Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ai, em gái, không cần như vậy sao. Chơi một chút mà thôi, đại gia cùng nhau vui vẻ một chút thật tốt."

Tư Hoa Niên đứng sau Tư Tấn nép sát vào anh, khuất hơn nữa thân hình của mình, nhìn vị Ngu tổng này, cảm thấy cực kỳ giống cái loại hài kịch của Cảng Thành, quả nhiên chỉ là gian thương cáo già.

"Anh," cô lặng lẽ hỏi Tư Tấn, "Một điểm trị giá bao nhiêu tiền?"

"Muốn chơi thì chơi," Tư Tấn ôn nhu nói, "Không nhiều đâu, ít."

Nghe anh nói như vậy, Tư Hoa Niên liền biết tiền không thiếu. Tròng mắt cô xoay chuyển, nhỏ giọng nói: "Muốn chơi cũng không phải không thể. Mỗi người bốn chồng xu, một chồng một điểm, tùy ý có thể rời khỏi bất cứ lúc nào."

Lời này vừa nói ra, người khác liền biết cô gái nhỏ này không phải là không hiểu luật . Đặc điểm của Poker chính là người chơi có thể căn cứ vào trên tay bài tốt xấu mà phán đoán tình thế, tự do quyết định hạ bài hay không. Như vậy đem lợi thế tăng cao, xác thật có thể đem rủi ro hạ đến mức thấp nhất.

Nguyên bản hai điểm tiền đặt cược giờ tăng thành bốn điểm, Ngu gia tham lam, đương nhiên sẽ không nghĩ nhiều, miệng hồ hởi đáp ứng.

Tư Hoa Niên vẻ mặt mang theo một chút không tình nguyện, chậm rì rì đi tới bàn đánh bạc.

Con dâu Ngu gia Với Linh đoan trang lại thành thục kiều diễm, như là tuyệt đại mỹ nữ trong vở kịch lấy bối cảnh ở sòng bạc Cảng Thành, Tư Hoa Niên  lại giống như đứa trẻ ngây ngốc đi tới từ phía đối diện.

Poker vẫn luôn được công nhận là trò chơi thiên về kỹ xảo hơn là vận khi, nhìn qua trận này đánh cũng không có lý do gì để trì hoãn, điểm duy nhất khiến người ta có điểm tiếc hận chính là vị Tư Tấn này lấy cả vốn lẫn lãi ra để sủng em gái.

Hai người hai bên lần lượt được phát hai lá bài đầu tiên, Tư Hoa Niên nhẹ nhàng cầm lên nhìn, tức khắc cười cong đôi mắt: "Tôi có hai con A."

Lá bài  A là bất luận trường hợp gì đều có khả năng bắt được át chủ bài lớn nhất, rất nhiều người thích buông lời nói dối hung ác như vậy, trên thực tế lại không có tác dụng hù doạ được ai. Với Linh nhẹ nhàng cười cười, cũng không để ý.

"Tôi cược một chồng xu này"

Tư Hoa Niên tùy tay ném ra một đồng xu: "Tôi cũng thế."

Chia bài tổng cộng ba lượt.

Hai con A, một con 7.

Với Linh cười, liếc mắt Tư Hoa Niên, như là ở cười nhạo cô. Tổng cộng chỉ có một bộ bài như vậy, Tư Hoa Niên trên tay hai con A, bộ bài tổng cộng bên cũng chỉ có bốn con A, làm gì có chuyện may mắn như vậy.

Bài trên tay cô có hai con 7, cùng cộng tổ hợp bài lên, ít nhất cũng không quá tệ đi.

"Tôi cược thêm một chồng xu này nữa."

Tư Hoa Niên đem ba chồng xu còn thừa lại đầy về phía trước: "All in."

Bây giờ mỗi người đã được chia tổng cộng bốn lá bài, Ngu tổng dò hỏi mà nhìn về phía Với Linh.

Một con 10, đối với cô cũng không khác nhau là mấy. Hiện tại bài trên tay cũng đủ thắng được hết tiền của Tư Hoa Niên, cô xua xua tay, ý bảo không bỏ thêm.

Xôn xao.

Hai người hạ bài, làm người xem xung quanh cũng phải căng thẳng.

"Bốn lá bài?"

"Vẫn là bốn con A?"

"Làm gì có vận may đó, đứa trẻ ngốc này cũng biết chơi ha."

"Lợi hại lợi hại."

...... Tư Hoa Niên nghiêng đầu nhìn sắc mặt khó coi của Với Linh ngồi đối diện, duỗi tay đem hai chồng xu kéo về phía trước mặt mình.

"Còn chơi nữa không?"

"...... Chơi."

Ban đầu là chỉ tính toán đặt cược một chút rồi thắng, hiện tại một ván liền thua trận. Nhưng nếu từ bỏ, đồng nghĩa với từ bỏ tiền đặt cược kếch xù này. Không có lựa chọn nào khác, Với Link chỉ có thể cắn răng tiếp tục.

Bộ bài toàn A, vận khí này nghịch thiên.

Không có khả năng vĩnh viễn tốt như vậy, không có khả năng.

Lần này Với Linh trở nên cẩn thận hơn.

Ván thứ hai, át chủ bài là hai con 8, cô lựa chọn hạ bài. Không quan tâm cái gì mà tiền cược, từ bỏ này một ván.

Chờ vào thời điểm bài tốt nhất thời sẽ lại nghênh chiến, mới là cách làm ổn thỏa nhất.

Ván thứ ba, hạ bài.

Kết quả vãn thứ tư, Với Linh lại hạ bài.

...... Tư Hoa Niên hơi hơi nhíu mày, có chút không kiên nhẫn.

Lần thứ sáu, Tư Hoa Niên nhìn bài trên tay, hào sảng mà đem số tiền cược của mình đẩy tới: "All in."

Cũng phải xem xem bài tốt như thế nào mới dám All in?

Hai người nhìn nhau.

Phải biết rằng cuối cùng cộng điểm các lá bài, từ hai con át chủ bài cùng năm lá bài còn lại cộng điểm. Dù át chủ bài tốt như thế nào, khi cộng tổng điểm bài sẽ còn ra số điểm lớn hơn nữa.

Duy nhất có thể miễn cưỡng suy đoán là cô gái nhỏ đêm nay là thần bài, lại bốc trúng một đôi A.

Với Linh đương nhiên cũng nghĩ đến điểm này. Sắc mặt tái nhợt một chút, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh.

Cô bốc được đôi K, đệ nhị đại át chủ bài.

Dựa vào cái gì...... Đối phương vận khí có thể tốt như vậy sao? May mắn tới độ không cần để tâm kỹ thuật chơi luôn?

Bao nhiêu ánh mắt đều tập trung ở trên người Với Linh, cô cắn môi đẩy ra một chồng xu.

Đôi K át chủ bài, hạ bài thì quá đáng tiếc. Vạn nhất cộng lại bài bên trong đâu có K đâu? Như vậy ít nhất cũng có thể tạo thành tổng điểm tương đối cao.

Người xem đứng bên cạnh xôn xao.

A.

"A?"

"Chúc mừng Tư tiểu thư."

"Chúc mừng Tư tổng đi."

"Tư tiểu thư mới là phúc tinh chân chính a!"

...... Nghe mọi người nghị luận sôi nổi, Với Linh chỉ cảm thấy một trận đầu choáng mắt hoa.

Ông trời cũng giúp Tư Hoa Niên. Cứ như vậy Với Linh chật vật thua một đống tiền của công ty, cô không dám tưởng tượng bọn họ sẽ đối xử với cô như thế nào nữa. Thật vất vả mới lấy được một chút tiến triển, chẳng lẽ cứ như vậy uổng phí sao?

Đúng là từ ban đầu không nên đáp ứng cái gì mà đại diện công ty lên chiếu bạc.

"Tôi...... hạ bài."

So với thua trận mất bốn chồng tiền cược, như vậy ít nhất còn có thể giữ lại một chút.

Quá trình hạ bài kết thúc. Người chia bài bắt đầu tính điểm, lật bài của Tư Hoa Niên.

Tư Hoa Niên chắp tay sau lưng đứng ở bên cạnh bàn, bộ dáng ngoan ngoãn, khuôn mặt cười cười.

Mọi người ồ lên.

Tư Hoa Niên nhảy nhót mà chạy đến bên người Tư Tấn, ngẩng mặt lắc lắc cánh tay anh: "Không chơi nữa, chúng ta trở về đi."

Tư Tấn mỉm cười xoa đầu cô, nàng liền ngoan ngoãn mà ở hắn lòng bàn tay anh cọ cọ.

Mọi người định thần lại, liền phát hiện trong nhày mắt thỏ con đã biến thành tiểu hồ ly. Chỉ chờ chạy đến trước mặt anh trai nhà mình, lại biến thành một con thỏ nhỏ dính người.

Thắng được đầy bốn chồng xu, lại không đuổi tận gi·ết tận Ngu gia thua sạch, bọn họ lúc này mới hiểu được cô gái nhỏ trước nay đều không có đánh cược bừa bãi.

Em gái Tư gia cũng không phải hạng người đơn giản.

Hai anh em chào tạm biệt mọi người, sóng vai rời khỏi sòng bạc, xuống tầng về phòng.

Tầng hai hành lang trống không, Tư Hoa Niên nhìn sang, nhảy lên Tư Tấn bắt anh cõng: "Anh, em lợi hại không?"

Tư Tấn lại cười: "Niên Niên giỏi quá."

"Để em nói cho anh nghe," Tư Hoa Niên đắc ý dào dạt nói, "Em tuy rằng chuyện khác làm không tốt, ăn nhậu chơi gái cờ bạc ta chính là ——" "...... Ân?"

Tư Hoa Niên cười hì hì, sửa lời nói: "Ăn nhậu chơi bời, ăn nhậu chơi bời."

Tư Tấn lấy chìa khoá ra mở cửa, Tư Hoa Niên ghé vào anh, tiếp tục lải nhải: "Nói chung đ·ánh b·ạc vẫn là không tốt, về sau chúng ta không cần đánh cược, chính mình quyên tiền giúp đỡ cá voi......" Thật là bảo bối của anh. Tư Tấn tâm đều mềm nhũn, nghiêng đầu: "Được."

Tư Tấn đưa Tư Hoa Niên về phòng, không về phòng mình nữa. Nhưng là vì cô ban ngày vừa mới...... Cho nên anh cái gì cũng không làm, chỉ là an tĩnh mà ôm cô, dỗ cô ngủ.

Ban đêm ngẫu nhiên sóng đánh vào thân tàu, Tư Hoa Niên bị doạ tỉnh. Bên người Tư Tấn ngủ vẫn say, cô nhẹ nhàng đẩy anh ra, đi vào phòng tắm.

Một lần nữa nằm trên giường, Tư Tấn dường như ở trong mơ cảm nhận được cái ôm trống rỗng, không biết khi nào nhíu mày.

Có lẽ là trên biển sóng lay động có tác dụng thôi miên, anh không có tỉnh lại.

Tư Hoa Niên bò đến bên người anh, vô cùng nhẹ nhàng mà vươn tay, xoa xoa điểm giữa hai mày của anh.

"Niên Niên......" Tư Tấn nói mớ câu.

"Vâng, anh," Tư Hoa Niên hôn nhẹ vào bờ môi của anh, nghiêng người nằm trong lòng ngực anh.

"...... Niên Niên không phải trọng sinh......" Ban đêm gió biển rất lớn, rèm cửa ở cửa sổ pha lê lay động. Tư Hoa Niên trái tim nhảy dựng, đầu óc cũng bắt đầu choáng váng.

Anh từ khi nào bắt đầu nghi ngờ cô?

Anh ấy tại sao lại không hỏi cô?

...... Qua vài phút, miễn cưỡng trấn áp sự lo lắng trong lòng. Môi Tư Hoa Niên hơi hơi run rẩy, hai tay ôm lấy khuôn mặt anh, nhẹ giọng dỗ anh: "Đại Bảo Bối, em không có trọng sinh. Đừng sợ, được không?"

Tư Tấn dãn mày ra một chút, ở trong mơ thanh âm nhỏ không thể nghe thấy, thấp thấp làm người ta đau lòng: "Niên Niên, không muốn công khai liền không công khai...... Anh chờ em......" Tư Hoa Niên sống mũi đau xót, nước mắt liền như vậy tuôn ra.

Cũng chỉ nói hai câu như vậy, cảm giác được cô lại một lần nữa trở lại trong lòng ngực, Tư Tấn an tâm mà chìm vào giấc ngủ.

Tư Hoa Niên ôm Tư Tấn nằm ở trên giường, đã không có một chút gì buồn ngủ cả.

Anh trong lòng chôn rất nhiều thống khổ cùng sợ hãi, nhưng anh chưa bao giờ và sẽ không mở miệng nói với cô

Ban đêm Tư Hoa Niên vẫn luôn tỉnh, thức tới buổi sáng ngày hôm sau, lại thấy mặt trời xuất hiện trên mặt biển xinh đẹp. 

Tối hôm qua Tư Tấn ngủ rất sâu. Như là ở trong ác mộng, sau lại đó lại như là mộng đẹp, chính anh cũng nhớ không rõ.

Tư Tấn vừa mở mắt, liền thấy em gái canh giữ ở bên người. Một bộ dáng tràn đầy nguyên khí, sáp lại người anh: "Anh, hôm nay chúng ta đi mua túi xách!"

Đôi mắt bị đột nhiên ánh mặt trời chiếu đến có điểm hơi đau, Tư Tấn khép hờ mắt, theo bản năng ôm cô : "Được, đi mua túi xách."

Ăn sáng sau, Tư Tấn cùng Tư Hoa Niên liền lên phòng hội nghị trên tầng bảy.

Tàu thuỷ có rất nhiều nhãn hiệu hàng xa xỉ miễn thuế cửa hàng, từ châu báu đến quần áo, giá cả trên trời. Không thiếu các cô gái đang mua sắm ở đây.

Tư Hoa Niên có vẻ tâm trạng rất tốt, đi bộ theo một gian cửa hàng, một lát liền đã mua vài hộp bao. Đại số giá cả đều năm chữ số, ngẫu nhiên một hai cái cũng sáu chữ số.

Tư Tấn trên tay đầy ẵm túi lớn túi nhỏ của cô.

Quả thực không biết vì sao, anh lại cảm thấy Niên Niên cũng không giống như là vô cùng thích mấy thứ này.

Có lẽ cô gái nhỏ chỉ là thích mua.

Anh không hề nghĩ nhiều, đưa Tư Hoa Niên trở về phòng.

Tư Hoa Niên trở mặt vô tình, bắt đầu đuổi người: "Anh không phải có hẹn với Tay Du đại lão bàn chuyện kinh doanh sao, mau đi đi, mau đi đi."

"...... Tiểu không lương tâm."

Tư Hoa Niên nhìn anh đi ra ngoài, xoay người đem từng đồ vật vừa mua lúc nãy xếp đôi ở bên nhau, chụp bức ảnh.

Sau đó đăng lên bức ảnh vừa rồi chụp bóng người cô cùng Tư Tấn đan xen trên khoang tàu.

Nhảy lên giường nằm, Tư Hoa Niên bắt đầu lướt khu bình luận.

【 Woa!!! 】

【 thật nhiều túi nha em gái!!! 】

【 tôi thèm vào mấy thứ này. 】

【 tôi hai mươi tuổi VS người khác hai mươi tuổi [ tái kiến ]】

【 khoe giàu sang thật sự không thú vị. 】

【 người khác có tiền không thể khoe? Weibo là của nhà cô chắc? 】

【 tại sao đều bàn về túi xách? Không ai xem chồng sao? Bóng dáng chồng thật đẹp a a a!! 】

【 còn chồng đâu 】

【 người ta đã tự mình phủi sạch quan hệ với mấy người rồi, vẫn còn ảo tưởng không thấy sao 】

【 chuyện bé xé ra to. 】

【 đã sớm thoát fan mấy trăm năm 】

【 tôi hiện tại là muội fan của em gái nhỏ. 】

【 em gái muốn khoe túi làm chúng tôi quá xem qua nghiện rồi nha, moah moah 】

Tư Hoa Niên nhìn chằm chằm khu bình luận trong chốc lát, bắt đầu nghiêm túc soạn một bài đăng Weibo mới

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro