đoản - ánh trăng nấp cầu vồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hãy để cho cuối hạ ôm ấp lấy đôi mắt em.

Gửi March.

Khi ngày đông dần lướt nhẹ qua bên ngọn đồi dương xỉ, ánh sáng chiếu vào bông tuyết lấp lánh giữa ngày lạnh giá, hình thành thứ cầu vồng nhỏ nhoi trên bầu trời cao và xa. Tin tôi đi, March, ngày hạ giữa đông trào phúng ấy, em hãy chững lại một cắc, một giây, một phút. Tôi ở ngay phía sau chạm vào những lọn tóc và khẽ hôn lấy em - một lũ hôn chạm đến đầu lưỡi, nụ hôn chạm lấy đau khổ và ôm ấp nỗi đau đáu giữa vũ trụ dần phôi pha.

Tin tôi đi, March. Rồi sẽ có một ngày những tán lá rơi xanh mơn mởn khẽ chạm bờ vai em, ánh nắng xuyên qua những chồi non giữa tán cây giữa Xianzhou. Hãy để Avikili giữa vô vàn ngân hà lấy lại nỗi đau đớn giữa một màu đen kịt trong không trung. Và vào những ngày gió nổi ấy, tôi buông đi những sầu não văng vẳng nơi xa.

Để rồi, một ngày nắng buông lơi khỏi trần gian, khỏi xứ Jarilo-VI trần tục, một ngày em tìm được nguồn cội bản thân mình, em sẽ ở lại và tôi rồi sẽ hoá thành hư vô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro