Thanh xuân của ai không mơ hồ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kết thúc tiết học cuối cùng hôm đó, mãi về sau này chúng ta không còn cơ hội mặc lại bộ đồng phục khi đó, ngắm nhìn người thầm thương suốt 3 năm, không còn những giờ học chán ngắt khiến 2 mí mắt díu lại, không còn cảnh tượng cả đám cùng nhau ăn vụng trong lớp, rồi cả những tờ giấy truyền tin đi khắp từ bàn đầu đến bàn cuối, không còn được thấy đứa bạn cùng bàn tấu hài, không còn những giờ kiểm tra “đồng lòng chung sức” chia bài ra học, một đứa viết một đống đứa chép ké… Những việc tưởng chừng mới xảy ra hôm qua, vậy mà hôm nay đã trở thành kỷ niệm…
Chặng đường 12 năm cuối cùng đã kết thúc, cánh cổng trường khép lại, ba năm tuổi trẻ tựa hồ chỉ là một giấc mộng, chớp mắt là qua đi…

[Sr: miyie]
Photo: Thời thanh xuân sẽ qua của chúng ta

#NgT

Trước đây tôi cũng nghĩ, đợi đến kỷ niệm một năm, ba năm, năm năm tốt nghiệp gặp lại, nhưng thật ra trong quá trình đó rất nhiều người đã mất liên lạc.
Tất cả bạn bè hiện giờ có thể gặp được đều lần sau ít hơn lần trước, thậm chí bạn không biết thời gian gặp lại lần sau.
Trước số phận chưa rõ, hết thảy lời hứa hẹn của thời niên thiếu đều chỉ là sự an ủi của hiện tại.
Rồi một ngày kia bạn sẽ thấu hiểu: Có những người, có những việc, một khi bỏ lỡ, chính là cả đời.

• Trích: Thanh xuân của ai không mơ hồ - Lưu Đồng
• Bản sách: https://goo.gl/TOfa1R

Trong quá trình mười năm từ 20 tuổi đến 30 tuổi, chúng ta đều sẽ đi qua những con đường giống nhau.

Bạn cảm thấy cô đơn là phải rồi, đó là cơ hội giúp bạn nhận thức bản thân.
Bạn cảm thấy không được thấu hiểu là phải rồi, đó là cơ hội giúp bạn nhìn rõ bè bạn.
Bạn cảm thấy đen tối là phải rồi, như vậy bạn mới phân biệt ra đâu là hào quang của chính mình.
Bạn cảm thấy bơ vơ là phải rồi, như vậy bạn mới tỏ tường ai là người nâng đỡ mình trong tuổi trưởng thành.
Bạn cảm thấy mơ hồ là phải rồi, thanh xuân của ai mà không mơ hồ...

• Trích: Thanh xuân của ai không mơ hồ - Lưu Đồng
• Bản sách: https://goo.gl/TOfa1R

Năm tháng qua đi, bạn vì rất nhiều người mà khóc, vì rất nhiều người mà cười. Chỉ mong khi ngoảnh đầu nhìn lại, còn có thể nhớ trong những năm tháng ấy, chúng ta đã từng cùng khóc cùng cười với nhau. Thanh xuân của tôi, vì có bạn mà trở nên rực rỡ hơn, vì có bạn mà trở nên đáng nhớ hơn.

[Sky-full-of-blue]

#NgT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mỹ