Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 45

Ngày 16/3/2023

Editor: Yang

"Có việc?" Kỷ Lam nói, dừng chân sau đó chủ động mở miệng hỏi.

Nghe được Kỷ Lam hỏi, người này chỉ vào lắc tay của Lâm Uyển Bạch nói: "Cái này có thể bán cho chúng ta hay không, tôi có thể trả giá cao."

Nghe vậy, Lâm Uyển Bạch sờ sờ lắc tay, nói: "Đây là bạn của tôi mua cho tôi, thực xin lỗi, tôi không bán."

"Tôi nguyện ý trả gấp mười lần." Người này tiếp tục nói.

Ông chủ một bên nghe thấy lời này, trợn mắt há hốc mồm, đồng thời còn có chút không thể tin tưởng.

Này lắc tay này rốt cuộc có gì hiếm lạ sao?

Giá gấp mười lần, chính là 100 vạn a!

Hắn là ông chủ nhưng không thấy lắc tay này trân quý chỗ nào?

Nhưng đồ đã bán ra, hắn cho dù cảm thấy tiếc, cũng không thể quản, hắn chỉ thuần túy xem náo nhiệt.

Chỉ là mua vào 10 vạn, bán ra 100 vạn, đối phương hẳn là nguyện ý đi?

Nhưng ông chủ không nghĩ vậy tới Lâm Uyển Bạch lại cự tuyệt.

"Thực xin lỗi, các người ra giá bao nhiêu tôi cũng không bán." Đây vật bảo mạng của nàng, hơn nữa còn do Ngao An An cố ý chọn cho nàng, không thể dùng tiền để nói.

Người này không nghĩ vậy tới Lâm Uyển Bạch sẽ cự tuyệt, trong khoảng thời gian ngắn có chút nghẹn lời.

Lúc này người còn lại nhịn không được mở miệng nói: "Thứ này là thứ ba tôi cần?"

"Ân."

Người này vừa nghe, thần sắc cũng mang theo một ít khẩn thiết, vội nói: "Tiểu thư, cái này có quan hệ đến mạng người, chúng ta thật sự cần dùng gấp, xin cô có thể nhường cho chúng tôi! Giá cả không hài lòng chúng ta có thể trả thêm."

"Cái này cũng có quan hệ đến mạng của tôi." Lâm Uyển Bạch thuận miệng nói.

"Cô...... Cũng biết?" Ban đầu hỏi người nọ kinh ngạc nhìn Lâm Uyển Bạch.

Hắn còn tưởng rằng đối phương không biết đây là thứ gì, hiện tại xem ra, tựa hồ có chút hiểu biết.

Lâm Uyển Bạch nghe vậy, nhìn thoáng qua Kỷ Lam cùng Ngao An An.

Người này lập tức cũng hiểu, không phải Lâm Uyển Bạch biết, mà là một người khác ở đây.

Chỉ là bọn họ còn quá tuổi trẻ, thật sự không nhìn ra được rốt cuộc là ai?

Nghĩ vậy nghĩ vậy, hắn chủ động nói với Kỷ Lam: "Không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống, cùng nhau tâm sự?"

Hắn nhìn ra, Kỷ Lam là người đầu tiên trả lời bọn hắn, có lẽ là người phát ngôn của nhóm người này.

Kỷ Lam thấy thế, nhìn về phía Ngao An An, "An An, Cô nói đi?"

Nếu là việc khác Kỷ Lam khẳng định cự tuyệt, nhưng Kỷ Lam nhớ rõ "nghề chính" của Ngao An An, mà hai người kia rất có thể là khách hàng của Ngao An An.

Nhìn thấy Kỷ Lam hỏi Ngao An An, ánh mắt hai người cũng nhìn qua.

Vừa nhìn thấy Ngao An An liền nhịn không được sửng sốt một chút.

Lúc đầu hắn chỉ chú ý đến lắc tay, hoàn toàn không nhìn đến xung quanh, hiện tại nhìn một cái liền bị kinh diễm.

Hơn nữa, tướng mạo còn rất có phúc khí.

Cho nên, người này mới là người đứng đầu?

Nghĩ vậy, người này nghiêm túc mà đánh giá nhóm người trước mặt.

Ba người nữ đều không có vấn đề, nhưng còn người nam mặc đồ xanh kia, tướng mạo giống như là...... Người chết? Hoặc là người sắp chết?

Nghĩ vậy, người này không ngừng nhìn vào khuôn mặt Đao Lao Quỷ.

Ngao An An cũng chú ý tới tầm mắt đối phương, nhìn người này nhướng mày.

Xem ra cũng biết một chút về huyền học.

Chỉ tiếc, đạo hạnh không đủ, nhìn lâu như vậy cũng không nhìn ra Đao Lao Quỷ có gì khác thường.

Đao Lao Quỷ đối với việc bị người khác đánh giá rất thản nhiên, rốt cuộc, hắn đi đến đâu thì liền hấp dẫn tầm mắt người ở đó.

Đối phương muốn xem liền xem đi! Dù sao hắn cũng không mất miếng thịt nào.

Người này xem nửa ngày đều nhìn không ra gì khác thường, liền thu hồi ánh mắt nhìn về phía Ngao An An: "Lắc tay là cô chọn? Cô cũng biết về huyền học?"

Ngao An An lúc này đã có chủ ý, nghe được đối phương hỏi như vậy, trả lời: "Cái lắc tay này là ta cho cô ấy bảo mạng, vô luận như thế nào, chúng ta cũng sẽ không bán! Nhưng nếu ngươi muốn, ta có thể cho các ngươi, chỉ cần các ngươi trả đủ tiền."

"Cô còn có?" Người này ánh mắt lập tức sáng.

Nguyên lai là người trong giới.

Không biết vì sao, hắn cảm thấy đối phương rất đáng giá tín nhiệm!

Có lẽ là do phẩm chất lắc tay cực tốt.

Hắn biết ngọc có linh khí, đặc biệt là niên đại càng lâu linh khí càng dày đặc.

Nhưng loại ngọc có linh khí này thật sự là không phải muốn là có thể gặp, hắn chịu nhờ vả, tất nhiên là phải ra sức tìm kiếm.

Mà bản lĩnh của hắn ở huyền học chỉ là võ mèo ba chân, nhưng đối với mấy đồ vật có linh khí cảm giác rất nhạy bén.

Ở lúc nhìn thấy kia lắc tay, cả người hắn đều cảm thấy cực kỳ thoải mái.

Hắn liền biết, đồ vật này cực tốt.

Không nghĩ tới thế nhưng còn trùng hợp gặp được người cùng nghề, hơn nữa còn lợi hại hơn hắn.

Mà người còn lại nghe thấy Ngao An An nói xong liền vô cùng kích động: "Chỉ cần cô có, bao nhiêu tôi cũng có thể trả."

"Ngươi nếu muốn liền có, chỉ là ta có thể hỏi ngươi dùng với mục đích gì không? Thứ này cũng phải chia theo mục đích cần dùng." Ngao An An hỏi.

"Tôi cũng là chịu ủy thác, chính là người nhà của người bạn này có vấn đề. Thân thể lúc đầu rất tốt nhưng đột nhiên ốm đau triền miên, kiểm tra cũng không có vấn đề gì. Về sau tìm một vị đại sư đến, đại sư nói có thể là bị tà ám quấy phá, cần tìm linh vật tẩm bổ, chỉ cần mang theo linh vật liền sẽ không sao nữa. Chỉ là hiện nay linh vật còn quá ít, còn phải thường xuyên đổi mới, tuy rằng lúc trước cũng tìm được không ít linh vật, nhưng vì để ngừa vạn nhất, đánh phải tìm nhiều hơn một chút, trong nhà người bạn này không thiếu tiền." Thấy Ngao An An dò hỏi, người này lập tức mở miệng giải thích.

Sau đó còn cố ý cường điệu về người bạn kia rất có tiền.

Rốt cuộc hiện tại dù ra giá cao bao nhiêu cũng không có người muốn bán linh vật, có thể gặp nhưng không thể cầu.

Ngao An An nghe xong, nhịn không được trầm mặc một chút, ngay sau đó nhướng mày nói: "Cài này chỉ trị ngọn không trị gốc! Linh vật làm sao dễ tìm như vậy, các ngươi không nghĩ tới tìm một đại sư khác tới xem sao?"

Nghe cách bọn hắn nói, đối phương đã dùng không ít linh vật đi, tựa hồ đều là dùng để bảo mạng? Hơn nữa còn tiêu không ít tiền.

Cùng với bảo mạng, còn không bằng giải quyết gốc rễ, nhanh chóng lại gọn gàng không phải sao?

"Chúng ta tất nhiên muốn nhưng vị đại sư kia nói kia tà ám quá lợi hại, nếu không có nắm chắc tuyệt đối không được tùy tiện hành động, nếu không thân thể của tôi không chịu nổi." Người kia liền mở miệng nói.

"Các ngươi không nghĩ tới tìm một đại sư lợi hại hơn?" Ngao An An hỏi ngược lại.

"Chúng ta tìm chính đại sư đứng đầu ở thủ đô, ông ấy không được, nhưng ít nhất dựa theo lời ông ấy nói, bảo về được mạng ba tôi, người cũng tốt lên một ít, chỉ là cần phải tiêu hao linh vật, cũng chỉ tốt một ít tiền."

"Không ngại có thể để ta đi xem ba ngươi được chứ? Ta tinh thông huyền thuật, đặc biệt là tà ám, có thể tấn công, có lẽ ta có thể giải quyết? Cho dù không thể, ta cũng có thể cho cung cấp linh vật ngươi." Ngao An An tự đề cử mình nói.

Đối phương gặp phải nàng, nàng lại cảm thấy trong đó có vấn đề, vậy liền thuận theo tự nhiên đi, xem đối phương ra tay, có lẽ có thể thêm không ít tiền nha.

Nghe Ngao An An nói, hai người đều nhịn không được sửng sốt một chút.

Một bên Kỷ Lam trầm mặc, nàng biết sẽ như vậy mà.

Ngay cả Lâm Uyển Bạch cũng nhịn không được nhìn thoáng qua Ngao An An, Ngao An An tựa hồ đối với loại sự tình này đặc biệt cảm thấy hứng thú.

Nhớ tới giới thiệu của Ngao An An trên Weibo, nàng đột nhiên cảm thấy vô cùng phù hợp.

Ngao An An như vậy thật đáng yêu ~

Mà lúc này, hai người kia nhìn nhau một cái liền đồng ý.

"Được! Khi nào cô có thể?"

"Hiện tại đi." Ngao An An nói thẳng nói.

"Vậy còn linh vật......"

Ngao An An nhịn không được nhíu nhíu mày, nàng có rất nhiều nhưng đều đồ nàng cất giữ, sao có thể lấy ra, mà đồ trong cửa hàng này nàng đã xem qua, cũng không có a!

Nhìn bộ dáng Ngao An An, tâm một người liền nhịn không được nhắc lên, chẳng lẽ có vấn đề sao?

"Các ngươi không vội thì đợi qua mấy ngày đi! Hôm nay không có, hơn nữa, đợi lát nữa ta giải quyết xong liền không cần linh vật nữa." Ngao An An rối rắm nửa ngày, vẫn là luyến tiếc lấy ra.

Đều là đồ nàng lưu trữ, nàng không muốn lấy ra đâu ~~

"Được." Vốn dĩ nghe Ngao An An nói bọn họ còn có một ít thất vọng, nhưng là nghe được câu sau, bọn họ nhịn không được ở trong lòng nói, vị đại sư này cũng quá tự tin đi! Nhưng không biết vì sao, trong lòng lại có chút tin tưởng.

Có lẽ thật sự đã gặp đúng đại sư đi!

Sau đó, Ngao An An mang theo Đao Lao Quỷ theo hai người này rời đi, còn Kỷ Lam cùng Lâm Uyển Bạch trở về, việc của Lâm Uyển còn cần điều kỹ hơn, để Kỷ Lam ở cạnh nàng cũng tốt.

Sau đó bọn họ liền đường ai nấy đi.

Ngao An An cùng Đao Lao Quỷ ngồi xe đối phương.

Xe đi một lúc cuối cùng cũng đến nơi.

Tới nơi, ánh mắt Ngao An An nhìn một vòng, phát hiện ngôi nhà này khá khí phái.

Nàng thưởng thức nhà như vậy, ở trong ngôi nhà như vậy tương đối có cảm giác.

Có lẽ nàng có thể thử mua nhà?

Nghĩ vậy, Ngao An An liền nhịn không được mở miệng hỏi: "Nhà của ngươi mua bao nhiêu tiền?"

"Khu này đắt một chút, hơn trăm triệu, xa hơn chút sẽ rẻ hơn chút."

Nghe vậy, Ngao An An ở trong lòng yên lặng mà tính một chút.

Một, mười, trăm, ngàn, vạn, mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn, trăm triệu.

Nàng hiện tại chỉ có mấy trăm vạn? Thiếu nhiều như vậy?

Được đi! Nàng phải cố gắng kiếm tiền.

Đến lúc đó liền có thể mua nhà, mua đá quý sáng long lanh, mua đồ ăn ngon......

Ngao An An ở trong lòng nghĩ nghĩ liền vạch đường để kiếm tiền, một bên đi theo hai người vào tứ hợp viện.

Đi vào Ngao An An mới phát hiện bên trong như có một khoảng trời riêng.

Có núi có sông.

Tuy rằng cổ xưa nhưng lại mang theo hơi thở hiện đại.

Vừa hiện đại vừa cổ xưa ngược lại rất tốt.

Nhìn thấy như vậy Ngao An An càng kiên định muốn mua nhà ở đây, như thế mới gọi là sinh hoạt giống như con người.

Rất nhanh, đi vào nhà Ngao An An rốt cuộc thấy được người.

Hạ lão gia tử sau khi nhận được tin tức đang chờ trong nhà.

Bên cạnh Hạ lão gia tử còn có đại sư đứng đầu thủ đô kia.

Hạ Chấn thấy Ngao An An cùng hai người trở về, trong đó có một người con trai lớn của Hạ lão gia tử, một người khác gọi là Trần Nam. Là một huyền sĩ, là bạn tốt nhiều năm của Hạ Chấn, hai nhà cũng coi như thế giao.

Đúng là bởi vì có Hạ Chấn cùng Trần Nam đề cử, Hạ lão gia tử mới nguyện ý gặp mặt Ngao An An.

Lúc này, Vu đại sư bên cạnh Hạ lão gia tử nhìn Hạ lão gia tử, vẻ mặt không tán đồng nói: "Đại sư trong vòng tôi đều biết, đột nhiên xuất hiện chỉ sợ là kẻ lừa đảo."

Hạ lão gia tử nghe vậy, mặt mày lại cười nói: "Cũng là do con cháu có lòng, nếu mời tới, liền nhìn xem, dù sao cũng không có tổn thất gì, kẻ lừa đảo tôi cũng sẽ không để hắn chiếm được chỗ tốt."

"Ân." Vu đại sư thấy Hạ lão gia tử nói như vậy, cũng không nói gì, chỉ là trong lòng, luôn có một loại cảm giác không tốt lắm.

Hy vọng không cần xảy ra vấn đề gì, chỉ còn một bước cuối cùng.

Đúng lúc này, Hạ Chấn cùng Trần Nam dẫn Ngao An An cùng Đao Lao Quỷ vào.

Ánh mắt đầu tiên, Hạ lão gia tử cùng Vu đại sư đều dừng ở trên người Đao Lao Quỷ.

Đây là đại sư bọn họ mời đến?

Một thân màu xanh lá nà, thật có chút đặc sắc.

"Ba." Hạ Chấn lúc này đi đến trước mặt Hạ lão gia tử, kêu một tiếng.

"Bác Hạ." Trần Nam cũng gọi.

Hạ lão gia tử gật gật đầu, ánh mắt dừng ở trên người Ngao An An cùng Đao Lao Quỷ.

Nhìn Đao Lao Quỷ, lại nhìn Ngao An An, lực chú ý liền bị Ngao An An hấp dẫn.

Cái cô bé này, lớn lên rất đẹp.

Thấy Hạ lão gia tử đánh giá Ngao An An, Hạ Chấn chủ động giới thiệu: "Ba, vị này chính là Ngao An An Ngao đại sư, là người bọn con mời về, người còn lại là trợ lý của cô ấy."

"Cô ấy?" Hạ lão gia tử có chút kinh ngạc, không nghĩ tới còn trẻ như vậy, vẫn là một cô bé.

"Ân." Hạ Chấn gật đầu, trong lòng cũng bồn chồn, hắn cũng không xác định Ngao An An có thể giải quyết được hay không.

Ngay sau đó, Hạ Chấn liền giới thiệu cho Ngao An An Hạ lão gia tử cùng Vu đại sư.

Ngao An An nhìn về phía Vu đại sư, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều mang theo một ít tìm tòi nghiên cứu đối phương.

Vu đại sư nhìn Ngao An An sau đó chủ động mở miệng nói: "Ngao đại sư, không biết cô có nhìn ra thân thể Hạ lão gia tử gặp vấn đề gì không?"

Ngao An An nghe vậy, nhìn thoáng qua Hạ lão gia tử, "Trán no đủ, vành tai dày nặng, cằm vừa vặn có thể thấy được Hạ lão gia tử phúc trạch thâm hậu, gia đình mỹ mãn. Hơn nữa trong mạng mang kim dễ phát tài, không chỉ vậy Hạ lão gia tử chỉ sợ cũng đã làm không ít chuyện tốt, có thể nói là để lại phúc trạch cho đời sau."

"Lời hay ai cũng có thể nói, nếu phúc trạch thâm hậu, như thế nào lại bị tà ám quấn lấy, ngươi có thể giải thích?" Vu đại sư hùng hổ doạ người nói.

Nghe lời này, Ngao An An câu môi cười, ý vị thâm trường mà nhìn thoáng qua Vu đại sư, "Hạ lão gia tử là người phúc trạch thâm hậu lại cố tình bị tà ám quấn lấy, còn không phải là do bị người có tâm hãm hại sao?"

Ngao An An nói, đáy mắt Vu đại sư lập tức hiện lên một tia dị sắc, ngữ khí bình tĩnh nói: "Ý của cô là tôi phán đoán sai? Không phải tà ám, mà là do có người tác quái?"

Vu đại sư nói ra, Hạ lão gia tử nhịn không được nhìn hắn một cái, vì cái gì hôm nay đại sư giống như có chút...... Nóng nảy?

Lại nghĩ tới lời Ngao An An vừa nói, , trong lòng liền nhịn không được hoài nghi.

"Vu đại sư cảm thấy ngươi phán đoán không sai?"

"Tất nhiên, lúc ta hành nghề này cô còn không có sinh ra đâu! Cũng không biết cô từ nơi nào tới giả danh lừa bịp, nói năng bậy bạ." Vu đại sư nhìn Ngao An An hừ lạnh một tiếng.

Ngao An An nghe thấy, nhướng mày.

Muốn so tuổi với nàng?

Lấy tuổi chân chính của nàng, vị Vu đại sư này phải kêu nàng bà cố cố cố cố cố cố...... nội đi.

Nhưng loại người có tật giật mình này, nàng mới không muốn cùng hắn nhiều lời.

Ngao An An nhìn Hạ lão gia tử nói thẳng: "Hạ lão gia tử, vấn đề trên người của ngươi thật là do có người quấy phá, có người tuổi thọ sắp tận, lại không muốn chết, cho nên tìm người có bát tự tương đồng lại còn có phúc trạch thâm hậu là ngươi sau đó đem sinh cơ của các ngươi gắn liền vào nhau. Người trước mạng tất nhiên là được bảo vệ, nhưng tất nhiên cũng phải trả một cái giá cực đắt. Mà người còn lại cũng bởi vậy mà gánh lấy một phần hậu quả, ác nghiệp quấn thân, cho đến khi chết.

Mà Hạ lão gia tử sở dĩ không có việc gì, là dựa vào linh vật chống đỡ thân thể, nhưng là cách này trị ngọn không trị gốc, một khi không có linh vật duy trì, thân thể ngươi sẽ nhanh chóng suy bại. Người tính kế ngươi liền có thể sống thọ mà ngươi vừa chết, người kia liền thành công mượn mạng sống sót.

Phương pháp này gọi là...... "Mượn Mệnh", loại phương pháp này bắt buộc cần một người am hiểu huyền thuật ở sau lưng thao túng."

Câu nói cuối cùng kia, Ngao An An nói vô cùng khí phách.

Thời điểm nói xong còn cố ý nhìn thoáng qua Vu đại sư.

Hạ lão gia tử vừa thấy chính là người khôn khéo, nàng đã ám chỉ rõ ràng như vậy, hẳn là đã hiểu đi?

Hạ lão gia tử đích xác nghe hiểu.

Ý của Ngao An An là có người "Mượn Mệnh" của ông, mà người này, rất có khả năng là...... Vu đại sư.

Nghĩ đến khả năng này, Hạ lão gia tử chỉ cảm thấy bị dọa tới đổ mồ hôi lạnh.

Nguyên lai, "Tà ám" này rất có khả năng vẫn luôn ở bên cạnh ông?

Đôi mắt sáng như đuốc nhìn về phía Vu đại sư đang ngồi nghiêm chỉnh, "Vu đại sư, ông nói xem những gì Ngao đại sư nói có đúng không?"

Vu đại sư nghe nói Ngao An An xong, liền biết hôm nay gặp gỡ trở ngại.

Hắn đúng thật là "Mượn Mệnh".

Hắn tốn rất nhiều năm mới có được địa vị như ngày hôm nay.

Hắn còn chưa sống đủ, thọ mạng liền đi đến kết, làm sao hắn có thể cam tâm.

Vừa lúc lúc trước hắn ở trong một ngôi mộ tìm được một quyển sách cổ.

Trên quyển sách kia có viết về "Mượn Mệnh".

Chỉ là "Mượn Mệnh" này quá mức âm độc, hắn tự nhận là đi theo huyền học chính thống cũng muốn học, nên vẫn luôn ném ở trong góc.

Nhưng có một ngày, sinh mạng của hắn chịu uy hiếp hắn nhịn không được tìm lại, hơn nữa nghiêm túc mang nghiên cứu.

Sau đó hắn mới biết được muốn mượn mệnh điều kiện cần có bao nhiêu hà khắc.

Không chỉ muốn ngày sinh tương đồng, đối phương còn phải phúc trạch thâm hậu, trừ cái này ra, còn phải dùng linh vật giúp đối phương chống đỡ sống một đoạn thời gian.

Điều kiện như vậy làm hắn không dám hy vọng xa vời.

Nhưng dục vọng cầu sinh làm hắn vẫn luôn không có quyết tâm từ bỏ.

Nhịn không được, hắn vẫn dùng bắt đầu điều tra tìm người có ngày sinh tương đồng với hắn.

Mà sau khi tìm được, trong nhóm người tìm được hắn thế nhưng thấy được một người phi thường thích hợp—— Hạ lão gia tử.

Hắn thế mới biết, Hạ lão gia tử có ngày sinh tương đồng với hắn, không chỉ có như thế, phúc trạch của Hạ lão gia tử còn rất thâm hậu, lại có tài lực hùng mạnh cùng điều kiện có thể tìm được linh vật.

Ba điều kiện Hạ lão gia tử đều phù hợp!

Mà hắn còn quen biết với Hạ lão gia tử.

Cái này giống như ông trời tự tay tặng cái mạng thứ hai cho hắn.

Ngày ngày nhìn cái ngày sinh kia, hắn cuối cùng vẫn là nhịn không được ra tay.

Rốt cuộc, hôm nay đã tới ngày cuối cùng.

Nhưng không nghĩ tới không biết từ nơi nào xuất hiện người này.

Không được!

Hắn thật vất vả tìm ra một con đường sống không thể bị chặt đứt.

Hắn còn cơ hội.

Thời gian đã sắp đến rồi.

Chỉ cần một lúc nữa thôi.

Hơn nữa, đối phương biết phương pháp này, cũng không nhất định có thể phá bỏ.

Chờ đến giờ, cũng không còn cách nào có thể xoay chuyển tình thế.

Xong việc, dựa vào một thân huyền thuật của hắn, hắn còn sợ đối phương trả thù sao?

Không sợ!

Ở trong lòng tính toán, trên mặt Vu đại sư như cũ thập phần bình tĩnh, nhìn Hạ lão gia tử nói: "Lão gia tử, chúng ta quen biết bao nhiêu năm, ông tình nguyện tin tưởng con nhóc này cũng không muốn tin tưởng tôi?"

Hạ lão gia tử nghe vậy, sắc mặt bình tĩnh không gợn sóng, "Đây không phải là vấn đề tin không tin, theo như lời nàng nói, tôi chỉ hy vọng ông có thể cho tôi một giải thích hợp lý, hoặc là ông có thể phản bác lại lời nàng nói, để tôi tin ông."

Nghe hai người bọn họ nói chuyện, Hạ Chấn vẫn luôn ở một bên dự thính cũng lập tức phản ứng lại.

Ngao An An nói người mượn mạng kia chẳng lẽ có quan hệ với Vu đại sư?

Chuyện này quả thật có chút không thể tưởng tượng!

Vu đại sư nghe Hạ lão gia tử nói, trong lòng liền biết đối phương đã có bảy tám phần hoài nghi hắn.

Trầm tư một lát, Vu đại sư tiếp tục nói: "Lão gia tử, ông cho tôi một chút thời gian, tôi sẽ chứng minh cho ông xem, lời con nhóc này nói là vô căn cứ."

Hạ lão gia tử trầm mặc.

Lúc này, Ngao An An nhẹ a một tiếng, sau đó nói với Hạ lão gia tử: "Hạ lão gia tử, không cần tin ông ta, ông ta chính là kẻ mượn mạng ông, mà thọ mạng của ông ta tới rồi, ông ta hiện tại chỉ muốn kéo dài thời gian chờ âm sai đến."

Ngao An An không chút lưu tình mà nói toạc tính toán của Vu đại sư.

Vừa nghe lời này, Vu đại sư lập tức hung tợn mà nhìn Ngao An An, "Mày nói bậy gì đó!"

Thời gian càng gần, tâm tình Vu đại sư vốn dĩ càng khẩn trương, thấy nói thẳng Ngao An An, hắn liền có chút mất bình tĩnh.

"Ngươi cảm thấy ta đang nói bậy sao? Ngươi cảm thấy, bọn họ hiện tại tin ngươi hay là tin ta?" Ngao An An bình tĩnh mà hỏi ngược lại.

Lúc này nàng cùng hắn đối lập, nàng bình tĩnh tự tin, mà hắn lo âu hoảng loạn.

Vu đại sư vội nhìn Hạ lão gia tử, Hạ Chấn cùng với Trần Nam, lúc này bọn họ đều đang căm tức nhìn Vu đại sư.

Bọn họ hiển nhiên đã tin lời Ngao An An nói.

Nhìn tình hình này, Vu đại sư cũng cảm thấy giấu không được nữa, ngay sau đó hừ lạnh nói: "Đúng thì thế nào? Dù sao đã không còn kịp nữa! Ta muốn sống, có sai sao?"

"Ngươi muốn sống không sai, nhưng ngươi sai ở chỗ dùng mạng người khác đổi lấy sự sống mà ngươi muốn. Loại thủ đoạn âm độc này đã chú định không thể thành công, ngươi xem, không phải là gặp ta rồi sao." Ngao An An khinh phiêu phiêu nói, còn khen mình một chút.

"Gặp được mày thì sao, thời gian đến, âm sai tới! Mày có thể làm gì được!" Vu đại sư nhìn âm sai xuất hiện ở Hạ gia, lập tức đắc ý cười.

Ngao An An nghe vậy, nhìn ra bên ngoài.

Quả nhiên, hai âm sai đang chậm rãi bay tới, trong tay còn cầm khóa câu hồn.

Thấy Ngao An An cùng Vu đại sư đều nhìn về một hướng, đám người Hạ lão gia tử lập tức hoảng hốt.

Âm sai tới? Là tới thu mạng sao? Nhưng là thu mạng ai?

Hết chương 45.

Ngao An An: Kiếm tiền, kiếm tiền, kiếm tiền,... Ta muốn kiếm tiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro