Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua mùa đông giá lạnh, thế sự lại xoay vần, thảo nguyên phương bắc lại nghênh đón một mùa xuân mới.

Dù bị một lớp tuyết thật dày bao phủ, cây cỏ vẫn cố gắng trưởng thành nhưng chưa kịp lộ ra màu xanh mơn mởn, trong rừng rậm và thảo nguyên vẫn là trắng xoá một mảnh.

Tuy trong rừng rậm còn chưa có cảnh tượng đầy màu sắc của mùa xuân, nhưng chu kỳ sinh lý của đám động vật lại đúng giờ mà thức tỉnh, khiến tất cả bọn họ đều xôn xao lên. Trên đại thụ, Sóc đực động dục nhảy múa đuổi theo Sóc cái. Bên dưới, Chuột đực cưỡi trên lưng chuột cái tiếp tục công cuộc 'cống hiến' để duy trì sự phồn vinh của gia tộc nhà chuột.

Thân thể của Khải Nhi cũng đúng hạn mà xao động lên.

Lúc trước bị đệ đệ Đồ Luân đánh lén, dương vật chỉ còn lại nửa đoạn, nhưng hai túi chứa đầy tinh hoa vẫn liên tục sản xuất, sinh ra vô số tiểu nòng nọc chờ xuất trận.

Bây giờ, không thể rong ruổi hào hùng trong cơ thể mẫu lang (sói cái), Khải Nhi bị tình dục tra tấn.

Tiến vào mùa xuân đã nửa tháng rồi, Khải Nhi ở thời điểm khó nhịn chỉ có thể dùng đầu lưỡi tự an ủi nơi riêng tư. Nhưng vô luận cố gắng thế nào cũng không có cách tống đám nòng nọc đó ra.

Tình dục ngày một tăng lên, Khải Nhi như muốn nổi điên. Mỗi khi cảm thấy không thể chịu đựng được, liền trong rừng rậm mà chạy điên dại thục mạng về phía trước, chạy cho đến khi mệt đến không còn tia khí lực nào.

Tất cả đề thu vào trong mắt Ngao Mãnh, ánh mắt xanh biếc càng trở nên sâu thẳm.

Lại là một buổi sáng sớm thời tiết trong mát, Khải Nhi theo thường lệ a ngoài tìm kiếm thức ăn. Tìm khắp xung quanh khu huyệt động của mình mà vẫn không có tí thu hoạch nào, không khỏi cảm thấy phiền muộn một chút. Không có cỏ non hâp dẫn, đám ăn cỏ làm sao chịu về nơi nay.

Nó mạo hiểm đi đến khu vực xa hơn — lãnh địa của hắc lang.

Lúc tiếp cận trung tâm khu rừng, nó thấy hắc lang đang ăn một con sơn dương.

Lúc này, trong lòng Khải Nhi đối với tên 'đen bự' này là tràn ngập kính nể. Ngay cả loại sơn dương sống tại đỉnh núi tuyết cheo leo chót vót, là con mồi nổi tiếng chạy nhanh hơn gió, vậy mà nó vẫn có thể một mình bắt lấy.

Trong sự khảo nghiệm nghiêm khắt như lễ rửa tội của mùa đông giá băng này, hắn luôn có thể bắt được những con mồi khiến người ta khó tin. Nhưng vẫn có điều khiến bản thân không hiểu nổi là vì sao tên này luôn chia một nửa thức ăn cho mình.

Khải Nhi đi qua đi lại chung quanh, liếm liếm môi, chờ đợi một phần của mình.

Ngoài dự kiến, hắc lang không như mọi khi dùng móng vuốt xẻ con mồi thành hai phần, rồi chia một nửa cho mình, mà là đẩy con sơn dương xê dịch một chút, đem phần thịt lưng ngon nhất, màu mỡ nhất và nhiều thịt nhất đều hướng về phía Khải Nhi.

Khải Nhi sửng sốt một chút, sau đó liền hiểu được. không thể nghi ngờ, đây chính là một lời mời, hắc lang hy vọng cùng ăn chung 'một mâm' với hắn.

Chần chờ một lúc, Khải Nhi vẫn là quyết định đi tới. Hắc lang tựa hồ đối với mình không có ác ý, phần thịt kia nhìn qua cũng thập phần màu mỡ, hơn nữa, Khải Nhi thật sự rất đói bụng.

Thật cẩn thận đi tới bên cạnh 'bàn cơm', Khải Nhi vừa nhìn chăm chú vào động tác của hắc lang, vừa há miệng cắn một miếng bự vào đùi sơn dương, thấy hắc lang cũng không có phản ứng gì, mới yên tâm lớn mật ăn vào.

Thời điểm thấy sơn dương bị ăn sạch sẽ, Ngao Mãnh dừng lại, lẳng lặng nhìn Khải Nhi đem nguyên phần cònb lại của sơn dương nuốt xuống bụng.

Nhìn người hắn yêu thỏa mãn liếm liếm môi, Ngao Mãnh vừa lòng cười cười, tiếp theo, há miệng, cắn một ngụm vào cổ Khải Nhi. Kéo nó bước đi.

Khải Nhi hoàn toàn không nghĩ tới mình sẽ bị đánh lén, sau thoáng khiếp sợ ban đầu, lập tức ra sức giãy dụa lên. Nó dùng sức bấu bốn móng vuốt xuống mặt đất nhằm gia tăng lực cản, nhưng vẫn là bị sức mạnh vĩ đại của Ngao Mãnh kéo vào chỗ sâu trong rừng rậm.

Kéo Khải Nhi đang không ngừng giãy giụa, Ngao Mãnh về tới huyệt động của mình trong trung tâm rừng rậm. Tìm một nơi thoải mái ấm áp, rồi nhẹ nhàng buông 'con mồi' của mình xuống.

Khải Nhi vừa tự do cử động, liền phóng về hướng cửa động muốn thoát thân, nhưng Ngao Mãnh đã sớm nhìn thấu ý đồ của nó, dùng móng vuốt chặn lại.

Sau vài lần thử trốn đều thất bại, Khải Nhi bực bội nằm rạp bất động trên mặt đất. Tên 'đen bự' này so với mình thì cường tráng hơn nhiều lắm, vận mệnh của mình chỉ còn có thể giao vào tay hắn.

Nơm nớp lo sợ khi đối phương cứ ngửi ngửi cơ thể mình (dê quá a), vừa đoán tâm tư của đối phương, Khải Nhi chỉ có thể thỉnh thoảng gầm nhẹ uy hiếp, lại hoàn toàn vô phương ngăn cản hành động của đối phương.

Khi đầu lưỡi ấm áp liếm nhẹ trê lưng, trên mặt và sau lỗ tai. Khải Nhi cảm nhận một làn ấm áp quen thuộc. Đây là cách thức lang tộc an ủi yêu thương nhau. Từ khi rời khỏi bầy dàn, no chưa hề được thể nghiệm lại.

Sự ấm áp như suối nguồn từ trên lưng tràn xuống bụng, cuối cùng dâng đến nơi riêng tư, hến Khải Nhi một trận run rẩy. Nơi lâu lắn không được phát tiết cũng từng chút từng chút bị liến nhẹ vào, chân và thắt lưng của Khải Nhi lập tức xụi lơ.

Sauy đó, tiếng gầm nhẹ uy hiếp chuyển dần thành rên rỉ khe khẽ. Vuốt ve nóng bỏng khắp cơ thể dần dần chuyển 'xuống dưới' rồi sau đó đến tiểu huyệt phía sau. Khải Nhi giãy giụa xoay đầu lại xem, vừa đúng lúc nhìn thấy 'khối nam tính' trướng thật lớn của hắc lang.

Khải Nhi đỏ mặt, nó rốt cục biết hắc lang muốn làm gì. Thắc mắc về những chuyện đã xảy ra từ trước đến giờ đều ý giải được.

Tên này muốn cùng mình giqo phối, hiện tại, hắn đang đối với mình cầu hoan. (cầu hoan = cầu yêu = xin được make love)

Khải Nhi thật ngượng ngùng không biết nên đáp lại thế nào.

Nguyên bản nghĩ đến bản thân bị bầy sói vứt bỏ là không có khả năng tái lại tìm được bạn tình, nguyên bản nghĩ đến bản thân bên dưới không trọn vẹn sẽ không có khả năng tìm được người yêu nữa. Nhưng, hiện tại, hắc lang cường tráng này đang ấy lòng, vuốt ve, khơi mào chờ mong mình phản ứng.

Khi phát hiện ý của đối phương, nó cảm thấy ngượng ngùng. Bây giờ, tình cảm dâng lên trong lòng lại là kinh hỉ (kinh: ngạc nhiên quá độ, hỉ: vui mừng). Khi gặp rủi ro, hắn thu lưu mình; khi gặp nguy hiểm, hắn cứu mình, khi đói khát, hắn chia thức ăn cho mình. Nguyên ai, bất tri bất giác, hắn đã chiếm một góc trong lòng mình từ lâu rồi.

Làm một con lang cô độc, Khải Nhi cũng mong muốn tìm được một bạn tình luôn bên cạnh mình. Nếu, hắc lang này là thật tâm, vậy...thuận theo tâm nguyện của hắn đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro