Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng 7, mặt trời gay gắt tựa hồ có thể đem người ta bốc hơi thành nước. Cạnh hàng rào phòng vệ , một chàng trai dáng vẻ ủ rũ, một chút tinh thần cũng không có.

Nhìn dòng xe cộ qua lại náo nhiệt trên đường, Lý Quân thiếu chút nữa có loại xúc động muốn lao đầu ra, nhưng chân cậu còn chưa bước, điện thoại trong túi đã rung rung kháng nghị, cậu nghĩ vẫn là nên nhận điện thoại trước rồi mới chết.

Là người đại diện – Cao Tín gọi tới.

Hơn nửa tháng trước, Lý Quân cùng Dương Quang giải trí kết thúc hợp đồng, Cao Tín cũng nghỉ việc cùng lúc với cậu.

Lý Quân là diễn viên nhỏ tuyến 18, lúc kết thúc hợp đồng với Dương Quang vẫn không hot, weibo không có mấy fan, hầu như là fan cương thi, Dương Quang đối với cậu cũng không mặn mà gì, nhưng Lý Quân thật sự không thèm để ý, cậu còn mong kết thúc hợp đồng càng sớm càng tốt, tâm tư cậu căn bản không để vào sự nghiệp, vì cái gì à? Bởi vì cậu có bạn trai là đại ảnh đế đó! Bọn họ thương lượng sau khi kết thúc hơp đồng liền đến cục dân chứng đăng kí kết hôn, sau đó công khai quan hệ.

Song, trời có lúc gió mây bất trắc, người có lúc họa phúc sớm chiều, trước ngày đăng kí kết hôn, bạn trai cậu ở trường quay xảy ra sự cố, sau khi đưa đến bệnh viện kiểm tra thì người không có vấn đề gì, chỉ là đầu có chút sứt mẻ, nuôi mấy ngày là có thể nhảy nhót tưng bừng.

Nhưng mà người tính không bằng trời tính, thời điểm Lý Quân đứng trước mặt, bạn trai cậu thế nhưng lại hỏi cậu là ai, người đại diện của hắn lại tưởng cậu là paparazi trà trộn vào, đem cậu quăng ra khỏi phòng bệnh, thiếu chút nữa đem Lý Quân tức chết!

Hai người đã cố tình chọn ngày tốt để đăng kí kết hôn rồi, mà kết quả cũng không khác biệt gì, so với tiểu thuyết còn cẩu huyết hơn. Quá đáng hơn là, lúc Lý Quân nói với Khương Hành, em thực sự là người yêu hiện tại của anh, Khương Hành lại mặt lạnh hỏi cậu, có chứng cứ gì chứng minh hắn và cậu yêu nhau?

Lý Quân cũng không thể nói là anh ở trên người em đã từng lưu lại vô số con cháu Khương gia a, quá thô tục!!! Đành phải nói mình có số điện thoại cá nhân của anh, có lưu lại lịch sử tin nhắn Wechat, nhưng mà Khương Hành đã nhận định cậu là một tên lừa gạt, một mực nói do số wechat bị cậu trộm, làm sao cũng không chịu tin tưởng!

Lý Quân trợn tròn mắt, hai người bọn họ ngầm nảy sinh quan hệ yêu đương cũng không lâu, đến người đại diện cũng không biết, giờ cậu đào đâu ra chứng cứ? Chưa kể ngày thường 2 người ở chung với nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, ảnh chụp chung cũng không có.

Lý Quân giận đến mức thiếu chút nữa cho rằng Khương Hành là muốn cùng cậu chia tay trước khi kết hôn hoặc là mắc chứng sợ hãi trước kết hôn, không dám nói nên chơi cái trò mất trí nhớ cẩu huyết này!

Sau khi bình tĩnh lại, cũng rõ ràng là Khương Hành thực sự mất trí nhớ, hắn không phải loại người thích trêu đùa người khác.

Xem ra còn chỉ có thể tự nhận bản thân xui xẻo, ai mà biết trời cao sẽ đùa giỡn cậu như vậy. Cậu chân trước vừa mới kết thúc hợp đồng, đang chuẩn bị đến phòng làm việc của bạn trai, hai người cũng đã thương lượng phương án tốt để công khai, một là lui về phía hậu trường, hai là tiếp tục đóng phim. Hiện tại sao, cái gì cũng đừng có nghĩ.

Lý Quân năm nay 27 tuổi, không tiếng tăm, không tướng mạo, không một tác phẩm tiêu biểu. Lần tốt nhất là 1 lần đóng vai nam ba của một bộ kịch đường phố, lúc đoàn phim xem qua sơ yếu lý lịch của cậu cũng không thèm cân nhắc mà đã nhận cậu luôn. Bây giờ trong vòng giải trí này, kiếm đại ngoài đường cũng được một đống tiểu thịt tươi mười sáu đến hai mươi tuổi, cậu chừng này tuổi ở tiểu thuyết đã là thiết lập "Lão nam nhân".

Hình tượng thiết lập phổ thông như vậy, dù là ai cũng không nhớ được, càng miễn bàn đến việc Khương Hành hoài nghi thân phận cậu. Khương Hành là ảnh đế, đạo diễn tìm hắn đều là kiểu nâng kịch bản mời hắn diễn , còn Lý Quân lại là người nếu chính mình không nỗ lực một chút thì bất cứ lúc nào đều có thể bị thay, sẽ không ai cảm thấy bọn họ có khả năng phát triển đến quan hệ thân mật như người yêu.

Lý Quân điều chỉnh tâm tình, thở một hơi thật dài: "Tín ca."

Cao Tín: "Lý Quân, cậu đang ở đâu?"

Lý Quân: "Bên trên lề đường, Tín ca, nếu điện thoại anh không gọi tới, em còn định xem thử có thể hay không kiếm 1 món sinh hoạt phí"

Cao Tín: " Anh mời cậu ăn một bữa cơm, có việc cần cùng cậu nói chuyện."

Lý Quân: "Được rồi, em tới liền đây." Tức thì tức, nam nhân không ái tình, vẫn phải ăn cơm.

So với những người khác, Cao Tín vẫn có thể tin tưởng.

Cao Tín là người không tệ, tiếc là mắt nhìn với lại may mắn không tốt lắm, nhưng mà so với cậu thì cũng hơn, dù sao cũng coi như sự nghiệp thành công. Trong vòng giải trí đã dẫn dắt được một tiểu thịt tươi có tiếng, không giống diễn viên tuyến 18 xuất thân chính quy nhưng sống chết không nổi như Lý Quân. Tiểu thịt tươi đó tư chất không tồi, có thể hát có thể nhảy, Cao Tín đem hầu hết tài nguyên cho hắn, sau đó hắn ta ở 1 tiết mục hot lên. Nhưng ngay sau đó lập tức đá Cao Tín, chạy đi tìm người đại diện có danh khác.

Cao Tín không bao lâu sau liền từ chức, mấy diễn viên dưới trướng cũng chuyển đến người quản lý khác của công ty, tính ra Lý Quân và Cao Tín cũng gần như đồng thời nghỉ việc ở Dương Quang giải trí, hai người coi như cũng có chút tư tưởng lớn gặp nhau.

Cao Tín hẹn gặp Lý Quân ở 1 nhà hàng món cay Tứ Xuyên, nhìn mấy bàn ăn khác đỏ ngầu ớt, dạ dày Lý Quân bắt đầu không khỏe, cậu thích ăn cay nhưng dạ dày lại không chịu được.

Cao Tín diện mạo không tồi, cao hơn m8, mỗi ngày đều ăn mặc sơ mi cùng quần tây, cho dù nóng đến mấy cũng vậy, cả người thoạt nhìn vô cùng đứng đắn, không sợ chê cười, với ai cũng là thái độ giải quyết việc chung. Trước kia Lý Quân có nghe qua diễn viên khác nhận xét Cao Tín là người muộn tao!!! (bề ngoài lạnh lùng xa cách nhưng nội tâm mãnh liệt như lửa)

Hiện tại nhìn xem, còn rất giống.

Cao Tín đánh giá Lý Quân: "Cậu thoạt nhìn có chút tiều tụy, không có công tác cũng không cần phải buông bỏ bản thân."

Lý Quân: "Anh như thế nào biết em không có công tác."

Cao Tín: "Vậy cậu có sao?"

Lý Quân: "...Không có." Thật sự không có.

Cao Tín khi nhìn người ánh mắt trông rất sắc bén, Lý Quân cũng lười so đo. Cậu hôm nay cũng không tới để kiếm chuyện, tính cách của cậu cũng là kiểu không gây chuyện được, bạn đại học của cậu đều nói nếu cậu biết tính toán một chút thì đã sớm hot rồi.

Mặc dù hiện tại cậu và Cao Tín không phải quan hệ người đại diện với nghệ sĩ, nhưng hình thức ở chung cũng không có biến hóa gì.

Cao Tín rót một cốc nước, đẩy đến trước mặt cậu: "Nói chính sự, tôi có bằng hữu đang quay một chương trình, bọn họ mời Cảnh Văn Tuyên nhưng tối hôm qua hắn bị đào ra quan hệ bất chính với nữ phụ của đoàn phim, tổ tiết mục hiện tại thiếu một khách mời, đạo diễn là bằng hữu của tôi, cần phải có người thay, tôi liền nghĩ tới cậu."

Lý Quân: "Em không thành vấn đề, tiết mục khi nào bắt đầu thu?"

Cao Tín: "Ngày mai."

Lý Quân: "Gấp như vậy, tính chất như thế nào?"

Cao Tín: "Sau khi cơm nước xong, cậu có thể trực tiếp về nhà thu thập hành lý." Cao Tín ngay sau đó lại nói, "Là loại show thực tế, anh đem tư liệu gửi WeChat rồi, cậu nhìn qua đi."

Nhân lúc đồ ăn còn chưa lên, Lý Quân đọc qua nội dung Cao Tín gửi.

Là một chương trình tạp kĩ kinh doanh, nội dung cũng không tính là quá phức tạp, dù là kinh doanh nhỏ, nhưng cũng khá là cạnh tranh, tổng cộng là bảy người kinh doanh một cái nhà trọ*, ngay từ đầu cố định khách mời là năm người, sau đó sẽ có hai khách mời gia nhập, Lý Quân đến thay cho vị trí khách mời cố định Cảnh Văn Tuyên, người này cũng không tính là lưu lượng, nhưng cũng là diễn viên có chút danh tiếng, thường xuyên diễn nam chính, còn Lý Quân, cùng lắm là diễn qua mấy cái vai phụ, quả thật là không có tí danh khí nào.

* gốc là 客栈, ở đây là dạng như homestay, có phần giống nhà nghỉ, khách vào chỉ ở tầm 1 2 ngày rồi đi, nhưng mị gọi chung là nhà trọ ha, để khách sạn thì hơi lạnh lẽo quá mà để nhà nghỉ thì dễ nghĩ bậy quá :v

Lý Quân nghi hoặc: "Tín ca, em không có cùng công ty ký hợp đồng cũng không phải lưu lượng, tổ tiết mục chịu ký hợp đồng với em hở? Còn là vị trí khách mời cố định? "

Cao Tín uống ngụm trà: "Hiện tại ký hợp đồng với công ty lưu lượng có nhiều chuyện phiền toái, đạo diễn muốn tìm người không có phiền toái, còn hiểu quy tắc, hắn bảo anh tìm giúp. Mà cậu vừa mới kết thúc hợp đồng, trước mắt cũng không có công ty, anh liền nghĩ đến cậu. Nhưng mà, anh xem qua hợp đồng, cậu cũng chưa chắc có thể là khách mời cố định, chương trình này của hắn có chút quy tắc, qua 3 tập sẽ loại đi khách mời có điểm xếp cuối."

Lý Quân: "Uầy, khốc liệt như vậy? Bây giờ chương trình thực tế nào cũng như này sao?"

Cao Tín: "Dù sao cũng là kinh doanh, nhân viên có tốt có xấu, anh lại cảm thấy như này mới giống kinh doanh. Anh còn nhớ cậu biết nấu cơm, tổ tiết mục mời đến toàn là mấy người trẻ tuổi, hầu như là mười ngón không dính nước, khả năng gạo còn không phân biệt được. Cậu nỗ lực một chút hẳn là có thể ở lại, có thể ở lại mấy tập thì ở." Cao Tín biết Lý Quân một lòng muốn làm diễn viên, nhân vật gì cũng đều nguyện ý diễn, có thể chịu khổ nhưng mà lại không có dã tâm, ngược lại có chút khiến người ta vài phần kính trọng, Lý Quân rất kiên định, nguyện ý đi từ từ một bước một bước một, không có tâm thái nóng nảy của người trẻ tuổi bây giờ.

Lý Quân: "Em đây là đi cho đủ số lượng a."

Cao Tín: "Vậy cậu có làm hay không."

"Đương nhiên làm." Ví thì hết sạch tiền, không làm không được, "Vậy khách mời cố định có những ai?"

Cao Tín buông chén trà: "Tổng cộng năm vai trò, làm ông chủ, tài xế, khách hàng, phục vụ phòng, đầu bếp, hai vị trí còn lại xem tình huống an bài. Nếu anh nhớ không lầm, làm ông chủ là Khương Hành, là khách mời duy nhất sẽ không bị loại."

"Khương Hành?" Lý Quân nắm di động, ngón tay run nhè nhẹ, "Vậy em lại càng phải đi."

Cao Tín cúi đầu nhớ lại một tin tức quan trọng: "Cậu cũng là bột gừng* a?"

*tên fan của Khương Hành

"Coi như thế đi." Lý Quân thở nhẹ nói.

Nghĩ đến nửa tháng trước, cậu liền buồn bực, sau khi bị đuổi ra khỏi bệnh viện muốn gặp lại Khương Hành lại căn bản không cơ hội, người đại diện của hắn tìm mấy tên bảo tiêu to cao, cạnh hắn 24 giờ, đến 1 cơ hội lại gần cũng không có, càng đừng nói đến việc biết tình hình gần đây của hắn. Nhưng mà hiện tại xem ra lại có cơ hội rồi, bọn họ cùng xuất hiện ở một chương trình, có cơ hội nói rõ ràng xem rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào!

Lý Quân rầu muốn chết nhưng vẫn rất quan tâm Khương Hành, dù sao hắn cũng là bạn trai mình: "Khương Hành khoảng thời gian trước không phải ra sự cố sao? Hắn còn có thể tham gia chương trình?"

Cao Tín liếc mắt một cái nhìn Lý Quân: "Hẳn là không có gì trở ngại, đã sớm xuất viện. Anh còn nghe nói lúc đó có 1 tên paparazzi không muốn sống mỗi ngày đều loanh quanh ở bệnh viện. Khương Hành ở bệnh viện được hai ngày liền về nhà tĩnh dưỡng, hơn nửa tháng qua đi chắc cũng dưỡng đến trắng trắng mềm mềm rồi."

Paparazzi không muốn sống-Lý Quân: "......"

Cao Tín nghĩ thầm ai mà không phải fans Khương Hành, cũng không nghĩ nhiều, chỉ coi biểu tình của Lý Quân là tâm tình kích động khi sắp nhìn thấy thần tượng.

"Ngoài ra còn rất nhiều người chạy sau xe" Nghe đã khiến cho người ta sinh khí.

Cao Tín hiếm khi nở nụ cười nói: "Như thế nào lại nghe được có chút chua nha."

Lý Quân cười cười, trong nụ cười mang theo điểm chua xót.

Người phục vụ mang cho bọn hắn hai chén sương sáo, vừa lúc dập hỏa khí.

Cao Tín vừa ăn vừa nói: "Cậu hiện tại cũng không có người đại diện, có muốn suy xét một chút đến anh không, anh hiện tại cũng đã là người đại diện tự do, cũng không suy xét đến việc ký hợp đồng với công ty mới."

Lý Quân vẫn luôn rất tin tưởng Cao Tín, lúc trước mặc dù tâm tư của hắn đều dùng ở tiểu thịt tươi kia, nhưng cũng không xem nhẹ bọn cậu, nên cấp tài nguyên đều sẽ cấp, trên cơ bản đều sẽ tận lực tranh thủ tài nguyên công ty cho bọn cậu, có đôi khi thật sự là cạnh tranh không được cũng không có cách nào.

Lý Quân cảm thấy ngoài ý muốn: "Anh xác định nhận em? Em năm nay 27 rồi đó."

Cao Tín hỏi lại: "Vậy cậu cảm thấy Lưu Trì thế nào? Hắn 20."

Lưu Trì chính là tiểu thịt tươi Cao Tín mang trước kia, nhắc tới người này, Lý Quân chỉ có thể nói: "Hắn là do công ty giao cho anh mà? Cũng không có cách nào kiểm tra nhân phẩm."

"Cậu cảm thấy nếu anh không muốn mang thì công ty ép được anh à? Anh lúc trước là thấy hắn tư chất không tồi, tuổi trẻ chịu cố gắng, nhưng có đôi khi tuổi trẻ cũng là con dao hai lưỡi." Cao Tín ngữ khí bình thản trần thuật một sự thật.

Lý Quân cũng biết, cậu cùng Cao Tín không thân không thích, nói thật, hai người đến bằng hữu cũng không tính, Cao Tín thật sự không có lý do giúp cậu, hiện tại công việc này nếu hắn không nói chuyện với đạo diễn , cậu cũng không có cửa.

Cao Tín biết Lý Quân đang suy nghĩ, hắn lại tiếp tục nói: "Mấy lời hoa mỹ anh cũng không nói nhiều nữa, là người đại diện tự do, tài nguyên khẳng định kém hơn công ty lớn, nhưng ít ra anh có thể bảo đảm,trước mắt chỉ nâng đỡ cậu."

Lý Quân dừng lại, hỏi Cao Tín một câu: "Vì cái gì anh chọn em?"

Cao Tín cười cười: "Anh chỉ là muốn thử xem ánh mắt có phải hay không có vấn đề, nhìn người rốt cuộc là chuẩn hay không chuẩn. Nhưng mà cậu yên tâm, anh sẽ sớm có phòng làm việc riêng, hôm nay cậu không cần vội vã trả lời." Hắn cũng rõ ràng, Lý Quân mới vừa cùng Dương Quang giải trí kết thúc hợp đồng, khẳng định có suy nghĩ của riêng mình.

Nghệ sĩ độc lập cùng người đại diện tự do, đều là 1 mình, Lý Quân cùng hắn ký hợp đồng kỳ thật cũng không ảnh hưởng gì.

Cùng công ty ký hợp đồng còn phải chú ý đủ loại điều khoản, này không được kia không được, mà người đại diện tự do, chỉ dựa vào giao thiệp của người đại diện, chỉ có lợi chứ không có tệ.

Kỳ thật Lý Quân cũng không cần suy xét quá nhiều, Cao Tín nguyện ý tìm tới cậu, cũng là một loại vận khí, chỉ là cậu không có gì nổi trội, đột nhiên được coi trọng, lại có điểm không thích ứng kịp.

Một diễn viên vừa mới kết thúc hợp đồng với 1 người đại diện vừa mới từ chức, cơm trưa qua đi đã đạt thành hiệp nghị.

Hai người hợp tác, mấu chốt nhất vẫn là tín nhiệm.

Show《 Có gian khách điếm 》 chọn địa điểm quay chụp là ở một nhà trọ đơn giản ở vùng ngoại ô thành phố Nam Thị, tràn ngập phong cảnh điềm viên, nơi đây là thôn xóm bình thường, đồng ruộng xung quanh mới vừa bị chính phủ quy hoạch thành vườn hoa, tạm thời không có khách đến, tổ tiết mục quay chụp ở đây, coi như thanh tĩnh.

Lý Quân tham gia chương tỉnh, vali của cậu do tự cậu xách, phòng làm việc của Cao Tín trừ bỏ hai người bọn họ, còn lại còn không có nhân viên nào nữa, thập phần quạnh quẽ, cậu hoài nghi chính mình có phải hay không bị Cao Tín đào hố.

Cao Tín trước khi đi đề nghị cậu cắt kiểu tóc mới thoải mái hơn, đắp 1 chút mặt nạ bảo dưỡng cái gương mặt thiếu ngủ kia một chút, những cái khác cũng không có nhiều lời, hai người cũng coi như hợp tác nhiều năm, Cao Tín đối với Lý Quân vẫn là tương đối yên tâm, Lý Quân mỗi lần đều sẽ làm tốt công việc, tuy rằng cậu vẫn luôn không nổi, nhưng cũng có tiềm chất nổi.

Đại khái là bởi vì Lý Quân không có danh khí, vẫn là mờ nhạt, tổ tiết mục cũng không quay cảnh cậu chuẩn bị lộ trình như người khác. Tổ tiết mục hẹn gặp mặt ở trạm xe lửa Nam Thị, lái xe đến nơi ghi hình cũng mất nửa giờ, cậu cùng ba người trẻ tuổi nữa đồng thời đến trạm, tổ tiết mục hẳn là để bọn họ mua cùng 1 chuyến tàu.

Hai nam diễn viên, hai nữ diễn viên, ở tình huống bình thường, nam nữ phối hợp làm việc không mệt.

Bốn người gặp mặt lúng ta lúng túng chào hỏi rồi tự giới thiệu, hai cô gái cùng một chàng trai trẻ tuổi khác có vẻ còn rất quen thuộc, bọn họ tự nhiên có khuynh hướng cùng cùng người quen nói chuyện phiếm, Lý Quân với ai cũng không thân, cũng đã bị ném ở một bên, cậu tâm tình không yên chờ "Ông chủ" nhà trọ đến đón.

Đợi một hồi lâu, "Ông chủ" rốt cuộc cũng xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.

Khương Hành trưng mặt lạnh, trên người mặc màu áo sơmi màu lam nhạt, quần jean xanh đậm. Tuy sắp nghênh đón sinh nhật thứ 32 nhưng thoạt nhìn còn rất trẻ, trên người mang khí chất của người từng trải, khí tràng so vài người trẻ tuổi trước mặt có khác biệt rất lớn, Khương Hành cùng từng người bọn họ chào hỏi.

Nhìn thấy thần tượng, bọn họ vô cùng vui vẻ, nếu không phải do Khương Hành trưng mặt lạnh, họ sẽ hận không thể lập tức liền nhào lên đi ôm thần tượng.

Đến thời điểm đối mặt với Lý Quân, Khương Hành khẽ cau mày, đây không phải là kẻ lừa đảo ở bệnh viện tự xưng bạn trai của hắn à?

Kẻ lừa đảo- thật ra là bạn trai- Lý Quân hướng hắn khẽ mỉm cười: " Xin chào, ông chủ, tên em là Lý Quân."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro