Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ trước tới nay Tư Hoa Niên cũng chưa từng trải qua trường hợp như vậy, bây giờ cô mới biết, xã giao cũng thực sự vất vả. Không muốn vẫn phải luôn cười, không ngừng đi lại cùng người ta nói chuyện, hao tâm tốn sức.

Khắp nơi đều hướng tới bọn họ mà tiếp đón, Tư Tấn đưa cô kéo đến vị trí an tĩnh ngồi xuống. Xoa đầu cô, đem một thìa bánh kem đưa tới miệng cô, "Có mệt không?"

Bộ dáng này có chút nuông chiều quá rồi. Tư Hoa Niên đảo mắt khắp nơi nhìn xem, may mắn tạm thời không ai chú ý tới họ. Trừng mắt liếc Tư Tấn mắt một cái, liền há miệng ăn bánh kem.

Cô nghĩ nghĩ, lại hỏi: "Em biểu hiện tốt không?"

"Đương nhiên," Tư Tấn thấp giọng cười, "Công chúa nhỏ của anh giỏi quá."

Tư Hoa Niên cười hì hì, từ trong túi lấy di động ra, mở Weibo.

Buổi tối đúng là thời điểm nhiều người truy cập, bức ảnh cô vừa đăng lúc nãy, phía dưới đã có hơn trăm bình luận.

【 a a a a chồng! 】

【 lại chụp ảnh chung khung hình 】

【 em gái thật đáng yêu nha 】

【 trang điểm kĩ càng như vậy là muốn đi làm gì? 】

【 tham gia bữa iệc, hoạt động gì đó đi 】

【 kẻ có tiền sinh hoạt, thật ghen tị mà 】

【 bữa tiệc gì chứ, muốn nhìn a a a 】

【 phát trực tiếp, đừng có ngừng!! 】

【 em gái phát sóng trực tiếp đi 】

【 đúng đúng đúng, phát sóng trực tiếp đi 】

【 tán thành!! 】

...... Tư Hoa Niên nghĩ nghĩ, hơi dao động: "Anh, em có thể phát trực tiếp một chút không?"

"Đương nhiên có thể."

Nếu như vậy, Tư Hoa Niên liền không do dự.

Cô mân mê một chút, mở trang phát sóng trực tiếp ra, thử tạo một phòng phát sóng. Các fan xem vô cùng nhiệt tình, lập tức hơn mấy trăm người xem ùa vào.

Tư Hoa Niên hướng màn ảnh cười một chút, nhìn qua có chút thẹn thùng: "Mình lần đầu tiên phát sóng trực tiếp, cảm ơn mọi người đã tới xem."

Nghĩ nghĩ, cô lại bổ sung nói: "Được rồi, mình biết là mọi người là tới xem anh trai nha."

【 thật sự phát sóng trực tiếp!!! 】

【 a a a! Em gái thật là đáng yêu!! 】

【 làn da thật đẹp!! 】

【 Thật ngoan! Thật mềm! Muốn cưng quá!! 】

【 Em gái đừng khóc, chúng ta tới xem em! 】

Tư Hoa Niên điều chỉnh góc quay một chút, quay bữa tiệc, nghiêm túc giải thích nói: "Mình hiện tại đang  ở trên du thuyền. Cho mọi người xem một chút. Kỳ thật mình cũng là lần đầu tiên tới, có chút không am hiểu lắm. Nhưng có anh trai ở bên cạnh, cho nên không lo lắng chút nào."

【 Em gái thật sự ngoan quá!! 】

【Woa tôi thấy được ai kia, là điện thương đại lão sao?? 】

【 Tôi cũng thấy! Còn có tay du đại lão!! 】

【 Tôi không giống mấy người, chỉ nhìn thấy bánh macaron được xếp thành tháp ở kia thôi 】

【 Anh đẹp trai ở trong góc uống rượu!! 】

【 Thế giới của kẻ có tiền quá xa hoa!! 】

...... Tư Hoa Niên đem camera về hướng mình, đảo qua bên cạnh Tư Tấn, lộ ra một góc áo màu trắng.

【!!! 】

【 chồng??? 】

【 Em gái!! Chúng ta muốn xem Tư tổng!! 】

【 chúng tôi muốn xem chồng!!! 】

Tư Hoa Niên nhăn mày lại, nghe lời mà đem camera hướng tới Tư Tấn: "Vậy cho mọi người xem một chút nha."

Trên màn hình lộ ra khuôn mặt Tư Tấn, xương quai hàm cứng rắn. Anh mặc sơ mi trắng, không có đeo cà vạt, nhìn qua vẫn đứng đắn lại nghiêm túc, lúc này rũ mắt ôn nhu nhìn em gái mình, giống như đã như vậy nhìn thật lâu.

Không khí sôi trào lên.

【 Tư tổng!! 】

【 chồng!!! 】

【 Chồng bằng xương bằng thịt!! 】

【 Ôi chồng tôi thật là ôn nhu mà 】

【 Ánh mắt này...... Tư tổng là sự sủng em gái a 】

Chỉ là ngắn ngủn vài giây, Tư Hoa Niên lại đem camera hướng về chính mình: "Anh trai là của mình, không phải chồng của mọi người. Được rồi, không cho nhìn nữa."

【??? 】

【????? 】

【 Em gái????? 】

【 Em gái đừng như vậy nha! 】

Tư Hoa Niên cắn môi cười, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền thật sâu: "Hôm nay phát sóng trực tiếp tới đây thôi, lại một lần nữa cảm ơn mọi người đã tới xem mình."

Màn hình tối đen, Tư Tấn duỗi tay xoa đầu cô: "Phát sóng trực tiếp xong rồi?"

"Vâng!"

Tư Hoa Niên ngoan ngoãn mà cọ cọ đầu trong lòng bàn tay anh, tâm trạng cảm thấy vô cùng tốt. 

Ngẩng đầu lên liền thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi  hướng phía này đi tới.

Cô gái nhìn qua hơn hai mươi tuổi, trong tay cầm ly rượu vang đỏ, trên người mặc lễ phục dạ hội đuôi cá. Dung mạo xinh đẹp, tóc được búi lên đoan trang lại ưu nhã.

"Tư tổng, Tư tiểu thư."

Tư Tấn đứng lên, nhàn nhạt gật đầu nói: "Kiều phó tổng, Kiều công tử."

Tư Hoa Niên đi theo đứng lên, đối phương mỉm cười hướng tới phía cô vươn tay: "Lần đầu gặp mặt, tôi là Kiều Hân Nhã."

Tư Hoa Niên xưng hô theo anh trai: "Kiều phó tổng."

Kiều Hân Nhã trên mặt ý cười hơi ngưng lại, nhưng lại lập tức trở nên tự nhiên, quả thực nhìn không ra có điểm gì không hài lòng.

Thương trường ai ai cũng khách sáo, đối với danh hiệu "Phó tổng" như vậy, đại đa số thời điểm để cho dễ nghe, sẽ bỏ bớt chữ "Phó" đi. Trước mặt hai anh em này, em gái hẳn là không hiểu, anh trai lại không muốn khách sáo, cho cô một chút mặt mũi.

Nhưng cũng không có cách nào khác, ai bảo chính mình muốn hợp tác với bọn họ chứ.

Nhìn về phía Kiều Thư Á bên cạnh, Tư Hoa Niên hỏi: "Chúng ta còn phải bắt tay sao?"

Người phía sau cười khẽ cùng cô bắt tay: "Kiều hâm, Kiều Thư Á."

Tư Hoa Niên lắc đầu, chậc một tiếng: "Thật là không nghĩ tới."

Kiều Hân Nhã nhìn một màn này, cười nói: "Tư tiểu thư cùng ta anh trai tôi có quen biết."

Kiều Thư Á nói: "Bạn học."

"Thật là có duyên," Kiều Hân Nhã quay đầu nhìn về phía Tư Tấn, "Tư tổng, không biết ngài hiện tại có thể nói nói chuyện hợp tác hay không......" Tư Tấn nhìn qua liền hiểu, trầm giọng nói: "Thời gian đã muộn, tôi đưa em gái trở về nghỉ ngơi."

Tư Hoa Niên kỳ thật không mệt, nhưng nghe anh nói như vậy, liền ngoan ngoãn đi theo trở về.

Để hai chị em Kiều gia đứng tại chỗ, im lặng một lát, Kiều Thư Á nói: "Bọn họ đối với chuyện hợp tác xem chừng cũng không có hứng thú lắm."

Kiều Hân Nhã nhấp một ngụm từ ly rượu vang đỏ trong tay, cười cười: "Đứa trẻ ngốc, có hứng thú thì cũng muốn biểu hiện thành không có hứng thú. Tranh thủ ích lợi thủ đoạn mà thôi."

Bên kia, hai anh em từ cầu thang xoắn ốc đi lên lầu hai. Đa số mọi người còn ở lại bữa tiệc, trên hành lang vô cùng an tĩnh.

Tư Hoa Niên lắc lắc cánh tay anh, ngẩng đầu hỏi: "Kiều phó tổng chính là đối tượng liên hôn được đồn thổi sao?"

Cô nhớ không lâu trước đây ở công ty, Chu Vượng vô tình lộ ra tin đồn liên hôn. Khi đó cô một chút cũng không thèm để ý, hiện tại bỗng nhiên trong lòng lại hơi mất mát.

Người ta là kiều phó tổng, còn cô chỉ là hotgirl nhỏ nhồi trên mạng.

Tư Tấn nhíu mày nói: "Đừng nói bừa. Đó là truyền thông Cảng Thành viết, công ty đã sớm xử lý xong."

Tư Hoa Niên gục đầu xuống, bĩu môi. Kỳ thật cô vẫn để ý, cũng không phải chỉ là vì cái tin đồn này.

Vào phòng đóng cửa lại, Tư Hoa Niên bỗng nhiên quay người lại ôm lấy eo Tư Tấn: "Anh ơi, em về sau cũng sẽ rất lợi hại."

Tư Tấn thảo giọng cười, nâng cô lên đặt lên đùi: "Niên Niên của anh đương nhiên lợi hại."

Lại là bộ dáng dỗ trẻ con.

Tư Hoa Niên ủy khuất ch.ết đi được: "Em nói thật. Về sau em khẳng định sẽ là người mẫu rất lợi hại, có thể kiếm rất nhiều tiền."

"Anh biết," Tư Tấn ôm cô ở trên giường ngồi xuống, ấm áp hôn từng cái an ủi ở trên má cô, "Niên Niên đã trưởng thành."

Tâm trạng không tốt tới cũng nhanh mà đi cũng nahnh, Tư Hoa Niên dễ dàng nghe lời anh, ngoan ngoãn ghé vào vai anh.

Tư Tấn ôm cô ngồi một lát, lấy máy tính bảng ra, cùng nhau xem.

"Tư liệu về Kiều Hâm?"

"Ừ."

Tư Hoa Niên nhìn nhìn, không khỏi kinh ngạc: "Thư Á cùng Kiều phó tổng không phải chị em ruột?"

Tư Tấn khẽ đảo mắt, "Là chị em họ."

Kiều hâm là nhãn hiệu châu báu lâu đời của công ty Cảng Thành, nổi danh gia tộc xí nghiệp. Bốn năm trước chủ gia tộc đời trước mất, để lại công ty cho con trai út tài giỏi, cũng chính là bố của Kiều Thư Á. Ngày vui chẳng được bao lâu, chỉ qua hai năm, ông qu·a đ·ời trong t·ai n·ạn xe cộ, công ty lại rơi vào người con cả.

COn trai cả tư chất bình thường, cũng may có con gái vô cùng ưu tú có thể dựa vào. Kiều Hân Nhã từ nước ngoài tốt nghiệp về liền gia nhập công ty, thẳng tiến lên chức phó tổng giám đốc. Mà lúc ấy Kiều Thư Á, còn chưa thành niên, không nắm trong tay cổ phần, bị ném tới nới xa xôi đi học.

Chuyện xưa của hào môn Cảng Thành luôn cẩu huyết như vậy.

Tư Hoa Niên ngơ ngác: "Thư Á cũng quá thảm rồi."

Tư Tấn ừ một tiếng, không bày tỏ ý kiến.

Ở trên tàu thuỷ rốt cuộc không phải ở nhà, Tư Hoa Niên buổi tối trở về phòng mình. Ngày hôm tỉnh rất sớm, sau đó cùng Tư Tấn xuống tầng ăn cơm.

Ăn sáng xong liền về phòng, mở cửa sổ ra có gió biển thổi vào. Hai người dựa vào nhau xem TV một lát, Tư Tấn nhận được tin nhắn từ thi ký Lâm, ý bảo đã cùng Kiều Hâm bên kia liên lạc, hẹn gặp ở phòng họp.

Tư Tấn nhìn thời gian, quay đầu hỏi Tư Hoa Niên: "Cùng ah đi nhé?"

Tư Hoa Niên do dự một chút, vẫn là từ chối: "Không đi được. Em ở công ty không có chức vụ, lại không hiểu về doanh nghiệp. Đi như vậy chúng ta sẽ có vẻ không nghiêm túc."

"Tùy em," Tư Tấn duỗi tay ôm cô một cái, giọng nói, mang một chút ý cười, "Tốt nghiệp xong tới công ty làm thư ký của anh."

"Dám học người ta bao nuôi tiểu thư ký," Tư Hoa Niên nhào lên cắn anh, "Tiểu Đại Sơn anh học hư a!"

Tuy rằng chính mình nói không đi, chờ đến khi Tư Tấn đi rồi, Tư Hoa Niên lại bắt đầu cảm thấy nhàm chán. Dựa vào trên giường nghĩ nghĩ, cô lấy di động ra tìm Kiều Thư Á nhắn WeChat.

【 Thư Á Thư Á, cậu cùng chị gái đi đàm phán không? 】

Đối phương trả lời rất nhanh, 【 không, tôi không rành sự tình trong công ty lắm. 】

【 vậy cậu bây giờ đang ở đâu? 】

【 bên ngoài phòng họp. Cậu muốn tới đây không? 】

Dù sao nhàn rỗi cũng không có chuyện gì để làm, không bằng đi tới đó chờ anh. Tư Hoa Niên hỏi: 【 phòng họp ở tầng mấy? 】

【 lầu 4. 】

Tư Hoa Niên lên tầng 4, vừa ra khỏi thang máy liền thấy một loạt phòng hội nghị. Trong hai phòng còn nghe thấy tiếng nói chuyện, bên trong có người đang đàm phán.

Bên ngoài sảnh có khu vực nghỉ ngơi, bố trí sô pha, bàn trà, đồ uống, còn có bàn bia.

Tư Hoa Niên đi tới, tìm được Kiều Thư Á ngồi ở trên sô pha chơi di động, hỏi: "Bọn họ đi vào bao lâu rồi?"

"Vừa mới vừa đi vào," Kiều Thư Á phủi quần đứng lên, "Muốn đi đánh bida không?"

"Oke."

Tư Hoa Niên chọn cây đánh, chậm rì rì bôi phấn ma xát lên: "Tôi không rành cái này lắm."

"Tôi cũng chơi không tốt lắm."

Tư Hoa Niên dọn xong tư thế đánh quả thứ nhất, quả nhiên bắt đầu không tốt. Đừng nói ghi điểm, bóng cũng chưa đánh trúng.

Kiều Thư Á đánh quả tiếp theo, trình độ quả nhiên cũng chẳng ra gì.

Tư Hoa Niên cầm theo gậy đánh, đi xung quanh một vòng, cũng không tìm được góc độ tốt. Cô bĩu môi, vẫn là cảm thấy không yên lành: "Trong phòng hội nghị có mấy người?"

"Anh trai cậu đi cùng thư ký, chị của tôi mang theo thư ký và trợ lý."

Vốn dĩ cũng không có khả năng là hai người ở chung một mình, bây giờ Tư Hoa Niên có thể yên tâm chơi đùa, vui sướng mà cùng Kiều Thư Á tranh nhau ghi điểm. Tùy tiện ngắm quả bóng đỏ đẹp đẽ, khom lưng ra gậy.

Bang, vào lỗ.

Tư Hoa Niên xách theo gậy tiếp tục tìm điểm đánh quả tiếp theo.

Kiều Thư Á làm như tùy ý hỏi câu: "Cậu là ở lo lắng anh trai cậu cùng chị của tôi......" Tư Hoa Niên lúc này tâm trạng vô cùng tốt: "Không lo lắng a."

"Phải vậy không?" Kiều Thư Á vuốt cằm nói, "Cậu có lẽ không biết, chú của tôi có những tính toán nhất định của bản thân về khoản này."

Tư Hoa Niên theo bản năng nhíu mày: "Cái này.. không phải mấy người thuê paparazzi viết sao?"

Bang.

Đánh không trúng bóng rồi.

Kiều Thư Á khom lưng căn vị trí đánh bóng, ánh mắt lộ một chút ý cười: "Hoàn cảnh của chúng ta giống nhau."

Cha con Kiều Hân Nhã đánh chủ ý như vậy, gia tộc cũng coi như là mọi người đều biết. Một khi bọn họ hợp tác được với Tư thị, nhị phòng độc đinh Thư Á liền hoàn toàn sẽ bị ghẻ lạnh.

So sánh với Tư Hoa Niên kỳ thật tình huống cũng là giống nhau như đúc. Người thừa kế chính thống bị xa lánh, trên tay có cổ phần, nhưng lại vô thực quyền.

Tư Hoa Niên không thèm để ý nói: "Cậu và tôi không giống nhau."

Kiều Thư Á liên tục đánh tiếp hai quả nữa, dừng lại ma sát thêm phấn, mím môi không nói.

Kế tiếp quả bóng này đánh không trúng, hắn mới lại mở miệng nói chuyện, ngữ khí thực nhẹ nhàng: "Siniyah, nếu cậu yêu cầu liên hôn để gia tăng thế lực, chờ cậu cùng hiện tại bạn trai chia tay, tôi sẽ không ngại mà suy xét một chút."

"......" Kiều Thư Á hơi suy tư, bổ sung nói: "Nếu không nghĩ tới việc chia tay, cũng có thể suy xét một chút."

Tư Hoa Niên ôm gậy suy nghĩ vài giây, mới hiểu được ý tứ của hắn. Xác thật đối với xuất thân của bọn họ tư duy này là bình thường. Nhưng là...... "Thư á cậu nghe tôi giải thích," cô chậm rì rì mở miệng nói, "Tôi không có bất cứ thứ gì muốn cùng tranh đoạt cùng anh trai, tôi đều có thể tất cả các đồ vật ——" cửa phòng hội nghị bị đẩy ra, giọng Tư Tấn trầm thấp lại lạnh băng truyền ra.

"Hai người đang nói truyện gì thế?"

Nhanh như vậy liền nói xong rồi?

Tư Hoa Niên quay đầu liền thấy, anh trai lạnh mặt, sải bước chân dài đi tới.

"Cùng anh trở về," Tư Tấn nắm chặt cổ tay của cô.

Anh không nhìn sắc mặt của hai chị em Kiều gia, cũng không quay đầu lại, giọng nói lãnh trầm: "Đời này không có khả năng em gái của tôi sẽ liên hôn, tôi cũng sẽ như vậy. Muốn hợp tác, lấy thành ý thuyết phục tôi. Hiện tại đối với giá cả này, tôi không có bất cứ lời hay để nói nữa."

Cửa phòng bị đóng lại thật mạnh.

Tư Hoa Niên cảm thấy tâm can run rẩy.

Ngoại trừ một lần đi lướt sóng kia bị anh đánh vào mông, cô chưa từng thấy sắc mặt Tư Tấn dọa người như vậy.

"Anh, Anh ơi...." Tư Tấn sắc mặt xanh mét, cánh tay dài đem cô bế lên. Ném lên trên giường lớn, sau đó đi tới nằm đè lên người cô: "Cùng bạn học chơi rất vui vẻ sao?"

"Cái, cái gì?...... Ai, đau."

Tư Tấn cắn vành tai cô nói: "Cửa kính phòng hội nghị là kính một chiều."

"......" "Vì cái gì không cự tuyệt hắn?"

Nói về chuyện này, Tư Hoa Niên liền rất ủy khuất: "Anh ra chậm hơn một chút, không phải em sẽ lập tức cự tuyệt sao."

Tư Tấn đôi mắt u ám: "Cho nên là trách anh?"

Anh......" Anh đầu óc đều bị dấm chưa ngâm rồi.

Tư Tấn cứng đờ nhìn cô vài giây, đem đầu chôn ở hõm cổ cô, không có bộ dáng lạnh lùng, trở nên vô cùng yếu ớt: "Anh vô cùng xin lỗi."

Vì sao vẫn là không có cảm giác an toàn như vậy, một chút tiến bộ cũng không có.

Tư Hoa Niên khổ sở lại đau lòng mà ôm lấy anh: "Anh, chúng ta là vợ chồng hợp pháp nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro