Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày nay một chương chỉ có 700 mấy chữ, coi như nhàn hạ.

_________________________________

Lạc Hoành cười cúp điện thoại, xem đi, vẫn là đáp ứng đó thôi.

"Ngươi xem hợp đồng này một chút, cảm thấy có điều kiện thì kí tên luôn đi." Lạc Hoành ngồi ở đối diện Lý Phong Niên, nhìn người kia đang gò bó mà ngồi. "Sau khi chuyện này thành công, ta sẽ cho ngươi một triệu, lúc ngươi mang thai, dinh dưỡng cùng hậu sản ta sẽ phụ trách toàn bộ chi phí, bảo đảm ngươi trước sau cũng không có gì khác biệt. nếu như trong quá trình xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, tạo thành tổn hại đối với cơ thể ngươi, ta sẽ cho ngươi tiền bồi thường, cũng đảm bảo ngươi sinh hoạt được đầy đủ, làm sao?"

(Lam: đám có tiền nên ý nghĩ thặc ba chấm)

"Ngươi tìm một cô gái không phải là tốt hơn sao? Tại sao lại muốn đàn ông làm chuyện này?" Chuyện như vậy vốn nên là nữ nhân làm không phải sao?

"Coi như vì ích kỉ đi, ta là một người đồng tính luyến ái, buồn nôn mấy nữ nhân. Hơn nữa bằng hữu của ta lại nghiên cứu hạng mục này, chuyện này đối với chúng ta mà nói là nhất cử lưỡng tiện." Lạc Hoành nói.

(TTvTT)

"Vậy tại sao lại muốn ta đi làm cái chuyện này? Nam tử lớn lên anh tuấn đẹp đẽ nhiều như vậy, ta tuổi đã lớn lại còn không bằng ai." Lý Phong Niên nói.

"Ha ha, đừng quản nhiều như vậy. Làm chuyện này thì cả hai chúng ta đều có nhu cầu riêng, mỗi bên ai cũng không bị lỗ." Lạc Hoành cười nói, thì ra lão nam nhân này cũng biết mình vừa già vừa xấu a.

(Lam: Vì không muốn người trong quán net xem mình thành quái vật, nhịn, nhịn xuống.)

"Vậy cũng tốt." Lý Phong Niên kí tên mình trên tờ giấy thỏa thuận.

Lạc Hoành cũng ký tên lên.

Thỏa thuận chính thức thành lập, vận mệnh đầy nút thắt của hai người cũng chính thức bắt đầu.

Lý Phong Niên yêu cầu Lạc Hoành cho hắn một khoảng thời gian đem chuyện trong nhà hắn giải quyết ổn thỏa rồi thực hiện hợp đồng. Dù sao sau đó chính mình còn có hơn một năm không được gặp người.

Lạc Hoành trước tiên đưa cho Lý Phong Niên năm mươi vạn, chờ sau khi sự tình kết thúc lại đưa nửa còn lại.

Lý Phong Niên sau khi được tiền liền nhanh chóng đi về đem tiền bệnh viện của mẹ trả hết rồi sắp xếp việc giải phẫu cho Lý Kỳ.

Lý Kỳ giải phẫu vô cùng thuận lợi, Lý Phong Niên kiềm chế nội tâm hồi lâu mới tìm được một chút ung dung nhàn nhã.

Thế nhưng nghĩ đến chuyện kế tiếp, Lý Phong Niên lại không khỏi chau mày.

"Cha, người làm sao . Không vui sao?" Lý Kỳ nằm ở trên giường bệnh hỏi.

"Không có, con khỏi bệnh rồi, cha cao hứng còn đến không kịp đây." Lý Phong Niên nở nụ cười.

"Đúng a, hiện tại con cũng có thể đến trường học! Thật là cao hứng!" Mắt Lý Kỳ sáng lấp lánh, trong đó tất cả đều là ngóng trông cùng chờ mong vào cuộc sống.

"Vui vẻ là được rồi, cố gắng đọc sách, con thông minh như vậy, nhất định sẽ cho cha không thể tức giận nổi." Lý Phong Niên cảm thấy vì tương lai hài tử mà nở nụ cười, hắn làm cũng là đáng giá. Hắn đời này uất ức, chỉ duy nhất một kỳ vọng đặt trên người đứa con trai này. Đợi đến lúc Lý Kỳ thành tài, cả đời hắn cũng trải qua được một chuyện rất đáng giá, sẽ không cảm thấy cuộc sống thật vô vị.

Thời gian một tháng đi qua rất nhanh, cái gì đến rồi sẽ đến.

Lý Phong Niên trong một tháng này vẫn dựa theo sắp xếp của Hồ Liễu mà uống thuốc cùng việc thực phẩm để điều trị thân thể, bởi vì một tháng sau là chuẩn bị giải phẫu.

Nằm trên bàn mổ, cả người Lý Phong Niên căng thẳng, căng thẳng đến ngạt thở. Từ nhỏ đến lớn hắn vẫn bị mọi người cho rằng là kẻ ác thiên định, ngoại trừ lần bị sét đánh đó hắn vẫn chưa gặp cái chuyện lớn gì khác, ngay cả truyền nước cũng chưa từng có, càng chưa thể nghĩ tới sẽ có một ngày mình lại nằm trên bàn mổ.

"Chớ có sốt sắng, sau khi ta gây tê thì công tác mới tiến hành a. Thả lỏng một chút sẽ không sao." Hồ Liễu nói vậy nhưng chính hắn cũng rất căng thẳng, dù sao lần này là ở trên cơ thể người tiến hành, nhưng vẫn không ức chế được sự hưng phấn của hắn.

_________________________

Thôi hết giờ rồi, phải đi khỏi quán net thôi. Hết tiền tao òi!!!!!!

Ba chương, là ba chương trong một buổi chiều đó!!!!!!

Vote giùm tao cái!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro