Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8

Lý Quân muốn làm gì, Khương Hành còn không biết sao?

Vừa bắt đầu cậu đã nói là bạn trai hắn, nhưng Khương Hành không chỉ không quen biết cậu, mà còn hoàn toàn không thừa nhận quan hệ này, hắn cũng không thừa nhận mình mất trí nhớ, thật sự là trong đầu không nghĩ ra bất kỳ mối quan hệ nào với Lý Quân.

Người quay phim đứng bên cạnh, Khương Hành quang minh lẫm liệt nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi.”

Lý Quân suy tư, khẽ cười một tiếng, trở lại trên xe, cậu vẫn là tài xế, làm tài xế, có thể lựa chọn không nói gì.

Ngược lại là Khương Hành càng hiếu kỳ hơn, Lý Quân có phải là sớm đoán được vị khách đầu tiên của nhà trọ là vị nữ MC kia hay không, dù sao cuộc điện thoại đầu tiên cũng là cậu tiếp.

Vị khách được tổ chương trình mời, lúc này đang ngồi phía sau, đang nghĩ làm sao cùng Khương Hành nói chuyện.

Nữ MC tên là Hoàng Tâm Nhuế, trên người mặc áo sơ mi khoét ngực, bên dưới là váy ngắn bó sát người, cùng Lương Chỉ Duyên mang vẻ thanh thuần hình thành tương phản rõ ràng, dáng vẻ cô nàng giống như từ đầu tới đuôi đều viết “Ta rất gợi cảm, nam nhân liếc mắt nhìn ta một cái đều sẽ chảy máu mũi”.

Hoàng Tâm Nhuế không quen biết Lý Quân, cũng không tiếp xúc qua với Khương Hành nhưng vẫn nghe được tên tuổi của hắn, hiển nhiên cô nàng muốn cùng Khương Hành nói chuyện hơn.

Hoàng Tâm Nhuế cười duyên: “Khương lão sư, tôi vẫn luôn rất thích mấy bộ phim của cậu, có thời gian có thể mời cậu đến chương trình của tôi làm khách mời không.”

Khương Hành: “Này là đang phỏng vấn tôi à?”

Hoàng Tâm Nhuế nghiêng người về phía trước, tới gần vị trí phó lái của Khương Hành, nói: “Tôi nghĩ không chỉ mình tôi hiếu kỳ, fan của cậu so với tôi càng hiếu kỳ hơn, tôi nhớ là cậu không tham gia mấy chương trình thực tế.”

Khương Hành mắt nhìn phía trước, hắn nghĩ mình làm ông chủ hẳn cũng phải phối hợp với vị khách đầu tiên này một chút: “À, trước đây bận đóng phim, người đại diện cũng không nhận lời mời nào, chỉ tập trung đóng phim, trách nhiệm của diễn viên là phải chuyên tâm tạo ra những tác phẩm hay và giới thiệu với khán giả, tôi cảm thấy mặc dù không lên chương trình phỏng vấn, khán giả và fan hâm mộ hẳn là cũng có thể hiểu.”

Đảm nhiệm vai trò tài xế, Lý Quân lòng nói: Ngài hôm nay nói thật nhiều a.

Hoàng Tâm Nhuế cũng không phải chưa từng nghe bình luận của những người khác với Khương Hành, nghe đâu những người từng tiếp xúc qua với Khương Hành đều nói hắn tương đối lạnh lùng, đối với người nào cũng không quá nhiệt tình, nhưng thời điểm đóng phim lại rất nghiêm túc. Với cái tính cách lạnh lùng vô tình của hắn, nếu không phải do số lượng fan khổng lồ chống đỡ, phỏng chừng rất khó sống trong cái vòng giải trí này.

Mấy lời trên đều là nghe đồn, chưa thấy tận mắt. Cho nên sau khi tiếp xúc, Hoàng Tâm Nhuế mới phát hiện, e rằng không phải Khương Hành mặt lạnh, mà là tùy đối tượng đi? Chính mình cùng hắn tán gẫu, hắn lại nói nhiều như vậy, e rằng ở trong mắt hắn mình không giống mấy người khác.

Hoàng Tâm Nhuế danh tiếng tuy lớn, nhưng lúc phỏng vấn các chương trình thực tế kỳ thực cũng không tốt làm, cô cũng đang chuyển sang làm phim, nhưng kết quả phòng vé không khả quan, không được người hâm mộ nhớ đến, thậm chí còn bị mắng.

Hoàng Tâm Nhuế có ý định tạo quan hệ với Khương Hành, cô nghe nói gần đây Khương Hành đầu tư vào điện ảnh, phải biết là Khương Hành không phải chỉ đơn thuần là ảnh đế, hắn mới ngoài ba mươi đã là minh tinh điện ảnh số 1 số 2 trong nước. Ra mắt mười lăm năm, cầm ba giải ảnh đế, vô số giải thưởng khác. Trong giới diễn viên, người hâm mộ và đồng nghiệp đã trao cho hắn danh “Liều mạng tam lang”” ( 拼命三郞 ??? hmm..) , ngoài ra, hắn cũng là số ít diễn viên có thể nổi lên nhờ nhan sắc nhưng lại lựa chọn dựa vào thực lực. Từ khi ra mắt, chỉ cần hắn tham gia bộ phim nào, thì phim đó cho dù không có doanh thu lớn, cũng sẽ không để phía đầu tư lỗ vốn, sau khi hắn nổi tiếng, phim nào hắn đóng cũng đều rất được hoan nghênh, tùy tiện đóng một bộ phim, cũng có thể khiến nhà đầu tư kiếm rất nhiều tiền, ngoại trừ cái danh “Liều mạng tam lang”, hắn còn là “Con ruột phòng vé”, về phía đầu tư thì là “Cây rụng tiền”, thậm chí còn có người đùa giỡn nói, Khương Hành là thần tài tái thế, mọi người mau đến cung kính, tuyệt đối không thể vô lễ.

Khương Hành là được thần ưu ái cũng không sai, nhưng hắn cũng chỉ là một người bình thường, lúc này còn không phải là đang tham gia chương trình thực tế sao, cũng không giống như cao cao không thể với tới.

Hoàng Tâm Nhuế càng nghĩ càng quyết tâm muốn leo lên cái cây rụng tiền này, trên xe 15 phút toàn là nói chuyện với Khương Hành, lúc bắt đầu Khương Hành còn nghiêm túc tiếp lời, sau đó phát hiện Hoàng Tâm Nhuế căn bản không có ý dừng lại, tâm tình cực kỳ phiền muộn, trong đầu xuất hiện ý nghĩ còn không bằng cùng Lý Quân tranh cãi.

Khương Hành nghiêng người nhìn Lý Quân, đối phương nhìn thẳng phía trước, mắt nhìn thẳng, khóe miệng hơi mím chặt, hắn khó có thể giải thích đột nhiên cảm thấy tim đập hụt một nhịp, Lý Quân lúc này với cái người ăn chung lúc sáng không giống nhau lắm, cùng với nói không thấy rõ vẻ mặt cậu, không bằng nói cậu bây giờ là đang trưng vẻ mặt không cảm xúc.

Lý Quân lái xe vào bãi đỗ xe, hướng hai người trên xe hai nói: “Đến rồi.”

Hoàng Tâm Nhuế không dám để cho Khương Hành mở cửa xe, cô cảm thấy được chính mình mặt mũi không lớn đến mức độ này, từ một người dẫn chương trình mà lên đến vị trí hiện tại, ngoại trừ  do ngoại hình bên ngoài, còn có sự thông minh.

Lý Quân đem hai vali hành lí của Hoàng Tâm Nhuế từ phía sau lấy ra, vừa ngẩng đầu liền thấy Lâm Lập Thư đang đứng ở cửa nhìn xung quanh, hướng bọn họ hỏi:

“Có cần tôi giúp chuyển hành lý không?”

Lý Quân nói: “Được a.”

Vali của Hoàng Tâm Nhuế không nặng lắm, bất quá cậu cũng biết Lâm Lập Thư “túy ông say chẳng phải vì rượu” (Ý tứ không nằm trong lời nói), hắn hẳn là vì Hoàng Tâm Nhuế đi. Lúc đi qua cửa, Lâm Lập Thư đá phải ngưỡng cửa ngã xuống đất.

Hoàng Tâm Nhuế kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Cẩn thận!”

Lâm Lập Thư lập tức bò lên lúng túng cười một tiếng nói: “Không có chuyện gì không có chuyện gì, tôi không nhìn đường.”

Đổi lại người khác khẳng định sẽ đến bù đắp một câu: Vậy có phải hay không nhìn thấy mỹ nữ là không nhúc nhích được?

Lý Quân không thích sự nhiệt tình của Hoàng Tâm Nhuế đối với Khương Hành, nói mấy lời trêu chọc kia cũng không phải là phong cách của hắn, mà Khương Hành cũng sẽ không nói, hắn phải tiếp tục bảo trì hình tượng lãnh khốc của mình.

Bởi vì trồng hoa mà làm cho đầy tay đều là bùn đất, Lương Chỉ Duyên nhìn thấy Hoàng Tâm Nhuế vừa đến liền cứng mặt gọi Tâm Nhuế tỷ, Hà Uyển Tinh cũng cùng gọi, trên người hai người hiện tại đều là mồ hôi cùng bùn đất, so với đối phương, quả thực không thể nhìn.

Điều mà nữ minh tinh trong giới giải trí sợ nhất là cái gì, là bị so sánh với những nữ diễn viên xinh đẹp lại còn xinh đẹp hơn mình, bọn họ có thể tưởng tượng video đạn mạc sẽ xuất hiện trào phúng như thế nào.

Lúc này tổ tiết mục đại khái có thể hiểu nội dung trong đầu của của nữ diễn viên, đạo diễn ở phía sau chỉ huy người quay phim quay đặc tả gương mặt của hai cô gái, một biểu tình nhỏ cũng không muốn buông tha.

Đạo diễn muốn chính là xung đột, không có xung đột không drama sao có thể có người xem chương trình, đây chính là cái gọi là điểm mấu chốt.

Lý Quân cùng Lâm Lập Thư thở hổn hển đem hai cái vali đẩy vào, Hoàng Tâm Nhuế đêm nay muốn ở phòng khách tầng một.

Hoàng Tâm Nhuế tự đáy lòng đánh giá cao, dù sao đồ của cô cũng không thể dùng vali thể tích lớn nhỏ để cân nhắc trọng lượng: “Cảm ơn ba vị soái ca, nhà trọ của mọi người bố trí thực không tồi, phong cảnh cũng rất đẹp, tôi rất thích cái ghế tre này, mùa hè buổi tối ngồi ở đây khẳng định rất thoải mái.”

Khương Hành còn chưa nói chuyện, Lâm Lập Thư đã giành nói: “ Chị Tâm Nhuế nghỉ ngơi đi, nếu cảm thấy chán, có thể đi dạo quanh đây một chút.”

Lý Quân cùng Hoàng Tâm Nhuế không quen thuộc, liền lùi về sau một bước, đem vị trí chủ yếu nhượng cho Lâm Lập Thư.

Về phần Khương Hành, hắn cảm thấy thiếu kiên nhẫn, không chờ Hoàng Tâm Nhuế đáp lại Lâm Lập Thư, nói: “Hoàng lão sư nghỉ ngơi trước đi, sau đó đến bữa trưa chúng tôi gọi, cô có nhu cầu gì cũng có thể gọi chúng tôi.”

Bị vướng bởi ống kính, Hoàng Tâm Nhuế không dám nhiều lời: “Được rồi, mọi người vất vả rồi.”

Khương Hành gật đầu, vội vã rời  khỏi phòng, Lý Quân cũng hướng Hoàng Tâm Nhuế gật đầu, cùng rời đi.

Hiện tại có chút phiền phức, Khương Hành đang nghĩ cơm trưa giải quyết như thế nào, mặc dù Hoàng Tâm Nhuế thấy sang bắt quàng làm họ lắm hắn có chút thiếu kiên nhẫn, nhưng vì hiệu quả chương trình, hắn vẫn phải cân nhắc bữa trưa nên để khách ăn gì.

Lý Quân không có phiền não như Khương Hành, cậu trực tiếp quay người đi ra vườn hoa giúp hai cô gái trồng hoa.

Bây giờ trời âm u, không có mặt trời, thích hợp để trồng hoa.

Khương Hành đột nhiên gọi Lý Quân lại: “Chờ đã, cậu đi đâu vậy?”

Lý Quân chân còn không có bước ra, quay đầu lại nói: “Đi trồng hoa.”

Khương Hành cẩn thận từng li từng tí một hỏi cậu: “Trước cậu có nói thường ngày hay nấu vài món phải không?”

Lý Quân nói: “Là biết một chút.”

Khương Hành: “Hoàng Tâm Nhuế là vị khách đầu tiên của nhà trọ chúng ta , tôi nghĩ ngày đầu tiên đến cần phải lưu lại ấn tượng tốt, nếu không cậu có thể cùng tôi cùng làm cơm trưa?”

Lý Quân nheo mắt: “Anh là nói trưa nay anh tự mình xuống bếp, nấu cho Hoàng lão sư một bữa cơm?”

Khương Hành dường như nhìn thấy sự lạnh lẽo từ Lý Quân, hắn thập phần có cốt khí nói: “Nếu không chúng ta chỉ có thể gọi là thức ăn ngoài hoặc là vào trong thôn mua đồ ăn sẵn, tuy rằng tôi ít nấu ăn, nhưng vẫn có thể xào một hai món.”

Lý Quân biết Khương Hành là vì hiệu quả chương trình, nhưng vẫn hơi có chút khó chịu.

Bất quá, Khương Hành muốn xuống bếp? Cậu ngược lại là muốn nhìn một chút xem hắn có thể làm ra món gì.

Suy nghĩ một giây, Lý Quân đáp ứng: “Có thể, rất là vinh hạnh.”

Khương Hành luôn cảm giác Lý Quân đang thực hiện một âm mưu.

Lúc này, tổ quay phim chuyên dụng bên trong phòng, phó đạo diễn hỏi đạo diễn:

“Vương đạo, chúng ta làm tiết mục như vậy thích hợp không? Nữ thì làm việc tay chân, nam lại trong phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.”

Vương đạo theo thói quen hướng trên ghế dựa dựa vào: “Làm sao không thích hợp, nam nữ bình đẳng, khách nhân cũng không quan tâm ai làm vườn, ai làm cơm.”

Trợ lý bên cạnh nói: “Tôi nghĩ là cái bữa tiệc trứng tối qua dọa sợ mọi người rồi, hiện tại ai làm cơm cũng không ai có ý kiến.”

Cầm trong tay sổ ghi chép, Vương đạo gõ trợ lý: “Nói nhiều thế, để ý Lâm Lập Thư cùng Hoàng Tâm Nhuế đi.”

Trợ lý quay đầu nhìn chằm chằm máy camera theo dõi, sau đó: “Vương đạo, trò hay đến, Hoàng Tâm Nhuế trực tiếp đi nhà bếp, trong tay còn cầm túi lớn túi nhỏ!”

Hai đạo diễn cùng một nhân viên công tác đẩy màn hình camera ra theo dõi.

Lúc này, Khương Hành đang suy nghĩ nên cho bao nhiêu nước vào nồi áp suất, Hoàng Tâm Nhuế dưới chỉ dẫn của Lâm Lập Thư đi vào nhà bếp.

Lý Quân mới từ trong tủ lạnh lấy ra một hộp cánh gà, Hoàng Tâm Nhuế trực tiếp lướt qua cậu đi về phía Khương Hành: “Khương lão sư, cho các cậu chút đồ ăn, đồ ăn vặt tôi đều cho Lập Thư để ở phòng khách rồi, đây là xúc xích tôi mang về từ Hàng Châu, đây là thịt xông khói với vịt tôi mang về từ Hồ Nam.”

Hoàng Tâm Nhuế thấy Khương Hành đang đo lượng gạo cần đặt, cầm bao bì lên nói: “Nhìn các cậu luống cuống tay chân, nếu không bữa trưa để tôi đến bộc lộ tài năng, nấu cơm cho mọi người ăn.”

Cô quay người đem túi lớn nhỏ thả vào lồng ngực Lý Quân, “Những thứ này đặt trong tủ lạnh sẽ tốt hơn, lúc muốn dùng thì mang ra.” Lý Quân không tiếng tăm, cô cũng không quan tâm việc khách khí với cậu, không khách khí liền không khách khí.

Lý Quân đem cánh gà thả lại tủ lạnh, kiên nhẫn đem ba gói thịt của cô để vào tủ lạnh, ôn hòa nhã nhặn nói: “Vậy thì làm phiền Hoàng lão sư rồi.”

Hoàng Tâm Nhuế nghĩ đến việc ở cùng trong phòng bếp với Khương Hành: “Không có chuyện gì không có chuyện gì.”

Lý Quân cũng không quay đầu lại trực tiếp rời khỏi nhà bếp, bị ở lại bên trong- Khương Hành: “…” Tại sao lại là hắn ở lại, kỳ thực hắn không biết làm cơm a!

Vừa vặn Hoàng Tâm Nhuế hướng Khương Hành nở nụ cười, Khương Hành đột nhiên cảm thấy chính mình như là Đường Tăng tiến vào hang động của nhện tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro