Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1

Edit + Beta: Snivy

Designer: Nâu

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤

Triệu Vu đem hồi dược mới hái được để lên trên bàn, tỉ mỉ phân loại. Sau đó đặt chúng lên trên kệ cao nhất của giá để dược liệu, bỏ ra sân phơi khô.

Đột nhiên, trong một gian phòng nhỏ sau sân truyền đến tiếng vang rất lớn, tiếp đó là những tiếng leng keng, leng keng đanh thép. Tiểu viện đang yên ắng tự nhiên lại xuất hiện một trận ầm ĩ. Triệu Vu suy nghĩ một chút, chống đỡ hai chân bủn rủn đi đến trước cánh cửa đang đóng chặt.

Thân hình hắn vốn rất gầy gò, mấy ngày nay lại càng gầy hơn làm cho bộ quần áo có vẻ rộng thùng thình, đẩy thắt lưng một cái, bụng tròn vo được giấu dưới lớp áo nhô ra, cong lên.

Ánh mắt Triệu Vu dịu dàng, vỗ về bụng mình, nhỏ giọng nhắc nhở hài tử: “Bảo bảo ngoan nào, chờ phụ thân đi ra, chúng ta liền…”

Hắn còn chưa nói xong, cánh cửa trước mặt đã bị người mở ra, người bên trong đi tới với mái tóc rối bù, mặt toàn đốm đen, Triệu Vu cầm chiếc khăn ướt đã chuẩn bị bên cạnh lên tiến lại gần, cười khanh khách lau mặt cho y: “Lần này rèn Thanh Trường kiếm à? Sẽ mất nhiều thời gian đấy.”

“Ừm.” Cố Ẩn Triều lạnh lùng trả lời, đứng im mặc Triệu Vu lau mặt cho y.

Cố Ẩn Triều rèn kiếm luôn để ý đến duyên phận, nếu đã không có kiếm duyên, vàng bạc cũng không thể khiến y động tay. Số lần y rèn kiếm cũng không cố định, có khi một tháng có thể rèn hai, ba kiếm, có lúc ba, bốn tháng mới làm một cái, do đó tiền bạc trong nhà phần lớn là Triệu Vu lo liệu, cũng may Triệu Vu y thuật cao minh nên rất nổi danh trong trấn, một tháng kê đơn thuốc, bán thảo dược cũng có thể kiếm được không ít ngân lượng.

Đối với việc Cố Ẩn Triều lạnh nhạt, Triệu Vu cũng không giận dỗi, hắn cẩn thận lau mặt và lau tay cho Cố Ẩn Triều, khăn cũng đã ngả màu. Chỉnh nhẹ lại tóc cho Cố Ẩn Triều, sau đó kéo tay y đặt lên trên bụng mình, cười ngây ngô: “Ẩn Triều, ngươi mau sờ đi, bảo bảo lại lớn rồi.”

Cố Ẩn Triều đưa tay đặt lên cái bụng nhô cao của Triệu Vu, đúng lúc này hài tử đá một cước vào chính giữa lòng bàn tay y. Lông mày Cố Ẩn Triều nhếch lên, thần sắc cũng ôn hòa hơn, thấp giọng nói: “A Vu, mấy ngày nay khổ cực cho ngươi rồi.”

Tay y đã từng cầm kiếm, rèn đao, cũng từng giết người, dính máu, nhưng chưa từng sờ qua cái gì mềm mại như vậy.

Triệu Vu lắc đầu, đến gần khóe miệng Cố Ẩn Triều hôn một cái: “Đây coi như là thù lao ngươi cho ta đi.”

Nói xong, chính hắn cũng ngượng ngùng cúi đầu, tai ửng hồng như một động vật nhỏ e thẹn.

Ánh mắt Cố Ẩn Triều lưu luyến dừng lại trên chiếc gáy của Triệu Vu rất lâu, y cười mỉm, sau đó đem mặt Triệu Vu nâng lên, vô tình sủng nịnh hỏi: “Có muốn ăn cá không? Ta ra sông bắt về cho ngươi.”

Triệu Vu mang thai hơn năm tháng, đã qua giai đoạn ăn gì ói đó, khẩu vị bắt đầu ổn hơn trước. Hắn mím môi suy nghĩ một hồi, nói: “Nếu không thì hãy khoan ăn đã, ngươi mới làm xong, sẽ rất mệt. Hay là ngươi đi ngủ trước đi.”

Cố Ẩn Triều bị bộ dạng ngoan hiền này của hắn làm cho nhẹ dạ, cúi đầu hôn một cái lên mặt Triệu Vu: “Chờ một chút, ta đi bắt cá về, sau đó sẽ nấu canh cá cho ngươi uống.”

“Đi sớm về sớm.” Bình thường Triệu Vu không nỡ cho Cố Ẩn Triều làm những việc này, luôn cảm thấy quá lãng phí tài năng của y, mà sau khi hắn mang thai, Cố Ẩn Triều đối xử với hắn rất tốt, tốt đến mức hắn ngỡ là mộng đẹp dễ tan, bởi vậy cũng để cho y đi, chỉ căn dặn thêm lần nữa: “Cẩn thận một chút.”

Cố Ẩn Triều xoa đầu của hắn, sau đó đi ra cửa.

Cách nhà hắn hai dặm có một dòng sông nước trong veo có thể nhìn thấy cả đáy sông. Sông cũng thường xuất hiện mấy con cá lớn. Nhưng chúng đều rất khôn, vậy nên con người khó có thể câu được.

Nhưng dù sao Cố Ẩn Triều cũng không phải người bình thường, y là đại sư huynh, là đệ tử thân truyền của trưởng môn Hành Kiếm Tông trên núi Phi Vân, xuống sông mò cá chỉ là chuyện nhỏ đối với y, nhắm mắt cũng có thể làm được. Không lâu sau, y nhấc hai cái giỏ đầy cá lớn, từ dưới sông đi lên.

Y đem vạt áo khô ráo đang buộc ở bên hông thả xuống, chân dính bùn đất ở đáy sông cũng không để ý, tùy tiện lau vào cỏ rồi đeo giày.

Nếu bộ dạng “mới từ dưới nước lên” này của y bị các đệ tử trong môn phái thấy được, đảm bảo bọn họ sẽ ngoác mồm kinh ngạc, không tin vào mắt mình – Người nào trong Hành Kiếm Tông mà không biết chứ, Cố Ẩn Triều mắc bệnh sạch sẽ, góc áo dính bụi cũng sẽ không mặc, trên người luôn là áo bào trắng như tuyết, đến đế giày cũng không bị đổi màu. 

Cố Ẩn Triều mang cá về, do dự một chút rồi quyết định đi đến chợ gần đây, y định mua ít thịt và rau hẹ, buổi tối sẽ bao sủi cảo rồi cùng Triệu Vu ăn. Y vẫn luôn cảm thấy Triệu Vu thật gầy… Nghĩ tới đây, lông mày Cố Ẩn Triều nhăn lại.

Hôm nay chợ họp không đông lắm, thế nhưng những tiếng rao vẫn nối nhau liên tiếp. Cái trấn nhỏ này khuất sâu trong núi, tựa như hòa làm một với dãy núi, người dân cũng không có nhiều, khách qua đường cũng vắng vẻ. Năm đó Cố Ẩn Triều ở lại đây cũng là vì thích sự yên bình này. 

“Sư huynh?!”

Cố Ẩn Triều đang đi đột nhiên dừng lại. Có lẽ y nghe nhầm rồi, nhấc chân lên tiếp tục đi.

Y phải đi nhanh thôi. Chậm một chút nữa sẽ không mua được bó rau hẹ nào tươi ngon cả. 

“Sư huynh!” Có người kéo lấy tay áo của y.

Lông mày Cố Ẩn Triều cau lại, muốn quay lại bảo người kia buông tay áo của y ra. Lúc nhìn thấy gương mặt của kẻ đó, tất cả những lời nói của y đều nghẹn lại, chỉ cảm thấy toàn thân như bị đông đá, một tiếng vỡ vang lên trong lòng.

Là Ninh Tố.

Thật phiền. Đây là người mà y luôn muốn quên đi, y đã nỗ lực đẩy sâu kí ức về cậu ta vào trong tiềm thức. Nhưng lúc này, sự xuất hiện của cậu ta đã làm cho mọi cố gắng của y trở nên vô nghĩa.

“Ngươi nhận lầm người rồi.”

Ninh Tố gợi cho y quá nhiều hồi ức mà y không muốn nhớ lại, cũng như mối tình yêu hận mà y không bỏ xuống được.

Cố Ẩn Triều kéo tay áo của mình ra, đi về nhà. 

Ninh Tố bước nhanh đến trước mặt y, giang tay ra, chặn lại. Giống như trước đây, do được nuông chiều nên mọi hành động mà cậu ta làm ra chưa bao giờ nghĩ đến hậu quả. Ninh Tố thổ huyết, văng cả lên y phục của Cố Ẩn Triều, hai giọt máu đen chảy xuống cằm.

Ninh Tố mềm mại ngã vào trong lồng ngực Cố Ẩn Triều, hôn mê bất tỉnh.

Truyện chỉ có tại Phù Dung Quán ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro