Hôm Nay, Mình Lạc Mất Nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Mốc

Hôm nay, trời nắng gắt, chói chang đến lạ, chiếu thẳng xuống trái tim anh. Có phải nắng mang niềm vui tới? Không đâu, bởi anh cảm nhận được sự thiêu đốt trong lồng ngực, rất dữ dội. Anh thấy bất an, bồn chồn và lo lắng.

Hôm nay, em hẹn gặp ở chốn cũ, nơi chúng ta tạo nên câu chuyện tình. Hoa lau đã nở, sắc trắng rợp trời, trong anh trào lên một nỗi buồn vô cớ.

Hôm nay, em trầm lặng khác lạ, không nắm tay anh như mọi khi, em tạo khoảng cách sao mà xa lạ quá. Đôi mắt em lảng tránh ánh nhìn từ anh, hình như em đang có điều khó nói.

Hôm nay, em làm tổn thương anh bằng câu nói " Mình chia tay nhé", nhẹ bẫng như dễ dàng gạt bỏ tất cả mọi thứ cùng nhau trải qua trong quá khứ. Tưởng đùa cợt hoá ra là sự thật, ngỡ là mơ mà hiện thực đến đau lòng.

Hôm nay, nụ cười anh bay đâu mất. Thay thế vào đó là sống mũi cay xè, nước mắt ướt nhoè khuôn mặt, nhạt màu môi.

Hôm nay, anh vỡ oà trong những yêu thương ngày cũ. Kỷ niệm là rượu chăng? Mà sao lên men, nồng nàn đến thế!

Hôm nay, anh không là chính anh mọi ngày, mạnh mẽ tưởng chừng không bao giờ sụp đổ. Anh trở nên yêu đuối, mong manh biết chừng nào.

Hôm nay, anh đã mặc chiếc áo mới màu trắng. Anh vẫn luôn thế, vẫn tươi tắn nhưng không còn là của em nữa.

Hôm nay, đường về không còn chung đôi, lối rẽ xẻ ba. Em quặt phải, anh quẹo trái, cứ thế chẳng bao giờ gặp lại.

Hôm nay, mùa hoa lau này, ta lạc mất nhau. Trời cũng đã chuyển mùa - phải chăng mùa yêu của mình chỉ đến thế?

Hôm nay, mình mất nhau. Và kể từ hôm nay, hôm sau và những ngày sau đó nữa, mình chẳng còn thuộc về nhau, không còn thấy nhau nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro