Kẻ nào trước, người nào sau?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm qua là sinh nhật của một trong số những người bạn "bất ổn" của mình. Mình đã xém khóc mỗi lần nhẩm lại lời chị nói là sẽ chết trong tương lai gần.

Chắc là mình ghét việc bị bỏ rơi trước mà không được chủ động.

Chắc là mình ghét bản thân cũng có lối suy nghĩ tự hủy tương tự thế nên chẳng khuyên chị được. Chắc là mình cũng ghét cái cách mình xem thường bản thân và chấp nhận những hành động tự hủy độc hại, nhưng khi người khác làm thế, mình lại không bằng lòng và muốn can ngăn.

Mà có lẽ, tất cả đám tụi mình đều thế. Đường đời mỗi đứa trở thành một cuộc đua chung xem ai sẽ cán đích trước. Có khi tụi mình chẳng khát khao chiến thắng bằng việc muốn người khác thua - "mày phải sống, không được đi trước tao", kiểu thế.

Đứa nào cũng muốn ngăn cản người khác nghĩ quẩn, cũng lại muốn không cho người khác ngăn cản việc mình nghĩ quẩn. Cuối cùng thì cả đám chẳng ai thoát ra được khỏi cơn mưa đã kéo dài cả đời và đều sống những ngày tháng như thể đang đếm ngược.

Chúng ta cứ nhốt mình trong tiêu cực và cố gắng lao vào đúng tiêu cực của người khác - vừa giữ nhau lại, vừa đẩy nhau ra, theo cách riêng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro