai.

Người mập mập hồng hồng, nhưng hành động lại phóng khoáng đẹp trai như vậy, đỏ bừng trở thành một loại quyến rũ, rất đặc biệt, sự quyến rũ chỉ mình Thẩm Kim Đài mới có.

Cậu rít một hơi, mỉm cười nâng cằm lên chỉ vào chiếc đồng hồ trên cổ tay của Diêm Thu Trì: "Quả nhiên rất hợp với anh."

Diêm Thu Trì đeo chiếc đồng hồ cậu tặng hắn. Cái này vừa rồi lúc đang ăn cậu mới phát hiện.

Diêm Thu Trì đút tay vào túi quần, tim hắn đập nhanh một chút.

"Bớt hút chút." hắn nói với Thẩm Kim Đài.

Thẩm Kim Đài đột nhiên cười một lần nữa. Cậu nhìn hắn một cái, kẹp thuốc lá đi về phía trước. Diêm Thu Trì không biết tại sao cậu lại cười, trái tim hắn đập nhanh hơn.

Hắn cảm thấy mình sẽ bị Thẩm Kim Đài mê hoặc hoàn toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro