Chương 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tư Tấn duỗi tay ôm lấy cô, thỏa mãn mà thở dài một tiếng.

Tiểu công chúa của anh ngọt ngào, trái tim mỗi một góc đều là mềm mại.

Niên Niên, chúng ta mau công khai đi...... Mặc kệ dùng phương pháp gì, anh nhất định sẽ bảo vệ tốt Niên Niên, sẽ không cho cô phải chịu một chút đồn đãi vớ vẩn nào cả.

Lời nói đến bên miệng, bỗng nhiên lại nuốt xuống.

Niên Niên sẽ nguyện ý công khai nhanh như vậy sao?

Cô mới hai mươi tuổi, còn trẻ như vậy, còn đang ở bước đầu của sự nghiệp.

"Anh," Tư Hoa Niên ở trong lòng ngực Tư Tấn, kéo áo anh, "Em đói bụng."

Tư Tấn giơ tay cầm lấy điện thoại đầu giường  gọi cơm, cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô: "Bảo bối của anh đói bụng."

"...... Buồn nôn ch.ết mất."

Tư Tấn thấp giọng cười, môi ghé vào bên tai cô, nhỏ giọng nói buồn nôn nhưng là lời âu yếm thực giản dị, anh vẫn luôn luôn ăn nói vụng về, có vẻ hơi ngốc, nhưng chỉ có như vậy mới có thể đôi chút thoả mãn mà thả lỏng bản thân, chìm đắm trong tình yêu ngọt ngào.

Tư Hoa Niên đã nghe qua rất nhiều câu chuyện lãng mạn tuyệt đẹp từ bạn bè, nhưng lại chỉ khi đối mặt với anh mới cảm thấy ấm áp. Cô ghé đầu ra từ trong lòng ngực anh, khuôn mặt đỏ bừng, nhìn thẳng: "Anh, anh vì sao lại thích em như vậy?"

Tư Tấn thích cô, nhưng anh trong lúc này lại dường như không nói nên lời, có lẽ anh yêu Niên chỉ bởi vì cô.. là chính bản thân cô thôi sao? Còn cần lý do khác sao?

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên hai lần, Tư Tấn xoa xoa khuôn mặt của cô, đi ra ngoài mở cửa.

Trở lại trên tay anh bưng một phần cơm cá hồi phong phú, "Anh đút cho em."

...... Quá buồn nôn rồi.

Chịu không nổi.

Tư Hoa Niên kéo chăn che lại đầu, bắt đầu giả ch·ết.

Ăn cơm xong, Tư Tấn liền dỗ cô ngủ trưa. Trước đó không lâu tiêu hao hơi nhiều thể lực, hơn nữa ăn no xong liền dễ dàng mệt rã rời, Tư Hoa Niên rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.

Lúc cô tỉnh lại đã là 6 giờ tối, Tư Tấn nằm ở bên cạnh cô, mở to mắt cứ như vậy nhìn cô không chớp mắt, không biết đã ngắm cô bao lâu rồi.

Tư Hoa Niên thuận thế lăn vào trong lòng anh: "Đại Bảo Bối."

"Tỉnh rồi, không ngủ nữa sao?"

"Không ngủ," Tư Hoa Niên dụi mắt ngồi dậy: "Em cũng không phải heo."

Tư Tấn đem mặt chôn ở cần cổ cô, môi cọ xát vào làn da mềm mại của cô, âm hàm hồ nói: "Heo con nhỏ của anh."

Mẹ nó. Thật quá buồn nôn.

Tư Hoa Niên đánh anh nhẹ một cái rồi đi xuống giường lười nhác vươn vai.

Ngoài cửa sổ hoàng hôn trên mặt biển tĩnh lặng, phía đường chân trời lấp ló quả cầu lửa, giống như bị cắt thành hai nửa lòng đỏ trứng. Gió biển nhẹ nhàng thổi qua, liền nổi lên kim tuyến sáng lấp lánh trên mặt nước.

Tư Hoa Niên bị cảnh đẹp hấp dẫn, đi đến ban công. Tư Tấn một tấc cũng không rời, cùng cô đi ra, từ phía sau ôm lấy cô: "Bảo bối."

Anh giống như một chú cún to xác a.

Cũng không biết sẽ dính người tới lúc nào nữa.

Tư Hoa Niên ở trong lòng anh ghét bỏ mà mắt trợn mắt, cánh tay lại thành thật mà ôm lấy eo anh: "Đại Bảo Bối! Anh xem chúng ta có giống nam nữ chính trong The Titanic không?"

"Đừng nói bậy."

Không may mắn.

Sống lại một lần, Tư Tấn cảm tạ vận mệnh, tự nhiên cũng bắt đầu tin vào số phận. Mang theo một chút ánh chiều tà, anh cong lưng xuống hôn cô vợ nhỏ của mình.

Ban công hướng ra biển tương đối rộng, tới lúc anh cảm thấy tay cô đã hơi lạnh, liền đem cô bế lên trở lại phòng.

"Hiện tại có đói bụng không," anh xoa xoa khuôn mặt của cô.

Tư Hoa Niên ôm cổ anh lẩm bẩm: "Em thấy hơi nhàm chán, chúng ta đi ra ngoài chơi đi."

Tư Tấn nghĩ: "Xí nghiệp Tĩnh vũ của Kim tổng đêm nay bao trọn sòng bạc trên tầng 6, cử hành đánh cược từ thiện. Anh dẫn em đi."

Từ thiện cùng đánh cược đều làm Tư Hoa Niên rất có hứng thú: "Khi nào vậy?"

Tư Tấn nhìn thời gian, phát hiện du thuyền đã đi vào vùng biển quốc tế: "Sắp rồi."

"Được rồi!"

Tư Hoa Niên từ trong lòng ngực anh ngồi dậy, nhảy nhót mà chạy đi thay quần áo, trang điểm chải chuốt.

Tư Tấn kiên nhẫn ngồi ở trên giường đợi, lấy di động ra mở ra Weibo.

Giữa trưa status Weibo kia là lần đầu tiên anh chủ động đăng, nội dung lại ám chỉ tới đời sống cá nhân, ở khu bình luận rất nhiều lượt tương tác.

 【Chồng? 】

【 Chồng của em online??? 】

【 Chồng ơi nhìn em đi! 】

【 Xảy ra chuyện gì thế này, Tư tổng như thế nào đột nhiên lại tuyên bố chính mình độc thân? 】

【 làm sáng tỏ tai tiếng? 】

【 gần nhất làm gì có tai tiếng gì đâu mà yêu cầu làm sáng tỏ? 】

【 nữ minh tinh nào muốn ăn vạ chồng của em??? 】

【 có phải là tin tức liên hôn cùng Cảng Thành không? 】

【 cái đó đã là khá lâu rồi. 】

【 tôi nhớ lại cũng chưa từng nghe qua ai khẳng định là Tư tổng độc thân a 】

【 nói em gái không có chị dâu, có ai giải thích dễ hiểu một chút không】

【 trọng điểm là không có em dâu, có bao nhiêu người mỗi ngày vào Weibo của em gái ở phía dưới phần bình luận tự xưng chị dâu, trong lòng không xấu hổ sao 】

【 kêu chị dâu thì làm sao, nói đùa một chút cũng không được?? 】

【 Tư tổng chính là không muốn mua vui cho mọi người 】

【 thật sự đấy, đường đường là tổng tài ai lại tự hạ mình vì fans 】

【 trên mạng gọi vài lần "chồng" cũng không được?? 】

【 lại cũng  phải là nghiêm túc. Này...... cũng quá cứng nhắc rồi. 】

【 chuyện bé xé ra to 】

【 mọi người không cảm thấy khó chịu khi vô duyên vô cớ xuất hiện một đống vợ ảo trên mạng sao? 】

【 mọi người đều là đồ hoa si, thấy ai cũng gọi là chồng, không biết bản thân mình như vậy rất phiền sao 】

【 tôi cảm thấy mọi người suy nghĩ nhiều rồi. 】

【 không sai, Tư tổng đã nói rồi, hiện tại không nên gọi như vậy nữa 】

【 tôi đi ôm em gái nhỏ, hiện tại là fan của em gái 】

 Tư Tấn xem qua đại khái một lần, không ai nói Niên Niên lời gì khó nghe, ngược lại còn có người kêu muốn thoát fan của anh.

Khá tốt.

Tư Tấn hơi cong khóe môi, đang định tắt di động, trên màn hình thông báo lại nhảy ra một tin nhắn mới.

【 xin thông báo: Corian dẫn dắt T-Rex trấn thủ Thành Băng Tuyết, đêm mai 8: 00 cầu thủ thiên sứ sẽ tái chiến trên sân nhà, trận đầu quan trọng không thể bỏ lỡ! Vé số công ty căn cứ theo tỷ số mà bạn đã đánh: T-Rex thắng 7-5 ( tính chuẩn hệ số, 75.5 lần ), T-Rex thắng 8-5 ( tính chuẩn hệ số, 90 lần ). 】

Tư Tấn đem tin nhắn đọc kỹ lại hai lần, dần dần chau mày. Chỉ cần là chuyện Niên Niên nói qua, mỗi một chữ anh đều nhớ rất rõ ràng. Cô nói mình đã chơi sổ số dựa theo tỷ số đặt cược thắng thua.

Một tia hoài nghi nhỏ bé loé lên, Tư Tấn mở thanh thông báo lướt lên trên, tới trước ngày thi đấu của T-Rex một ngày.

Không có lịch sử tin nhắn về vé sổ số đặt cược.

Niên Niên xoá tin nhắn, như vậy nghĩa là...... Niên Niên muốn giấu anh chuyện này.

Niên Niên chuẩn xác chọn ngày thi đấu cùng điểm số, lại nói cho anh T-Rex nhất định sẽ ghi bàn. Tư Tấn cứng đờ ngồi ở tại chỗ, trong lòng sinh ra một một sự sợ hãi không tên.

"Anh, anh ơi," Tư Hoa Niên chạy đến trước mặt anh, vui sướng mà lắc tay anh, "Em xộn rồi, chúng ta đi thôi."

Cô gái nhỏ ngoan ngoãn đứng ở trước mặt anh, bộ dáng phấn chấn. Tư Tấn nâng một bàn tay lên khẽ xoa má của cô, muốn hỏi một chút cô tại sao lại muốn nói dối anh, cuối cùng vẫn là do dự mà không dám hỏi, đành phải nhẹ cong khóe môi, lộ ra một chút ý cười cứng đờ: "Ừ."

Tư Hoa Niên kéo anh đi lên tầng sáu, trong sòng bạc ánh đèn sáng chói loá, trang trí vô cùng đẹp đẽ quý giá.

Một vị trung niên  mặc tây trang đứng ở vị trí gần cửa chào hỏi các vị khách, nhìn qua mảnh khảnh lại hiền lành, quả nhiên chính là Kim tổng người chủ trì hôm nay.

Trong sòng bạc có treo một màn hình tinh thể lỏng to, dùng để trình chiếuphim phóng sự, giới thiệu các hạng mục từ thiện lần này. Phim phóng sự được quay rất tỉ mị, quả thực dụng tâm, đáng tiếc nơi này người người tới dường như đều là để chơi bài bạc thôi, chỉ có hai anh em Tư gia đứng ở trước màn hình nghiêm túc xem.

Không biết Kim tổng đã đi tới khi nào, mỉm cười gật đầu nói: "Cảm tạ  vị. Lần này đánh cuộc hao tổn tôi bỏ vốn cá nhân, lợi nhuận sẽ toàn bộ được dùng cho hạng mục từ thiện, mong hai người cứ việc yên tâm."

"Vâng," Tư Hoa Niên dụi đôi mắt nhỏ giọng nói, "Yên tâm."

Kim tổng bị dọa nhảy dựng: "Này nha, sao lại khóc rồi."

"Tại sao cá voi lại ăn túi nilon......" "Không nên ăn, không nên ăn," Tư Tấn ôn nhu dỗ dành cô vài câu, dùng ngón tay giúp cô lau khô nước mắt, quay đầu cùng kim tổng khách sáo nói: "Em gái tôi còn nhỏ, để ngài chê cười rồi."

Tư Hoa Niên khóc xong rồi cũng rất ngượng ngùng, thẹn thùng mà trốn ở phía sau Tư Tấn không chịu ngó mặt ra.

Kim tổng nhịn không được bật cười: "Em gái của ngài là lương thiện."

Cũng không biết là nuôi dưỡng như thế nào, hào môn thế giá bây giờ vẫn còn có cô gái nhỏ đơn thuần lại mềm lòng như vậy, cũng thật làm cho người ta yêu thích.

Tư Hoa Niên ở trong sòng bạc đi ngắm nghía xung quanh, dừng lại nhìn bàn chơi  poker một chút.

Không bao lâu sau vì ngồi tại bàn này ai ai cũng muốn lấy lòng Tư Tấn, lại vừa vặn bốn người này mới kết thúc một ván, mọi người liền cười dò hỏi hai anh em có muốn chơi hay không.

Tư Hoa Niên nghĩ nghĩ, lắc đầu.

Không xa lắm ở trong sòng bạc có máy quay trúng thưởng, trên màn hình chớp nhảy đủ mọi phần thưởng đầy màu sắc. Tư Hoa Niên lôi kéo Tư Tấn đi tới đó, ở phía trước máy ngồi xuống.

Cô duỗi tay ấn cái bắt đầu cái nút, liền bắt đầu cầm cần gạt quay.

Tư Tấn xoa đầu cô: "Tại sao lại thích chơi cái này?"

Tư Hoa Niên đôi mắt nhìn chằm chằm màn hình, tùy tay gạt cần một lần nữa: "Cái này chơi vui nha."

Mười lần đ·ánh b·ạc chín lần thua, cùng với thua tiền cho đối thủ, không bằng thua tiền của chủ tổ chức, dùng để bảo hộ biển rộng. Ông trời đưa cho cô cùng anh trai mỗi người một cơ hội trọng sinh, bọn họ nên cố gắng làm việc tốt.

Tư Hoa Niên nghĩ như vậy.

Trên màn hình ba phần thưởng tương đồng xuất hiện, phát ra đinh một tiếng, ngay sau đó là âm thanh chúc mừng.

Xôn xao.

Máy phía dưới đổ ra ra một đống tiền xu.

"......" Quay được phần thưởng cũng không phải là tình huống được chứng kiến thường xuyên, liền gây ra động tĩnh không nhỏ, lục tục đã có người vây quanh lại, cười tán thưởng: "Tư tiểu thư vận khí thật tốt nha."

"Tư tổng có em gái tiểu phúc tinh."

"Chúc mừng chúc mừng."

Từ lúc cô trọng sinh trở về tới nay vận khí xác thật rất tốt, đánh cuộc như thế nào cũng thắng. Tư Hoa Niên cũng không vì như vậy mà cao hứng, duỗi tay vỗ vỗ lão hổ cơ. Không biết đụng tới nơi nào, lão hổ cơ thành thật mà ngừng ồn ào âm nhạc, an tĩnh lại.

Tư Hoa Niên nhặt tiền xu thưởng vừa rơi ra, lần lượt cho lại vào trong máy.

Một đồng.

Hai đồng.

...... 30 đồng.

Vừa rồi thắng một lần, bây giờ máy có vẻ cũng không phun lại phần thưởng ra nữa. Tư Tấn thấy tiền xu trong tay cô đã ít đi, đứng dậy đi tới cửa sổ dùng chi phiếu lại mua thêm một ít.

31 đồng.

32 đồng.

...... 80 đồng.

Tới lần thứ 3 Tư Tấn rời đi đổi tiền cho cô, người vây xem xung quanh bắt đầu khuyên Tư Hoa Niên: "Tư tiểu thư, sòng bạc định tốt xác suất, đều là gạt người."

"Không sai, bên kia còn có rất nhiều trò hay, không bằng thử xem mặt khác."

Tư Hoa Niên đem tiền xu trong tay cuối cùng cho vào máy, cười tủm tỉm không nói lời nào.

Tư Tấn ôm càng nhiều tiền xu trở về: "Chơi tiếp nào, Niên Niên."

Mọi người nhìn một màn này ở trong lòng lắc đầu.

Đây là trò chơi của người trưởng thành. Cô gái nhỏ chính là Cô gái nhỏ, chỉ hiểu chơi loại chò trởi này không yêu cầu lừa gạt hay phải suy nghĩ nhiều, liên tiếp đưa tiền cho sòng bạc. Nhưng là anh trai người ta nguyện ý tiêu tiền sủng cô, bọn họ cũng không dám nói cái gì.

"Tư tổng, ngài có muốn cùng Tư tiểu thư nghỉ ngơi một chút không?"

Vẫn là có người nhịn không được hàm súc mà nhắc nhở câu.

Tư Tấn nhìn tiền xu trong tay cô, lễ phép cự tuyệt nói: "Không cần. Tôi kiếm tiền chính là để cho em gái tôi tiêu."

...... Hôm nay vô có cách nào trò chuyện cùng Tư Tấn.

Nhìn mãi chỉ thấy thua không thấy thắng quả thực cực kỳ nhàm chán, Tư Tấn lại chỉ lo chăm em gái, rõ ràng là không tán gẫu cùng bọn họ, đám người vây xem cảm thấy không thú vị cũng liền rời đi.

"Anh," Tư Hoa Niên quay đầu hỏi anh, "Chúng ta đã tiêu bao nhiêu tiền rồi."

Có hơn trăm vạn. Tư Tấn bóp má cô: "Không nhiều, ít, không đủ anh lại đi mua."

Tư Hoa Niên liền cười tủm tỉm, tiếp tục đem tiền xu bỏ vào máy.

Niên Niên đ·ánh b·ạc.

Tư Tấn nhìn một màn này, bỗng nhiên liền cảm thấy an tâm.

T-Rex thi đấu kia một lần, có lẽ cũng là như thế này. Niên Niên vì muốn chọn tỉ suất cao nhất, vừa vặn đoán đúng. Còn vì sao phải dấu hắn...... Có lẽ chỉ là sợ anh trách cứ cô chơi lung tung.

Tư Tấn không rảnh lo tưởng đây có phải là anh cố gắng gượng ép suy nghĩa của mình hay không, chỉ là có một ý niệm làm anh vô cùng tin tưởng.

Niên Niên không có khả năng đã trọng sinh.

Niên Niên đời trước đã chán ghét anh như vậy.

Nếu Niên Niên thích đánh cuộc, Tư Tấn cũng không cho rằng đây là thói quen tốt. Nhưng là chỉ cần cô có thể ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, anh thập phần nguyện ý dung túng cô vô pháp vô thiên.

Cách đó không xa trên bàn bỗng nhiên vang lên một trận ồn ào, Tư Hoa Niên theo bản năng quay đầu xem.

Một người đàn ông trung niên bụng phệ cười tươi rói, bên cạnh là một đôi tình nhẫn trẻ tuổi đứng ôm nhau.

"Thật là may mắn nha!"

"Chúc đôi uyên ương hoà hảo!"

"Tâm ôm thật có phúc nha!"

Tư Hoa Niên đã nghe quả giọng địa phương ở Cảng Thành một chút, biết "Tâm ôm" là ý chỉ con dâu. Cô quay đầu hỏi Tư Tấn: "Bọn họ vì sao lại kích động như vậy?"

Tư Tấn nhìn đám người, giọng nói ôn hoà giải thích: "Người đàn ông đó chính là Ngu Nhớ của Cảng Thành."

Người đàn ông kia trung niên kia là Ngủ Nhớ, thanh niên trẻ bên cạnh là con của ông ta đang đứng cùng bạn gái. Bạn gái là một diễn viên nhỏ trên phim truyền hình, hai người đã ở bên nhau đã nhiều năm, còn chậm chạp chưa trở thành vị hôn thê.

Bài trên bàn đã thắng xếp thành vài chồng, thậm chí ra bài một phen cũng may mắn, có lẽ liền sẽ trở thành bước ngoặt gả vào hào môn, cũng khó trách này đôi tình nhân cao hứng thành như vậy.

Tư Hoa Niên hơi nghiêng đầu, có điểm khó có thể lý giải: "Thật sự sẽ hữu dụng sao?"

Tư Tấn ừ một tiếng: "Người Cảng Thành rất tin vào cái này, phong thuỷ mệnh lý huyền học."

Tư Hoa Niên nghĩ nghĩ, nói: "Chúng ta qua đi nhìn xem đi."

Tư Tấn không có  kiến.

Đi đến chiếu bạc bên cạnh, Ngu tổng nhiệt tình mà cười hô: "Tư tổng! Tư tiểu thư! Hai người có muốn không cùng nhau tới chơi nào!"

Tư Hoa Niên nhìn mắt vẻ mặt dung túng của anh trai nhà mình, sau đó lại xoa đầu cô: "Anh đi mua thêm tiền."

"Ai ai ai," Ngu tổng duỗi tay cản, "Không cần, không cần. Tục ngữ có câu trên chiếu bạc tốt nhất bên bàn về tâm ý, Tư tiểu thư có muốn chơi không, chúng ta hôm nay chơi kích thích một chút. Tư tiểu thư cùng đội với con dâu tôi, tam bàn hai thắng, ai thua liền thoả hiệp hai điều khoản hợp tác, được không?"

Tư Tấn còn chưa nói gì, nhưng Tư Hoa Niên đã  giác tiến lên: "Anh trai tôi chưa nói muốn cùng mọi người hợp tác."

"Tôi đương nhiên biết điều này, không bằng như vậy di, nếu tôi thắng, Tư tổng liền ở đây suy xét cùng Kiều Hâm chúng tôi báo giá, tăng cho chúng tôi thêm 2%."

Tư Hoa Niên nhíu mày không vui nói: "Không chơi."

Đôi tình nhân trẻ để có thể ở bên thực sự không dễ dàng, cô nghĩ lại đây là Ngu gia ban đầu không ưa người con dâu tương lai này, còn cô gái này lại hy vọng tại nơi này có thể mau chóng được cha chồng tán thành.

Bọn họ cư nhiên thừa dịp hôm nay vận khí tốt, muốn chiếm tiện nghi của Tư Tân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro