"Bất kể lòng dạ con người rộng rãi đến đâu, có thể thu giữ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌻 "Bất kể lòng dạ con người rộng rãi đến đâu, có thể thu giữ bao nhiêu câu chuyện, đến cuối cùng đều phải trả lại cho năm tháng...."

Lễ tốt nghiệp, muốn khóc thì khóc đi, nhớ được gương mặt nào thì cố nhớ, còn lời nào muốn nói thì hãy nói hết ra. Vì sau này có vài gương mặt khó mà có thể thể gặp lại được, không có cuộc tụ họp nào là hoàn hảo bằng lễ tốt nghiệp, sau này tình cảm không thể như bây giờ, sau này cũng không thể đông đủ như vậy nữa rồi…

[Sr: miyie]

#NgT

Hồi tốt nghiệp cấp ba, mọi người uống say khướt, ôm nhau cười nói vui vẻ, cùng ôn lại chuyện cũ như thể tình bạn sẽ mãi mãi trường tồn. Vậy mà đến khi tái ngộ thì chỉ còn lại những lời han huyên khách sáo. Lúc tốt nghiệp đại học, mọi người lặng lẽ chụp ảnh lưu niệm, thốt ra những lời từ biệt chân thành nhất, hứa hẹn nhất định sẽ tụ tập. Kết quả, những người từng để lại dấu ấn trong cuộc đời bạn hoàn toàn bặt vô âm tín. Thỉnh thoảng lật lại cuốn sổ lưu niệm nằm trong ngăn bàn, đọc những lời nhắn gửi ngây thơ của bạn bè, chắc bạn sẽ bất giác mỉm cười. Nhìn thấy cái tên quen thuộc, âm thầm hồi tưởng lại, bạn chỉ có thể tự hỏi một câu: “Bây giờ bạn thế nào rồi?”

[Sr: Vẫn còn kịp - Hà Cảnh]

#NgT

Khi còn nhỏ cảm thấy thời gian bốn mươi lăm phút của một tiết học là dài dằng dặc. Hồi ấy đi học, nhất định phải thẳng lưng, ngẩng đầu, tay phải ngoan ngoãn khoanh trên bàn học, thường thì hết nửa tiết đã nhấp nhổm không yên.

Sau này lớn lên lại phát hiện, khi ngoảnh đầu nhìn lại quãng thời gian đã qua, đừng nói là một tiết, mà có là một ngày một đêm, một năm một tháng, cũng dường như chỉ là một chớp mắt mà thôi. Tuổi xuân như nước trôi, đi qua vội vã.

[Em chỉ tiếc không ở bên anh tới già - Đường Phù Dao]

#NgT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mỹ