Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn đã từng cùng với cô nói về cái chết.

Cuộc sống này nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, trong lúc chúng ta không để ý thời gian đã lặng lẽ trôi qua rất nhanh.

Ngày đó, hắn tình cờ nhìn thấy một bộ truyện ngắn ở trên Weibo tầm vài chương, hắn biết cô rất thích đọc truyện cho nên liền đọc cho cô nghe. Hắn nhớ, nội dung bộ truyện kể về một đôi thanh mai trúc mã, bọn họ đã cùng nhau lớn lên, yêu nhau lại cùng nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Gia đình cô gái trong truyện là một gia đình giàu có, người nhà luôn yêu thương cô gái đó chỉ là khi biết cô cùng con trai của người làm yêu đương qua lại đã ngăn cản, bọn họ sợ cô gái theo người con trai đấy sẽ chịu khổ nhưng cuối cùng sự khuyên ngăn của gia đình cũng không chiến thắng được tình yêu của bọn họ. Mọi thử thách trong tình yêu, cuộc sống bọn họ đều đã vượt qua đượng nhưng lại không thể vượt qua bệnh tật, cô gái ra đi, cả âm dương cách biệt.

Sau khi đọc xong, cả hai đều im lặng.

Hắn thấy bầu không khí đột nhiên thay đổi, muốn lên tiếng phá vỡ lại nghe được cô hỏi hắn: " Hạ Trình Khâm, liệu sau này chúng ta cũng sẽ giống như họ sao? Đây có phải là kết cục của chúng ta? "

" Chắc chắn không phải như vậy, em đừng suy nghĩ nhiều. "

" Chỉ là em sợ.."

" Triết Triết, vậy chúng ta lập ra một lời hứa hẹn được không? "

" Hứa hẹn? "

" Phải, hứa hẹn. Nếu như, anh chỉ nói là nếu như anh và em giống như họ, anh hi vọng cho dù là ai đi trước, cũng phải chờ người kia cùng nhau nắm tay đi qua cầu nại hà, được không? " Hắn lúc ấy đã rất cẩn thận hỏi cô.

Nhưng nhận lại chỉ là một cái lắc đầu của cô.

Khi ấy cảm giác của hắn thế nào nhỉ? Thất vọng sao? Hắn không nhớ rõ cảm giác lúc đó của bản thân, có điều hắn nhớ rõ lúc sau cô có nói một câu với hắn.

" Nếu như em yêu anh, em sẽ không bỏ anh lại một mình trên thế gian này, rốt cuộc mà nói người ở lại là người đau khổ nhất, em sẽ không để cho anh đau khổ vì em. Chỉ là Hạ Trình Khâm, anh không được phản bội em, bằng không em sẽ thật sự rời đi, để anh một mình cô độc trên thế gian. "

Vào khoảnh khắc nghe cô nói, hắn đã hạ quyết tâm sẽ mãi mãi ở bên cô, mãi mãi bảo vệ cô, không bao giờ phản bội, không bao giờ rời xa.

Nhưng hiện tại, lúc này đây hắn cảm thấy cô đang thực hiện câu nói sau cùng đó, cô muốn hắn đau khổ, cô độc suốt quãng đời còn lại.

Nhìn người con gái đang yên lặng ngủ bên cạnh, Hạ Trình Khâm nhẹ nhàng bước xuống giường, thay đổi quần áo liền rời đi trong đêm.

Hắn muốn về nhà..

Bên phía Hạ Trình Khâm là một hồi rối rắm suy nghĩ còn bên Tô Triết Triết lại là một bầu không khí bi thương.

Bệnh tình của cô đột nhiên chuyển xấu.

Cô gái trẻ nằm trên giường bệnh, thanh âm yếu ớt nói qua máy thở oxy: " Bác sĩ Thẩm, phiền anh sau khi tôi chết liền hỏa thiêu tôi đi, sau đó...sau đó mới đem về cho anh trai tôi. "

" Triết Triết, em nhất định sẽ không chết, em sẽ bình an khỏe mạnh, tin tưởng anh. " Giọng nói của Thẩm Gia Lâm rất dịu dàng nhưng không che giấu được trong đó có bao nhiêu đau lòng.

" Tôi biết rõ tình trạng của bản thân, bác sĩ Thẩm tôi cầu xin anh. " Tô Triết Triết yếu ớt nói: " Bác sĩ Thẩm, tình cảm của anh tôi chỉ có thể để kiếp sau báo đáp. "

" Em đừng nói nữa, anh nhất định sẽ dùng mọi cách để cứu em. " Thẩm Gia Lâm rũ mắt che đi sự phẫn nộ xen lẫn bi thương nói: " Anh chỉ muốn em kiếp này hay kiếp sau đều phải cùng anh bạch đầu giai lão, sinh tử có nhau. "

"....." Tô Triết Triết mệt mỏi, im lặng nhắm mắt một chút, cô lại nói: " Xin lỗi. "

Rời khỏi phòng bệnh, Thẩm Gia Lâm ngay lập tức tìm đến phòng làm việc của viện trưởng, anh muốn xin vào làm tại đây, với tư cách là bác sĩ điều trị cho Tô Triết Triết bao lâu nay, cùng bằng bác sĩ xuất sắc, Thẩm Gia Lâm liền được nhận vào.

Cô vì người đàn ông khác mà đau khổ, chịu bệnh tật dày vò, anh nhất định sẽ giúp cô thoát khỏi những điều tồi tệ đó.

Hạ Trình Khâm là cuộc sống của cô, còn cô là cuộc sống của Thẩm Gia Lâm.

Tình cảm chân thành của Thẩm Gia Lâm đương nhiên Tô Triết Triết nhìn thấy cũng cảm thấy, chỉ là cô không thể đáp trả lại tình cảm này của anh.

Cô mặc dù hận Hạ Trình Khâm nhưng cô cũng còn yêu hắn.

Vì thế Thẩm Gia Lâm, thật xin lỗi, xin anh hãy quên tôi đi, anh nhất định sẽ tìm được một cô gái tốt hơn tôi.

一一一一一

( Nhật ký của Tô Triết Triết )

Ngày 00 tháng 00 năm 00

Hóa ra rời xa hắn chính là giải thoát.

Ngày đầu tiên rời xa hắn, trong đầu luôn hiện hình bóng của hắn.

Tuần đầu tiên rời xa hắn, tôi muốn liên lạc nói với hắn tôi đang ở đây, hắn mau đến đón tôi.

Nửa tháng rời xa hắn, tôi nhịn không được mà vẫn theo dõi hắn qua Weibo, nhìn thấy hắn cùng một tình nhân mới có khuôn mặt giống tôi vui vẻ ở bên nhau, tôi liền buông bỏ hoàn toàn.

Tôi phát hiện ra, bản thân rời xa hắn chính là một giải thoát cho tôi và cả hắn.

Vì vậy tôi đã đưa ra quyết định, sau khi rời khỏi thế gian này, nhất định không để cho hắn biết, tôi không muốn hắn thương hại.

Lần này là lần cuối cùng tôi rời khỏi hắn, hắn sẽ không tìm thấy tôi, còn tôi sẽ mãi mãi quên đi hắn, ký ức đau buồn trong một đời người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro