CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vì sao lại hôn cậu ?

Hắn rõ ràng sẽ không có ý tứ kia , hơn nữa cậu vẫn là nam sinh vừa tròn mười tám , hắn đối với tiểu đệ đệ không có hứng thú , huống chi tiểu đệ đệ kia còn là người của Finkler gia .

Vậy vì sao hắn lại hôn cậu ?

Daniel nhíu mày , nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường kia , khi đó cằm của cậu nâng cao lên , mắt đẹp toát ra vẻ bất tuân , cánh môi hồng nhạt khẽ mím lại , bộ dáng cao ngạo kia , làm cho hắn nghĩ đến cậu năm năm trước ; điều khác là , mặt của cậu nhọn hơn , không mượt mà như khi còn nhỏ nhưng lại có hương vị của một tiểu nam nhân .

Bộ lễ phục trắng tinh khôi , cổ áo khoét sâu làm lộ ra xương quai xanh mê người , bao chặt lấy thân hình nhỏ nhắn , trong trẻo dưới ánh trăng , cậu như vậy thực mê người.

Hắn thả tay xuống , không phải không đánh được , hắn cũng không có thói quen đánh con nít nhưng lần đầu tiên bị bàn tay cậu đánh , hắn phản kháng chỉ muốn dọa cậu thôi . Nhưng mà , hắn sớm biết , người con trai cao ngạo kia làm sao có thể sợ ?

Ngược lại là dương cao khuôn mặt nhỏ nhắn , khiêu khích trừng mắt nhìn hắn . Bộ dáng quật ngạo ( quật cường + kiêu ngạo ) kia thực không dễ coi nhưng hắn vẫn không ngượng ngùng mà buông tay , trong một giây buông tay kia , hắn thấy khóe môi cậu gợi lên đùa cợt , ánh mắt có khinh thị . Biểu tình của cậu kích thích hắn , không kịp nghĩ lại, hắn liền hôn cậu .

Cậu hôn thật mềm thật thơm , cánh môi mềm giống kẹo đường , miệng có vị ngọt của rượu sâm banh , hôn lên cảm giác ngọt ngoài ý muốn .

Đương nhiên , để cho hắn đắc ý là ánh mắt kinh ngạc trừng hắn kia , hừ hừ , rốt cục cũng kinh ngạc đi ? Hẳn là cậu ko dự đoán được hắn bày ra chiêu này chứ gì ?

Hắn ở trong lòng nghĩ ác nhưng còn chưa đủ , hắn cố ý cắn nát môi cậu , nếu hắn không đánh cậu , đáp lễ nho nhỏ kia một chút cũng không được coi là quá phận ?

Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận , hắn không phủ nhận , tâm tình của hắn tốt lắm ..

Nghĩ vậy , môi Daniel phút chốc gợi lên ý cười.

--------------------------------------

" A ! " Cổ tay đột nhiên một trận đau đớn , hắn hoàn hồn kết thúc hồi tưởng , nhìn thấy tây dương kiếm trên tay mình đã bay ra ngoài ..

"Chậc chậc , học đệ , khi đấu kiếm không tập trung , không sợ học trưởng anh dùng sức một cái , không cẩn thận làm cho khuôn mặt xinh đẹp của cậu bị thương thì sao đây ? "

Lưỡi kiếm sắc bén để trên cổ Daniel , người đàn ông tay cầm tây dương kiếm cởi mặt nạ bảo hộ , lộ ra khuôn mặt anh tuấn , tục tằng , dã tính .

Ngón trỏ đẩy kiếm ra , Daniel cũng tháo mặt nạ bảo hộ , lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ , đám người đang đứng một bên xem cuộc chiến lập tức hò hét .

Hắn vuốt nhẹ mái tóc đen ẩm ướt , sớm có thói quen bị một đám háo sắc quay quanh , hắn mím cánh môi , xoay người nhặt lên tây dương kiếm rơi trên mặt đất .

Hắn lại mất tập trung khi đang luyện kiếm , điều này trước nay chưa từng có , khi luyện kiếm hắn vô cùng chuyên chú nhưng hôm nay vẫn nghĩ đến cậu nhóc Patrick Nattawat Finkler kia , làm cho hắn đã quên chính mình đang cùng người ta so kiếm .

Daniel mặt hơi trầm xuống , mày không khỏi nhíu lại .

" Học đệ , cậu đang nghĩ gì ? " Santa tới gần Daniel , trên mặt vô cùng tò mò , lần đầu tiên nhìn thấy hắn so kiếm không chuyên tâm , dễ dàng khiến cho anh đánh bại .

" Không có gì . " Daniel lãnh đạm lên tiếng , đi vào phòng nghỉ , buông mặt nạ bảo hộ , cầm lấy khăn mặt lau mặt và nước khoáng .

" Thật không ? " Santa theo ở phía sau , tùy tay đem mặt nạ bảo hộ ném tới ghế , một đôi nhìn mắt thẳng đánh giá Daniel .

" Làm sao ? " Daniel đang chuẩn bị thay đồ nhìn thấy ánh mắt Santa hứng thú dạt dào , hắn ngữ khí có điểm ác liệt " Đừng dùng ánh mắt tục tĩu kia nhìn em , em không có " hứng thú " với anh đâu . "

" Yên tâm , anh biết em men như thế nào mà " Hai người bọn họ là mặc chung quần mà lớn lên , cho dù Daniel bộ dạng đẹp đến đâu , anh ta cũng không có hứng thú với đàn ông .

Mặc kệ anh ta , hắn cởi bộ kiếm phục màu trắng trên người ra , trên người mặc vào quần bò cùng áo T-shirt , cầm lấy ba lô màu đen chuẩn bị rời đi .

" Này ! Đừng như vậy ! Hay cậu nói cho mình anh nghe thôi ! " Santa cũng không buông tha cho hắn , cánh tay nắm ở vai . " Daniel , cậu gần đây làm sao vậy ? Thường xuyên mất hồn mất vía , phát sinh chuyện gì sao ? "

" Santa , anh rảnh lắm sao ? " Danieltức giận đẩy tay anh ta ra , đem ba lô đeo ở sau người , tiếp tục đi về phía trước .

" Anh đang quan tâm đến cậu ." Santa tiếp tục ở sau lưng nói .

" Không cần . " Cùng nhau lớn lên từ nhỏ , hắn làm sao không biết tên Santa kia muốn nghe chuyện bát quái gì ?

" Đừng như vậy ! Có cái gì phiền não nói cho anh nghe đi , có lẽ anh có thể giúp ......" Bóng người phía trước ngừng lại , Santa cũng dừng lại cước bộ.

" Làm sao vậy ? " Theo ánh mắt Daniel nhìn xuống , anh ta huýt sáo . " Oa ! Rolls-Royce , đây hẳn là đại công tử hay tiểu thư đài cát nhà quyền thế nào rồi ?"

Daniel không nói chuyện nhưng thật ra mày chậm rãi nhăn lại . Chiếc xe này ......

" Đây là học sinh mới sao ? Ngày đầu tiên đến trường đã phô trương như vậy " Santa đứng ở bên cạnh Daniel , khuỷu tay dựa vào lan can , tò mò nhìn chằm chằm chiếc xe xa hoa kia .

Dưới lầu cũng vây quanh một đám người , tò mò chỉ trỏ chiếc xe .

Lái xe xuống xe , cung kính mở cửa xe phía sau , một bóng người mảnh khảnh đi ra . Nhìn thấy là 1 cậu nhóc , Santa lại thổi một tiếng huýt gió . "Chậc chậc chậc , là mỹ nam nha ! Bộ dạng thật đúng là đẹp , xem ra nam khôi giảng đường của trường chúng ta phải thay đổi ...... Hả ? Sao anh cảm thấy mỹ nam này có điểm quen mặt ...... Nha ? Đây không phải Patrick Nattawat Finkler
sao ? "

Santa trừng lớn mắt , Patrick...... Đó không phải là anh trai kế của Prim sao ......

" Daniel , sao cậu ta lại chạy tới trường chúng ta ? "

Daniel căn bản không nghĩ trả lời Santa , chỉ trừng mắt nhìn thân ảnh của Patrick , hắn chau mày . Cậu xuất hiện tại đây cũng làm hắn thấy ngạc nhiên .

Hôm nay là ngày học sinh mới nhập học , đến trường bọn họ chỉ có một nguyên nhân nhưng là vì sao ?

Hắn nghĩ đến Patrick sẽ đi học ở trường học quý tộc , bằng không thì là đi du học nhưng cậu lại xuất hiện ở đây , quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng .

" Này ! Daniel , cậu ta bước vào tòa nhà khoa âm nhạc của cậu nha ! " Santa lấy tay chỉ chỉ . " Cậu ta sẽ không phải vào đây học ở khoa âm nhạc chứ ?"

Daniel mím môi , liếc trắng mắt . " Anh thực ầm ỹ . " Nói xong , xoay người tiếp tục đi về phía trước .

Santa cũng không tức giận , nhún vai , tiếp tục theo ở phía sau . "Được , anh không ầm ỹ , nói nghiêm túc với cậu này , nghe nói cậu cự tuyệt vào học viện âm nhạc Julia ? " Trường học kia là giấc mộng của những người học âm nhạc., người này lại cự tuyệt .

" Ừ! " Daniel lên tiếng .

" Vì sao cự tuyệt ? Là không có tiền sao.? Anh có thể cho cậu mượn nha !" Santa ra vẻ mình rất tốt bụng .

Nhưng lời nói của anh ta lại đổi lấy cái nhìn khinh bỉ của hắn .

Santa lập tức phiết môi " Rồi ... anh biết cậu đại gia cái gì cũng không thiếu mà tiền thì nhiều nhất . "

Daniel ba , Daniel mẹ sinh thời thuộc gia đình có chút danh tiếng âm nhạc , lưu lại di sản rất nhiều , hơn nữa Daniel lại mê một ít đầu tư cổ phiếu , cũng buôn bán và lời không ít .

" Vậy cậu làm sao không nhận lời đi du học ? Đây chính là cơ hội khó có được cậu cự tuyệt rất đáng tiếc hay sao ?"

Daniel dừng lại cước bộ , quay đầu nhìn anh ta . " Anh chẳng phải cũng cự tuyệt vào học khoa y ở Havard hay sao ? " Anh ta có tư cách nói hắn sao ?

" A ? Cậu cũng biết ! " Santa vẻ mặt vô tội .

Daniel hừ nhẹ , lại tiếp tục cước bộ .

Santa lần này không hề đi theo đằng sau Daniel , ngược lại đi đến bên cạnh hắn , cánh tay dùng sức ôm lấy cổ của hắn . " Tiểu tử , sau khi tốt nghiệp sẽ trở về trấn nhỏ sao ? "

" Vô nghĩa ! " Nếu không phải vì học tập , hắn cũng sẽ không ở lại đây .

" Cậu định bỏ lại chị Ninh và bé Prim sao ? " Santa nhíu mày nhưng mà đáp án sớm đoán được , " thanh mai trúc mã " này của anh thích sự yên tĩnh , muốn hưởng thụ cuộc sống giản dị , chỉ thích ở một nơi nhỏ vùng nông thôn tận hưởng những ngày ưu nhàn , năm đó nếu không phải chị Ninh bắt hắn , hắn căn bản sẽ không đến Bắc Kinh học đại học .

Đối vs Daniel mà nói , âm nhạc là tùy ý , chỉ cần nghe , ở nơi nào cũng có thể là khúc nhạc tuyệt vời mà không nhất định phải học đại học .

" Em sẽ lên thăm bọn họ . " hắn nhìn về phía Santa . " Không phải sau khi tốt nghiệp anh cũng trở về luôn sao ? " Thành phố lớn này tuy rằng phồn vinh nhưng bọn họ vẫn thích nhóm cố hương , nông thôn hơn .

" Đương nhiên ." Santa cười rất đáng ghét , trừng mắt với hắn . " Người nghèo như anh , ở nông thôn vẫn thích hợp hơn ."

Daniel lãnh đạm liếc mắt một cái nhìn anh ta , khóe môi cũng khẽ nhếch nhưng vẫn bỏ cánh tay anh ta đang để trên vai mình xuống .

" Nói chuyện thì nói nhưng đừng động thủ động cước ." hắn cũng không hứng thú cho đàn ông chạm vào .

" Đừng lạnh lùng như thế ! " Santa phiết môi , tiếp tục pha trò . " Đúng rồi , Patrick Nattawat vào trường chúng ta học , về sau không phải sẽ thường xuyên chạm mặt nhau sao ? "

Daniel căn bản không muốn trả lời . Trường học lớn như vậy , khả năng chạm mặt rất thấp , huống chi như hắn vs Santa , anh ta học khoa y , cách khoa âm nhạc của hắn rất xa ....

Năm thứ tư cùng năm thứ nhất thường không cùng xuất hiện nhưng ...... Vì sao cậu ấy lại đến đây học ? Daniel nhíu mi , tâm tư lại truyền xa ......

Đúng vậy , không cùng xuất hiện nhưng những lời này ở ngày thứ ba đi học liền bị phá vỡ .

Hắn nheo mắt nhìn đám con trai , con gái lớp dưới đang xin tiến vào câu lạc bộ , có học sinh nữ , hắn không ngại , câu lạc bộ đấu kiếm có hắn cùng Santa chủ đạo , bốn năm chả có cái gì nhiều nhưng nữ sinh muốn gia nhập thì một đống .

Nhưng mà , bình thường ở cửa đầu tiên đã bị loại .

Hắn muốn có người thực lòng vào câu lạc bộ đấu kiếm của hắn chứ không phải vào đây chỉ vì vẻ bề ngoài của hắn vì vậy ngay từ đầu hắn phải bắt buộc đưa ra các quy tắc khắt khe cho ai muốn vào câu lạc bộ này .

Thứ nhất , phải có thể lực tốt , bởi vậy mặc kệ nam hay nữ , tất cả phải chạy ba ngàn mét .

Thứ hai , thành tích học tập tốt , ít nhất không thể bị đúp , hắn cũng không muốn thấy cảnh trước đêm thi đấu lại có một số người ngu ngốc phải hủy đấu vì thi lại .

Thứ ba , cũng là điều quan trọng nhất , hắn sẽ cử ra người yếu nhất của câu lạc bộ so kiếm với người đang muốn gia nhập , chỉ cần thắng , có thể vào .

Điều kiện khắc nghiệt như vậy , bình thường hai cửa đầu tiên đã loại một đống người , đương nhiên , nữ sinh muốn gia nhập ở cửa thứ nhất đã hoàn toàn bỏ cuộc . Cho tới bây giờ , chưa có nữ sinh nào đạt được ba cửa này.

" Này! Patrick cũng biết đấu kiếm ? "Santa thú vị nhỏ giọng hỏi hắn , một đôi mắt tràn đầy hứng thú nhìn mỹ nam lớp dưới đang đứng ở phía trước câu lạc bộ .

Trưởng câu lạc bộ đấu kiếm là anh ta ( Santa), phó câu lạc bộ là Daniel, trên cơ bản một người là sinh viên năm thứ năm , một người là sinh viên năm thứ tư , tự ngẫm hai người có phải nên nhường lại vị trí cán bộ của mình cho người khác .

Nhưng mà ai bảo ở câu lạc bộ đấu kiếm này không có người nào mạnh hơn bọn họ , bởi vậy trước khi tốt nghiệp , bọn họ vẫn tiếp tục ở câu lạc bộ này .

" Ai biết ? " Hắn đối với Patrick căn bản không quen thân , làm sai hắn biết cậu ta có hiểu biết về đấu kiếm hay không ? ngay cả việc cậu ta học ở khoa âm nhạc cũng làm cho hắn thật quá kinh ngạc ?

Danh viện vương tử học vài nhạc khí hẳn không ngại , tuy nhiên có học được tốt hay không lại là chuyện khác nhưng hai ngày nay hắn lại thường nghe được nhiều chuyện về Patrick .

Bao gồm tiếng đàn của cậu làm cho giáo sư phải gọi cậu là thiên nhân , hô rằng thiên tài âm nhạc thứ hai cuả trường học đã xuất hiện - người thứ nhất là hắn , Daniel Zhou.

Không chỉ như vậy , còn nghe nói cậu đối với nhạc lý cùng các loại âm nhạc đều rất quen thuộc , ở lớp học không để ý đến cấp bậc mà thoải mái trao đổi ý kiến cùng giáo sư , làm cho giáo sư rất vui .

Còn có , ngoài học tập ưu tú ra , nghe nói cậu còn là ngôi sao sáng giá của câu lạc bộ tennis , một thân lịch lãm , đánh cầu hấp dẫn một đống nam , nữ sinh vây xem .

Mới hai ngày , 3 chữ Patrick Nattawat Finkle liền nổi tiếng tại trường học , thành nam khôi giảng đường chỉ ngắm mà không thể chạm trong miệng nam , nữ sinh , lịch lãm cùng có học thức , 1 thời gian ngắn đã trở thành nhân vật phong vân , dù đi đến đâu cũng có thể nghe được chuyện của cậu .

Mà hiện tại , cậu ta còn bước vào câu lạc bộ đấu kiếm , nhìn cậu ta mảnh khảnh , có phần yếu ớt , cổ tay nhỏ tưởng như bẻ là gãy , cậu ta có thể đấu kiếm ?

Daniel thu hồi tầm mắt , tầm mắt lại chuyển sang học đệ canh giữ ở cửa thứ ba , hoài nghi anh ta nhân nhượng .

Thấy tới ánh mắt sắc bén của Daniel , học đệ vội vàng kêu oan . " Tiền bối , em không có thiên vị , cậu ấy thật sự rất mạnh ." Học đệ em cũng bị dọa đó ? Thế nhưng bại bởi một công tử , lại còn là mỹ nam , ngao ôiii ......

" Thật sự ? " Santa ôm lấy cổ học đệ , nhỏ giọng hỏi : " Hai người so mấy chiêu ? "

Học đệ giơ ra một ngón tay . " Một chiêu , em đã thua . "

Santa huýt sáo .

" Chúng ta tiếp tục mắt to trừng mắt nhỏ như vậy sao thôi sao ? " Tiếng Patrick lãnh đạm vang lên , nhìn quét qua bọn họ một cái , cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người Daniel .

" Hay là chuyện để cho vị thiếu gia trông yếu ớt như tôi vượt qua được bài kiểm tra khắc nghiệt kia đã đả kích sự tự cao , tự đại buồn cười của đám đàn ông mạnh mẽ các anh ? "

" Ái chà , lời này rất khiêu khích nha ! " Santa hích vai Daniel . " Phó câu lạc bộ , người ta là đang khiêu khích cậu nha ! "

" Thực kinh ngạc , không nghĩ tới thiếu gia Finkler cũng biết đấu kiếm , đó thật không phù hợp với hình tượng công tử cao quý , danh giá cho lắm . " Daniel nhếch môi , nhàn nhạt trào phúng phản bác lại .

" Chỉ đơn giản là phòng thân , chơi đùa thôi . " Patrick cười một chút dịu dàng , lịch sự với hắn , " Không nghĩ tới tôi đùa một chút cũng có thể vượt qua bài kiểm tra , tôi cũng thực kinh ngạc . "

" À , người có thể thắng Trương Tinh Đặc cũng rất nhiều , cậu không phải người đầu tiên . " Ngụ ý , thắng loại gà yếu như Trương Tinh Đặc cũng không cần cao hứng như vậy .

" Tiền bối , em " nằm không cũng trúng đạn " nữa sao ? " Hơn nữa còn bị bắn nhiều phát như vậy , thiệt đau quá đi ! "

" Hư ! " Santa che miệng Trương Tinh Đặc.

" Vậy là tốt rồi . " Patrick thở một hơi , cười càng đẹp hơn . " Trương Tinh Đặc, sư huynh , người ta nói danh sư xuất cao đồ ( thầy giỏi thì trò giỏi ), Patrick dừng một chút , tư thái tao nhã lại mê người . " Cho nên không phải anh kém mà là do người chỉ đạo quá kém thôi ."

" Ách ...... Ha ha , thật không ? " Nhìn thấy mỹ nam cười , Tinh Đặc thẹn thùng gãi đầu , đoạn " trúng đạn " bi thảm vừa rồi toàn bộ biến mất .

Nhưng lập tức một mắt lạnh trừng đến làm cho cậu ta sợ tới mức vội vàng thu hồi nụ cười thỏa mãn trên mặt .

Thu hồi cái trừng lạnh , Daniel đem tầm mắt dời về phía Patrick , thấy cậu đang cười xinh đẹp , nhưng ánh mắt lại toát ra tia lửa . Tia lửa kia hắn không xa lạ , một đêm nào đó nửa tháng trước , trong mắt cậu lóng lánh loại khiêu khích này .

Mà nửa tháng nay , hắn không gặp qua cậu . Ngày trước khi đưa Prim từ trường trở về đều nhất định sẽ gặp cậu nhưng nửa tháng nay lại biến mất , hắn nghĩ là nụ hôn kia dọa đến cậu hoặc là làm cho cậu tức giận đến không muốn nhìn thấy hắn .Hắn cũng không có quan tâm , không thấy cậu ta cũng sẽ không chết .

Nhưng hiện tại cậu lại chủ động xuất hiện ở trước mặt hắn , hơn nữa lại là một bộ dáng kiêu ngạo , bất tuân.

Tốt lắm , thật đáng khen ngợi !

Daniel nở nụ cười , bất thình lình tươi cười làm cho Patrick giật mình , mắt đẹp hiện lên một tia cảnh giác nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn bình tĩnh như trước , lạnh lùng cùng hắn trừng nhau .

" Học đệ , hoan nghênh tham gia vào câu lạc bộ đấu kiếm . " Daniel khom người hoan nghênh , làm một cái lễ với cậu như một kị sĩ , hành động tự nhiên mà mê người . " Khó có được học đệ cao quý gia nhập câu lạc bộ , muốn tỷ thí một chút hay không ? "

Hắn cầm hai thanh kiếm , quăng một cái cho cậu .

Patrick bắt được kiếm , mày nhướn lên , cũng không cự tuyệt , tùy tay vung lên vài cái , sau đó lui về sau vài bước , đem kiếm giơ lên trước người đứng giữa , cánh môi nhếch lên . " Học trưởng , xin chỉ giáo ."

" Đừng khách sáo " Daniel vừa cười , vừa đến gần cậu , xuất kỳ bất ý ( bất thình lình , làm người ta không kịp đối phó ) đâm ra một kiếm về phía cậu .

Thương một tiếng , hai kiếm giao nhau , Patrick uyển chuyển xinh đẹp ngăn trở công kích , lập tức phản kích , công kích của cậu nhẹ nhàng mà lợi hại , áp dụng công pháp rất nhanh .

Daniel kinh ngạc nhíu mày , kiếm nghệ của cậu thật sự rất tốt , khó trách Trương Tinh Đặc thất bại , nếu hắn có một tia khinh thường , chỉ sợ cũng sẽ bại trận .

Mới nghĩ , lưỡi kiếm đột nhiên đến gần mặt hắn , hắn nhanh chóng nghiêng một bên , mặt thiếu chút nữa bị rạch , cậu nhóc này !

Hắn nheo mắt , nhìn thấy được đắc ý hiện lên trong mắt cậu . Tốt lắm , muốn đùa sao ?

Hắn giơ lên bạc môi , thừa dịp khi tới gần cậu , ở vành tai cậu nhẹ giọng nói : " Học đệ , cảm giác khi hôn cậu thật kém ! "

" Cái gì ? "Patrick ngẩn người một chút , mà hắn thừa dịp này quét về phía kiếm của cậu , mũi kiếm cố ý hướng vào khuôn mặt xinh đẹp , nhỏ nhắn kia .

Đương nhiên , chỉ dọa cậu thôi .

Patrick trong lòng cả kinh , vội vàng tránh ra , nhưng thân ảnh hắn lại rất nhanh gần sát , cất tiếng nói chỉ có hai người nghe được : " Nhưng nhìn cậu đêm đó thật ngạo mạn nếu tôi không cắn nát môi của cậu , cậu vẫn chưa định thần lại đi ? "

" Nói bậy ! " Patrick buồn bực , kiếm thế bắt đầu biến loạn .

" A ! Đáng tiếc tôi đối với tiểu đệ đệ không có hứng thú , hơn nữa cậu lại là con trai của tên đàn ông kia , cho nên dù cậu thích tôi, tôi cũng không có khả năng chấp nhận cậu ."

" Ai thèm ......" Cậu tức giận đáp lời , phát hiện tiếng nói của mình quá lớn , vội vàng im bặt nhưng công kích lại càng mãnh liệt mà không có trật tự . Này hỗn trướng ! Hắn ta cố ý muốn làm cậu nhiễu loạn!

Cậu là người của Finkler gia thì đã sao ? Cậu sao có thể thích hắn ta ? buồn bực , nhất thời mất bình tĩnh .

" Thương ! " Kiếm trên tay bị đánh văng lên trời , mũi kiếm lợi hại kia chỉ vào cổ của cậu mà chủ nhân thanh kiếm vẫn tươi cười tuấn mỹ mê hoặc người ta , ung dung nhìn cậu .

Cậu trừng anh , nắm chặt chuôi kiếm . " Đê tiện !"

" Cám ơn . " Daniel bị mắng vẫn giơ lên nụ cười mê người , giống thân sĩ khuynh thân hành lễ với cậu . " Học đệ , đa tạ , hy vọng trận này có thể làm cho cậu không bởi vì thắng Trương Tinh Đặc mà tự cao , tự đại hiểu ra được chút đạo lý khiêm tốn ."

" Anh ... " Patrick giận trừng mắt nhìn hắn nhưng cậu kiềm chế chính mình không thể mất mặt, thở sâu , cậu tự nhiên tươi cười tao nhã , thanh âm vững vàng mà ngọt . " Cám ơn tiền bối chỉ giáo."

" Không khách khí ." Thấy lửa giận bừng bừng trong mắt cậu , Daniel cảm thấy tâm tình thật sảng khoái .

Mà tươi cười trên mặt hắn làm cho Patrick tâm tình tức giận càng ác liệt .

Đáng giận ! Tên xú nam nhân đê tiện này!

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Tui quên hổng nói mọi người biết, bộ này có yếu tố sinh tử văn á nha ( đoạn cẩu huyết nhất theo tui là nằm ở đây á ) nên là nếu mọi người không hợp " khẩu vị " fic thì cho tui xin lỗi nè . ^^, nếu mọi người không thích thể loại này có thể cmt để tui lựa chọn fic hợp gu cho mọi người vào bộ fic sau nhé ^^ 

Love u ^^ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro