Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6

Ngày 10/01/2023

Edidtor: Yang

Đao Lao quỷ nghe Liên đại sư nói vậy liền biến trở về hình dáng con người, nhướng mày nhìn Liên đại sư: "Ngươi không đuổi ta nữa?"

"Không dám không dám." Liên đại sư vội vàng nói.

Hắn thật sự không nghĩ đối phương lại là lệ quỷ!

Dù sao theo lời Kỷ Lam nói, hắn biết được hai con quỷ ở nhà Kỷ Lam cũng không làm gì nàng, Kỷ Lam cũng không có việc gì, vì thế hắn cảm thấy đây chỉ là cô hồn bình thường.

Kết quả đâu?

Phán đoán sai lầm dẫn đến tình huống như bây giờ.

Đối phương hẳn không thẹn quá thành giận mà lấy mạng bọn họ luôn chứ!

Nghe Liên đại sư nói, Đao Lao quỷ liền cười nhạo: "Muốn xử lý ngươi như thế nào còn phải xem ý của đại nhân nhà ta!"

Nói xong, Đao Lao quỷ khẽ động liền xuất hiện phía sau Ngao An An, dáng vẻ chính là xem Ngao An An là chủ.

Lúc này, Liên đại sư mới một lần nữa chú ý đến Ngao An An.

Lúc đầu, Liên đại sư nhìn thấy ánh sáng công đức trên người Ngao An An, nhưng năng lực của hắn không đủ, tự cho rằng bản thân hắn nhìn lầm rồi. Nhưng hiện tại xem ra, đây đó là thật!

Vị trước mặt có thể đem lệ quỷ thu phục này rốt cục là thần thánh phương nào a?

"Vị... Đại nhân này, tôi thật sự không biết thân phận của các vị mới sơ ý mạo phạm, cầu mong ngài có thể tha lỗi." Liên đại sư lập tức nói với Ngao An An.

Mặc kệ như thế nào, bảo vệ mạng sống vẫn là quan trọng nhất.

Nghe Liên đại sư nói, Ngao An An nhướng mày chậm rãi đi tới trước mặt hai người, nhìn Liên đại sư đang lo sợ, lại nhìn Kỷ Lam đang ngây ra nói: "Ngươi cho hắn bao nhiêu tiền?"

"A~ Ta...." Kỷ Lam nghe Ngao An An nói, lập tức hoàn hồn lại, nhìn ánh mắt của Ngao An An. Trong nhất thời không biết nên nói gì.

Hơn hết trong lòng nàng lúc này dâng lên cảm giác bất lực, cái người gọi là đại sư ở trước mặt Đao Lao quỷ một chiêu cũng không chịu nổi. Hiện tại đừng nói đuổi đi, chính bản thân bọn họ còn có thể gặp nguy hiểm.

"Tôi cho hắn... 5 vạn, hiện tại chũng không cần nữa. Các người muốn xử lý tôi như thế nào cũng được." Kỷ Lam có chút liều mạng nói.

Dù sao hiện tại đã vậy, nàng còn có thể làm gì a?

Nhìn Đao Lao quỷ phía sau Ngao An An, lại nhớ về một màn về thấy khi nãy, Kỷ Lam không nhịn được co rúm một chút. Kỷ Lam đột nhiên cảm thấy lúc trước Ngao An An đối với nàng thật sự đã rất tốt rồi!

Nếu là ngay từ đầu để Đao Lao quỷ hiện nguyên hình gặp nàng, Kỷ Lam cảm thấy nàng có thể bị dọa cho... phát điên mất?

Nhìn ra được tâm tư của Kỷ Lam, Ngao An An cười một tiếng nói: "Ta cảm thấy ngươi sợ hãi muốn tìm đại sư cũng là điều tất nhiên. Hiện tại chẳng qua là để ngươi biết, đại sư cũng không thể làm gì chúng ta. Chúng ta nếu muốn nếu làm gì ngươi, ngươi còn có thể sống đến bây giờ sao?"

Nói đến đây Ngao An An dừng lại một chút, nhìn về phía Liên đại sư: "Vị đại sư này, ngươi nói có đúng không?"

"Đúng, đúng. Vị phía sau ngài cũng không phải con quỷ bình thường, mà là lệ quỷ. Nếu muốn lấy mạng ai cũng thực đơn giản. Còn ngài trên người không có quỷ khí mà còn có ánh sáng công đức, vừa nhìn liền biết là người không làm chuyện xấu, hơn hết còn là việc rất tốt nữa."

Ngao An An nghe được hai chữ công đức liền nhướng mày nhìn Liên đại sư nói: "Ngươi có thể thấy được công đức?"

Việc này làm Ngao An An có chút bất ngờ, công đức của nàng không phải ai cũng có thể nhìn thấy.

"Lúc trước khi sư phụ tôi dạy Biện Khí, tôi cũng chỉ học được chút da lông. Tôi còn chưa học được bản lĩnh chân chính của ông ấy, thì ông ấy đã ngoài ý qua đời. sư phụ tôi ở giới huyền học chính là đại sư chân chính. Cho nên dù tôi chỉ học được chút da lông, cũng đủ kiếm ăn trong cái giới này rồi. Chỉ là..."

Chỉ là hắn vẫn chỉ là một tên gà mờ!

Mà như vậy cũng đủ để đối phó với mấy du hồn bình thường, đặc biệt là công pháp Biện Khí. Dựa vào việc phán đoán nguy hiểm cho người tới tìm giúp đỡ, cũng đủ để hắn trải qua ngày tháng vô cùng suông sẻ.

Cho nên ngày hôm qua khi gặp Kỷ Lam, hắn phán đoán đối phương không phải là người đoản mệnh, liền cảm thấy việc này có thể xử lý được. Nhưng hiện tại xem ra, công pháp Biện Khí cũng không chính xác như hắn nghĩ. Đặc biệt là gặp một cái quỷ binh lợi hại không muốn làm hại con người, giống như lần này?

"Ân." Nghe Liên đại sư giải thích, Ngao An An khẽ lên tiếng.

Làm Liên đại sư nhịn không được cảm thấy an tâm một chút.

Tuy rằng hắn là tới đuổi quỷ nhưng hắn cũng chưa làm gì, bọn họ sẽ thả hắn đi?

"Vị đại nhân này, các người có thể hay không... Thả tôi đi?" Nhìn Ngao An An đối với đáp án của chính mình tựa hồ rất hài lòng, Liên đại sư liền mượn cơ hội dò hỏi.

Ngao An An nghe vậy, nhìn thoáng qua Liên đại sư: "Tha ngươi cũng được, nhưng ta có việc muốn ngươi hỗ trợ."

Liên đại sư trong lòng lộp bộp một chút: "Ngài muốn tôi làm gì?"

"Nhận ta làm đồ đệ." Ngao An An nói thẳng.

Liên đại sư nghe vậy, chân suýt chút đứng không vững, không thể tin được nhìn Ngao An An.

"Cái gì?"

Hắn nghe lầm rồi phải không?

"Ngươi không nghe lầm, chính là nhận ta làm đồ đệ. Mặc dù là trên danh nghĩ, bên ngoài chúng ta là đồ đệ. Quan hệ bên trong chỉ cần ta và ngươi biết là được. Hơn nữa còn phải là đệ tử chân truyền.

"Nhưng mà tôi còn không..."

"Sư phụ ngươi mặc dù đã chết, nhưng hẳn là hắn còn không ít sách cổ đi. Ngươi cứ nói ta tự học thành tài là được." Ngao An An không chút để ý nói, nhưng trong lời nói mà theo sự chắc chắn.

Liên đại sư đem những gì muốn nói nuốt lại vào bụng.

Ngao An An nói như vậy, khẳng định đã quyêt sđịnh xong.

Đối phương muốn làm đồ đệ của hắn nhất định là có mục đích gì đó, nhưng tình huống hiện tại hắn chỉ có thể đáp ứng.

Hơn nữa bỗng dưng trở thành sư phụ "trên danh nghĩa" của một nhân vật lớn như vậy so với bị uy hiếp đến tính mạng thì tốt hơn nhiều, ít nhất bản thân ông còn có giá trị lợi dụng, đúng không?

"Được, nhưng làm sư phụ cô, tôi cần phải làm gì?" Lời đồng ý cứ như vậy được Liên đại sư nói ra.

"Giới huyền học của ngươi có hoạt động hoặc gặp mặt gì đó, liền mang theo ta là được." Ngao An An nói.

"Được, vậy tôi làm sao liên lạc với cô?" Liên đại sư thật cẩn thận nói.

"Lấy của Kỷ Lam đi, ta hiện tại còn không có điện thoại."

"Được, tôi hiện tại có thể đi chưa?" Liên đại sư cảm thấy hắc hiện tại có thể đi, hắn cần chậm rãi bình phục lại tâm trạng.

"Ân." Ngao An An gật đầu.

Nhận được sự đồng ý, Liên đại sư vội vàng lùi từng bước về phía cửa ra vào.

Nghe được âm thanh cửa mở ra, Liên đại sư thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Không đợi người ra cửa, Ngao An An đột nhiên mở miệng nói một câu: "Chờ một chút."

Liên đại sư trái tim đập chậm một nhịp.

"Còn... Có việc gì sao?"

"Ngươi nhớ trả lại tiền cho Kỷ Lam."

"...Tất nhiên rồi."

"Vậy ngươi có thể đi rồi."

Nhận được câu này Liên đại sư lập tức chạy nhanh về phía cửa bỏ trốn mấy dạng.

Lúc này trong nhà chỉ còn lại ba người Ngao An An, hay nên nói là một con người, một con rồng, một con quỷ.

Áp lực tâm lý của Kỷ Lam lúc này có thể sánh ngang một ngọn núi.

Nguyên nhân gây ra việc này là bởi vì nàng, Ngao An An rốt cục muốn xử lý nàng như thế nào đây?

Giống như nhìn thấy được suy nghĩ của Kỷ Lam, Ngao An An chậm rì rì mở miệng.

"Yên tâm, ta sẽ không làm gì ngươi, ngược lại còn muốn cảm ơn ngươi cho ta ở lại. Ta tới đây là vì có việc cần làm, ta chính là tìm người giúp ta dung nhập vào thế giới này. Chọn trúng ngươi là do trùng hợp, vì thế đợi việc cần làm làm xong ta liền sẽ rời đi. Ta đảm bảo với ngươi ta sẽ không gây thương tổn cho ngươi. Nếu ngươi sợ quỷ ta sẽ không để Đao Lao quỷ lại xuất hiện trước mặt ngươi."

"Cô..." Kỷ Lam không nghĩ tới Ngao An An sẽ nói như vậy, tâm lập tức mềm xuống.

Đao Lao quỷ ở phía sau nghe được chỉ có một suy nghĩ: Đại nhân ngươi đây là đang qua cầu rút ván!

Nhưng ngay khi nhìn thấy ánh mắt của Ngao An An liền lập tức ẩn thân.

Nhìn Ngao An An nói được làm được, Kỷ Lam im lặng một lúc sau đó mở miệng: "Được. Cô cứ ở lại đây đến khi xong việc đi."

Kỷ Lam cảm thấy Ngao An An không phải là người xấu, nếu vậy muốn ở lại thì cứ ở đi! Dù sao cũng không muốn mạng nàng là được.

Từ hôm qua đến bây giờ, Ngao An An cũng chưa từng làm gì với nàng. Trên thế giới này có rất nhiều bí ẩn mà con người không biết đến. Có lẽ Ngao An An là bí ẩn thứ nhất mà nàng biết đến và chấp nhận.

Kỷ Lam im lặng tiếp nhận sự tồn tại của Ngao An An một cách thầm lặng.

"Ân." Ngao An An lập tức cho Kỷ Lam một nụ cười.

Kỷ Lam nhìn nụ cười này liền có chút ngẩn người, thật sự là quá đẹp rồi!

Còn có một việc quan trọng, nhan sắc của Ngao An An thật cmn thịnh thế rồi, chỉ vậy cũng đủ làm Kỷ Lam không còn sức chống cự! Ánh mắt luôn không tự chủ hướng về phía nàng.

Đao Lao quỷ ẩn thân ở một bên nhìn một màn này, khóe miệng không nhịn được run rẩy một chút.

Kỷ Lam này chỉ sợ cũng bị Ngao An An lừa gạt đi? Hoặc là bị sắc đẹp của đại nhân dụ mất?

Đại nhân nói việc cần làm xong liền sẽ rời đi nhưng lại không nói khi nào thì mới xong nha?

Mà lúc này, Kỷ Lam từ trong sắc đẹp của Ngao An An tỉnh lại, nhịn không được ho nhẹ một tiếng nói: "Nếu việc đã giải quyết xong, tôi cũng nên đi làm, bữa trưa cô có thế tự nấu hoặc gọi đồ bên ngoài đều đợi. Tôi có lẽ buổi tối mới trở về."

"Ta không biết nấu ăn cũng không biết làm sao để gọi thức ăn." Ngao An An vẻ mặt vô tội nói, mắt trông mong nhìn Kỷ Lam rất có một loại cảm giác đáng thương hề hề.

Kỷ Lam 囧, nàng thật sự quên mất Ngao An An không phải con người.

Đã không còn áp lực về tâm lý lại nhìn đến dáng vẻ Ngao An An lúc này, tâm tư yêu thích cái đẹp lại xuất hiện, suy nghĩ rồi nói: "Hay là công việc của tôi hiện tại cũng không bận lắm, tôi cùng cô đi mua điện thoại. Còn tiền, tôi đưa cô 5 vạn. Nhưng cô có chứng minh tư không?"

"Chứng minh thư? Nó lại là cái gì?" Ngao An An hỏi.

"Chính là cô nếu muốn sống ở đất nước này thì trong cuộc sống hằng này cần phải có chứng minh thư. Nếu cô thật sự muốn giống như con người thì đây là thứ bắt buộc phải có." Kỷ Lam nhắc nhở nói.

"Được rồi, ta sẽ nghĩ cách." Ngao An An nói.

Kỷ Lam nghe vậy, vốn dĩ còn cảm thấy Ngao An An nói cũng quá đơn giản nhưng lại nhớ đến bản lĩnh của nàng, liền im lặng xuống.

"Vậy hiện tại, cô muốn cùng tôi ra ngoài? Xem TV nhiều quá cũng không tốt." Kỷ Lam hỏi, tuy rằng bây giờ Kỷ Lam không sợ Ngao An An nhưng vẫn nhớ rõ Ngao An An đã nói làm xong việc sẽ rời đi. Kỷ Lam chỉ có thể giúp đối phương mau chóng dung nhập vào thế giới này, để đối phương làm xong việc càng sớm càng tốt, sau đó nhanh chóng rời đi.

"Được nha." Ngao An An nhìn Kỷ Lam thay đổi thái độ, khóe miệng khẽ cong cong.

Ai! Thật ngây thơ nha!

Một lúc sau, Ngao An An theo Kỷ Lam ra ngoài, sau đó một đường tiến thẳng đi trung tâm thương mại.

Đầu tiên, Kỷ Lam dùng chứng minh thư của nàng mua điện thoại cho Ngao An An, sau lại thêm số điện thoại của nàng cho Ngao An An. Sau đó mang Ngao An An đi lên lầu trên mua quần áo.

Hiện tại trang phục cổ phong rất thịnh hành, không ít người mặc sườn xám ra đường, vì thế một thân quần áo xanh của Ngao An An không có gì kỳ lạ chỉ là quá hấp dẫn người rồi.

Từ lúc vào trung tâm thương mại đến bây giờ, bất kể là nam hay nữ đi qua Ngao An An đều không nhịn được mà nhìn lại, thậm chí có người còn cầm đt chụp hình.

Thật sự là quá đẹp!

Mà Ngao An An đối với ánh mắt xung quanh hoàn toàn không quan tâm, tất cả chú ý đều đặt ở các cửa hàng, tất cả trong mất nàng đều thật mới lạ.

Kỷ Lam dẫn Ngao An An đến cửa hàng nội y đầu tiên, sau đó là cửa hàng quần áo nữ. Nhìn hai người đi vào, nhân viên bán hàng liền vội vàng đi đến.

Kỷ Lam thấy người đến liền nói: "Chọn cho cô ấy vài bộ đồ phù hợp giúp tôi."

Nhân viên bán hàng nghe vậy nhìn lại Ngao An An trong lòng đinh một cái.

Vị mỹ nữ này, chính là dù mặc cái gì cũng nhất định sẽ xinh xinh đẹp đẹp! Nhưng vẫn nhanh chóng chọn mấy bộ đẹp nhất đến.

"Chúng tôi có nhiều mẫu mới về, mỗi bộ đều là hàng độc nhất của cửa hàng." Vừa nói vừa dẫn hai người đến trước quầy.

"Kiểu này hiện nay đang rất thịnh hành..."

Nhân viên bán hàng chưa nói xong, Ngao An An đã ngắt ngang: "Ta muốn màu xanh lá."

"Hả... Được." Nhân viên bán hàng vội nói, sau đó liền vội vàng tìm mấy bộ có màu xanh lá trong cửa hàng.

Đồ xanh lá không phải ai cũng phù hợp, cho nên màu này ở trong cửa hàng rất ít. Nhưng vẫn tìm được vài bộ.

Kỷ Lam ở một bên nghe vậy rồi lại nhìn bộ đồ màu xanh lá trên người nàng, trong lòng lại có thêm nhận thức mới.

Một lúc sau, nhân viên đem tất cả đồ màu xanh lá tìm được mang đến, cười nói: "Có muốn thử không ạ?"

Kỷ Lam lập tức nói: "Cô vào trong mặc thử đi."

"Ân." Ngao An An gật đầu, quần áo của con người cũng thực đẹp, thử một chút xem sao.

Rất nhanh, Ngao An An đi ra khỏi phòng thay đồ. Một khắc kia, tất cả mọi người trong cửa hàng đều không nhịn được sửng sốt.

Thật là đẹp quá mức!

Nhân viên bán hàng cũng thật lâu sau mới hoàn hồn, vội vàng khen lấy khen để.

Sau khi khen xong, lại vội vàng giục Ngao An An đi thử bộ tiếp theo.

Mỹ nữ quá đẹp mắt, vẫn nên mặc nhiều chút để bọn họ chiêm ngưỡng, gột rửa đôi mắt trần.

Một bộ lại nối tiếp một bộ, bất cứ bộ quần áo nào được Ngao An An mặc trên người đều vô cùng hoàn mỹ không có điểm nào để chê.

"Thanh toán tất cả đi." Kỷ Lam cầm thẻ tín dụng trực tiếp nói với nhân viên.

"Xin vui lòng chờ một chút." Nhân viên bán hàng lập tức vui vẻ.

Thật là một vị khách lớn nha!

Ngao An An ở một bên nhìn Kỷ Lam hào phóng như vậy, mắt lóe sáng.

Như vậy thành thật, làm nàng cũng ngại ngùng khi dễ Kỷ Lam nha!

Nhưng mà Ngao An An hiện tại vẫn còn nhiều việc chưa rõ, trước vẫn là khi dễ Kỷ Lam tiếp vậy, đợi về sau sẽ lại báo đáp nàng ấy sau!

Phía sau, Kỷ Lam mang theo Ngao An An đi mua hết tất cả các vật cần dùng trong sinh hoạt.

Sau đó liền mang đồ đã mua và Ngao An An đều đưa về nhà.

"Tôi đã dạy cô cách gọi cơm, trong Wechat tôi đã để sẳn một ít tiền, hoặc là cô cứ trả tiền mặt cũng được... Có gì không hiểu thì cứ gọi cho tôi." Kỷ Lam phát huy bản năng của người đại diện, tinh tế mà công đạo.

"Được." Ngao An An cười đáp, vẫy tay tiễn Kỷ Lam ra cửa.

Sau đó Ngao An An liền bắt đầu gọi cơm.

"A... cơm gà hầm nấm trông rất ngon."

"Còn có món cơm gà ngày hôm qua."

"Pizza, cánh gà."

"Thịt nướng, bánh kẹp thịt."

"Còn có đồ uống, trà sữa trông cũng ngon."

"...."

Ngao An An cứ thì thầm, tay không ngừng ấn ấn trên điện thoại, sau đó liền trả tiền.

Gọi cơm xong Ngao An An liền không ngừng trông mong nhìn về cửa.

Nghĩ đến mấy món ngon sắp được ăn, Ngao An An không nhịn được liếm liếm môi.

Mà Đao Lao quỷ sau khi Kỷ Lam đi liền hiện hình nhìn một màn này, không nhịn được lắc đầu.

Đại nhân, sa đọa! Sa đọa bởi sự phồn hoa của nhân loại!

Hết chương 6.

Eidtor: chương này dài thật sự...~.~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro