Chap 4: Đen Nhưng Mà Ngon!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiến Dũng lôi Hà Đức Chinh ra khỏi xe trước một shop quần áo lớn.

Cảnh tượng hiện giờ là một chàng soái, phú, mỹ kéo một tên dân đen ra khỏi chiếc ô tô hạng sang vào một cửa tiệm quần áo hạng sang. Nhất là bộ đồ "của bố" trên người hắn càng gây chú ý với người bên đường.

Tiến Dũng mở cửa tiệm, lôi hắn như một bao tải cát nặng hì hụt vào trong.

Các cô gái gặp Tiến Dũng cúi đầu chào. Nhìn tên Hà Đức Chinh kế bên lại che miệng cười khúc khích.

Tiến Dũng đứng chéo chân nhìn Hà Đức Chinh.

"Tầm vóc người này mặc. Cái nào đẹp nhất lấy hết đi!"

Một đội hai cô gái đến lấy size người Hà Đức Chinh. Xong xuôi lại lay hoay đi chọn hết đồ size đó đem ra chất thành một đống.

Bùi Thiếu Gia đã lên tiếng thì các cô ở đây không ngại mà làm theo.

Tiến Dũng trực tiếp chọn lấy một bộ nhìn ổn nhất cầm lên, đưa cho cậu ta đi vào trong thay ra mà đứng ở ngoài này đợi thanh toán.

"Của anh hết tổng cộng..."

Chị thu ngân vừa kéo tấm hoá đơn dài đang in ra chưa hết, vừa lọ mọ tìm dãy số cuối cùng.

"Quẹt thẻ...."

Đức Chinh trong phòng thay đồ đi ra. Cuối cùng cũng đổi được bộ quần áo khác.
Bùi Tiến Dũng đứng nhìn một chốc.

"Vẫn chưa xong đâu!"

Nhìn chung cũng tạm được rồi đó. Nhưng vẫn cần phải đi cắt gọn đầu tóc cho hắn, nhìn ngứa mắt vô cùng, nhất là đối với loại người ưa hoàn hảo như Tiến Dũng.

"Cậu bao nhiêu năm rồi chưa cắt tóc, để quả đầu như thời tiền sử thế kia!"

Tiến Dũng vừa nói vừa vén tóc hắn lên.

Hà Đức Chinh nhìn sang bên trên Tiến Dũng:

"Nhìn lại mình đi. Thế kỷ nào rồi còn uốn tóc xoăn như các quý bà ở thập niên 70 vậy?"

Tiến Dũng lắp bắp định mở miệng ra thì bị tên lưu manh Hà Đức Chinh nhảy vào miệng:

"Duỗi mái tóc xoăn đó ra rồi nói chuyện với Chinh!!"

Hai tên loay hoay chạy hết từ đầu này đến chỗ nọ cả ngày. Tiến Dũng hôm nay quẹt thẻ sắp mòn ra mà trầy mất mã vạch đến nơi.

Cậu loay hoay xách trên tay hàng đống túi lỉnh kình, mồ hôi nhễ nhại bê vác cho Hà Đức Chinh.

Hắn đi phía trước, bây giờ tóc tai đẹp trai, quần áo bóng loáng như đại thiếu gia của con nhà thượng lưu, lại còn đeo thêm một chiếc kính râm Rayban vừa đi vừa kéo mắt xuống nhìn:

"Này! Bùi Tiến Dũng! Cậu chưa ăn cơm hay sao mà đi không có miếng sức lực vậy!"

Bùi Thiếu Gia bây giờ không khác gì một tên ở đợ cho hắn. Hình ảnh khí chất soái phú mỹ khi sáng bây giờ trở thành phân thê nô.

Hà Đức Chinh đứng cạnh xe chờ Tiến Dũng mở cửa.

"Nhanh lên! Tiến Dũng!"

Tiến Dũng đem đồ đi cất. Lại lật đật mở cửa cho tên chân tay lành lặn kia nhưng vẫn thích sai bảo người ta.

Mới có một ngày đã làm thê nô. Chưa gì Bùi Tiến Dũng đã bị đè đầu cưỡi cổ.

Hà Đức Chinh kéo kính xe bên trên xuống nhìn.

"Tôi bây giờ nhìn đẹp trai chưa!"

Bùi Tiến Dũng vừa lau mồ hôi vừa liếc mắt. Tay bật chìa khoá.

"Chưa!! Nếu đem cậu đi lột lớp da đen kia thay da mới thì đẹp hơn!"

Tiến Dũng vào số phóng nhanh cười khanh khách.

Hà Đức Chinh vừa hét vừa đập vào tay hắn:

"Không!! ĐEN NHƯNG MÀ NGONNNN! Tôi là Trending mà!! Không chịu đâu!! Tiến Dũng cậu đi đâu thế!"

Tiến Dũng giẫm lên chân hắn một cái mạnh khiến tên kia thu tai lại.

"Tiến Dũng đừng đem Trending đi lột da!! Trending đen nhưng mà NGON, bên phương Tây người ta còn phải tốn hàng ngàn đô để nhuộm da như Trending đó huhu!"

Tiến Dũng lại giẫm thêm một cái.

"Lắm mồm!! Ai đem cậu đi lột da đâu!"

Hà Đức Chinh mếu mặt:

"Vậy bây giờ đi đâu đây?"

Tiến Dũng bắt đầu suy nghĩ. Sáng giờ đi theo xách đồ cho hắn muốn mòn gót, chưa được bỏ gì vào miệng.

"Đi ăn!!! Tôi rất thích ăn cái gì NGON! Đặc biệt là cậu!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro