44.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đừng chỉ nhớ về mình qua hai từ "chết trẻ",
một phần đời sứt mẻ đã không thể vẹn tròn
mình đơn giản chỉ muốn là một tán cây non
trốn biệt trước khi trời hun mình héo rũ

sống bao lâu thì mới gọi là đủ?
đủ thương đau, đủ tư cách chọn rời
lắm kẻ không dám chôn bản thân thuở hai mươi
gắng trì hoãn điểm rơi,
chỉ để kẹt cả đời giữa bầu trời như thế

đừng chỉ nhớ về mình qua hai từ "chết trẻ"
tìm lại ngày vui vẻ và xóa bớt ngày buồn
mình đã giữ nhiều thứ trước khi phải chọn buông
và mình vẫn luôn bên em không đổi

đừng xin lỗi, xin em, đừng xin lỗi
cảm ơn em đã tới bên mình đến tận giờ
thực ra mình định đi sớm hơn cơ
cảm ơn em
vì nhờ em mà chạng vạng đổ xuống chậm và đẹp hơn một tí

mình mới phải là người nói câu xin lỗi nhỉ
kẻ rời đi vốn dĩ sẽ thanh thản hơn
chỉ người ở lại là cắn rứt khôn nguôi
nhưng em ơi... mình không sao, thật đấy

đối với một vài người, chết không đáng sợ mấy
họ đã đau hơn vậy khi phải đối mặt đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro