Chương 15 nấu mì thịt cùng sữa đậu nành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỹ mãn ăn một cái bánh crepe mặn thơm ngào ngạt, uống vào một ly sữa bò nóng, Nguyễn Đường liền đi ngủ trưa.

Ngủ một giấc tới bốn giờ, sau khi rời giường Nguyễn Đường liền tắm rửa, nhìn chính mình trong gương, Nguyễn Đường vừa lòng gật đầu.

Thân thể gầy như que củi nguyên bản dưới mấy này điều dưỡng của y đã có cải thiện, tuy rằng vẫn thực gầy, nhưng thịt cũng đã có, không hề giống như bộ xương khô, sắc mặt cũng trở nên hồng nhuận. Tin tưởng mười ngày sau đi thi đầu bếp sẽ không xuất hiện tình huống dọa đến giám khảo.

Kiểm tra rồi một chút phao đậu nành cùng trong nồi hầm canh xương hầm, xác nhận đều đã không sai biệt lắm sau, hắn liền mở ra phát sóng trực tiếp.

"Chào buổi tối, tối là chủ bá Nguyễn Đường, hôm nay tôi làm mì thịt cùng sữa đậu nành."

【Miêu miêu thích ăn bánh rán: Phát sóng phát sóng! Tui là người đầu tiên! 】

【Ôm mộc ôm không được: Tui đều ngồi xổm một buổi trưa! 】

【 Mạt gia Tiểu Toàn: Bánh rán vô cùng ăn ngon! Cảm ơn chủ bá! 】

Bởi vì sáng nay Nguyễn Đường thiệu đồ ăn cho buổi tối, cho nên nhóm tham ăn đều nằm đợi ở chỗ này, mới vừa phát sóng, binh luận liền bắt đầu bay đầy trời.

"Hiện tại chúng ta bắt đầu nhìn đậu nành ngâm lúc sáng một cái." Nguyễn Đường cười bưng chậu ngâm đậu nành lên, để trước màn ảnh cho khán giả xem, "Đậu nành hút đủ nước sẽ biến lớn, ngâm đến bây giờ thành dạng này là được, mọi người có thể dùng tay bóp một chút, cảm giác hoàn toàn mềm thì đạt yêu cầu."

【 Thất bảo: Thật sự, bóp vào mềm nhũn. 】

【 Tiểu thấu minh minh: Xác thật lớn hơn buổi sáng nhiều!】

"Hiền tại liền có thể xay sữa đậu nành, cái này rất đơn giản, trực tiếp dùng máy ép trái cây cũng có thể hoàn thành." Nguyễn Đường bỏ đi nước ngâm đậu, bỏ đậu nành vào máy ép, đồng thời đổ vào một bát nước lớn.

【 Cố hương nguyên phong cảnh: Không thể nghĩ được đậu nành cũng có thể ép nước a? Tôi cho rằng chỉ có thể ép hoa quả......】

"Đúng vậy, có nhiều loại rau dưa đều có thể ép nước, chẳng hạn như dưa chuột cùng cà rốt, đều vô cùng tốt cho thân thể."

Đậu nành vừa xay ra còn rất nhiều tạp chất, thoạt nhìn cũng rất đặc, Nguyễn Đường đổ nỏ vào tấm vải bông trắng đã được rửa sạch cùng khử trùng, dùng sức vắt, bã đậu đều nằm gọn trong vải bông, sữa đậu nành trắng tinh đều ở trong nồi. Tay Nguyễn Đường không có sức lực, nên công tác vắt này được giao cho quản gia trí năng Tiểu Bạch, hiệu suất vô cùng cao, không bao lâu thì đã vắt ra hơn nửa nồi sữa đậu nành.

【 Tháng tư minh cưu phất này vũ: Cảm thấy binh thường thôi, ngửi vào còn có mùi lạ. 】

【 Nguyệt ẩn: Đúng vậy, nếm vào vô cùng chát, một chút cũng không uống ngon, thất vọng! 】

"Mọi người không cần nóng vội, thế này còn chưa xong mà. Sữa đậu nành chưa chín là có mùi tanh của đậu, cần nấu một chút mới được, thật nhanh thì sẽ có mùi thơm". Nói xong, Nguyễn Đường đặt nồi lên bếp điện, tăng cao nhiệt độ lên.

Sữa đậu nành thực nhanh đã được nấu sôi, dần dần toát ra mùi thơm thuần khiết, Nguyễn Đường cho vào hai vá (muôi) đường, hạ thấp nhiệt độ, đồng thời dùng cái muỗng quấy liên tục, sau đó lại tiếp tục tăng nhiệt độ nấu sôi, cứ lặp lại bốn năm lần như vậy, sữa đậu nanh rốt cuộc mới chín.

Nguyễn Đường đổ sữa ra một cái ly, còn tri kỷ mà kèm theo cái thìa, "Được rồi, bây giờ mọi người có thể nếm thử, nhớ rõ trước khi uống phải thổi, nếu không sẽ bị nóng."

Sữa đậu nành được nấu chín trở nên vừa đậm đà vừa thơm, không còn vị chua sót như lúc trước, Nguyễn Đường thêm đường cũng không nhiều, vì hương thơm nồng đậm của đậu lại tăng thêm một chút ngọt lành, nếu như sáng sớm có thể uống một ly như vậy thì dạ dày tuyệt đối sẽ thực thoải mái.

【 nguyệt ẩn: Rút lại lời nói phía trước, chủ bá anh thật là quá tuyệt vời! Im lặng thì thôi, ra tiếng kinh người, hoa thủy tinh chính là nhiệt tình yêu thương của tôi với bạn!】

【Tháng tư minh cưu phất này vũ: Hóa ra là tôi chưa uống đúng phương pháp... Hương vị thật sự không tồi chút nào. 】

【Ngọc huỳnh: Rất thơm, uống thực ngon! Hơn nữa còn rất dễ làm! 】

"Đúng vậy, làm sữa đậu nành vô cùng đơn giản, buổi sáng uống vào một chén, dinh dưỡng lại khỏe mạnh, mọi người có thể học một chút. Buổi tối trước khi ngủ ngâm một chút đậu nành, buổi sáng liền có thể tự mình xay sữa uống."

Chờ mọi người nếm sữa đậu nành xong, Nguyễn Đường lại nói tiếp: "Tiếp theo chúng ta lại xem canh xương hầm lúc sáng."

Sau khi Nguyễn Đường mở nắp nồi, hương thịt nồng đậm lập tức lan ra, làm người ta không khỏi chảy nước miếng.

"Hiện tại còn chưa thể uống canh được! Còn chưa có nêm gia vị!" Như là biết người xem nào đó sẽ gấp gáp mà đi nếm thử, Nguyễn Đường lên tiếng nhắc nhở.

【 Miêu miêu thích ăn bánh rán: Thật may tui dừng tay lại! 】

【 ôm mộc ôm không được: Tui còn chưa làm gì hết ( ̄△ ̄) khụ khụ 】

Nguyễn Đường dùng cái vá (muôi) vớt lớp bọt phía trên canh xương hầm, sau đó tiếp tục đậy nắp nồi.

Y lấy nửa trái bí đao mua lúc sáng ra, dùng nước rửa sạch sẽ xong lại dùng dao cắt thành khối vuông.

Thả bí đao đã được cắt xong vào nồi canh xương hầm, thêm vào nửa vá đường trắng cùng một thìa giấm nhỏ, tiếp tục hầm nấu.
Bí đáo với canh thịt tuyệt đối là một đại mỹ vị, bí đao bị nấu đến trong suốt, vừa mềm vừa mượt, hương vị vô cùng tươi mát, lại còn mang theo mùi thịt, còn có thể hấp thụ vị tanh của thịt, mỹ vị lại dinh dưỡng, là một trong những loại canh mà Nguyễn Đường thích uống.

Tiếp theo y lấy bột mì, thêm nước nhào thành cục bột rồi cho vào hộp giữ tươi.

"Bây giờ chúng ta nấu thịt."

Nguyễn Đường lấy một khối thịt ba chỉ to lúc trước ra, tỉ mỉ rửa sạch một lần, để vào trong nồi, thêm nước lạnh rồi nấu sôi, hai phút sau vớt ra.

Y rửa sạch thịt vừa luộc, như vậy có thể khử máu loãng cùng tạp chất trong thịt lợn, xem như là bước quan trọng đầu tiên để khử mùi tanh.

Thịt ba chỉ bị trụng qua một lần đã hơi lạnh, bị Nguyễn Đường dùng dao cắt thành phiến mỏng, sau đó bỏ vào nồi nhỏ, lại thêm vào hành gừng, xì dầu cùng 老抽, cùng với một thìa đường, thêm nước vào rồi nấu với nhiệt độ cao.

Chờ nước sôi lại hạ thấp nhiệt độ, đậy nắp nồi tiến hành nấu.

"Nấu trong vòng hai mươi phút là được."

Thừa dịp nấu thịt, Nguyễn Đường lấy cục bột ra, bắt đầu làm mì kép sợi, lúc này y kéo sợi mì thật nhỏ, tuy rằng trước đây đã xem qua một lần nhưng cũng không ảnh hưởng người xem tấm tắc lấy làm kỳ lạ. Bọn họ cũng có về nhà thử kéo mì, nhìn chủ bá làm đơn giản như vậy, kết quả chính mình làm mới phát hiện khó khăn quá lớn. Bột mềm như vậy, kéo ra liền rơi xuống, hơn nữa thực dể đứt đoạn, khiến cho toàn thân đều là bột.

Kéo mì xong, Nguyễn Đường lại lấy ra một cái nồi sạch sẽ, đổ nước vào bắt đầu nấu mì.

Bởi vì lúc này kéo chính là mì sợi nhỏ, thực nhanh chín, cho nên Nguyễn Đường chỉ nấu một lát liền vớt lên.

Thả mì sợi vào tô sứ trắng đã được chuẩn bị trước đó, múc canh xương hầm ví đao đổ vào trong, mấy viên bí đao xanh trong cũng lăn xuống theo, dưới tình huống còn chưa thêm thức ăn, mùi thơm cũng đã lan ra bốn phía.

Nguyễn Đường mở nồi nấu thịt ra, thịt ba chỉ bên trong đã biến thành màu đỏ nâu, béo ngậy, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp. Y dùng đũa chọc chọc, xác nhận đã nấu chín xong mới lấy ra.

Bỏ hai miếng thịt trên mặt, lại rải hành thái lên, một chén mì thịt thơm ngào ngạt nóng hầm hập liền hoàn thành.

Canh xương đặt trong tô sứ trắng, bên trong có mì sợi trắng nhỏ, mấy khối bí đao xanh nhạt chen vào, hai miếng thịt đỏ nâu đặt ở trên, toàn bộ tô đều ánh dầu, một nắm hành thái độc nhất ở mặt trên, tức khắc vẽ mắt cho rồng, làm cho cả tô mì đều trở nên sinh động. Càng không cần bàn đến mùi hương xông vào mũi kia, quả thực là dụ người phạm tội.

Vẽ mắt cho rồng (点睛之笔): Thành ngữ Trung Quốc, chỉ việc thêm/giảm để làm hoàn thiện cái gì đó.

Lúc này đây không cần Nguyễn Đường lên tiếng, khán giả cũng đã gấp không chờ nổi mà nhào lên ăn.

【 Đi theo chủ bá học nấu ăn: Ăn quá ngon...... Canh ngọt, thịt mềm, mì sợi rất dai, càng muốn ăn nữa!】

【 Miêu miêu thích ăn bánh rán: Ăn ngon ăn ngon ăn ngon!! /(ㄒoㄒ)/~~ 】

【 ôm mộc ôm không được: QAQ chủ bá thật sự không mở nhà hàng huh? Tui nguyện ý chi một nghìn thông dụng tệ để mua tô mì này! 】

【 thất bảo: Ăn ăn đột nhiên rơi lệ......】

【 tiểu thấu minh minh: Hu hu hu, đã ăn tô mì này rồi thì làm sao tui có thể nuốt dịch dinh dưỡng đây?】

【 tiểu gừng băm: Chủ bá chủ bá! Hôm nay cũng rút thăm trúng thưởng sao?! 】

"Đúng vậy, hôm nay cũng đưa mì tôi tự làm cho ba người xem may mắn." Nguyễn Đường cười trả lời.

【 Mật Hạ: Cầu nguyện trúng thưởng. 】

【 xa xôi ngân hà: Cầu nguyện trúng thưởng +1】

【 miêu miêu thích ăn bánh rán: Cầu nguyện trúng thưởng +2】
......
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức lại bắt đầu cầu nguyện như thường lệ.

"Người sử dụng ' hạ ' đưa cho chủ bá một cái mưa sao băng."

【 hạ: Cầu nguyện. 】

【 ôm mộc ôm không được: Không thể tưởng được ngay thổ hào cũng tới cầu nguyện......】

Đáng tiếc, Hạ Vân Sâm cầu nguyện cũng không có có tác dụng, cuối cùng danh sách trúng thưởng vẫn không có anh.

Nguyễn Đường nhịn cười, nghiêm túc nói: "Chúc mừng Đồng thau, Thất cửu mạch nhiễm cùng Xa xôi ngân hà, chuyển phát nhanh sẽ được gửi ra sau đó, nhớ rõ kiểm tra và nhận."

Hơn mười vạn so với ba, tỷ lệ trúng thưởng thật sự rất thấp, số đông khán giả không trúng thưởng lại bắt đầu kêu rên.

【 ôm mộc ôm không được: A a a a a! Lại không trúng thưởng không vui! 】

【 miêu miêu thích ăn mặt: Ô ô ô!! Cũng không có phần của tui! 】

【 thất bảo: Ba phần quá ít... Không phải còn có một nồi nước huh? Không có mì, uống chút nước cũng được mà! QAQ】

Canh bí đao xác thật có rất nhiều, nhưng Nguyễn Đường nấu nồi canh này chủ yếu để làm mì, cho nên bên trong chỉ có xương, bí đao cũng không nhiều lắm, canh nhiều đồ ăn ít, thoạt nhìn vô cùng đáng thương.

Nhưng mà nhìn một đống bình luận khóc rống, Nguyễn Đường bất đắc dĩ nói: "Vậy thì lại rút ra ba người xem, đủ cánh xương hầm bí đao đi...."

Y vừa nói xong, bên trong phòng phát sóng trực tiếp tức khắc reo hò.

【 tiểu thấu minh minh: Chủ bá vạn tuế! 】

【 nửa đêm uống nước sôi để nguội: Chủ bá tuyệt nhất! 】

Nguyễn Đường cười lắc đầu, lại lần nữa mở ra công năng rút thăm trúng thưởng, lại rút ra ba người xem, "Chúc mừng A Chính, Đi theo chủ bá học nấu ăn còn có Hạ, chuyển phát nhanh sẽ phát ra sau đó, thỉnh chú ý kiểm tra và nhận."

Hối lộ không dùng được, lần này vị quản lý bất động sản này của y lại có thể trúng thưởng bằng may mắn. Tuy rằng chỉ là canh mà thôi, nhưng có còn hơn không.
Nguyễn Đường nhịn không được hơi hơi mỉm cười, vừa duỗi tay đóng cửa phát sóng trực tiếp, "Phát sóng trực tiếp hôm nay tạm dừng tại đây. Ngày mai gặp lại."

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:

Hạ Vân Sâm: Người ta ăn mì tôi húp nước, khi nào mới có thể cưới chủ bá về nhà?

Hạ Vân Dật: Kiếp sau :)))))))

.......................

Hai ông toàn thả thính nhau, đến tận hơn 100 chương anh công mới thổ lộ :)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro