7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

có đứa nhóc cha bỏ đi từ nhỏ
mẹ quẫn trí, đánh đập nó không thôi
ngỡ có dượng nó sẽ được đổi đời
nào ngờ đâu chỉ là địa ngục khác.

lại có đứa bị xem như cỏ rác:
"vịt giời" nuôi tốn bạc
chỉ để trao tay người
"Đẻ mày ra tao bị cả họ cười
nhìn thằng em mày xem,
đời xán lạn biết mấy?"

có đứa thì đôi mắt hoài sưng tấy
người xung quanh cứ đâm nó bằng lời
họ nghĩ chúng nhẹ hẫng
nhưng nó nhớ cả đời
đau gấp vạn những vết hằn thể xác.

có đứa phải lớn lên
giữa rượu chè, cờ bạc
tiếng chửi rủa mỗi khi bố nó say
mẹ sẵn sàng đặt cược đến trắng tay "trời sinh voi sinh cỏ
mày tự sinh tự diệt"

chúng đã sống thế nào chắc không một ai biết
chỉ là điểm xuất phát xa gấp mấy người thường
mà chúng vẫn bị gán những kỳ vọng tương đương
đời chưa từng thiện lương
lại mong chúng mãi thế.

...

Bài này mình biết cho những đứa nhóc đang cố gắng từng ngày để lớn lên thành người tử tế.

hãy nhân từ một chút với bản thân...
tụi mình chẳng là mọi thứ họ cần
nhưng nên nhớ họ cũng thế, không khác

họ cho mình một tuổi thơ vỡ nát
lại trách mình không biết cách yêu thương
họ chì chiết, đay nghiến mình đủ đường
lại bất mãn khi mình đáp trả lại.

họ dạy mình bất an và sợ hãi
lại cứ hỏi sao mình không mở lòng
họ chẳng đáp lại những lời cầu mong
lại bảo mình sao không nhờ trợ giúp.

và rồi có những lúc "tử tế" không khiến mình quên đi suy sụp
mình khao khát phản kháng
mình muốn họ cùng đau
nhưng nó chẳng khác gì
mình gặp lại từ đầu...
một vòng luẩn quẩn của những thương tổn.

Mình tử tế Bằng cách giữ ngoài những bất ổn,
cho riêng mình
rồi thì kết thúc nào chẳng yên bình

nhỉ...?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro