Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4

Ngày 08/01/2023

Editor: Yang

Lúc này, ở nhà Kỷ Lam.

Đao Lao quỷ quay lại sớm hơn so với Kỷ Lam. Sau khi quay lại liền đem việc Kỷ Lam tìm người bắt quỷ Liên đại sư nói cho Ngao An An.

Nghe Đao Lao quỷ nói xong, Ngao An An hiếu kỳ nói: "Cái đại sư kia có thể thông qua lời kể mà nhận ra ngươi, vẫn là có bản lĩnh đi. Chờ hắn tới cửa xem một chút."

Thế giới này tuy rằng không có người tu tiên, nhưng mà quỷ đạo phổ biến. Nàng đối với những kỳ nhân dị sĩ vẫn là rất hứng thú.

Đao Lao quỷ nghe Ngao An An nói có hứng thú với đại sư kia, trong lòng không tự chủ đợi mặc niệm cho vị đại sư kia.

Bị đại nhân coi trọng, nhất định sẽ gặp phải một phen "tra tấn".

Chúc vị đại sư muốn đến thu phục đại nhân gặp may đi!

Giống như hắn, sau khi đi theo đại nhân, đại nhân nói cái gì, hắn liền ngoan ngoãn làm cái đó!

Một lúc sau, Kỷ Lam trở về nhà. Kỷ Lam thật cẩn thận đem nhang nến đắt lên bàn.

"Đây là mua cho hai người'"

"Ân, phiền ngươi rồi." Ngao An An cho Kỷ Lam một nụ cười.

Nụ cười này làm Kỷ Lam không nhịn được run lên. Này tuyệt đối là do kinh diễm!

Nữ quỷ này thật sư là quá đẹp, đẹp đến nghiên nước nghiên thành.

Lúc trước là do quá sợ hãi không thể nào thưởng thức vẻ đẹp của đối phương. Nhưng hiện tại tâm trạng đã ổn định được một chút, lại bị vẻ đẹp của đối phương giết tới.

Thói quen khi làm người đại diện, Kỷ Lam trong lòng không nhịn được đánh giá.

Nếu đặt ở giới giải trí, dựa vào gương mặt này cộng thêm một chút nhiệt, chỉ sợ nhất định không thể không nổi.

Nhưng mà ngay sau đó, nghĩ đến người này chính là một nữ quỷ, Kỷ Lam liền đem ý tưởng về rồi ném ra sau đầu.

"Tôi còn phải đến nhà Tôn Tiệp, tôi hiện tại còn thể rời đi không?" Kỷ Lam nhớ lại những gì Liên đại sư nói quỷ nếu muốn đi theo nàng, lúc nào cũng có thể, nàng vẫn là nên cùng bọn họ nói một chút đi! Cũng không biết đối phương có đồng ý cho nàng đi không?

Kỷ Lam ở trong lòng không ngừng nói: Cho tôi đi, cho tôi đi,...

"Ngươi đến nhà Tôn Tiệp là do nhà nàng có quỷ, bây giờ quỷ đang ở nhà ngươi, ngươi cũng không cần đi nữa. Ta có rất nhiều việc muốn cùng người tâm sự nha!" Ngao An An hứng thú bừng bừng nói.

Đao Lao quỷ là quỷ, đối với cách con người sinh hoạt vẫn rất mịt mờ đi, vẫn là hoit con người là tốt nhất.

"Nói... Nói cái gì?" Kỷ Lam dừng một chút, tuy rằng nàng đã chấp nhận quỷ là có thật. Nhưng mà để nàng cùng quỷ nói chuyện phiếm, vẫn là có chút khó tiếp thu.

"Nói về ngươi, bình thường ngươi sinh hoạt như thế nào nha?" Ngao An An hỏi.

TV chiếu rất nhiều thứ, nhưng mà vẫn là quá rời rạc.

"Như là...?"

"Từ khi ngươi có trí nhớ liền nói, ở tuổi nào thì làm việc gì?" Ngao An An suy nghĩ một chút rồi nói.

Ai! Kỳ thực trực tiếp xem ký ức của nàng càng mau hơn. Nhưng mà con người của thế giới này quá yếu ớt, nếu nàng làm vậy nhẹ thì có thể trở thành kẻ ngốc còn nặng thì trực tiếp mất mạng.

Tuy rằng Ngao An An không phải là một con rồng tốt, nhưng cũng không phải là ác nhân thích mạng người ta. Cho nên vẫn là nghe người ta kể đi!

Kỷ Lam nghe Ngao An An nói, không nhịn được kinh ngạc, nàng muốn nói về cái này?

Sau khi ổn định tinh thần, Kỷ Lam liền bắt đầu: "Có trí nhớ là khi bắt đầu đọc sách, nhà tôi ở nông thôn, cho nên nhà trẻ cũng là trong thôn mở, sau đó..."

Lúc đầu Kỷ Lam chính là kể lại, chính là về sau bản thân nàng không nhịn được lâm vào trong hồi ức. Có thể đi đến ngày hôm nay, nàng đã trải qua quá nhiều quá nhiều chuyện.

Kỷ Lam kể vô cùng nghiêm túc mà Ngao An An cũng nghe vô cùng nghiêm túc.

Thời gian liền cứ vậy trôi nhanh, Đao Lao quỷ nghe đến nhàm chán liền tự ra ngoài đi dạo. chỉ để lại Kỷ Lam một người kể và Ngao An An một người nghe.

"Sau đó tôi liền trở thành người đại diện, mãi cho đến hiện tại cũng đã được hai năm. Hiện đang dẫn hai người mới, hai người mới này hiện tại cũng có chút danh tiếng. Tôn Tiệp chính là người đầu tiên tôi dẫn dắt." Kỷ Lam nói xong, liền nhìn trộm biểu tình của Ngao An An.

Mà Ngao An An biểu tình lại là một mảnh bình tĩnh, khóe miệng tựa hồ có chút ý cười. nhưng nàng vẫn luôn là dáng vẻ này. Chính về thế Kỷ Lam cũng không nhìn ra được gì.

Dựa theo kinh nghiệm của bản thân ở giới giải trí người như vậy là khó chơi nhất.

"Theo như ngươi nói giới giải trí là chơi thật vui. Chỉ cần dựa vào khuôn mặt đẹp liền có được địa vị cao ở một đất nước." Ngao An An thông qua lời Kỷ Lam nói liền hoàn toàn hiểu lúc đầu Đao Lao quỷ nói đóng phim có nghĩ là gì.

"Cũng không phải chỉ dựa vào mặt, còn phải có thực lức nữa." Kỷ Lam không nhịn được phản bác.

"Nhưng chính ngươi cũng nói, khuôn mặt đẹp ở giới giải trí luôn thuận lợi hơn, không phải sao?" Ngao An An hỏi ngược lại.

Kỷ Lam lúc này hoàn toàn không thể đáp trả lại.

Theo thời đại phát triễn, ở trong mắt nhiều người lớn lên đẹp mắt vô cùng quan trọng. Ở trong giới giải trí, dựa vào diễn xuất đi lên càng lúc càng ít.

"Bất quá cô thật sự rất tốt." Như Ngao An An đã từng xem tướng cho Kỷ Lam, Kỷ Lam người này làm người đại điện rất tốt.

Kỷ Lam nghe Ngao An An khích lệ, liền ngẩn người. Hiển nhiên không ngờ tới nữ quỷ này sẽ... khen nàng?

"Cảm ơn." Kỷ Lam khó khăn nói.

Mà khi câu này rơi xuống, bầu không khí thoáng chốc trở nên an tĩnh.

Đúng lúc này, điện thoại của Kỷ Lam vang lên.

Ngao An An lập tức nhìn qua, nàng biết đây là điện thoại, có thể nói chuyện với một người ở xa. So với bọn họ dùng đưa tin phù cùng ảnh thạch còn thuận tiện hơn nhiều.

Kỷ Lam nhìn dòng chữ Tôn Tiệp trên điện thoại, lập tức bắt máy.

"Kỷ tỷ, khi nào chị đến nhà em a?"

"Tôn Tiệp, tôi đột nhiên có chút chuyệt gấp, không thể đến đó được." Kỷ Lam nhìn thoáng qua Ngao An An, rồi cự tuyệt Tôn Tiệp.

Nàng vô cũng muốn chạy đến đó, nhưng hiện thực không cho phép.

"Không sao cả, Kỷ tỷ. Em có thể ở một mình." Tôn Tiệp tạm dừng một chút, rồi trả lời.

"Nếu lại xuất hiện tình huống kia, tôi nhất định sẽ đến ngay." Kỷ Lam lập tức nói.

"Được."

Sau đó, Kỷ Lam liền tắt máy.

Sau khi tắt máy, Kỷ Lam nhìn thoáng qua Ngao An An đang trầm tư nhìn điện thoại. Trong lòng liền hồi hộp một chút: "Tôi..."

"Ngươi có thể mua cho ta một chiếc điện thoại giống như ngươi không? Còn tiền, đợi ta có tiền sẽ trả lại ngươi." Ngao An An đột nhiên nói.

"Không... Không thành vấn đề." Kỷ Lam dừng một chút, lập tức nói. Tuy rằng nàng không biết đối phương muốn điện thoại làm gì, nhưng mà nàng chỉ có thể mua a.

Nhìn thái độ này của Kỷ Lam, Ngao An An nhướng mày nói: "Xem ngươi thức thời như vậy, ta cho ngươi một lời khuyên. Cái người kêu Tôn Tiệp kia không tốt lắm, ta khuyên ngươi nếu có tài nguyên tốt nên cho cái người còn lại kia đi."

Nghe Ngao An An nói, Kỷ Lam sửng sốt: "Nàng như thế nào không tốt?"

"Ấn đường quá hẹp, nói lên mà không phải người khoan dung rộng lượng, hơn nữa đuôi lông mày loạn, loại người này sẽ vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, địa vị thấp thì không vấn đề gì nhưng một khi địa vị thay đổi, tham vọng sẽ ngày càng lớn, cô không kiểm soát được cô ta đâu.""nâ nhàn nhạt nói, nhưng mà mỗi câu nói đều đánh vào tâm Kỷ Lam.

Theo bản năng, Kỷ Lam muốn phản bác lại lời Ngao An An nói.

Rốt cuộc Tôn Tiệp đối với nàng rất nghe lời, miệng lại ngọt. Càng quang trọng hơn là rất chịu khó khi công tác. Nàng chính vì như vậy mới coi trọng Tôn Tiệp, tài nguyên cũng nghiên về Tôn Tiệp nhiều hơn.

Mà Tôn Tiệp cũng không phụ nàng kỳ vọng, từng bước một đi dến bây giờ đã có chút danh tiếng. Mắt thấy tiền đồ càng lúc càng tốt, nhưng Ngao An An lại nói với nàng không được nâng Tôn Tiệp. Nàng như thế nào có thể tin được?

Nhưng đối với Ngao An An lại vẫn là một lòng tràn đầy sợ hãi, lời nói đến miệng lại nuốt trở lại, chỉ nói một câu: "Cảm ơn lời khuyên của cô."

Ngao An An đối với thái độ của Kỷ Lam không có ý kiến: "Lời cần nói đã nói xong."

Sau đó, Ngao An An cũng không để ý đến Kỷ Lam nữa, bản thân tiếp tục tự xem TV.

Kỷ Lam thấy thế cũng không dám nói gì. Nhìn thời gian, thoáng thấy đã 6 giờ tối. Cảm giác bụng cũng có chút đói, Kỷ Lam lấy điện thoại ra gọi cơm.

Tùy tiện chọn một chút, Kỷ Lam liền trở về phòng mình.

Tuy rằng Ngao An An yêu cầu nàng ở lại, nhưng nàng cảm thấy bản thân khồn nhất định phải luôn ở cạnh Ngao An An.

Một lát sau, chuông cửa vang lên.

Ngao An An nhanh chóng ngửi được một mùi hương câu người bên ngoài phòng, tâm khẽ động, trực tiếp chạy đến mở cửa.

"Cô là cô Kỷ? Đây là... cơm hộp của cô?" Nhân viên giao cơm nói, khi nhìn thấy Ngao An An không nhịn được kinh diễm một chút.

Lúc này, Kỷ Lam từ trong phòng đi ra. Vừa ra tới, liền thấy nhân viên giao cơm đối diện Ngao An An, mà đối phương còn đưa thức ăn cho Ngao An An.

Kỷ Lam trên mặt không nhịn được nghi ngờ, tiến lên hỏi nhân viên giao cơm: "Cậu có thể thấy cô ấy?"

"Đương nhiên là thấy rồi." Nhân viên giao cơm nghi hoặc nói.

Kỷ Lam trên mặt nghi ngờ cùng không rõ ràng.

Mà lúc này, Ngao An An đã lấy cơm hợp, đối với nhân viên giao cơm nói: "Cảm ơn."

"Không có việc gì." Nhân viên giao cơm đáp, sau đó liền rời đi, chỉ là lúc nghĩ đến Ngao An An, trong lòng không nhịn được than: Cô gái kia thật sự quá xinh đẹp.

Bên này, Ngao An An cầm hợp cơm đi vào phòng, sau đó nhìn Kỷ Lam nói: "Đây là thức ăn của ngươi sao? Mùi thật thơm."

Kỷ Lam nghe Ngao An An nói thì lập tức hoàn hồn nói: "Nhân viên giao cơm kia sao có thể nhìn thấy ngươi?"

"Ta nếu muốn ai nhìn thấy, thì người đó sẽ thấy." Ngao An An thuận miệng nói.

Nghe được lời này, Kỷ Lam mới kịp nhận ra, đúng vậy! Nàng có thể nhận thấy vì cái gì người khác không thể thấy chứ.

"Hộp cơm này ta có thể ăn không?" Ngao An An lại hỏi.

"...Có thể." Kỷ Lam nghĩ Ngao An An chính là muốn ngửi hộp cơm của nàng đi.

Tuy rằng như vậy rất kỳ quái, nhưng bị ngửi qua rồi, nàng chắc là vẫn có thể ăn nhỉ?

Nhưng mà, một lúc sau.

Kỷ Lam há hốc mồn nhìn một màn trước mặt.

Ngao An An ngay trước mắt này, gắp một miếng thịt gà cho vào miệng, còn biểu hiện ra dáng vẻ ăn rất ngon.

Kỷ Lam lần nữa cảm thấy thế giới quan của nàng cần được thay đổi lần nữa.

Quỷ... quỷ cũng có thể ăn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro