Hóa ra thanh xuân là nuối tiếc...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ước gì bây giờ được ngủ một giấc, mở mắt ra thấy mình vẫn ở lớp học cấp ba ngày ấy.
Thấy mình vẫn nằm dài trên chiếc bàn gỗ ép bóng loáng, trước mặt có quyển sách ngữ văn mở đến trang nào cũng không biết.
Vẫn nghe tiếng quạt trần kêu đều đều, lúc rảnh rỗi trong giờ học vẫn hay ngửa cổ lên thử tính xác suất xem cái quạt đó có rơi xuống không, mà có rơi thì có thiệt hại tính mạng hay chấn thương thân thể hay không, tính xong rồi quay ra nhìn nhau cười ha hả.
Nhìn xung quanh vẫn là các bạn, vẫn là chỗ ngồi đó, mọi người đều 17 tuổi. Vẫn thấy cậu bạn bàn đầu trong giờ lén lút vẽ bậy lên bàn, vẫn thấy đứa bạn nhân lúc cô giáo viết bảng cho vội miếng bánh mì vào miệng,vẫn thấy cậu bạn bàn cuối ngủ gật trong tiết, vẫn thấy các bạn đùa nghịch vui vẻ hay lúc thi gian nan…
Ngoảnh đi ngoảnh lại các bạn vẫn luôn ở đây, đầy đủ không thiếu một ai, thanh xuân vẫn còn ở đó. Tớ buồn, tớ vui vẫn luôn có các cậu, chúng ta đều có nhau.
Hồn nhiên của tớ, vội vã chạy qua ba năm trung học.
Hóa ra thanh xuân là nuối tiếc.
Sr: minnie-yeong
ST. #thdyen32

“Thời gian trôi nhanh, người rời đi kẻ ở lại. Thời gian luôn đáng sợ, sợ quên mất cả thanh xuân.”

-Sưu tầm

Người ta nói, cấp ba là quãng đời đẹp nhất mà chúng ta nên lưu giữ trong lòng. Bạn nói, dù sau này mỗi đứa một nơi, chắc chắn giữ liên lạc nha.
Tôi cười. Rồi quên lãng.
Bạn cũng quên.
Nhưng đến lúc này tôi mới thực sự cảm thấy. Không giữ được một người bạn thời trung học, cũng giống như vứt bỏ thời niên thiếu.
Cảm giác đó, quả thật rất đau xót.

[Sr: gemgemm]
Photo: Thời thanh xuân sẽ qua của chúng ta

#NgT

Khi còn nhỏ, năm tháng lấy trộm của chúng ta sự hồ đồ;
Lúc thanh xuân, năm tháng lấy trộm của chúng ta sự ái mộ;
Tuổi trung niên, năm tháng lấy trộm của chúng ta sự nồng nhiệt;
Khi về già, năm tháng lấy trộm của chúng ta tất cả mọi thứ.

[Trans: wunianying]

#NgT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mỹ