" Tạ Huyên Một Đời An Nhiên "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ hôm đó y sống chung ngôi nhà mà lúc trước được gọi là của tôi và anh,trớ trêu thật những thứ từng là của mình bây giờ lại thuộc về người khác...à không nói vậy không đúng phải nói là những thứ đấy và anh chưa bao giờ thuộc về Tạ Huyên tôi,mọi thứ mãi mãi không thuộc về người thay thế.

3 tháng kể từ khi y về tôi được anh tìm cho đôi mắt khác...nực cười làm sao chỉ vì người anh yêu nói thích thì mọi thứ của tôi anh đều có thể hy sinh tặng y...Thành Quân không phải con người sắc đá không có trái tim mà chỉ là trái tim anh ấy luôn hướng về một người cũng giống như đường kẻ luôn thẳng tấp chứ không thể di chuyển...

Hôm nay tôi được bác quản gia đưa về căn hộ tôi anh y sống vừa đến cửa tôi như người mất hồn mà ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì anh cất tiếng
" em vào nhà trước đi "
Giọng nói ân cần pha lẫn sự dịu dàng mà tôi ít khi nghe thì ra đều là dành cho y một số phận nhưng 2 hoàn cảnh lúc này tôi mới biết...tai nạn là do anh sắp đặt mất không còn vì anh đem tặng y!?một cậu trai nhỏ đứng trước ánh hoàng hôn đang đứng trên tòa nhà cao nhất của bệnh viện,cậu từ nhỏ không cha không mẹ được nhận nuôi chăm sóc bởi một lão già và vợ ông họ coi cậu như con mà đối đãi nhưng tiếc thật đến năm thứ 3 khi cậu đang vừa làm vừa học thì nghe dưới quê báo rằng hai người nuôi nấng cậu bệnh mà không qua khỏi,đêm đấy trong căn phòng hoa lệ đẹp đến say lòng người nhưng lại mang một sự ảm đạm lạnh lẽo người con trai ấy ôm mình mà khóc thảm thiết!? Gặp được anh là sự may mắn nhất của cậu anh ban cho cậu sự yêu thương ban cho cậu sự quyền quý ban cho cậu trái tim chỉ chứa đựng một người nhưng tiếc thay anh xem cậu là thế thân của y mà đối đãi tặng cậu tất cả để rồi cuối cùng chính anh đẩy cậu vào vực thẳm sâu nhất,một vực thẳm không bao giờ có lối thoát hay nói có vào nhưng chẳng có ra! Cậu đem lòng yêu anh sâu đậm trao cả trái tim cho anh nhưng kết quả nhận được sau bao ngày vun đắp là sự thay thế cho một người có lẽ đời này cậu cũng không thể có được anh,kiếp này gặp được anh là niềm hạnh phúc nhưng cũng là sự hối hận nhất!kiếp này quá nhiều bi thương quá nhiều sự chỉ trích chỉ mong kiếp sau...kiếp sau không gặp anh không đem lòng yêu anh và không còn những người kinh tởm đồng tính luyến ái không ai xem đấy là một căn bệnh mà rối rít chữa trị...trên lan can 2 chân cậu đung đưa trên không trung mà cười cười nói

" chú...cháu yêu anh ấy 8 năm ở bên cạnh anh ấy chăm sóc lo lắng cho anh ấy nhưng đến cuối cùng cháu chỉ muốn nhận sự quan tâm từ anh ấy...như vậy...như vậy là cháu sai sao chú "
Người con trai nhỏ nhắn đang bận bộ đồ bệnh nhân mà nghiêng đầu lên tiếng mất đi đôi mắt không làm cậu suy sụp nhưng mất đi anh thì cậu mất tất cả rồi!?chú cảnh sát nghe câu hỏi ấy thì liền hốt hoảng mà trả lời
" cháu không sai...chỉ là trao tim nhầm chỗ cháu xuống đây được không?mọi chuyện sẽ còn cách giải quyết mà "

Cậu chỉ cười lại câu nói ấy, đúng!? Cậu không sai chỉ tiếc...tiếc là trao tim nhầm người thôi...
nghe người báo tin anh cũng chạy tới đang cùng y dọn bữa ăn thì người cảnh sát lúc ấy gọi anh bảo không quen không đi...nhưng y...y bảo anh đi nên 2 người quyết định đến sân thượng,vừa đến anh cáu gắt quát cậu...
" Tạ Huyên tôi không yêu cậu cũng không kì thị đồng tính luyến ái hay ghét cậu chỉ là cậu chọn sai người sai thời điểm "
" Tạ Huyên...tôi...tôi xin lỗi cậu...tôi..."
Bảo Hạ vừa khóc vừa nói xin lỗi cậu...đôi mắt là do y muốn nên xin anh...giả bệnh khiến anh hằng tháng đến thăm cũng là y vậy y xin lỗi vì điều gì!?

Cậu không quan tâm chỉ cười khúc khích mà nói
" Thành Quân 8 năm em tặng anh xem như đời này em cũng mãn nguyện...tặng anh đôi mất...tặng anh trái tim...tặng anh cậu bé năm 16 tuổi...tất cả em điều tặng anh,em chỉ có một nguyện vọng duy nhất là nếu có kiếp sau...nếu có kiếp sau em không muốn gặp anh nữa một kiếp là đủ..."

Dứt cậu cậu buông lỏng người mà ngã xuống tầng thượng 32 lầu có người con trai bé nhỏ nhảy xuống khiến ai chứng kiến cũng xót...xem như cậu xui vậy trao tình cảm nhầm người...kiếp này tình cảm Tạ Huyên trao nhầm người mong cho cậu ở kiếp sau gặp đúng người đúng lúc mong người của kiếp sau sẽ bảo vệ cậu yêu thương cậu quan tâm cậu xem cậu là vật vô giá mà nâng niu mà trân trọng Tạ Huyên Một Đời An Nhiên Vạn Kiếp An Bình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro