Chap 39: Đi chơi đảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 30 tháng 11 năm 2019. Cũng đã tròn 4 ngày các mỹ nam Thái Lan đi du lịch ngoài đảo. Cuộc sống ở Nhật Bản và các quốc gia lân cận như Trung Hoa, Hàn Quốc vẫn vui khỏe.

Những người đẹp ở Thái Lan vẫn ở ngoài đảo. Hòn đảo vẫn không có bão. Hiện tại họ đang chuẩn bị thu xếp đồ đạc để đi đến một địa điểm du lịch khác. Nhưng trước đó, đã có một chuyện xảy ra.

Đó là sáng ngày 30 tháng 11 năm 2019, múi giờ Thái Lan.

"Dậy sớm mệt quá đi hà~ Buồn ngủ muốn chết luôn vậy đó hà~" Tiếng rên nheo nhéo của Tutor vang lên trong phòng ngủ.

"Sao không ngủ thêm chút nữa? Mới có 5 giờ sáng chứ nhiêu." Can nằm bên cạnh nói.

Fighter nằm bên cạnh ngáy khò khò. Tutor thì ngồi dậy, tóc tai bù xù. Nhưng rồi cậu cũng đi đánh răng súc miệng sạch sẽ.

Thì ra Tutor đang ở trong phòng ngủ chung với Fighter, Can và Techno. Phòng của họ có hai giường, mỗi giường đủ cho hai người nằm. Knock và Korn thì ở phòng phía bên phải, còn phòng bên trái thì có Kengkla, Tin, Type và Tharn. Các phòng này được đánh số 301, 302, 303, và số đầu tiên chính là tầng nhà. Họ đang ở tầng 3, và tầng này có bảy phòng tính từ trái sang phải.

Cũng cùng lúc đó, các phòng đánh số 101, 102, 103, 201, 202, 203 thì đã có người ngủ. Phòng 101 đã có Tar và Tum. Phòng 102 đã có Fuse và Tee. Phòng 103 thì Pree và Rambo ngủ chung. Phòng 201 may ra nhét đủ cả Ae, Pete, Waii, Apo. Phòng 202 thì có Kongpop và Arthit, phòng 203 có Ming và Kit. Wayo và Phana ngủ ở phòng 401, may ra cũng có thể đứng lên nhìn ra cửa sổ thấy cả quang cảnh thành phố. Cũng như tầng 3, các tầng kia đều có bảy phòng cho mỗi tầng.

Mấy chàng trai trẻ cuối cùng cũng đã thức giấc khi đồng hồ đã chạm đến bảy giờ sáng. Nhưng đâu có ai ngờ rằng Phana và Wayo lại xuống phòng lễ tân sớm nhất dù đã ở trên lầu 401. Chắc hẳn họ đã đi thang bộ xuống, hay là đã dùng thang máy.

"Wayo, sao dạo này em dậy sớm dữ vậy? Bình thường thì nằm chổng mông lên tới mười giờ sáng mà vẫn không chịu dậy." Phana thấy lạ liền hỏi.

"Nhưng làm sao em có thể chịu nổi cái cảnh dậy muộn trong lúc này vậy chứ? Nếu em không làm vụ tổ chức chuyến đi này, có thể em đã ngủ tới hai giờ chiều còn được." Wayo nhìn Phana bằng cặp mắt yếu ớt nửa mở nửa nhắm vì ngủ không đã giấc.

"Ai bảo em giành với anh. Mà em còn nhỏ lắm, trọng trách lớn để anh làm cho, vì ít ra anh có thể làm hiệu quả hơn." Phana vuốt mái tóc của Wayo.

"Bộ anh muốn em thất nghiệp sao? Em đâu chỉ có vậy thôi đâu." Wayo nũng nịu.

"Sao vậy? Anh hy vọng em không bị mấy đứa con trai khác để ý đến, vì em quá quyến rũ." Phana trêu.

"Làm ơn để tâm hồn em được trong sáng thánh thiện giùm." Wayo thở dài.

Rồi hai chàng ngủ trên ghế sofa dưới phòng tiếp tân, không hay biết rằng mấy anh bạn của họ đã đi xuống rồi.

"Bữa nay Wayo với Phana rủ tụi mình đi đâu vậy ta?" Knock hỏi Can.

"Ai mà biết được. Nãy giờ không thấy họ luôn á." Can trả lời.

Can qua chỗ Phana đang ngủ liền đánh thức anh: "Hướng dẫn viên đâu rồi?"

"Ủa, ở đây mà." Phana choàng dậy.

Wayo cũng dậy đếm đủ số người. Tổng cộng có tới 23 người, chỉ còn thiếu một.

"Rambo, anh có thấy anh Pree ở đâu không?" Wayo hỏi Rambo.

Rambo mới phát hiện ra đêm trước lúc ngủ có mặt Pree, tới sáng thức dậy cậu ta biến mất.

"Pree đi đâu rồi nhỉ?" Rambo ngớ người ra.

Đột nhiên có tiếng của Pree vọng lên dưới quầy buffet tầng hầm: "Mọi người ơi, xuống ăn buffet kìa!"

"Xuống không anh?" Fuse rủ Tee xuống cầu thang tầng hầm.

"Xuống chứ em. Anh đói lắm rồi." Tee cùng Fuse xuống.

Nhóm bạn hơn hai mươi mấy người kéo nhau xuống ăn buffet. Ở đó gồm những thứ món bày ra khắp một dãy bàn dọc toàn là nồi niêu với khay dĩa các thứ: sushi các loại (cá hồi, cá ngừ, trứng, mực, rau củ, cua, bạch tuộc,...), onigiri, mì soba, mì udon, mì ramen cùng với nước dùng, súp bí đỏ, súp hải sản, súp miso cùng rong biển và hành lá, súp nấm, cà ri, đồ chiên và đồ nướng (bò, lợn, gà, nấm, rau củ, hải sản,...), cơm donburi, kim chi, đậu tương lên men natto, bánh takoyaki, mì Ý, xà lách, bánh mì, bánh mochi, bánh ngọt, trái cây... Khu để đồ ăn gồm bốn cái bàn chữ nhật dài xếp ngang nối nhau thành một hình chữ nhật dài, bàn thứ năm và bàn thứ sáu phía dưới cũng có diện tích mặt bàn tương tự bốn bàn đầu nhưng lại có những cái bình đựng toàn là nước ép trái cây (cam, dưa hấu, dâu, dứa,...), cà phê các loại (mocha, espresso, cappuccino, cà phê đen...), sữa các loại (sữa đậu nành, sữa đậu phộng, sữa bò,...), trà các loại (trà rang houjicha, trà mạt matcha, trà earl grey,...), nước khoáng, sô-cô-la nóng, trà sữa, nước ngọt... Cuối cùng, bàn dưới chót (thứ bảy) thì để toàn là muỗng, nĩa, đũa, dao, ly, cốc, chén, dĩa... với số lượng lên tới hàng trăm cái.

"Mời mọi người cùng ăn!" TIn ngồi bên cạnh Fuse trên chiếc bàn trải khăn trắng sau khi lấy hai dĩa mì soba.

Ăn một đũa mì soba, Tin nhắm mắt lại.

"Oh my..." Tee thở dài nhìn điệu bộ kỳ cục của Tin, và quan ngại nhất chính là Tin đang ngồi với một rừng người lạ.

"Ăn chuối không anh?" Wayo ngồi bên trái Tin khều vai anh.

"Nhóc làm anh cụt hứng quá." Tin đang ăn xà lách cũng không yên nổi.

"Sao rồi anh?" Fuse sửng sốt.

"Ngon quá đi! Muốn bùng cháy!!!" Tee nghe Tin mừng rỡ la to lên.

Phana ngồi ăn ở bàn gần cầu thang cảm thấy một cơn gió lạnh lùa qua mặt dù cửa sổ đã đóng kín. Anh chàng vừa ăn một muỗng cà ri xong cảm thấy đắng miệng dù thật ra không đắng chút nào.

"Sao vậy?" Tutor hỏi Phana.

"Không có gì, tự dưng hôm nay anh thấy hơi khó chịu." Phana trả lời.

"Tutor, đừng nói là em đang để ý Saifah nha." Fighter đỏ mặt.

"Em có nói vậy bao giờ." Tutor phụng phịu.

Saifah cũng đang ăn cơm cà ri và một cái onigiri, và cách cậu ăn onigiri khiến bụng Tutor sôi lên dù đã ăn ba cái rồi.

"Em đi lấy đồ ăn nha." Tutor đứng lên khỏi bàn.

Rồi Tutor qua ghế bên cạnh ghế của Saifah rồi ngồi lên trên, cái dĩa của cậu toàn là tempura tôm với tempura đậu bắp.

"Sắp sửa có chuyện rồi." Fighter nhăn mặt nhìn Tutor và Saifah ăn chung dĩa với nhau.

"Ghen tuông gì vậy anh? Hai đứa em chơi thân với nhau từ nhỏ mà." Tutor nói.

"Ừ, anh biết." Fighter trả lời.

"Muốn bùng cháy!!!!!" Phana ợ hơi một cái thật to.

"Ramen, Tonkatsu, Best Match!" Korn húp xì xụp một tô mì ramen nóng hổi với vài ba miếng thịt lợn chiên xù (tonkatsu) và nhiều rau cải trong đó.

Knock ngồi nhâm nhi ly trà sữa, bụng đã no một đống mì udon với hải sản và trứng. Tiếng hút nước ột ột của Knock làm Korn dựng tóc gáy, nhưng nhìn một chùm tóc trên đầu anh chàng thỏ dựng lên làm Korn ngứa mắt.

"Ôi trời, trà sữa ngon như này không uống uổng lắm." Korn đi ra bình lấy trà sữa, nhưng bình đó đã hết.

"Cái này là ly cuối cùng hiện có rồi. Tôi uống xong rồi đó." Knock nhắc nhở.

"Haizzz~" Korn rít lên, đành ngậm ngùi làm một ly sô-cô-la nóng pha một chút đường rồi đi ra bàn uống.

Hóa ra khách sạn của họ là một khách sạn với những buffet tầm cỡ quốc tế. Ngày họ ăn buffet hoàn toàn đổi xoành xoạch như quay chong chóng. Ngày 27 tháng 11 năm 2019, họ ăn sáng bằng buffet toàn món Trung Quốc. Ngày 28 tháng 11 năm 2019, họ ăn sáng bằng buffet toàn món Âu Mỹ. Ngày 29 tháng 11 năm 2019, họ ăn sáng bằng buffet toàn món Nhật Bản.

"Tới giờ này vẫn không có món Thái hay sao?" Can phùng mang trợn mắt.

"Bao nhiêu món Thái đều bị một mình bé ăn hết rồi." Tin đáp.

Nhưng thực ra, buffet này thậm chí còn không có món Thái.

Ăn buffet ở khách sạn xong, hơn hai mươi mấy mỹ nam kéo nhau đi ra ngoài chơi. Người ta ai cũng đi du lịch theo đoàn, nhưng cái họ đi là đi du lịch.

"Mà nói nghe nè, điểm đầu tiên là sở thú phải không?" Techno hào hứng hỏi.

"Đâu có phải. Ở đây làm gì có sở thú. Anh nói như đúng rồi vậy, chúng ta lại ra biển." Ae trả lời.

"Này, hòn đảo Koh Samet nằm gần thủ đô Bangkok. Ngoài Koh Samet ra thì chúng ta cũng có thể thăm hòn đảo Koh Phayam. Đi cùng gia đình, thì có lẽ hòn đảo thích hợp cho tất cả các thành viên thì không thể không kể đến Koh Lanta. Ngoài Koh Lanta thì còn có đảo Koh Samui." Techno nói.

"Ủa, vậy chúng ta đi đâu đấy?!" Pete hỏi.

"Đảo Phú Quốc, thuộc Việt Nam. Chúng ta đi tàu là tàu Việt Nam. Chúng ta đi khách sạn 5 sao bên Phú Quốc đấy." Zon đáp.

Nghe đến đây, những chàng trai người Thái choáng váng vì mới nhận ra rằng họ đã đặt chuyến du lịch qua Việt Nam rất nhanh từ ngày 25 tháng 10, một tháng trước sự cố xuyên không vào một ngày trước đó.

"Muốn là đi đặt ở đảo Thái Lan, nhưng vì không có chỗ nên mới đặt du lịch đảo khác, may mà đó là đảo Việt Nam." Saifah chữa thẹn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro