Chương 1 : Tổng giám đốc ngạo kiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dạo gần đây đây, giới tài chính trong và ngoài nước  xuất hiện một gương mặt trẻ tuổi tài năng vô cùng, Thiên Nam. Điều đáng nói ở đây là vị tổng giám này không chỉ có tài năng chiến lược kinh doanh thiên tài bẩm sinh mà còn có giá trị nhan sắc rất cao thu hút cả nam lẫn nữ. 

Đối với điều này, kẻ thì hâm mộ đem hắn trở thành thần thánh để ngắm ,kẻ ghen tị thì lại nguyền rủa ngày nào đó hăn nên bị tình nhân ngầm nuôi dưỡng tạt axit vào mặt để cái gương mặt đó thôi gây họa.

Cầm tờ báo , trang nhất lại là một bài báo nói về vị tổng giám ấy , ở một quán trà đá không mấy nổi bật giữa thủ đô nắng nóng, người thanh niên nhếch miệng lên cười. Đôi mắt hắn tỏa ra sự khác thường , đó không phải hâm mộ lẫn ghen tị, đó là ánh mắt của một kẻ đi săn.Ánh mắt ấy khiến người ta không khỏi cảm thấy tiếc thương cho mục tiêu nhắm chúng.

'' Bà chủ , tính tiền .'' Bà chủ béo mập mạp, tay phất phơ cái quạt ,lim dim như sắp ngủ nghe thấy tiếng , giật mình tỉnh. Bà ta chép miệng bĩu môi, ngồi cả tiếng đồng hồ mà uống có ly trà đá thì việc làm ăn của bà làm sao khá khẩm lên được !

Bước khỏi quán trà đá,hắn kéo vành mũ lưỡi trai xuống tưởng như che nắng. Hắn càng đi càng vắng người. Đến một con hẻm nhỏ chẳng có ai bỗng nhiên mất hút như tan biến.

***

Đã gần gần một tiếng mà thợ sửa máy tính vẫn chưa đến, Thiên Nam vốn kiên nhẫn nay cũng trở nên bực bội. Không hiểu hôm nay máy tính hắn làm sao, màn hình mở lên chỉ có mấy cái kí hiệu xanh xanh đỏ đỏ.Vốn dĩ , công ty cũng có nhân viên sửa máy tính riêng biệt nhưng hôm nay nhân viên ấy cũng bó tay run rẩy nói không sửa được khiến hắn tức giận một hồi ! Thật vô dụng , tiền lương công ty thật phí phạm mà.

Liếc nhìn đồng hồ, nếu năm phút nữa mà thợ sửa vẫn chưa đến hắn đành tìm người khác. Bản thân vừa chờ vừa chửi đm nhà nó, tốn bao nhiêu tiền của hắn , thời gian là tiền bạc mà.

Nhưng may mắn cuối cùng người cũng đến.

'' Xin lỗi, tôi kẹt xe''. Trước mặt hắn là một thanh niên đội mũ lưỡi trai gần như che kín mặt cùng với chiếc quần bò xanh lam.

'' Không sao. Cậu đến là được rồi. Mau đến xem.'' Vừa nói hắn vừa nở nụ cười xã giao quen thuộc.

Thanh niên gật đầu, tác phong nhanh nhẹn đi đến gần máy tính, điều này làm hắn bớt lo một phen,mong là không phí thời gian.

Loay hoay chừng nửa tiếng với chiếc máy tính,thanh niên nói.

 '' Ngài xem ổn chưa ?''

Hắn đến gần nhìn, quả nhiên máy tính đã khôi phục như cũ , chưa kịp gật đầu thanh niên đã lấy tay bịt miệng hắn lại.

''Cậu...'' Chưa kịp nói xong,lý trí hắn đã rơi vào vô thức, điều hắn có thể nhìn thấy cuối cùng là nụ cười đáng sợ kẻ kia.

***

Lần nữa mở mắt ra xung quanh hắn vẫn là văn phòng làm việc quen thuộc của hắn.Đúng hơn là hắn đang ngồi trên cái bàn làm việc, những chồng giấy tờ xung quanh vẫn đầy đủ không thiếu thứ gì.Hắn vừa định cử động đứng dậy thì phát hiện ra hắn đang bị trói lại.

Hai tay trói đằng sau , chân cố định mở rộng hình chữ M. Muốn bao nhiêu xấu hổ thì có bấy nhiêu...

'' Tỉnh rồi ? Hửm ''. Trước mặt hắn là thanh niên sửa máy tính kia.Lúc này đối phương đã bỏ mũ ra , để lộ đôi mắt tà mị khiến người ta run sợ.

Thanh niên lấy một chiếc bút máy, vờ như đùa nghịch.Ban đầu hắn chỉ cầm chiếc bút đùa nghịch trên tay rồi dần dà hắn hướng đến cơ thể Thiên Nam.

Quần áo đã lột sạch , hai điểm nho nhỏ ẩn hiện giữa lồng ngực, hắn dùng bút máy nhu nhu hai đầu hoa tiêm, trêu trọc đến khi nó ửng đỏ lên.

Tay kia của hắn lại càng không an phận, ngón tay hướng tới khoang miệng trêu chọc đầu lưỡi, khiến Thiên Nam muốn mắng chửi mà miệng chỉ phát ra âm thanh ư ư dâm đãng.Sau khi Thiên Nam chỉ còn thở dốc, tay hắn trượt xuống vuốt ve xương quai xanh, bôi đầy tiết dịch từ miệng.Từng tế bào da thịt được hắn nhẹ nhàng vuốt ve đạt đến khoái cảm kì lạ, thậm chí , tiểu đệ phía dưới cũng ngẩng cao đầu.

Mà tay cầm bút, có vẻ như sau khi đã chơi chán hai đầu vú, trực tiếp mò muốn hậu huyệt .Đầu bút máy lạnh lẽo xoay tròn xung quanh hậu huyệt không chỉ khiến cả người Thiên Nam nóng rực mà còn có ham muốn được tiến vào . Ngay cả Thiên Nam cũng giật mình vì suy nghĩ này, nhưng không chờ hắn phủ nhận ý nghĩ của mình, cây bút máy đã tiếng vào.

''Ah..a.''

Rất ngạc nhiên khi âm thanh phát ra không có tí nào là đau đổ , nhiều hơn là khói cảm.

'' Chậc, không ngờ giám đốc trẻ tuổi lại thích dùng bút chơi''. Hắn vừa nói vừa xoay tròn đầu bút.''Phỏng chừng mấy cây bút này mang theo chỉ để ngài có thể tiện lợi chơi mình''. Nói xong, hắn lại rút thêm vài cây nữa cắm vào hậu huyệt , bỏ ngoài tai âm thanh kiều mị ''không '' không có sức thuyết phục nào của tổng giám đốc, thẳng đến khi cúc huyệt dãn ra không còn nếp nhăn nữa mới thôi.

Thiên Nam phần vì đau đớn phần vì xấu hổ mặt đỏ bừng.Dưới hạ thâm hắn không ngừng chảy ra dâm dịch khi ma sát thịt non. Mà kẻ gian giâm cũng phối hợp thỉnh thoảng phát ra tiếng ''A'',''Không ngờ , chậc chậc '' như phát hiện ra điều gì đó mới mẻ lắm.Một tay hắn vừa xoa bóp khắp thân thể,một tay lại không ngừng di động đám bút,khiến cho Thiên Nam phát ra tiếng a a không ngừng. Tiểu đệ theo đó cũng ngẩng cao lên,không ngừng tiết ra dịch nhờn rồi bắn ra.

Thiên Nam xụi lơ thở dốc. Trong lúc đó, thanh niên từ từ rút từ hậu huyệt hắn ra từng cây bút một, thi thoảng còn cố ý trêu trọc miệng huyệt. Tổng giám đốc làm sao chịu nổi loại trêu đùa này cơ chứ , hậu huyệt như bị ngàn vạn con kiến cắn qua khao khát nhồi đầy. Rất nhanh hắn đã không chịu nổi, mở miệng.

'' C...ầu ngươi...''

'' Cầu ta làm gì cơ ?''. Thanh niên cố tình giả ngu hỏi.

Khuôn mặt Thiên Nam vặn vẹo, hắn đang thực mâu thuẫn. Nhìn bộ dạng dâm đãng như kỹ nữ của mình một bên vừa phỉ nhổ, một bên lại thèm khát khoái cảm.Rất nhanh , khoái cảm đã chiến thắng. Hắn rên rỉ.

''Cầu ngươi đụ ta .''

''Quả nhiên là dâm đãng mà. Mới một chút mà đã mở miệng cầu xin anh đụ.Không biết sau này có thể dạng chân làm với bao nhiêu người nữa !''. Nói xong liền cởi đai quần, cầm côn thịt nóng bỏng đâm vào.Côn thịt vốn đã cương từ nãy, nay lại được bao bọc bởi thịt huyệt mềm nộn lập tức lớn hơn một vòng. Hắn càng ra sức đưa đẩy vào người bị trói kia, từng cú thúc mạnh mẽ , không có sâu nhất chỉ có sâu hơn khiến cho dâm thủy chảy ra ồ ạt. Đầu óc Thiên Nam trống rỗng chỉ biết lãng kêu '' A...a...a''không ngừng.

Không biết hai người đã làm tới bao nhiêu lần, Thiên Nam chỉ nhớ tại một khắc trước khi mình mất đi ý thức, thanh niên vẫn luật động không ngừng , nhịp điệu hoàn toàn không có giảm.

Tận đến khi Thiên Nam đã lâm vào trạng thái hôm mê một lúc lâu, thanh niên mới chịu bắn ra từng dòng tinh dịch nóng hổi vào hậu huyệt đã ướt nhẹp. Lúc này hắn mới thỏa mãn đứng dậy thu dọn tàn tích , thậm chí nhân lúc hậu huyệt rảnh rang chảy ra từng dòng rắng đục ướt đẫm mép bàn hắn cũng không quên cuộn tròn vài tờ tài liệu trên bàn vào, nhét vào đấy.

____________

Xong người thứ nhất muahaha .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro