Chương 1: Cô Nhi Oán (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Anbel

Sau khi bước vào cánh cửa đỏ thẫm thấm đầy máu kia, Đỗ Lâm cảm thấy trước mắt mình nhoáng lên một cái.

Trước khi tới đây, cậu cảm thấy rất tò mò rốt cuộc là như thế nào mà hệ thống nhỏ kia khi nhắc tới lại hệt như đối mặt với đại địch, nghe bảo trong thế giới ý thức này, những người trong phó bản huyền nghi văn đều phát rồ, nổi tiếng đẫm máu.

... Cho đến khi thật sự bước chân vào nơi này rồi, cậu thậm chí còn cảm thấy một chút thất vọng.

Không có những cục bướu thịt dữ tợn mấp máy nhúc nhích như dự đoán, cũng không có những con quái vật mắt to cùng xúc tua ngọ nguậy.

Chỉ có một mảnh không gian đen tối.

Tĩnh mịch đến đáng sợ, như thể chỉ còn lại một mình Đỗ Lâm trong không gian tối tăm này.

Hệt như đây chính là một cái lồng giam vô hình vì cậu mà được xây dựng nên.

Để cậu rơi vào nơi an tĩnh này có thể quên đi thời gian bên ngoài và đánh mất bản thân trong không gian này, rồi dần dần tiến tới sự hủy diệt cùng điên loạn.

Cho đến khi có một người xuất hiện ôm cậu vào lòng.

一一.... Cái gì?

Đem ý nghĩ quỷ dị này từ trong não mình đánh bay ra, Đỗ Lâm lúc này mới phát hiện, phía trước dần phát ra một chút ánh sáng màu đỏ.

Trước mặt cậu đột nhiên xuất hiện một mảnh giấy đẫm máu.

Ngón tay Đỗ Lâm nhẹ nhàng sờ soạng mặt trên tờ giấy. Cảm giác nó có chút tinh tế lại mang theo vài phần cảm xúc ấm áp... Mặt trên còn có hoa văn hệt như vân tay.

"Làm từ da người?"

Đỗ Lâm nhướng mày cảm thấy hứng thú.

Mà đúng lúc này, một hàng chữ quỷ dị bằng máu đột nhiên xuất hiện trên tờ Giấy Da người.

【 Hướng dẫn công lược phó bản huyền nghi 一一 】

【 Ký chủ: durin 一一 】

一一 .... durin?

一一 Là ai? Là tôi sao?

Nhìn thấy những chữ cái tiếng Anh này, Đỗ Lâm mạc danh cảm thấy có một loại quen thuộc kỳ dị.

Phảng phất như trước kia cậu đã từng bị một người, dùng giọng điệu ôn nhu lại tàn khốc gọi tên qua trước đây.

Cậu ngẩn người, đưa tay muốn xóa lên dòng chữ đó, trên Giấy Da người đột nhiên tràn ra đầy máu tươi, đem dòng chữ "durin" này thiêu đốt vặn vẹo như xóa đi quá khứ xa xưa 一一 .

【 Ký chủ: Đỗ Lâm 一一 】

Không đợi Đỗ Lâm suy nghĩ về sự biến hóa quỷ dị này, Giấy Da người bộp một tiếng mở ra.

Chữ bằng máu dần dần lan tràn trên mặt giấy.

【 Ký chủ: Đỗ Lâm 一一 】

【 Cấy ghép thành công 一一 】

【 Mức độ ô nhiễm: 0% 一一 】

【 Ký chủ Đỗ Lâm, hoan nghênh cậu đến với phó bản huyền nghi 一一 】

【 Thật đáng tiếc rằng cậu không vượt qua được thế giới tân thủ, có điều, đây có lẽ cũng là một loại định mệnh đã được sắp đặt 一一 】

【 Tiếp theo đây cậu sẽ được tiến vào bên trong mười phó bản huyền nghi, tiến hành sắm vai nhân vật pháo hôi, hoàn thành tâm nguyện của pháo hôi, đồng thời bổ sung tất cả các kịch bản tiềm ẩn trong mỗi phó bản huyền nghi văn 一一 】

【 Sau khi hoàn thành tất cả các phó bản huyền nghi mà cậu cuối cùng vẫn có thể sống sót, đồng thời bảo tồn ý thức hoàn hảo, không có bị 【一一 一一】ô nhiễm, cậu sẽ đạt được cơ hội để có thể triệt để sống lại 一一 】

【 Nhưng xin hãy nhớ kỹ,

Có lẽ là vận mệnh của cậu đã được sắp đặt,

Muốn cậu vĩnh viễn lưu lại nơi này 一一 】

Nhìn tới dòng này, Đỗ Lâm nhíu nhíu mày.

"Sống lại à?"

Cậu ấn ấn vào huyệt Thái dương của mình.

Không biết vì chuyện gì, khác biệt với đại đa số người được đưa tới thế giới ý thức này, cậu lại bị đánh mất hết tất cả ký ức.

Cùng lúc đó, dường như ngoài ký ức ra còn bao gồm phần sở hữu tình cảm bên trong cậu.

Cũng không biết có phải thật sự là cậu sinh ra đã bị lãnh đạm hay không, Đỗ Lâm đối với chuyện "thật sự còn sống" cũng không thèm quan tâm cho lắm.

"Chẳng qua..."

Đỗ Lâm đem cổ áo mình kéo ra.

Da thịt trắng nõn tiếp xúc với không khí rét lạnh lúc này có chút run rẩy, thậm chí còn hiện ra màu ửng đỏ nhàn nhạt, lộ rõ vẻ đáng thương lại đáng yêu.

Mà tại gần vị trí của ngực, một vết sẹo dữ tợn ngay trên ngực như từng bị xỏ xuyên qua, nằm trên lồng ngực có màu da tái nhợt nhìn có vẻ đặc biệt bắt mắt.

"Có điều, nếu được sống lại, có thể tìm được người ở trên người mình lưu lại vết sẹo này, tìm được ai là người giết mình, tôi nghĩ tôi sẽ rất là cao hứng."

"Nghĩ tới như vậy.... Tôi hẳn là nguyện ý muốn sống lại."

Thanh niên tóc đen có chút câu môi.

Vào lúc này, nụ cười của cậu mang theo vài phần quỷ dị diễm lệ.

"Tiến vào phó bản đi."

一一一一一一

【 Phó bản một: Cô nhi oán* 一一 】*oán hận của đứa trẻ mồ côi

【 Khi bốn phía quanh tôi đều là một đám nhóc tuổi nhỏ quấn lấy người lớn khóc sướt mướt muốn có một mái ấm và thoát khỏi cái trại trẻ mồ côi này, tôi chỉ cảm thấy vô cùng nhàm chán. 】

【 ... Quá ồn ào. 】

【 Gia đình, thì có cái ý nghĩa gì chứ? 】

【 Ngay cả người cùng huyết thống với ngươi còn đem ngươi đi vứt bỏ, ném vào trong cái cô nhi viện này, vậy thì vì sao lại trông cậy vào cái gọi là người xa lạ, đối xử với ngươi trân quý như minh châu? 】

【 Chỉ tiếc, khi tôi muốn thử thuyết phục bọn họ và khiến bọn họ im lặng, tôi mới phát hiện ra, não bộ bọn họ không khác gì não của động vật đơn bào mềm nhũn 】

【 Căn bản là không nghe theo lời khuyên bảo... bọn họ cũng chỉ có biết khóc.】

【 Vì thế, tôi cũng chỉ có dùng giẻ lau lấp kín miệng đám nhóc đó lại, có như vậy thì bọn họ mới yên tĩnh. 】

【 Bọn họ bắt đầu hét chói tai, âm thanh nho nhỏ vô lực khàn khàn giống hệt như bọn chuột dưới cống.... 】

【 Quá ồn ào, vì thế tôi chỉ đành khó khăn đưa ra lựa chọn khi đi vào phòng bếp mà tôi hiếm khi vào ăn thịt, lấy dao nhỏ ra cắt đứt cổ họng của bọn họ. 】

【 Khuyết điểm duy nhất đại khái chính là, thịt của bọn họ, ăn không đủ ngon. 】

【 一一 Không ngon bằng thịt của cha ruột của tôi. 】

Đỗ Lâm nhìn cốt truyện do Giấy Da người cung cấp cho, trong đầu có chút trầm ngâm suy nghĩ.

Phó bản thế giới huyền nghi đầu tiên phát sinh ở bối cảnh thế giới hiện đại.

Trong thế giới này, vai công chính tên là Diệp Chi Phong, là một ông chủ lớn đang dần dần tẩy trắng bản thân mình, hắn rất có niềm tin vào nhân quả luân hồi. Hắn sợ rằng chính mình có sát nghiệp quá nặng vì vậy mà ảnh hưởng tới kiếp sau, cho nên hắn mới bắt đầu phát tâm muốn đầu tư sự nghiệp vào việc làm từ thiện.

Mà vai thụ chính tên là Diệp Dương Minh, là cháu trai [không có quan hệ huyết thống], là một người vừa nhàn rỗi lại lười biếng, rất có vài phần khí chất của bọn phú nhị đại.

Mặc dù đang ở nhờ nhà của chú mình, nhưng cậu ta lại hoàn toàn trái ngược với người chú của mình.

Giữa hai người bọn họ dường như có mối huyết hải thâm thù với nhau, mỗi lần gặp nhau cũng không chào hỏi nhau bất cứ câu nào.

Không, chính xác mà nói, là Diệp Dương Minh tự mình làm lơ chú mình, mà Diệp Chi Phong đối với cháu mình mà nói.... Cũng chả có chút nào để ý cả.

Dù sao người ta cũng là ông chủ lớn, rất bận rộn, suốt ngày phải xử lý rất nhiều công việc, còn cái đứa cháu trai không máu mủ ruột rà này, đặt ở trong nhà làm một cái vật nhỏ cũng không quan trọng gì mấy.

Diệp Dương Minh đối với Diệp Chi Phong có ý định cụ thể là nguyên nhân gì, trên Giấy Da người cũng không có trực tiếp ghi ra, tựa hồ là vì một số người trong gia đình khó tính... Đó cũng chỉ là chuyện cũ của thế hệ trước.
Đỗ Lâm lật tiếp mặt sau của tờ Giấy Da người.

Nhưng mà, giữa chú cháu bọn họ vào một ngày nọ đã xảy ra một sự tình cực kỳ xấu hổ.

Bên cạnh Diệp Chi Phong có một chàng quản gia còn trẻ, trung thành và tận tâm. Anh theo hắn rất nhiều năm, vì vậy cũng đối với Diệp Chi Phong có vài phần tình cảm vượt qua mức cho phép.

Rốt cuộc có một đêm anh không kiềm chế được, hạ thuốc vào ly rượu vang mà trước khi đi ngủ Diệp Chi Phong muốn uống.

Đỗ Lâm: ... Sao lại là hạ dược Play nữa vậy?

Nhìn chung lúc trước khi cậu tham gia vào phó bản bánh ngọt, cách để nhân vật công chính cùng nhân vật thụ chính thôi thúc tình cảm, dường như chạy không thoát những cái sự tình cẩu huyết này.

Cậu lại tiếp tục nhìn xuống phía dưới.

Nhưng mà, trời xui đất khiến làm sao, hành vi của quản gia bị Diệp Chi Phong phát hiện ra, hắn đem quản gia đi xử lý một cách tàn khốc, sau đó lại đụng phải đứa cháu trai [không cùng huyết thống] đang tắm rửa.

Vì thế mà một đêm không thể miêu tả.... Cứ như vậy mà diễn ra.

Diệp Chi Phong tâm lạnh tình lãnh cũng đã thành thói quen, sau khi xuất hiện cái tình một đêm này, hắn dần dần đối với cháu của chính mình có chút để ý, mà sau khi trải qua những chuỗi ngày thăng trầm, Diệp Dương Minh cuối cùng cũng bỏ qua cừu hận của một đời trước và cũng chậm rãi ý thức được tình cảm thật sự của mình đối với chú.

Nếu câu chuyện ngừng lại chỗ này mà nói thì cũng không có gì khác biệt với mấy phó bản ngọt ngào mà Đỗ Lâm từng tham gia trước đây, đơn giản mà nói chính là càng cẩu huyết, càng ngược luyến là được.

Nhưng mà câu chuyện đến lúc này mới xuất hiện vài phần đặc sắc.

Mối quan hệ tình cảm khó xử giữa hai chú cháu Diệp Chi Phong cùng Diệp Minh Dương dần dần tiến triển thêm một bước.

Thẳng cho đến một ngày... Diệp Chi Phong bị gia tộc quản chế ép buộc, họ yêu cầu hắn bồi dưỡng một người có đủ tư cách thừa kế đến để thừa kế cái sản nghiệp gia tộc khổng lồ kia.

Thật khó để phát hiện ra rằng trước kia hắn đã từng có một đoạn tình duyên ngắn ngủi như sương sớm với một nữ nhân, không ngờ rằng nàng lại hạ sinh ra một đứa con, hơn nữa còn đem đứa trẻ ấy ném vào một cái cô nhi viện cực kỳ hẻo lánh.

Chính vì thế nên Diệp Chi Phong đã sai người đưa đứa trẻ này đem về nhà.

Mà khi đứa trẻ này xuất hiện là hết thảy những chuyện kỳ lạ bắt đầu diễn ra.

一一 Cậu ta chính là Boss phản diện lớn nhất trong cái phó bản huyền nghi này.

Sau khi đứa nhóc này rời khỏi, toàn bộ cô nhi viện cũng đã xảy ra một sự cố vô cùng đáng sợ ngoài ý muốn, toàn bộ những người chăm sóc cùng những đứa trẻ trong đó đều chết hết.

Tựa như đang che giấu sự thật gì đằng sau đó.

Đỗ Lâm tùy ý lật sang mặt sau tờ Giấy Da người một chút.

一一 Đứa trẻ này tên là 【 一一 】

Một cái vết mờ lớn xuất hiện trên tờ giấy nằm ngay cái tên mấu chốt của vấn đề.

Đỗ Lâm:.....

Cậu đã minh bạch sâu sắc cái gọi là ác ý thú vị của thế giới huyền nghi văn này rồi.

Nhiều cốt truyện ở giữa xưa nay thường có mấy đoạn bỏ trống, cậu cũng chỉ có thể tựa dựa vào chính mình để tiến thành lấp đầy cùng khám phá chúng.

Kết cục của câu chuyện này chính là, nhà tổ tiên của gia đình Diệp Chi Phong bị người ta phóng hỏa đốt.

Ngọn lửa lớn mạnh hệt như đóa hoa lửa nở rộ trong địa ngục.

Nhân vật công chính cùng người Diệp gia đều bị thiêu chết, còn lại đống gia sản to lớn kia đều bị một tay đứa trẻ kia nắm giữ.

Người duy nhất còn sống sót là nhân vật thụ chính.

Dường như là sau khi người hầu đem đứa trẻ này về nhà tổ họ Diệp, nhân vật thụ chính đối với nó có chút thiện chí nên Boss phản diện mới buông tha cho cậu ta.

Nhưng vận mệnh của cậu ta cũng vô cùng đau buồn.

Sau khi Boss phản diện trưởng thành, nhân vật thụ chính bị thảm trở thành tù nhân của gã ta, giống hệt như độc chiếm sự tồn tại của cậu, bị giam cầm mà không cách nào thoát nổi.

Đây là cốt truyện đại khái của phó bản tên là "Cô nhi oán".

Đỗ Lâm:.....

一一 Đứa nhỏ này cùng Diệp gia, liệu có mối thù không đội trời chung nào sao?

一一 Bị thiêu chết, bị cầm tù và giam cầm....

一一 Không hổ danh là thế giới phó bản huyền nghi, Boss phản diện này... Quả thật không phải là người.

Mà ngay lúc này một âm thanh vang lên phát ra từ Giấy Da người.

【 Đinh 一一 Đang kiểm tra đo lường 一一 Đang kiểm tra đo lường 一一 】

【 Nhiệm vụ chủ tuyến 1: Hoàn thành tâm nguyện của pháo hôi 一一 】

【 Tiến độ trước mắt: 0% 一一 】

【 Nhiệm vụ chủ tuyến 2: Bổ sung chân tướng của thế giới này 一一 】

【 Tiến độ trước mắt: 0% 一一 】

【 Đinh 一一 Đang kiểm tra đo lường 一一 Đang kiểm tra đo lường 一一 】

【 Ký chủ Đỗ Lâm: Nhân vật khuôn mẫu mà cậu được rút ra là 一一 】

【 Rút thăm hoàn thành 一一 Thân phận nhân vật: Pháo hôi quản gia "Đỗ Lâm" 一一 】

【 Ghi chú nhân vật: Ngươi là một tên pháo hôi đáng thương, cha mẹ ngươi vì một trận tai nạn xe cộ ngoài ý muốn mà phải bỏ mạng, sau khi được Diệp Chi Phong cứu giúp liền trở thành người quản gia bên cạnh hắn, trung thành và tận tâm ngây ngốc bên người hắn, giống như một con chó cầu xin sự yêu thương trìu mến từ hắn, nhưng đợi mãi vẫn không thấy được địa vị của mình nên mưu toan hạ dược chủ nhân của mình, cuối cùng bị Diệp Chi Phong tại thư phòng một phát đánh chết, hưởng dương 24 tuổi. 】

Đỗ Lâm:.......

一一 Cái miêu tả này thật là...

一一 Phải cố gắng, làm việc chăm chỉ và mạnh mẽ lên thôi.

Anbel: u ha ha, nay đổi gió làm truyện này một hai chương cho đỡ ngán hihi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro