Chap 2 Chỗ dựa vững chắc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả ngôi nhà như rơi vào im lặng khi thấy cái nhíu mày của người con gái ấy

- Cậu là Hạ Song Tử???- Cô gái hỏi cậu

- Vâng - Cậu ngoan ngoãn gật đầu

- Cậu... - Cô gái xoa xoa cằm đứng dậy tiến lại phía cậu

- Hạ Song Tử:...

Chị... chị muốn làm cái gì a~~~???

- Ôi tiểu tổ tông tôi ơi dễ thương quá - Cô gái bổ nhào về phía Song Tử điên cuồng bẹo má cậu

- Aha... - Song Tử vẫn đứng bất động không biết làm gì liền đưa ánh mắt cầu cứu về phía anh

- Chị bình tĩnh - Thiên Yết bất đắc dĩ kéo chị mình ra

- Ê... ê chưa gì đã bảo vệ vợ thế này rồi- Cô gái anh mắt tràn đầy ý cười nhìn Thiên Yết

- Chị nói bậy gì thế - Thiên Yết nhíu mày nhìn cô gái

- Không quan tâm đến em nữa, chị tên là Uy Khiết Song chào em - Cô gái mĩm cuời nhìn sang Song Tử

- À à vâng chào chị - Cậu cúi đầu

- Thôi để chị đi chuẩn bị cơm- Cô nói

-Vâng- Cậu gật đầu

-Hắc hắc hắc em dâu, em dâu - Khiết Song cười cười vừa đi vừa lẩm bẩm

- Chị ấy... - Song Tử đôi mắt đầy bất đắc dĩ nhìn anh

- Không cần quan tâm, tôi sẽ kêu người sang nhà cậu lấy đồ - Anh nói xong liền bỏ lên lầu

- Ê ê còn tôi thì sao???- Cậu chạy theo phía sau anh

Buổi ăn tối cũng đã đến, kể từ lúc có Song Tử đến thì cái nhà liền vui vẻ hẳn lên

- Tử nhi ăn nhiều vào nhìn em gầy quá - Khiết Song vừa nói vừa gắp đồ ăn cho cậu

- Vâng cảm ơn chị - Cậu cười híp mắt lên tiếng

Nhìn thấy không khí đang vui vẻ, nên Thiên Yết nhà ta đang cố gắng đè xuống sự hiện hữu của mình

- Này anh sao vậy???- Song Tử quay sang nhìn anh đầy thắc mắc

- Quản tôi - Anh trừng mắt nhìn cậu

- Này thì trừng mắt - Khiết Song kế bên thấy được liền vỗ vào đầu anh một cái

- Ai ui chị thiên vị - Anh ủy khuất nhìn cô

- Rồi sao???- Cô nhướn mày nhìn anh

- Aha ăn cơm, ăn cơm - Thấy tình hình không ổn cậu cười cười lên tiếng

- Lần sau không được bắt nạt em ấy- Cô nói xong liền quay lại vui vẻ ăn cơm

- Quỷ thiên vị - Yết ca nói xong liền nhanh chóng nhắc ghế cách xa cô

- Hảo Thiên Yết em chờ đó - Cô đè xuống lửa giận mĩm cười

- Chị ăn cơm - Song Tử bất đắc dĩ nhìn cô

- Ôi chị xin lỗi,em ăn nhiều vào - Cô cười tươi nói

Song Tử quay qua nhìn anh với ánh mắt _ Thấy đấy chỗ dựa của tôi

Thiên Yết câm phẫn nhìn cậu, chỗ dựa của cậu là chị anh thì lần này anh tiêu là cái chắc!!!

Thật khổ tâm!!!

- À mai ba mẹ sẽ về đấy - Khiết Song bình tĩnh nói như đó là điều hiển nhiên

Uy Thiên Yết:...

Chị bình tĩnh thế!?!

Hạ Song Tử:...

Tối nay leo cửa sổ trốn về!!!

- Hai em sao vậy???- Cô phì cười nhìn hai người trước mắt

- Chị-chị nói thật chứ???- Cậu lắp bắp nhìn cô

- Thật - Cô gật đầu

- Mai em sẽ không ở nhà - Thiên Yết mặt nghiêm túc nói

- Ừ đi rồi đừng về - Cô gật gù lên tiếng

- Chị_- Thiên Yết ánh mắt khổ sở

- Ở lại với Tử nhi - Cô kiên quyết

- Em cũng định bỏ trốn ấy chứ - Cậu ngồi cúi đầu lẩm bẩm

- Hả???- Cô cảm thấy tai mình hơi bị lãng

- À dạ không gì ahaha, em rất mong đợi - Cậu cười ngượng nói

- Thật ngoan ai như người nào đó - Cô nói trong câu nói đầy ẩn ý

- Ở nhà thì ở nhà sợ gì - Anh mạnh miệng lên tiếng

- Hảo mai chuẩn bị cho tốt đấy - Cô căn dặn

- Chị, em khẩn trương - Song Tử mắt long lanh nhìn cô, mong cô cho cậu đừng xuất hiện trước mặt họ

- Yên tâm có chị ở đây ai động vào em chị xử hết - Cô vỗ ngực đầy tự tin

Hạ Song Tử:...

Chị hiểu sai ý em rồi.

- Còn em???- Thiên Yết quay qua cô

- Tự lo - Cô phẩy tay trả lời

Trần Thiên Yết:...

Có sai người chị!!!

- Được rồi mai chị sẽ lo mau ăn đi, cơm canh nguội hết rồi- Cô nói

- Vâng - Cả hai sầu não đồng thanh

---- End chap ----

Chap có hơi ngắn thông cảm!!! Au đang kẹt ý tưởng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro