Chương 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh trai sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ?

Lòng của Tư Hoa Niên đều nhũn ra.

"Ai da Đại Bảo Bối của ," cô vui mừng mà véo má anh, hôn vào cằm anh một cái, "Em thật sự rất thích anh nha."

Gần đây miệng nhỏ của cô như bôi mật, nói lời âu yếm không cần thông báo trước, cứ vậy mà tuôn ra. Vô luận nghe bao nhiêu lần, Tư Tấn cũng không có cách nào quen được. Thậm chí vào thời điểm hiện tại, anh còn cảm thấy không chân thật.

"Bảo bối..." Tầm mắt anh dừng ở trên đôi môi của cô, đang chuẩn bị cúi đầu hôn xuống, Tư Hoa Niên đã ghét bỏ mà đẩy hắn ra: "Vừa mới cơm nước xong."

Tư Tấn cau mày, ánh mắt tham luyến mà dừng lại trong chốc lát, sau đó đứng dậy đi vào phòng nghỉ bên trong.

Năm phút sau, anh đi ra, một lần nữa đem cô ôm lên đùi mình.

"Bảo bối,"  con ngươi đen nhánh của anh như bịt kín một tầng sương mù, chậm rãi để sát mặt vào cô, hô hấp đều là mùi hương bạc hà nhàn nhạt.

"Không cần," Tư Hoa Niên cười hì hì nói, "Em cũng vừa cơm nước xong."

Đây là đem anh đùa nghịch đây mà.

Tư Tấn không thể nhịn được nữa mà cúi đầu ngậm lấy môi của cô gái nhỏ đang đắc ý.

Hai người ở văn phòng dính lấy nhau trong chốc lát liền đi về nhà. Xe đỗ trước của nhà, Tư Hoa Niên đã ngồi ở trên ghế phụ ngủ rồi.

Tư Tấn nương theo ánh đèn mờ ảo trong xe ngắm cô một chút, sau đó xuống xe, đem cô ôm vào nhà 

Tư Hoa Niên ngủ cúng không phải quá sâu, vào lúc đi vào thang máy đã tỉnh rồi. Cô ngáp một cái, thuần thục mà giơ tay ôm cổ anh, dựa vào vai anh, khép hờ mắt lại.

Ngoan như chú cún con.

Tư Tấn cúi đầu cụng trán cô yêu chiều, lấy  chìa khóa ra mở cửa.

Về đến nhà, lập tức đi vào phòng, cô gái nhỏ rửa mặt đơn giản một chút, liền đi về phía  giường ngủ.

Ngày hôm sau buổi sáng trời đã bắt đầu mưa, một tiếng sấm to doạ Tư Hoa Niên tỉnh. Nhìn thời gian đã là hơn 7 giờ, ngoài cửa sổ không am u, bên cạnh cô anh trai còn đang ngủ say.

Tư Hoa Niên không có buồn ngủ, nhưng là nằm ỳ trong ổ chăn không nghĩ tới chuyện muốn dậy. Cô nghĩ nghĩ, từ gối đầu phía dưới lấy ra di động, đem màn hình điều chỉnh tối lại, sau đó mở  Weibo ra.

......?!

Mục thông báo hiện ra, Tư Hoa Niên dụi mắt mấy lần, mới xác định chính mình không có nhìn lầm. Ngày hôm qua mới tạo tài khoản mới, bây giờ đã sắp đến một vạn fans.

Suy tư một chút, liền đoán được những người này là theo Weibo của Tư Tấn mò qua.

Bài đăng ngày hôm qua hai anh em chụp ảnh chung đã có một ngàn hơn bình luận, khuôn mặt xinh đẹp của Tư Hoa Niên đang tươi cười bỗng nhiên cứng đờ.

【 đây là Weibo của em gái Tư tổng sao? Như thế nào lại không có tích xanh? 】

【 ui chồng của tôi!! 】

【 có ảnh chụp sẽ không sai, khẳng định là em gái 】

【 Woaaa muội muội đáng yêu như vậy  sao? 】

【 nhãi con, chị dâu xem em tới rồi! 】

...... Chị dâu?!

Đã cùng anh ở bên nhau, Tư Hoa Niên đối với cái này từ chán ghét cực điểm

Cô chu môi, ngón tay ở trên màn hình bấm vài cái, định phản hồi, song lại không biết nên nói cái gì cho tốt.

Trên mạng hơi có điểm nhân khí thì sao, ai mà không có mấy bạn gái ảo?

Nếu cô phản hồi, chẳng phải sẽ có vẻ keo kiệt giống như trẻ con?

Tư Hoa Niên ủy khuất mà chui vào trong lòng ngực anh, bá đạo mà dùng tay chân cuốn lấy anh.

Cô động tác thực nhẹ, nhưng thân thể cô ấm áp dán lên người, Tư Tấn vẫn tỉnh lại.

"Bảo bối," giọng nói anh vừa mới tỉnh dậy hơi khàn khàn, "Sao lại tỉnh sớm như vậy?"

Tư Hoa Niên cắn anh một cái: "Trêu hoa ghẹo nguyệt, đàn ông thật là đáng ghét."

Tư Tấn thuận thế giơ tay ấn đỡ gáy cô, nhẹ mút môi cô, hàm hồ nói: "Cái gì."

Tư Hoa Niên chua lòm: "Trên mạng thật nhiều chị gái gọi anh là chồng, anh có phải rất đắc ý hay không?"

Cái này là từ đâu mà ra?

Tư Tấn đầu óc mơ hồ, ý thức bay tới nơi khác, bỗng nhiên nhớ tới cô chưa từng gọi anh một tiếng "chồng" lần nào.

"Bảo bối," anh lật người đè cô xuống, "Vợ......" Tư Hoa Niên không vui mà nhíu mày: "Không cần nói sang chuyện khác."

Sáng sớm lúc này không thể ôm cô, một cái ôm liền sẽ dễ dàng xảy ra chuyện khác.

Nơi nào đó của Tư Tấn đã biến hoá, khắc chế không dám ở trên người cô cọ tới cọ lui, một bên cúi trên ngực cô, trên trán chảy ra mồ hôi.

Tư Hoa Niên đảo mắt, trong đầu toát ra ý nghĩa táo bạo.

"Anh," cô chủ động ôm eo của anh, đỏ mặt nhỏ giọng nói, "Em dùng chân giúp ngươi được không."

Tư Tấn đồng tử co rút: "Cái, cái gì?"

"Chờ, chờ một chút," cô ngồi dậy, giơ tay chống lên người anh, trong mắt anh bốc hỏa, ánh mắ như muốn ăn cô.

Trong phòng không khí ám muội, Tư Hoa Niên hướng tới anh ngọt ngào mà cười: "Nếu hôm nay anh làm bữa sáng, một phần cơm rang trứng, em liền...... A!"

Thời tiết âm u, trong phòng độ ấm lên cao, tràn ngập không khi ái muội. Tư Tấn đem cô thay quần áo, cô tựa như tép riu xấu hổ đỏ bừng, soạt một lần liền trốn vào trong ổ chăn.

Tư Tấn gọi cô vài câu, duỗi tay kéo chắn lên, không có kết quả.

Sợ cô buồn, anh đành phải trước đi ra ngoài phòng bếp làm cơm rang trứng.

Nghe anh rời đi, Tư Hoa Niên mới từ trong ổ chăn ló đầu ra.

Quá xấu hổ rồi, thật là quá xấu hổ.

Nhưng là nhớ tới chính bản thân mình còn có việc phải làm, cô duỗi người mấy cái, từ trên giường ngồi dậy.

Rửa mặt xong đi đến phòng bếp, nồi cơm điện nấu cơm tẻ, trên bàn đã dọn lên đậu nành cùng cà rốt đinh. Đến gần liền thấy Tư Tấn đang ở dùng chảo rán trứng.

Tư Hoa Niên vừa lòng gật đầu, lấy di động ra chụp sườn mặt anh.

Anh trai soái khí lại đĩnh bạt, trong tay cầm chảo, b·iểu t·ình chuyên chú, đẹp đến không thực

Tư Tấn đem củ cải đậu nành xào cùng cơm, tiếp theo bỏ trứng vào xào, sau đó thêm một chút sốt cà chua..

Tư Hoa Niên tìm dao nhỏ cắt ra, màu trắng của cơm, màu cam cùng màu xanh lục của rau dưa quện vào màu vàng kim của trứng rán, đẹp mắt  kỳ.

Cô ngắm nghía trong chốc lát, lấy di động ra chụp, caption "cùng anh trai nấu cơm" kèm ảnh chụp, sau đó đăng lên Weibo.                 

Công khai khoe anh trai ( 2/10 )

1.

2.

10...... Tư Hoa Niên đôi mắt sáng lấp lánh, nhìn chằm chằm màn hình đang tải vui vẻ vô cùng.

"Bảo bối, ăn cơm trước."

"Chờ em một chút."   

Tư Tấn bất đắc dĩ, đành phải dùng cái thìa đưa tới tận miệng cô.

Tư Hoa Niên há miệng, đồng thời tải lại trang, hiện ra những bình luận đầu tiên.

【??? 】

Đây là có ý tứ gì.

Tư Hoa Niên nhíu nhíu mày, tiếp tục lướt.

 【Tư tổng?? 】

【 chồng??? 】

【 chồng tôi ở nhà nẫu cơm??? 】

【 chồng của tôi không được yêu thương sao, tại sao còn phải nấu cơm cho em gái?! 】

Đã là buổi sáng 9 giờ, tổng tài thần bí lạnh băng cấm dục cuồng công việc trong truyền thuyết , doanh nhân trẻ nổi danh cả nước , Tư Tấn tiên sinh, nghiễm nhiên còn ở trong nhà nấu cơm cho em gái.

Đồ ăn lên đẹp mắt nhưng ăn lên cũng không gì đặc biệt, trông cầu kì, vừa nhìn qua đã hiểu là chiều em gái.

【 tôi muốn ăn 】

【 ô ô ô chồng ơi em cũng muốn ăn 】

...... Một bên cùng anh trai ăn cơm, một bên lướt bình luận, Tư Hoa Niên bỗng nhiên tâm tình trở nên thoải mái hơn.

Bạn gái ảo?

Tức ch·ết các ngươi đi.

Như là mở ra cánh cổng tới thế giới mứoi, Tư Hoa Niên mỗi ngày tăng ca làm việc không biết mệt. Cô bắt đầu hiểu ra, vì sao có những người có dạng tâm lý thích khoe khoang.

Thật giống việc như mình có một bảo bối đáng giá, liền giả vờ lấy ra tới cho mọi người nhìn xem, cho mọi người khích lệ lại hâm mộ, nhưng anh ấy là của một mình tôi.

Tới hai tuần sau, số lượng fans đã nhiều hơn sáu .

Sắp tới Tư thị tổ chức bữa tiệc trên du thuyền, Tư Hoa Niên không thể không tạm thời đem sự nghiệp hotgirl mạng tạm thời gác lại một chút.

"Bảo bối, đi đường cẩn thận, đợi một chút nữa xem di động xong."

"Vâng," Tư Hoa Niên ngoan ngoãn đem điện thoại nhét trở lại túi, quay đầu ngẩng mặt nhìn anh, "Anh tìm giáo viên muốn xin nghe giảng ké sao?"

"Em đi vào đi," Tư Tấn giơ tay xoa đầu cô, "Tới phòng học rồi, vào đi thôi."

"Vâng."

Tư Hoa Niên tạm biệt anh, bước chân nhẹ nhàng đi vào phòng học, tìm được vị trí  Kiều Thư Á ngồi. Nhớ tới chính mình tháng trước nghỉ học tận hai tuần, hiện tại lại muốn xin nghỉ thêm lần nữa, cô cảm thấy rất là có lỗi, không biết nên mở miệng như thế nào giải thích cho Kiều Thư Á .

"Siniyah."

"Ừ."

Kiều Thư Á im lặng vài giây, "Tuần sau có lẽ tôi sẽ xin nghỉ."

Tư Hoa Niên kinh ngạc ngẩng đầu: "Hả?"

"Phải rời khỏi đây một tuần," Kiều Thư Á lộ vẻ xin lỗi nói, "Tôi cảm thấy tiến độ của chúng ta sẽ không có vấn đề."

Xác thật là sẽ không có vấn đề, đây cũng là nguyên nhân Tư Hoa Niên cảm thấy có thể yên tâm rời đi .

Nhưng này là cũng quá trùng hợp rồi. Trong đầu cô nảy ra ý nghĩ, còn chưa kịp phân tích, Kiều Thư Á đã lấy ra bản nháp đặt lên trên bàn.

"Chúng ta hôm nay đem hoa văn cùng hình thức khe lõm vẽ xuống dưới."

Cũng may có đồng đội như Kiều Thư Á , trước mắt mọi chuyện đều vô cùng gọn gàng ngăn nắp. Nếu chỉ là mình cô, xem chừng đã sớm r·ối l·oạn một đống.

Tư Hoa Niên ừ một tiếng, giơ tay gãi đầu, lẩm bẩm tính toán nói: "Chờ chúng ta xin nghỉ trở về, tôi muốn xin giáo viên học bổ túc một khoá kiến thức mỹ thuật cơ bản."

Kiều Thư Á bắt được ý của cô, ngước mắt nhìn qua: "Cậu cũng muốn xin nghỉ?"

Tư Hoa Niên gật gật đầu: "Công ty nhà tôi tổ chức tiệc trên du thuyền."

Kiều Thư Á cười rộ lên: "Ah, vậy sao."

Anh trước kia đã nghe qua vào các dịp xã giao của Tư thị, Tư Hoa Niên luôn luôn sẽ không xuất hiện. Vốn tưởng lần này cũng là như thế, liền cố ý không nhắc tới, nhỡ làm cho cô không vui..

Tư Hoa Niên có điểm kinh ngạc, nhưng cũng không phải quá kinh hãi. Cô đánh giá Kiều Thư Á vài lần, vuốt cằm suy tư: "Tôi đã sớm cảm thấy cậu là kẻ có tiền."

Hai người cùng nhau cười ra tiếng.

Hôm đó xuất phát vào buổi chiều, Tư Hoa Niên nắm anh trai bước lên du thuyền. Lên thuyền liền thấy không ít người quen. Thư kí Lâm, Chu Vượng cùng vài vị đồng nghiệp công ty, còn có một vài các vị giám đốc cấp cao khác.

Mọi người chào hỏi qua, sau đó từng người trở về phòng nghỉ ngơi chỉnh trang lại.

Phòng dành cho nhân viên Tư thị đều ở tầng hai, những người khác còn lại là ở tầng ba.

Tư Hoa Niên đem hành lý đặt xuống, ra cửa nhìn nhìn hành lang không ai, liền đi bộ đến phòng của anh trai đi.

Tư Tấn trên tay cầm danh sách khách khứa, ánh mắt đại khái đảo qua một lần. Tư Hoa Niên ló mặt vào, nhẹ nhàng thốt lên: "Thật nhiều người."

"Ừ, lo lắng không?"

"Không lo lắng," Tư Hoa Niên nghĩ nghĩ, "Thôi được rồi, có một chút."

"Đừng sợ," Tư Tấn ôm bả vai cô ấn vào người mình, "Anh ở đây."

Tư Hoa Niên lại nhìn danh sách một lần nữa, vẫn là cảm thấy có điểm líu lưỡi: "Nhiều người như vậy đều là tới để cùng chúng ta giao lưu sao?"

"Có chút là như vậy, cũng có chút không hẳn là như thế," Tư Tấn chỉ chỉ một hàng  tên được ưu tiến đánh dâu sao, "Ví dụ như cái này, năm nay trò chơi di động đang thịnh hành, muốn cùng chúng ta hợp tác."

Đầu ngón tay anh di chuyển xuống phía dưới, "Đây là hai nhà Cảng Thành Kiều Hâm cùng Ngủ Nhớ, hai công ty châu báu - nhãn hiệu lâu đời, mục đích cũng là cùng chúng ta hợp tác. Trước mắt tính toán xem thành ý của họ tới đâu, sau đó sẽ tiếp nhận một trong hai nhà."

Tư Hoa Niên gắt gao cau mày, chỉ chỉ hàng tên Kiều Hâm: "Đây là bạn học cùng lớp của em."

Tư Tấn theo tay cô chỉ nhìn sang, Kiều Thư Á.

Nhớ tới nam sinh, trong phòng học cùng cô nói chuyện đùa giỡn, ánh mắt anh chợt trở tối, duỗi tay đem Tư Hoa Niên kéo vào trong lòng ngực: "Cùng hắn quan hệ rất tốt?"

Còn xác thật khá tốt.

Do không muốn ảnh hưởng tới quyết định hợp tác cuối cùng Tư Tấn, cô đành phải nói: "So với các bạn khác cũng không khác biệt lắm."

Kẻ l·ừa đ·ảo.

Tư Tấn cúi đầu, trừng phạt mà cắn cô một miếng, Tư Hoa Niên ủy khuất mà xoa môi: "Còn, còn bắt nạt em."

Lại bị Tư Tấn ấn ở trong ngực hôn một lần nữa.

Khoang tàu trên đã lục tục có khách lên thuyền, sau đó từng người về phòng của mình. Bữa tiệc mở màn vào lúc 7 giờ, bây giờ chỉ còn lại có hơn một tiếng.

Tư Hoa Niên trở về phòng, trang điểm tỉ mỉ, thay phục xinh đẹp, lại tới gõ cửa Tư Tấn.

"Thật là đẹp mắt," Tư Hoa Niên ngắm khuôn mặt anh, duỗi tay thuận lợi sửa sang lại cổ áo sơmi  của anh, "Anh trai của em thật là soái."

Tư Tấn giơ tay xoa khuôn mặt  tinh xảo kiều diễm của cô, sợ hỏng lớp trang điểm, chung quy vẫn là không có dám hôn nữa.

Tư Hoa Niên lôi kéo anh ở trước gương toàn thân phía trước chụp ảnh, đăng lên Weibo.

Thời gian tới rồi, cô liền kéo anh đi xuống dưới.

Bữa tiệc rất lớn, nghe nói có thể cất chứa tới một ngàn người, bàn dài được dưng lên phía trước, bên trên bày biện đồ ăn tinh xảo cùng rượu.

Hai anh em đến sớm vài phút, nhưng vẫn là có không ít người tới sớm hơn nữa.

Nhìn thấy chủ nhân của bữa tiệc, đều lễ phép mà đi tới chào hỏi.

Mọi người đều ít nhiều đã gặp qua Tư Tấn, đối với Tư Hoa Niên lần đầu tiên lộ ai ai cũng đối đãi vô cùng thân thiện..

"Tư tiểu thư trăm nghe không bằng một thấy", "Hai anh em nhân trung long phượng", muốn khách sáo kiểu nào liền có kiểu đó.

Tư Hoa Niên có chút không thích ứng, nhưng vẫn là ứng xử lại cho phải phép.

Cô gái nhỏ xinh đẹp ai ai nhìn cũng yêu thích, các vị khách mời nam trẻ tuối ở đây đều muốn câu giờ ở cùng Tư Hoa Niên, thường xuyên muốn nán lại nửa giây một giây nữa. Tư Tấn trong lòng khó chịu đến tột độ, nhưng vẫn im lặng.

Thẳng đến lúc đã có một vòng tròn hoa hoa công tử đem ánh mắt lưu luyến đặt ở xương quai xanh cùng bả vai Tư Hoa Niên, Tư Tấn nhéo nhéo tay nhỏ ấm áp của cô, trầm giọng hỏi: "Sao lại lạnh như vậy?"

Nói xong liền đem áo khoác cởi ra khoác lên người Tư Hoa Niên.

"Tư tổng đối xử với em thật tốt."

"Anh em hoà hợp, thật đáng hâm mộ."

...... Mọi người sôi nổi tán thưởng.

Trong đại sảnh có điều hoà ổn định nhiệt độ, không lạnh thậm chí còn có chút ấm.

Tư Hoa Niên dò hỏi mà ngẩng đầu nhìn về phía anh trai nhà mình, anh hơi mím môi, không nói một lời, lôi kéo cô hướng nơi khác đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro