Chap 72: Livestream đầu tay của Guanlin và Daehwi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng ngày Ren và Sosuke tình thú với nhau, Guanlin và Daehwi bên Hàn Quốc đều mạo hiểm làm nên những bước tiến nổi bật. Họ quyết định sẽ livestream cùng nhau để tạo thêm danh thơm tiếng tốt. Đối với hai con người trẻ tuổi non dạ này, trào lưu livestream câu view trên mạng xã hội đã thành một xu hướng cực nóng bỏng tới nay vẫn chưa hạ nhiệt. Nhờ sự tư vấn của Vương Tuấn Khải bên Trung Quốc, Guanlin và Daehwi cũng đã làm một màn debut ngoạn mục. Có một thông tin thú vị bên lề rằng Guanlin có quen biết với Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên, Khải và Nguyên đều là nam mà họ yêu nhau thắm thiết. Khải công và Nguyên thụ, đó là những gì người khác đều nói về Khải và Nguyên, và điều này được chính họ thừa nhận công khai.

Đây là nội dung đoạn livestream chung của hai người, từng câu thoại đều được ghi chép và nói trong đoạn livestream.

Guanlin: "Có ba giải pháp: chăm chỉ, hài lòng, nắm được vận mệnh. Cuộc khủng hoảng được gọi là tuổi trung niên, xét cho cùng là một cuộc khủng hoảng về sự nghiệp hoặc tiền bạc."

Daehwi: "Một người trung niên không có nghề nghiệp và không có tiền là đủ để có cảm giác khủng hoảng. Những người trung niên có sự nghiệp đang thăng hoa và tiền bạc không cạn kiệt sẽ không gặp khủng hoảng. Họ sẽ chỉ cảm thấy bầu trời đang tỏa sáng và cuộc sống của họ đang rất tốt trong năm hiện tại. Vì vậy, cách tốt nhất để giải quyết khủng hoảng là tìm cách kiếm thêm tiền hoặc nỗ lực để giữ sự nghiệp luôn thăng tiến. Cách tốt tiếp theo là thuyết phục bản thân rằng 'Bây giờ thì tốt rồi, đủ ăn đủ mặc rồi'. Nếu nỗ lực kiếm tiền và hài lòng với những gì đang có đều thất bại, thì chỉ còn cách thứ ba: Nắm bắt vận mệnh. Một con vịt có tầm nhìn của vịt, đại bàng có tầm nhìn của đại bàng. Vậy nên, đừng cố ép con vịt phải như con đại bàng vì dù nỗ lực cỡ nào đi nữa thì vịt không thể bay cao như đại bàng. Hãy ở một tầm cao phù hợp với khả năng của bạn. Vì vậy, chúng ta đừng tự trách mình quá nhiều. Đừng có lúc nào bạn cũng nhìn thấy những thành tựu của bạn cùng lớp, bạn bè và người thân của mình cao rồi tự mình chán nản và tự trách mình vì thua kém người khác. Hãy tốt hơn bạn của ngày hôm qua, như vậy là đủ rồi."

Guanlin: "Mọi người đều có một tương lai khác nhau. So sánh mù quáng sẽ chỉ làm tăng thêm rắc rối chứ không giải quyết được gì. Miễn là chúng ta làm việc chăm chỉ để đạt đến mức cao nhất của chính mình đề ra, như vậy đã là tuyệt vời lắm rồi."

Daehwi: "Bạn có nhận thấy rằng những đứa trẻ rất ngây ngô, chưa hiểu một phép tắc lịch sự nào và không biết cười xã giao, nhưng khi chúng gặp một người bạn nhỏ khác, chúng có thể lập một nhóm bạn ngay lập tức và nói chuyện chân thành, chơi đùa vui vẻ. Nhưng chúng ta, những người lớn thì ngược lại. Chúng ta rất nhiệt tình, có thể trò chuyện với mọi người bằng một nụ cười, nhưng trái tim chúng ta đã bị khóa chặt lại, không thể kết thêm bạn mới vì sợ bất đồng sở thích, sợ bị phản bội còn bạn cũ thì lần lượt bước ra khỏi đời chúng ta chỉ vì đã rất lâu không hề trò chuyện."

Guanlin: "Có các nguyên do vì sao người lớn chúng ta khó kết bạn. Đầu tiên, do bạn quá đề phòng người đối diện và không thể mở lòng được. Thứ hai, ánh mắt là thứ không biết nói dối. Một người có động cơ xấu, tâm trạng như thế nào cũng có thể nhìn thấy qua đôi mắt, họ không thể chối cãi được. Bạn mới thì không thể thêm vào danh sách bạn bè, người cũ ngày một vơi bớt. Cuối cùng, bạn sẽ ngày càng có nhiều người quen biết xã giao nhưng bạn bè thân thiết thì bạn thực sự chẳng còn ai cả. Thế nhưng, bạn cũng đừng buồn vì có ít bạn. Đôi khi, hai hoặc vài người bạn tốt hơn hàng ngàn người xã giao vì khi bạn lâm nguy, chắc gì người bạn quen xã giao sẽ đưa tay kéo bạn lên."

Daehwi: "Chính xác."

Guanlin: "Qua độ tuổi 40, có lẽ chúng ta sẽ biết tất cả sự đời và vì thế nên chúng ta không muốn biết thêm điều gì nữa. Khi lớn lên, chúng ta biết rằng cuộc sống rất phức tạp và chúng ta hiểu rằng một số điều hoàn toàn không rõ ràng nhưng tôi không thèm suy xét tại sao như thế. Người lớn cũng lạ lắm. Nếu bạn không hiểu một cuốn sách, thì bạn chẳng thèm đọc nó. Nếu bạn không thể nhìn rõ bộ mặt của ai đó, bạn sẽ cho họ bước ra khỏi cuộc đời của bạn. Những hiểu lầm không giải thích được sẽ không bao giờ được giải thích. Nếu không thể trút hết tâm sự trong lòng ra ngoài, bạn thà chọn cách im lặng chứ chả thèm mở miệng tỏ bày cùng ai. Chúng ta đã học được một sự thật quan trọng trong vài năm qua: mọi người luôn gặp rắc rối. Nghĩa là, bất cứ lúc nào sẽ luôn có những nơi không thoải mái và không thỏa mãn trong thế giới của bạn và bạn không thể giải quyết tất cả các vấn đề. Vì thế, bạn không cần phải ôm đồm hết tất cả mọi thứ, hãy chia sẻ cùng người khác, đừng cố làm hài lòng tất cả mọi người. Sẽ tốt hơn nếu bạn làm tốt 4 công việc thay vì làm 10 việc cho có. Những gì chúng ta nên tập trung vào chất lượng thay vì theo đuổi sự hoàn hảo về số lượng để rồi sau đó chúng ta thất vọng cả ngày."

Daehwi: "Không thể nào chuẩn hơn. Đúng là càng lớn càng trưởng thành thì lối sống sẽ càng khác đi, khác đến mức chúng ta thời thanh xuân trông ra sao đều bị quên sạch như một tách trà đã uống cạn tận đáy."

Guanlin: "Có một người kể rằng: 'Khi tôi còn nhỏ, mỗi lần té ngã, tôi liền nhìn xung quanh xem có ai không. Nếu có người, tôi sẽ khóc thật to để họ xoa dịu và dỗ dành tôi, bằng không tôi sẽ tự đứng dậy và đi tiếp. Nhưng khi tôi lớn, mỗi lần vấp ngã trên đường đời, tôi cũng nhìn xem xung quanh tôi có ai không. Nếu có người thì tôi sẽ tự mình đứng lên và đi tiếp. Bằng không, tôi sẽ khóc một trận cho ra trò. Đúng là như vậy. Tại sao bạn thích khóc trước mặt mọi người khi còn bé? Bởi vì những người lớn sẽ làm bạn dịu cơn đau, sẽ dỗ dành bạn và cho bạn kẹo ngọt. Nhưng khi mọi người trưởng thành hơn, những người làm tổn thương bạn sẽ không giúp bạn, còn những người có thể giúp bạn chỉ khinh thường và cười vào mặt bạn. Vì vậy, nên ngừng nói chuyện vô nghĩa và đừng có gặp ai cũng kể chuyện đời tư của mình vì bạn sẽ chẳng biết được ai đồng cảm với bạn và ai cười nhạo bạn. Nếu bạn mệt mỏi, bạn sẽ khóc một mình. Sau khi khóc, bạn hãy thiết lập kế hoạch để thoát ra khỏi hố sâu vào ngày mai."

Daehwi: "Vấn đề lớn nhất đối với người trung niên là không có ai để nương tựa và bạn phải tự mình giải quyết vấn đề. Vì vậy, họ coi việc cô đơn là 'rất tốt.' 'Tối qua cô ngủ ngon không?' 'Rất ngon.', 'Công việc của anh/chị thế nào?' 'Rất tốt.', 'Thế còn hai ông bà sống thế nào?' 'Rất hạnh phúc.'... Liệu người nói những câu này họ có ổn không, sống tốt không thì chả ai biết. Họ chỉ biết rằng thật vô ích khi nói 'Tôi đã thất bại/ Tôi đã thua lỗ trong công việc kinh doanh/Tôi bị mất ngủ...', vì vậy họ đành giả vờ mọi thứ rất tốt để che giấu những khó khăn, thất bại và buồn tủi trong cuộc sống của họ. Vì vậy, hãy tốt với những người trung niên xung quanh bạn, để họ nhận ra cuộc đời này thật ấm áp chứ không hề lạnh lẽo như họ tưởng."

Guanlin: "Điều này chúng ta biết rất rõ ở tuổi thanh niên của chúng ta, cũng có những lúc cô độc buồn tủi nhưng cũng đành chịu đau mà cười thôi, nên cần lắm những lời sẻ chia thật tâm từ tận đáy lòng chứ rất ít cần kiểu xã giao hời hợt."

Daehwi: "Về phần hiện tại chúng ta đang sống đây, chúng ta biết rằng nỗ lực thực sự không cần người khác phải biết, chỉ cần giữ trong lòng, từng bước biến nó thành hiện thực. Đến khi thành công, bạn có thể kể cho cả thế giới biết cũng không muộn. Nếu chúng ta có thể chuyên tâm nỗ lực mỗi ngày, chúng ta có thể giảm được rất nhiều sự hối tiếc không đáng có vì không hành động khi có thời gian nhàn rỗi. Người ta thành công vì họ không bốc đồng hay ồn ào, họ âm thầm làm việc chăm chỉ trong nhiều ngày để có được thành quả. Những người lúc nào miệng cũng oang oang cho cả thế giới biết về sự cố gắng của mình, quanh đi quẩn lại cũng chỉ được mỗi cái nói suông mà chẳng làm được trò trống gì. Họ chỉ muốn thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó cười trừ cho qua. Ngược lại, những người nói ít là những người làm nhiều. Họ không quan tâm nếu người khác có để ý thấy sự cố gắng của họ. Họ nỗ lực, đơn giản chỉ vì họ muốn bản thân tốt lên và dùng thành quả như 'thay lời muốn nói'. Im lặng không phải là điều ngu ngốc. Im lặng là để bản thân có thể tập trung hoàn thành những việc mình cần phải hoàn thành. Im lặng là để bản thân không bị dao động bởi những lời chế giễu của một xã hội ồn ào, phức tạp, những cái miệng nhiều chuyện và những lời bàn ra. Hãy cứ âm thầm nỗ lực, thành quả sẽ thay bạn trả lời tất cả."

Guanlin: "Có lí đấy."

Guanlin và Daehwi: "Thân ái và chào tạm biệt."

Lúc buổi tối cùng ngày, đoạn video của Guanlin và Daehwi đã cán mốc ba nghìn (3000) lượt xem, ba trăm (300) lượt thích và yêu thích. Đó là một cú sốc tinh thần cực nặng cho hai cậu, đồng thời cả Jaehwan lẫn các lão công khác của cậu cũng á khẩu không nói được vì họ rất thành công chỉ trong một nốt nhạc đầu tiên.

"Trời ơi, số đỏ chưa kìa." Daniel thảng thốt.

"Hai đứa nỗ lực cao thật đấy." Seongwoo kinh ngạc.

"Anh thấy thật hạn hán cả lời." Minhyun trầm trồ.

Ở Nhật Bản, chẳng một mỹ thụ nào đi livestream rầm rộ thế này cả, vì ai nấy đều đang âm thầm vun vén hạnh phúc cho gia đình nhỏ của mình.

"Aruto không hề tồ~~!!!!" Aruto và Juru cùng tấu hài dưới bếp tại nhà của hội Kiramager.

"Thật sự rất khó hiểu." Isamu và Tametomo nhìn hai cậu mà nét mặt ra vẻ ngán ngẩm.

"Đúng là đôi bạn cùng tiến." Isamu nói với Tametomo.

"Mà này, anh là Kamen Rider Vulcan sao? Tôi là Kiramei Yellow của siêu chiến đội Kiramager." Tametomo nói.

"Cậu là game thủ sao? Bên nhà Kamen Rider chúng tôi có Houjou Emu, mà cậu ấy là bác sĩ game thủ kiêm mỹ thụ, y hệt Juru nhà cậu." Isamu nói.

"Thì phải rồi. Sayo nhà Kiramager chúng tôi giống Kanon em gái của Makoto bên nhà anh. Người em gái được trúng lời nguyền của sắc đẹp. Sayo là bác sĩ." Tametomo cười hề hề.

"Emu thì vừa có Parad vừa có Hiiro theo đuổi. Juru nhà cậu chắc vừa có cậu vừa có Shiguru theo rồi nhỉ?" Isamu vỗ vai Tametomo.

"Shiguru thì chia tay Juru rồi, giờ làm anh trai tốt bụng nhìn tôi và Juru yêu nhau thôi." Tametomo nói.

"Emu thì xem Hiiro và Parad là bạn nhưng họ đều thành chồng cậu ấy rồi, giống như chuyện Táo bà và hai ông Táo ở bên Trung Quốc ấy." Isamu nói.

"Không phải đâu, anh nhớ nhầm sang truyền thuyết Việt Nam rồi. Táo Quân trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam có nguồn gốc từ ba vị thần Thổ Công, Thổ Địa, Thổ Kỳ của Lão giáo Trung Quốc nhưng được Việt hóa thành huyền tích '2 ông 1 bà' - vị thần Đất, vị thần Nhà, vị thần Bếp núc. Bản Táo quân gốc bên Trung Quốc thì Táo ông là người chồng và chỉ có một người duy nhất, Táo bà thỉ ở đơn thân và chung thủy với một chồng." Tametomo giải thích.

"Ra là vậy." Isamu cười hà hà.

"Này! Hai bạn vừa nói gì về mình thế?" Emu bước xuống bếp.

Cả căn bếp có mặt Shiguru, Tametomo, Juru, Aruto, Isamu, nhưng khi Emu xuống thì tất cả im bặt. Hiiro và Parad lẽo đẽo theo sau Emu mà đôi chân run cầm cập vì biết vợ mình đang không vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro