Khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đóa hoa của ác ma

【 Ban đầu đây chỉ là một câu chuyện bình thường lại nóng bỏng về một hào môn tổng tài theo đuổi lại vợ của mình. 】

【 Nhân vật chính công tên là Lục Hải Đào, nhân vật chính thụ tên là Lâm Trạch Thành, bọn họ quen nhau từ lúc còn học ở trường, một hợp đồng hôn nhân đã khiến Lục Hải Đào và Lâm Trạch Thành bị ràng buộc và phải kết hôn với nhau, giữa cả hai không hề có cảm xúc gì với nhau cả, mỗi lần nhìn nhau đều cảm thấy thật chán ghét. 】

【 Cho đến khi xảy ra một tai nạn ngoài ý muốn, Lâm Trạch Thành không cẩn thận bị học trưởng pháo hôi hạ dược, chuốc say rượu và cưỡng bức, sau đó Lục Hải Đào liền đến cứu cậu, trải qua một đêm mãnh liệt, giữa hai người lúc này mới phát triển theo kịch bản cưới trước yêu sau, cuối cùng đạt được một cái đại kết cục HE. 】

【 Về vị học trưởng pháo hôi kia, vì trả thù hắn xém chút nữa là cướp đi trinh tiết của nhân vật chính thụ, nhân vật chính công Lục Hải Đào tức giận vì chuyện đó đã hạ dược và đem hắn ném vào nhà thổ, từ đó trở thành một tên kỹ nam bị nghìn người làm nhục. 】

一一一一一一一一一一

..... Vốn dĩ kịch bản ban đầu nên diễn ra như thế.

Đỗ Lâm xuyên vào đây sắm vai, chính là vào vai vị học trưởng pháo hôi kia.

Hiện tại cốt truyện đã đến một màn mấu chốt, chính là thời điểm mà pháo hôi học trưởng muốn cưỡng bức nhân vật chính thụ, từ đó trở thành chất xúc tác cho tuyến tình cảm lưỡng tình tương duyệt của nhân vật chính công và nhân vật chính thụ, một màn xuân dược play.

Rượu đỏ nhẹ nhàng đung đưa trong ly, nhìn người thanh niên ôn nhu đứng trước mặt cực kỳ tin tưởng cậu đang uống rượu vang đỏ, Đỗ Lâm chán nản nhướng mày.

Hệ thống tồn tại trong não Đỗ Lâm khẽ thở dài một hơi.

【 Hệ thống: Lần này hẳn là không có vấn đề gì đâu. Xuân dược tui đã kiểm tra qua, để phòng ngừa vạn nhất tui còn chuẩn bị cả hai phần, một phần bỏ vào rượu, một phần giấu trong bò bít tết, nhiệm vụ lần này chắc hẳn có thể thông qua một cách hoàn mỹ 一一 】

【 Hệ thống: Ừ, chắc hẳn là vậy đi...Hả??? Chờ một chút, ký chủ... Hình như có chỗ gì đó không đúng...! Nhân vật chính thụ không có bị chóng mặt !!! 】

Nhưng mà, hệ thống nhắc nhở đã quá muộn.

Đỗ Lâm cảm thấy choáng váng, ngay sau đó, một loại cảm giác tê dại từ xương cùng một đường uốn lượn chạy lên sống lưng.

Người thanh niên mà vốn dĩ cậu cho rằng bị trúng dược lại mở mắt ra.

Đôi mắt kia của cậu luôn có vẻ ôn nhu lúc này trong đó lại nhiễm một chút điên cuồng.

"Thì ra... Anh cũng thích em sao, tiền bối."

"Em vẫn luôn luôn yêu anh, yêu anh đến mức muốn chết đi sống lại, em yêu anh đến nỗi hận không thể chịu được mà muốn ăn thịt cả người anh, sau đó chúng ta cùng hòa làm một với nhau...Em không ngờ đến anh cũng yêu em như vậy, thậm chí còn muốn hạ dược em...Anh vì sao lại không nói sớm với em một câu vậy tiền bối?"

Đỗ Lâm: Cậu cũng thật biết chơi.

Cũng không biết có phải là Đỗ Lâm bị xui xẻo bám vào người hay không.

Trước đây, nhiệm vụ lớn bé nào cậu nhận kiểu gì cũng sẽ xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa những chuyện ngoài ý muốn này lại vô cùng đáng sợ... Phảng phất như là một loại nguyền rủa kiều diễm tà ác.

一一 Giống hệt như lúc này đây.

Nhưng mà tất cả những chuyện này lại làm Đỗ Lâm cảm thấy thú vị.

一一 Thật tuyệt... Nếu mọi chuyện thật sự chỉ phát triển theo giống hệt như cốt truyện đã thiết lập sẵn thì người khác cảm thấy thật nhàm chán.

Xuân dược bắt đầu tác dụng của nó, trừ cái đó ra, một cảm giác choáng váng mạnh mẽ lan tràn khắp đầu óc.

Bên tai truyền tới giọng nói, là tiếng nói ôn nhu có thể khiến người khác đắm đuối trong đó của nhân vật chính thụ.

Nhân vật chính thụ mặc một bộ đồng phục màu xanh đậm đem ngón tay nhẹ nhàng đặt lên vai cậu.

Rõ ràng là không có làm cái gì cả, bên lỗ tai truyền đến tiếng thở dốc nặng nề lại hiện rõ cảm xúc bị đè nén đến đáng sợ của chủ nhân nó thông qua tiếng hít thở.

Giống hệt như một con mãnh thú sắp được giải phóng vậy.

Cho đến bây giờ trong tình trạng này, giọng nói của nhân vật chính thụ vẫn mang theo một chút cảm xúc cưng chiều.

"Tiền bối, nếu sớm một chút nói ra với em.. Em cũng không thừa dịp ngày hôm nay mà vất vả mời anh đến quán bar, hạ thuốc thật mạnh cho anh uống."

"Em sợ đợi thêm một chút nữa, anh sẽ chịu không nổi."

.................

Hệ thống: "..........."

【 Hệ thống: Quả nhiên lại là như vậy. 】

【 Nói thiệt, hệ thống gần như là muốn tuyệt vọng lắm rồi. 】

【 Ký chủ lần này bị trói buộc với nó, đơn giản chỉ là có một cái vẻ bề ngoài, quả thật chính là một phần vạn người mới tìm được. 】

【 Cũng đâu có đẹp đến mức nào đâu. 】

【 Chắc hẳn là những người trên thế gian này không cùng chung một chiều không gian với cậu ấy. 】

【 Trên cơ thể mọi người như những bức tranh khảm tầm thường, chỉ có trên người ký chủ là mang theo một bộ lọc riêng, giống như một bức tranh thủy mặc được chạm khắc một cách kỹ lưỡng. 】

【 Ngay cả hệ thống cũng không thể không thừa nhận, nếu chính mình không phải là một cái trí thông minh nhân tạo AI, nói không chừng cũng sẽ động tâm với cả ký chủ. 】

【 Tuy nhiên.... Chỉ là một vẻ ngoài như vậy, đôi khi ký chủ sẽ hấp dẫn người khác một cách khó hiểu, dẫn tới thay đổi tính tình của người khác, khiến người khác sinh ra một chút dục vọng tàn bạo. 】

【 Lúc đầu cho rằng khi đối mặt với nhiệm vụ đơn giản nhất, nhiệm vụ cấp A thoải mái nhất - yêu đương ngọt ngào như bánh quy có thể rất đơn giản mà vượt qua. 】

【 Nhưng không nghĩ tới rằng...Chính là một loại vặn vẹo thần kỳ nào đó, tựa như mị lực của đóa hoa của ác ma, khiến những nhân vật công-thụ yêu đương ngọt ngào như bánh quy đó tựa như bị quy hàng mà bắt đầu trở nên điên cuồng. 】

【 Cầm tù play còn coi như là tốt đi, không nghĩ tới họ thậm chí sẽ vì ký chủ pháo hôi mà tàn sát lẫn nhau.... 】

【 Cốt truyện ngay lập tức bị sụp đổ đến mức không thể nào xem nỗi được nữa. 】

【 Quả thật nhìn tới gợn cả da gà, làm người khác giận tới mức không thể xem thêm được nữa. 】

【 Đừng bảo là hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ, có thể làm cho thế giới này lưu lại đến mức không bị sụp đổ coi như là mừng lắm rồi. 】

Cảm nhận được nội tâm gợn sóng không ngừng biến hóa của hệ thống, Đỗ Lâm cười nhẹ an ủi một câu: "Hệ thống nhỏ, ít nhất là lúc này đây nhân vật chính công còn chưa có tới."

【 Hệ thống: Ha ha, đây mà bảo là tin tức tốt á. 】

【 Kịch bản đã sụp đổ đến nỗi má nhìn còn hong ra, nhân vật chính thụ muốn cưỡng bức pháo hôi công, tìm nhân vật chính công tới đây cũng chỉ đem cái kịch bản hào môn truy thê này chặt ra được một nửa thôi 一一 】

......

Trong hiện thực.

Thân thể thanh niên tóc đen khẽ lay động một chút, khuôn mặt lúc nào cũng có vẻ lãnh đạm, trong trẻo nhưng đường nét trên khuôn mặt lại hoàn mỹ đến mức không hề giống với những khuôn mặt của người bình thường, nay đang nhuộm một lớp ửng đỏ mê người.

Và chính cái cảnh tượng này mới dẫn tới việc người trước mặt muốn đưa tay đến đem đi mà ngắt xuống.

Ngay lúc mà Lâm Trạch Thành đem cả người Đỗ Lâm ôm vào trong ngực, nương theo ánh đèn tối của quán bar, tại một cái vị trí hẻo lánh kích động đến nỗi muốn đem thanh niên trong ngực yêu thương thật tốt thì ...

Đột nhiên một cảm giác đau đớn kịch liệt truyền đến!

Một bình rượu mạnh mẽ nện lên đầu của nhân vật chính thụ.

"Mày..."

Lâm Trạch Thành cứng đờ quay đầu lại.

Mảnh kiếng bể văng ra, vết máu từ bên trái khuôn mặt của y chậm rãi chảy xuống.

Nhìn tới người chồng chỉ có tên trên danh nghĩa thông qua một tờ kết ước, không mang theo một chút tình cảm nào cả, Lâm Trạch Thành nhíu mày.

一一 Lục Hải Đào.... Sao hắn lại tới đây?

Đồng thời nhíu mày với y còn có cả hệ thống. [Anbel: nhíu đường nào thế hẻ?]

Trong cái cốt truyện hào môn truy thê này, nó vì phòng ngừa Đỗ Lâm kích phát ra một cái flag kỳ dị mà đã yêu cầu cậu tránh tiếp xúc với nhân vật chính công cùng những người qua đường giáp khác.

Nhưng không nghĩ tới đó chính là dù như vậy đi chăng nữa nhân vật chính công vẫn bị cậu hấp dẫn.

【 Hệ thống: ??? Từ từ, ký chủ, cậu cùng với hắn gặp qua rồi à? 】

Thiếu niên đứng sau nhân vật chính thụ mặc một bộ tay trang màu đen, khuôn mặt anh tuấn đeo một cặp kính viền vàng, đôi mắt phượng lạnh lùng dưới cặp kính giờ phút này mang theo một cảm xúc làm người khác sợ hãi.

Nhân vật chính công Lục Hải Đào dùng ngón tay thon dài đem mảnh vỡ thủy tinh đâm lên quần mình không chút nào để ý mà rút ra, tùy ý mà để máu chảy ra, trên mặt cũng chỉ là lạnh lùng đứng nhìn vị hôn thê trên danh nghĩa đứng trước mặt.

Ánh mắt hắn không mang theo bất cứ một tia thương tiếc nào mà toàn là sự chán ghét dày đặc.

"Cậu, không nên động tới anh ấy."

Hắn quay đầu nhìn về phía Đỗ Lâm, trong mắt đong đầy tình yêu.

"Tôi vào thời điểm còn đi học, ngẫu nhiên trong một lần đi hội nghị, khi đứng từ xa đã nhìn thấy tiền bối đứng trên sân khấu làm bài báo cáo, từ lúc đó liền thích tiền bối."

"Chỉ là tôi biết anh ấy không thích đàn ông, cho nên tôi nguyện ý chịu đựng, tự dày vò bản thân với tình yêu không có hy vọng này, lựa chọn nghe theo sự sắp xếp của gia đình, nghĩ rằng cùng lắm thì trưởng thành sẽ sống cô độc với chính bản thân mình, cuối đời đem chút tình cảm đó chôn theo nấm mộ phần 一一 "

Giọng nói hắn đột nhiên trở nên lạnh lẽo vô cùng.

"Cho nên, cậu làm sao lại dám hạ dược đối với người đàn ông mà tôi trân quý đến như vậy, thậm chí còn đối với anh ấy nảy sinh ra dục vọng 一一 "

"BỘP 一一 "

"BỘP 一一 "

Âm thanh phát ra từ tiếng bình rượu pha lê bị đập mạnh liên tục lên đầu người khác.

"Xuống địa ngục đi, xuống địa ngục đi, XUỐNG ĐỊA NGỤC ĐI!!!"

Lục Hải Đào liếm môi, hắn không quan tâm đến việc bị máu bắn ra đầy mặt, quăng bình rượu đi, hắn đem người thanh niên tóc đen trúng xuân dược toàn thân bủn rủn vô lực đang nằm trên mặt đất ôm vào trong lòng ngực, ngồi trên mặt đất đầy máu nở một nụ cười thỏa mãn.

"Chỉ có tôi mới có thể xứng đáng ở cùng bên tiền bối."

一一一一一一一一一

Ánh sáng bỗng dưng tan biến.

Ý thức cậu trở về không gian riêng biệt 一一

【 Phó bản hào môn: Hợp đồng hôn nhân cùng đại thiếu gia nhà giàu bị tôi cự tuyệt 一一 sau khi kiểm duyệt được đánh giá là không đủ tiêu chuẩn 一一 】

Đỗ Lâm nhìn những dòng máu không ngừng phun trào thông qua màn hình.

Nhân vật chính thụ ôn nhu như ngọc trong cái phó bản này đã bị nhân vật chính công đập không ra hình người, cái đầu nứt toác ra hệt như trái dưa hấu bị bổ.

Chết đến nỗi không thể nào mà chết thêm được một lần nào nữa.

Quay trở lại không gian ý thức, Đỗ Lâm cũng chỉ có thể trầm mặc.

Hệ thống cũng trầm mặc chung... Không, nó đang bạo phát trong sự trầm mặc đấy.

Đây là cái thế giới thứ 8 rồi đó, mỗi lần đều xảy ra như thế này.

Nếu nó chỉ là một cái hệ thống có tư chất bình thường ký kết với một ký chủ có tư chất bình thường luôn thì cái chuyện nhiệm vụ thất bại trong cái thế giới nào đó cũng không sao cả 一一

Hết lần này tới lần khác lại là Đỗ Lâm.

Hết lần này tới lần khác chính là Đỗ Lâm lớn lên như một người mang theo một cái bug đáng sợ.

Hệ thống: "Chỉ là nhập vai vào một tên pháo hôi trợ công, đơn giản thúc đẩy tiến trình làm cho hai nhân vật chính cùng nhau yêu đương ngọt ngào, vậy mà cũng không làm luôn sao!"

Thanh niên bị tra hỏi nhíu mày.

Cậu cũng chỉ ừ cho qua một tiếng.

Biểu hiện như vậy càng làm cho hệ thống tức đến không chịu nỗi, nhưng mà khi nhìn chằm chằm vào ký chủ vẻ ngoài đẹp đến không thể tả nỗi kia, nó lại không thể nào nào nổi giận với cậu được.

Đôi khi nó còn thậm chí hoài nghi, ký chủ là cố ý làm việc đó.

Những cái việc đáng sợ như tự giết lẫn nhau hệt như nguyền rủa đó có tỷ lệ phát động cao đến mức không nói được... Thậm chí hệ thống còn cho rằng là Đỗ Lâm ngầm đồng ý cho nó phát tán.

"Thế giới tân thủ cũng chỉ có tám lần cơ hội, tất cả đều không có một lần bình thường nào thông qua cả, tiếp theo tôi cũng không còn cách nào khác."

Tâm hệ thống cũng bị chìm xuống, "Ký chủ sẽ bị bắt buộc tham gia vào thế giới huyền nghi văn."

Đỗ Lâm nhíu mày hỏi một câu, "Huyền nghi văn?"

Chính là một cái thế giới cực kỳ tàn khốc.

Thế giới tân thủ là đơn giản nhất, chỉ cần thúc đẩy cho hai nhân vật chính viên mãn - tình như chocopie sau đó kết thúc HE là xong, nếu mà không hoàn thành nổi, được phán định không đạt đủ tiêu chuẩn thì ký chủ sẽ bị thả xuống thế giới kinh khủng nhất, thế giới huyền nghi văn, chín đường chết chỉ có một đường sống, tiến hành sắm vai nhân vật, đồng thời cũng không có bất kỳ hệ thống nào đi theo trợ giúp.

Những cái thế giới huyền nghi văn này đều là tàn thứ phẩm cần được chỉnh sửa, người chủ sáng lập ra thế giới huyền nghi văn này cũng đối với cốt truyện cái biết cái không, chỉ có một cái cốt truyện đại khái không hề rõ ràng, cũng không có kịch bản khác phụ trợ, càng không cần nói đến đó chính là người bên trong đó vốn dĩ đều điên khùng hết cả, tại nơi đó căn bản không hề tồn tại cái gọi là lương tri.

Ban đầu chỉ cần bất cứ ai muốn thử đi hoàn thành nhiệm vụ và bù đắp kịch bản của thế giới huyền nghi văn đều có những cái chết cực kỳ thê thảm.

Không một ai có thể sống sót trở về.

Nhưng mà không cần hệ thống nói thêm điều gì nữa, ở một nơi trống rỗng trước mặt bọn họ đột nhiên xuất hiện một cánh cửa đầy máu đang chậm rãi hé mở.

"Ký chủ....."

Một khắc này, nó cũng chỉ đơn giản là một cái hệ thống trí tuệ thông minh nhân tạo AI mà lại đột nhiên sinh ra một loại cảm xúc lo lắng.

一一 nó không muốn nhìn thấy Đỗ Lâm chết.

Mặc dù tám cái thế giới trước đây mà Đỗ Lâm đã thất bại cũng đem điểm tích phân của nó giảm thành số âm, nhưng nó vẫn không muốn Đỗ Lâm phải chết.

Không có bất kỳ sinh vật nào trên trái đất này lại nỡ lòng để một mỹ nhân như vậy mà chết đi.

Nửa chân của Đỗ Lâm cơ hồ đã bước vào bên trong cánh cửa.

Nghe thấy tiếng kêu của hệ thống, cậu chậm rãi quay đầu.

Biểu tình trên mặt vẫn là vẻ lãnh đạm đó, lông mi đen nhánh cong cong mang theo một nét đẹp sánh tựa thần Vệ nữ, dường như thế giới huyền nghi văn cửu tử nhất sinh đối với cậu mà nói, nó cũng chả khác gì mấy cái thế giới tình yêu ngọt ngào trước đó thôi.

"Tôi sẽ quay lại mà, rất nhanh thôi."

Đỗ Lâm nhẹ nhàng cong khóe môi lên mà nói.

Sau đó hình bóng cậu chậm rãi biến mất trong cánh cửa.

Ở một góc không ai để ý, một cuộn giấy da người kì dị đỏ như máu cũng bay vào trong cánh cửa đó.

Nó xâm nhập vào thế giới ý thức của Đỗ Lâm, bay vòng quanh để tìm kiếm một vị trí thuộc về mình rồi cắm rễ xuống

................

Cùng lúc đó, một nơi của đáy vực sâu thẩm.

Giống như một loại sinh vật không thể diễn tả được, không thể nhìn thẳng vào nó đang phát ra một tiếng cười trầm thấp kỳ dị.

Nó lại giống như âm thanh khóc the thé của một đứa trẻ con hòa lẫn cùng với tiếng của một số loại côn trùng, âm thanh khàn khàn mang theo một chút vui vẻ vặn vẹo.

一一 "Em rốt cuộc cũng tới rồi."

一一 "Đỗ Lâm Đỗ Lâm Đỗ Lâm Đỗ Lâm Đỗ Lâm Đỗ Lâm Đỗ Lâm 一一 "

一一 "Tôi rất thích em."

一一 "Tôi đã chờ em rất rất lâu."

一一 Toàn bộ thế giới huyền nghi văn này... đều vì em mà sinh ra.

Anbel: Mai thi mà h này tui còn ngồi edit truyện =))) 

truyện chỉ được đăng duy nhất tại khurungmattroi.wordpress.com và W.a.t.t.p.a.d.com của @vwn_bjhp, nếu phát hiện truyện bị reup thì truyện sẽ bị xóa và sẽ được đăng lên duy nhất tại wordpress với pass set cực kỳ khó, hy vọng không bị reup. Nếu trong quá trình tìm truyện đọc mà phát hiện truyện bị reup hy vọng bạn có thể gửi cho mình web reup truyện của mình, mình cảm tạ rất nhiều 🙇‍♀️

Mấy bữa nay thấy nhà nào cũng up chương mới lên hết nên tự nhiên thấy tội lỗi quá, hôm nay bay dô up chương mới cho mấy bạn hóng chơi =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro